khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu học trò lớp 11a1 Park Jimin nổi tiếng học giỏi trong trường ai cũng bt cả. Vì là ng hc giỏi nhưng cậu khá rụt rè yếu đuối nên thường là nạn nhân trong nạn bạo lực học đường, cậu nhẫn nhịn để đc học trong ngôi trường danh giá nhất cái seoul này
Bố mẹ chẳng quan tâm đến cậu chỉ cặm cụi kiếm tiền lo cho đứa em gái yếu ớt nằm viện mấy năm nay tất nhiên họ vẫn đưa tiền hc phí nhưng chỉ đc 1/3 khoản còn lại cậu phải lao lực làm để trả và tích góp để chữa bệnh cho em mik.
Như mọi hôm cậu vẫn đi bộ đến trường học, tay cầm cuốn sách dày cộp miệng ngập chiếc bánh mì đang ăn dở vừa đi vừa đọc chẳng chú ý trên đường. *Bụp* 1 tiếng vang lên
Cậu soa đầu tay vớ lấy cuốn sách nhìn lên
- "hửm chẳng phải cậu hc trò giỏi giang luôn đc thầy cô tung hô đây sao" cậu bn bị đụng trúng cất tiếng lên
- " ơ xin lỗi xin lỗi tôi xin lỗi cậu có sao ko tôi mãi đọc sách nên ko để ý" cậu lúng ta lúng túng xin lỗi
- " giờ sao mày làm dơ áo tao r có biết áo này t ms mua ko hả nó đắt lắm đấy m đền nổi ko" nói r cậu ta nắm chặt lấy tay cậu Park đang cầm cuốn sách
- "nó nhi..nhiều thật hả tớ ko có nhiều tiền đâu cậu tha cho tớ đc ko" cậu bối rối mặt xanh tái lên

- cậu bn cười nói " hửm tiền hc bổng m cx nhiều mà ha hay tiền m còng lưng ra lm ở mấy quán ăn bẩn thỉu chắc đủ để đền đấy"
-" Hả..hả sao cậu biết nhưng tớ phải tiết kiệm như vậy ko đc đâu hay...hay cậu sai vặt tớ đc ko cậu sai gì cx đc tớ làm hết" cậu van xin đừng lấy tiền cậu kiếm và nỗ lực để có đc
Nhưng cậu bn vẫn ko tha, cậu bn ấy tiến đến xô ngã cậu còn dẫm đạp lên cặp sách r nắm lấy cổ áo cậu định đánh, cậu bấc giác nhắm chặt mắt theo phản xạ....1 hồi lâu mà vẫn ko có động tĩnh gì thì mở mắt ra ngỡ ngàng khi thấy thiếu gia Min đang nắm chặt lấy tay cậu bn kia.
- " mày đang ức hiếp ng khác ngay trước mặt tao đấy thng chó" Yoongi vừa ns x thì đấm cậu bạn 1 phát đau điếng r tiến đến đỡ cậu.
-" xin xin lỗi xin lỗi tôi ko dám thế nx áo này cậu ta ko cần đền đâu tôi ko lm phiền nx tôi tôi đi trc" cậu ta chạy bén đi
Cậu quay lại thì bt đó là thiếu gia Min đã giúp đỡ mik cậu vội vàng cảm ơn.
" cảm ơn anh đã giúp em"
-" ko sao lần sau đi đứng nhớ nhìn đường đừng để mấy thng ất ơ đó bắt nạt đấy" Yoongi nhìn cậu ns vs cách dịu dàng
Cậu đỏ mặt " Vâng " 1 tiếng thì tiếng chuông đồng hồ trường vang lên đã đến h vào học
Cả 2 ngơ ngác chỉ bt chạy thật nhanh vào trường...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net