1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chàng là hào tử phong hoa,dáng người khoẻ mạnh,tính tình cương trực,là hoa đã có chậu.
Một anh lính học trường quân đội năm 2.
Nàng là cô bé nghịch ngợm,láu cá, nhanh nhẹn sớm đem lòng yêu chàng. Tiếng sét ái tình đã đến với cô bé năm 17 tuổi, đem lòng yêu đơn phương chàng trai đã có chủ. Thanh xuân của nàng gửi gắm vào tình yêu ngang trái này. Nàng nguyện đập chậu để cướp hoa mà:D
Lời tác giả: Truyện viết ở ngôi kể thứ nhất nha mọi người...(xưng tôi là nữ chính nha)!

_____________._.____________
Kỳ huấn luyện quân sự đã đến, chúng tôi là học sinh cấp 3 trường THPT A, sau khi thầy giáo chủ nhiệm tôi là thầy Đường giao nhiệm vụ và dặn dò chúng tôi xong thì tôi và các bạn lên xe của trường di chuyển đến trường học viện quân sự để huấn luyện quân sự trog vòng 1 tháng.
-Ôi mẹ ơi nghỉ hè được 2 tháng huấn luyện mất té 1 tháng rồi, tôi biết sống sao đây....
Lên xe tôi thiếp đi lúc nào không hay, rồi con bạn thân tôi là Mạc An Hy nó sống cạnh nhà tôi, chơi với tôi từ khi còn học mẫu giáo, bao nhiêu năm sát cánh bên nhau chúng tôi có lẽ đã hiểu rõ nhau như rõ bản thân mình rồi.
- Mạn Nhi dậy thôi, tới nơi rồi kìa!
Tiếng của bà Hy nghe mà nhói cả tai, tôi bật dậy,mặt cau có vì tôi chưa tình ngủ mà.
- Sau này bà có gọi tôi thì nhớ gọi nhỏ nhỏ thôi.
Hy nó lẩm bẩm"kiểu này bà Nhi kiểu gì cũng hăng hái tập luyện rồi" vừa nói nó vừa vén khăn che của kính xe nhìn mấy anh bộ đội đứng ngoài đón tiếp chúng tôi, tôi cũng nhìn theo nó xem có gì hay ho không.
Bỗng Hy nó vỗ nhẹ vào người tôi
-Kìa kìa nhìn đi,có anh quân nhân kia đẹp trai quá bà ơi, không biết đã có người yêu chưa nhỉ? Nhìn mê quá.
- Đâu đâu tao xem với.
Công nhân là anh ý đẹp trai thật vừa nhìn thấy là mắt tôi đã sáng cả lên phóng nhanh xuống xe chào hỏi.
Anh ấy nhìn chúng tôi nói:
- Thầy xin giới thiệu, tuy năm nay thầy mới chỉ là học sinh năm hai của trường nhưng thầy được phân công làm giáo viện trực tiếp huấn luyện các em nên mong các em có sự tôn trọng với thầy. Gọi thầy là thầy Diệp được rồi, tên thầy là Diệp Bổng.
Tôi nhanh nhảu đáp
- Thưa thầy em tên là Hoa Mạn Nhi, năm nay em 17 tuổi đến từ quân A thành phố B, mong được làm quen với thầy.
Nói thật chơ chắc tôi trúng tiếng sét ái tình rồi, tình đâu của tôi.
Mặt Diệp Bổng lanh tanh làm tôi thấy sợ nhưng mà tôi mặt dày lắm.
(Ba ngày sau)
-Mạn Nhi một nhà thơ nổi tiếng có nói: Nếu số phận đã an bài cho chúng ta ở bên nhau thì cớ sao ta phải chống lại nó,mà càng chống lại lại cành sít chặt vào nhau. Tôi đứng cầm chổi quét sân mắt cười tít nói chuyện với thầy Diệp.
-Thầy Diệp thầy thấy em nói thế có đúng không nào.
Anh nhìn tôi mặt lạnh lùng nói:
- Đây mà là phát ngôn của nhà thơ nổi tiếng ư?
- Thầy không biết cũng không sao, thì bây giờ em xin giới thiệu lại, em tên Hoa Mạn Nhi, rất vui được làm quen với thầy:)
Tôi đưa tay ra ép thầy miễn cưỡng bắt tay với tôi.Tôi lại hỏi tiếp:
- Thầy Diệp thầy có tin vào tình yêu sét đánh không?
-Tôi tin!
Diệp Bổng gật đầu nói.
-Nhưng em à chuyện này sẽ không sảy ra giữa chúng ta đâu. Như em đang nhìn thấy tôi là một người hoàn hảo, với cái vẻ đẹp hào nhoáng của mình, nhìn thì em rất muốn vào nhưng nếu em bước vào rồi thì sẽ chỉ nhìn thấy bên trong chỉ là một khoảng không đen ngịt mà thôi.
Diệp Bổng nghiêm túc nói với tôi.
-Nhưng thầy à, em có đèn pin rồi thì sợ gì đâu trời tối, em nguyện làm nhà thám hiểm soi sáng khoảng không trong tim thầy.
Tôi cười tít mắt với bộ mặt dày này nói chuyện với thầy, đáp lại từng câu từng chữ của thầy.
-Thế lỡ đèn pin hết pin thì sao em? Em sẽ bị lạc trong khoảng không đó không bao giờ ra ngoài được đâu.
-Không sao đâu thầy, em cũng là đứa hay làm bạn với bóng tối nên ở đó cũng không sao,chỉ cầm được ở bên người mình thích là được rồi. Em là đứa dễ sống lắm ở đâu cũng được mà.
Diệp Bổng sững người nhìn chằm chằm tôi, cảm giác như cằm anh sắp rơi xuống vậy.
Tôi đứng ngắm anh, một vẻ đẹp khác người, càng nhìn càng thấy đẹp, càng huý hồn, càng làm lòng ham muốn của tôi trỗi dậy, tôi rất muốn có được anh, có được trái tim anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net