chương 4 : tại sao ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian như ngưng đọng lại anh nhìn cô , cô thì đầu cuối xuống

Cửa được mở ra cả hai đều quay đầu nhìn

" hihi , tôi là mẫn thanh là phan hâm mộ cô đó dâu tây ( cô rất thích ăn dâu) " mắt cô y tá lấp lánh nhìn cô

Cô hơi ngạc nhiên , nhưng nhanh đều chỉnh và cười

" ừ , chào cô "

Anh không ngờ trong thời gian anh đi nước ngoài cô đã thay đổi ở bên đó anh cũng xem nhiều tin tức trong nước thấy cô trên tivi vui vẻ hoạt bát anh cũng vui nhưng anh sợ đều đó chắc lâu vậy cô đã hết tình cảm với anh nghĩ đến đây anh thẩy tim nhói

Ý tá qúa kích động không để ý sự hiện diện của bác sĩ thẩm , giờ để ý tá cứng người lại anh là nam thần còn lạnh lùng xa cách với mọi người vậy có phải cô đắt tội rồi không (°+°)

" bác sĩ thẩm " miệng cứng nhát chào hỏi

" cô sẽ làm phiền bệnh nhân nghỉ ngơi đó " anh lạnh lùng , ôn nhu trước đó đều mất đi

Cô cảm thấy anh thay đổi rồi anh có còn tình cảm với cô không hay anh chỉ xem cô là người từng quên biết
Tim cô đau qúa

" không sao đâu " dịu dàng biện hộ dùm cho cô y tá

" xin lỗi , tôi ra ngoài trước " y tá cảm thấy hình như ánh mắt bác sĩ thẩm nói là " cô ra ngoài cho tôi " chắc chắn họ có gian tình

" anh kiểm ra rồi không sao , em ở lại đây 1 mình à " anh lo lắng , ôn nhu hỏi

" ừ "

Cô buồn tủi trả lời , anh nhíu mày

" ăn chưa "

Lạnh nhạt , anh ghét cô à nhịn không được cúi thấp đầu xuống

" chưa "

Mặt anh càng lạnh hơn cô thật không biết chăm sóc bản thân

" nghỉ ngơi đi "

Không nói nhiều bước ra ngoài, cô chỉ lảng lạnh nhìn bóng lưng anh

" anh bỏ mặt cô à " từng giọt nước mắt rơi xuống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC