《 Cư tổng và nhân ngư của anh 》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bá tổng Cư × Nhân ngư Bắc, oneshot, ngốc ngọt

*Cư tổng cảm thấy chính mình nhặt được một tên nhân ngư giả

1,

Chu Nhất Long vớt từ dưới biển lên một nhân ngư, anh mang cá về nhà, thả vào trong cái bể lớn bằng pha lê, định chơi trò "cường thủ hào đoạt".

2,

Nhân ngư có cái đuôi màu trắng bạc, vây cá màu lam nhạt, tướng mạo anh tuấn, màu da trắng nõn, lúc này đang chìm vào giấc ngủ, nhìn như một vật nhỏ vừa mềm mại vừa yếu ớt.

Nhân ngư tỉnh rồi.

Cậu chớp chớp mắt, bò ra từ trên thành cao của bể cá, biến thành một tên yêu tinh có lông chân đặc biệt rậm dày.

Tuyên ngôn tràn ngập bá đạo của Chu Nhất Long bị nghẹn trong yết hầu.

3,

Nhân ngư để lộ cơ thể trần truồng, cười đắc ý mặt mày hớn hở, tiến lên một bước ôm lấy Chu Nhất Long: "Người anh em này xưng hô như thế nào nhỉ?"

"Chu Nhất Long."

"Ồ, Long ca!" Nhân ngư tựa như quen thuộc mà cọ quẹt cơ thể ướt đẫm lên người Chu Nhất Long, "Em tên là Bạch Vũ, đúng rồi, anh có quần áo không, em hơi lạnh."

Chu Nhất Long: "Cậu có thể tỏ vẻ sợ hãi một chút được không?"

4,

Bạch Vũ yên tâm thoải mái mà chiếm cứ nhà của Chu Nhất Long, sống phóng túng hết ăn chơi rồi ngủ.

Ảo tưởng của Chu Nhất Long tan vỡ, lúc đầu cho rằng nhặt được một mỹ nhân ngư trong mộng, nào ngờ nhân ngư này không chỉ không giống như mộng ảo mà còn khoái moi chân mình, mỗi ngày "Long ca Long ca Long ca tới tới tới tới ăn gà", chơi đủ thích thú rồi còn tự kéo lông chân của chính mình.

"Cậu có thể giống nhân ngư một chút được không?"

Vì thế Bạch Vũ biến trở lại thành đuôi cá, moi vẩy cá tiếp.

5,

Bạch Vũ có một giọng nói rất hay.

"Long ca sao anh lại chết rồi."

"Long ca đồ ăn của anh ngon ghê."

"Long ca anh xong chưa vậy."

Chu Nhất Long bị làm phiền sắp chết, bèn cố ý bơ đẹp cậu, nào ngờ nhân ngư chẳng thèm quan tâm tí tẹo, mỗi ngày ăn ngon uống lành chủ động tốt, biến thành cá thì đòi Long ca đút cơm cho cậu, biến thành người thì lê lết trên giường của Chu Nhất Long, mỹ danh viết rằng thời tiết lạnh, động vật có vú tới ma sát một tí cho cơ thể ấm áp.

Mắt thấy tiểu nhân ngư xinh đẹp lúc xưa sắp bị chính mình nuông chiều thành tên phế vật ăn không ngồi xổm trong nhà, Chu Nhất Long cảm thấy không ổn, liền lôi kéo Bạch Vũ đang ăn khoai tây chiên vụn khoai dính đầy người một đường ra cổng lớn, đẩy cửa ra: "Cửa mở, cậu muốn chạy trốn thì bỏ chạy đi."

Bạch Vũ mặt mày choáng váng: "Long ca anh đừng như vậy."

Chu Nhất Long rất nghiêm túc: "Tôi nói thật, tôi không có liên quan gì đến cậu."

Bạch Vũ cẩn thận từng li từng tí bò lên cọ cọ người anh: "Sau này mỗi ngày em sẽ về ăn ít bớt một túi đồ ăn vặt, anh đừng đuổi em đi, em biết đi đâu tìm được một người giúp em tắm rửa cạo râu đút cơm lớn lên đẹp trai còn giặt quần áo cho em như anh chứ, anh còn không thu tiền thuê nhà tiền nước tiền điện của em nữa."

Vừa nghe cậu như vậy, Chu Nhất Long cảm thấy chính mình thiệt thời quá nhiều rồi.

6,

Cư tổng giận rồi, thế nên anh xách Bạch Vũ nhận vô bể cá lớn bằng pha lê, đậy nắp bể lại.

Bạch Vũ đành ở đó đập thành bể cá, vừa đập vừa thổi bong bóng. Giữa đêm khuya ló đầu ra ca hát, cải thìa trong đất vàng, hai ba tuổi không có mẹ, đi theo Long ca sinh sống thật tốt quá đi, sợ Long ca cưới mẹ kế...

Chu Nhất Long đen mặt xông tới mở nắp bể ra, lôi Bạch Vũ ướt đẫm lên: "Câm miệng, còn quậy nữa tôi giết chết cậu."

Bạch Vũ rất hưng phấn, hưng phấn dùng đuôi đập đập xuống mặt nước: "Long ca sao anh lại biến thái như vậy, Long ca muốn làm em trong hình người hay là hình cá vậy?"

7,

Cư tổng lần đầu tiên nhìn thấy một tên không biết xấu hổ thế này, sợ ngây người.

Nhưng mà, cái đó cứng rồi.

8,

Chu Nhất Long tỏ vẻ tôi muốn tất cả mọi thứ.

Nếm hương vị hải sản của nhân ngư, yết hầu tựa như hoàng đế uống canh tới cạn đáy nồi + răng rồng thì sắc, vụn cá thì mềm, vừa non vừa tươi còn nhai rất ngon, khiến Chu Nhất Long cứ ăn một lần lại một lần.

Ngày hôm sau Bạch Vũ đã hiểu thế nào là thành thật.

9,

Chu Nhất Long hạ quyết tâm, cho dù Bạch Vũ là tên phế vật chỉ biết rúc trong nhà ăn gà cũng không thành vấn đề, dễ thương chính là chân lý, anh muốn cưới em, sau đó sinh một đống trứng cá muối.

Ngờ đâu vừa tan tầm trở về nhà đã chẳng thấy ai, Chu Nhất Long ở trên bờ cát nhặt được một đống quần áo, là bộ đồ ngủ mèo con anh mua cho Bạch Vũ.

Nhân ngư của anh bỏ đi rồi, chân tâm đã nổi lửa, chọc ghẹo xong liền chạy, đồ Trần Thế Mỹ vong ơn phụ tình.

10,

Chu Nhất Long bán biệt thự nhỏ bên bờ biển, lao đầu vào công việc, sống như một con bò già cần cù chăm chỉ, thời gian thấp thoáng đã qua ba năm.

Nghe nói thực tập sinh mà công ty vừa nhận vào tháng này muốn gặp anh, bị ngăn cản lại rồi.

Đã đến giờ tan tầm, Chu Nhất Long xoa xoa ấn đường, xuống tới gara, liền thấy một tên yêu quái mang kính đen theo đà vụt tới, cầm một viên trân châu cực kỳ to trong tay, quỳ một gối xuống đất nói: "Long ca, gả cho em đi, xin anh hãy chiếu cố em thật tốt nha!"

Khuôn mặt Cư tổng biến hóa khó lường.

"Là thế này, em nhảy xuống biển tìm món gì đó đáng giá định cầu hôn anh, ai biết trở về nhà chẳng thấy ai, em liền tới tìm anh, kết quả công ty của anh không cho người ngoài tiến vào, em đành phải đi thi đại học, rồi lại tiến vào làm thực tập."

Bạch Vũ nở một nụ cười xán lạn lộ ra hàm răng trắng nhỏ: "Long ca có phải em rất lợi hại không?"

Bạch Vũ chưa kịp nghe câu trả lời nào, bởi vì cậu bị lực tay 80 kg của Long ca đánh ngất xỉu.

11,

Sau khi tỉnh lại phát hiện trên cổ có thêm bộ xiềng xích.

Ai nha má ơi xong đời, Cư tổng thật sự muốn tới cường thủ hào đoạt.

Cư tổng đi vào, gương mặt xinh đẹp không cảm xúc, nhưng trên cổ đeo một viên trân châu rất to, còn cố ý thay một bộ tây trang màu đen, nhìn viên trân châu càng có vẻ dọa người hơn.

Tôi cầu hôn thành công rồi, Bạch Vũ thỏa mãn tự nhủ.

12,

Cư tổng làm nhân ngư chết đi sống lại, Bạch Vũ mỗi ngày bị bắt "ăn gà" vật lý, căn bản không có thời gian chơi game, thiếu nước nằm liệt co quắp thành bánh cá lăn qua lộn lại ở trên giường, cái chăn bị lăn đậm vị hải sản.

"Ai da, Long ca em phải thế nào mới có thể khiến cho anh yên tâm đây?"

"Chờ em đẻ trứng."

"Ôi lão công của em, em sinh không ra."

"Anh biết." Cư tổng nở nụ cười mềm mại ấm áp, "Ý của anh là cả đời này em đừng nghĩ tới việc rời đi."

"Long ca anh đã ba mươi tuổi rồi, anh không cần phải bệnh trung nhị nặng như vậy chứ."

13,

Liên tiếp ba buổi tối, Bạch Vũ ngồi trên thành bể cá hát tình ca nồng mùi sến súa.

Chu Nhất Long thả cậu ra, đồng thời bịt miệng cậu lại luôn.

END.








Kéo xuống tí nữa nè~~~















Hey, chúc mừng bạn đã bị lừa!













Tiểu phiên ngoại

Cư tổng đi công tác nửa tháng, Bạch Vũ não động vèo vèo, liền lén lút mua một vại trứng cá muối đổ lên trên giường, nói với Cư tổng vừa về tới nhà: "Lão công, em sinh rồi."

Chu Nhất Long vui mừng vì được làm cha, hơn nữa đếm qua số lượng của cái đám này ít nhất phải hơn ba con số, bị dọa đến suýt chút nữa nhồi máu cơ tim.

Bạch Vũ ngụy trang ra dáng ra hình, thế nên Chu Nhất Long thật sự cẩn thận chăm sóc đám trứng cá muối hơn một tuần lễ.

Sau đó lý trí online, Bạch Vũ cười đến mức lăn qua lăn lại trên mặt đất.

Cư tổng điên cuồng liếm cắn, đút cho tên tiểu yêu quái thiếu thao này một bụng X dịch, nhân ngư ôm bụng, lắc cái mông đang bị nhét hung khí của nhân loại, sụt sùi kêu gào hô cứu mạng.

Trải qua việc này, Bạch Vũ rốt cuộc ý thức được.

Cậu có thiên phú làm diễn viên.

Vì thế Bạch Vũ tiến vào giới giải trí, đắc ý tự mang theo kim chủ.

~HOÀN~

Hàng mần mừng ngày Cá, các u súc ăn cá vui vẻ ^3^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net