chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi đi nhanh như thoi đưa, cuối cùng tôi cũng chờ được ngày đó, chờ được ngày anh mua điện thoại và liên lạc lại với tôi. Thực sự là tôi rất vui, đã lâu rùi chưa được nhắn tin với anh, không biết trong thời gian vừa qua anh sống ra sao, học hành thế nào, có sự việc gì nổi bật không? Nhưng mà cuối cùng lại không nói gì liên quan đến thời gian vừa qua mà là ôn lại kỉ niệm từ lúc quen nhau....

-em còn nhớ anh và em ngày xưa quen nhau như thế nào không?

-em nhớ. Là trong nhóm naruto. Anh trẻ trâu vào cmt phá đám!!!

-có hả? Anh cmt gì?

-"hokage cục shit"

- Thế à? Sao anh không nhớ?

- Em nhớ rõ ràng là như vậy mà!

-Em phải nói gì làm anh bực anh mới nói bậy vậy chứ, bình thường chẳng lẽ không đâu anh cmt nói em vậy?

- == không có mà. Lúc đó em quen biết gì anh đâu mà nói gì anh được!

- Lạ vậy. Anh không nhớ là anh nói vậy.

- Em nhớ là lúc đầu anh cmt là "trai hay gái?bede hay less?" ==

-Em nhớ nhầm rùi!!!

- Em nhớ rõ ràng mà. Không sai được!

-anh nói là "trai hay gái?bede hay đồng tính"

-Nhớ kĩ từng chứ lun @@ em chỉ nhớ được nội dung chính thui.

- Đấy là lần đầu tiên em với anh nói chuyện nên anh nhớ.

- Em nhớ sau lần đấy em ghét anh cực kì lun, còn chờ ngày trả thù ấy!!

- Sau lần đấy anh cũng chẳng ưa gì em.

- Thế mà bây giờ em với anh lại yêu nhau, trái ngang thật!

- Người ta bảo ghét của nào trời trao của ấy mà.

-Đúng là cái duyên cái số nó vồ lấy nhau :3

- Em yêu anh thế nào?

- Em yêu anh từng giờ từng phút, em nhớ anh mỗi ngày mỗi giờ...

- Anh yêu em ít lắm, ít hơn cả em yêu anh nữa...

Nghe đến đây tôi có thoáng chút buồn, có lẽ sau 1 thời gian không nhắn tin hay liên lạc gì với anh tình cảm đã phai nhạt rồi. Nhưng dòng suy nghĩ đó trong đầu tôi đã bị anh chặn lại bằng dòng tin nhắn tiếp theo của anh " ANH YÊU EM TỪNG PHÚT TỪNG GIÂY VÀ CHO ĐẾN KHI ANH CÒN NHẬN THỨC"

Sau buổi tối hôm đó tôi thực sự rất vui, vui vì nhưng kỉ niệm của 2 đứa anh còn nhớ rất rõ chứng tỏ anh tôn trọng tình yêu này, tôn trọng tình cảm giữa 2 đứa. ý nghĩ trong đầu tôi lúc đó là "dù cho cuộc đời mai sau có thế nào em vẫn muốn ở bên anh cùng anh sẻ chia những khó khăn, nhưng niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống, được bên anh trọn đời trọn kiếp"

Thực sự, được gặp anh trong đời chính là một phép màu của cuộc sống, một điều kì diệu mà ông trời đã dành cho tôi, tôi tự hứa sẽ không bao giờ để vụt mất nó. Bởi với tôi, anh là vô giá, là ánh sáng của cuộc đời tôi!!!! Nếu trên đời này có một thứ duy nhất tôi không muốn mất, đó chính là anh, là tình yêu dành cho anh. Anh luôn yêu tôi, luôn bên tôi lúc buồn, luôn nghĩ đến tôi đầu tiên, luôn đặt tôi lên trên bản thân mình. Có lẽ đối với một người con gái như tôi như vậy đã là quá đủ. Hạnh phúc chẳng ở đâu xa cả, nó nằm trong chính trái tim mỗi còn người, chỉ có thể cảm nhận được bằng trái tim, lí trí sắc đá không bao giờ cảm nhận được và tình yêu đem con người đến gần nhau hơn, cho con người niềm hạnh phúc và vui vẻ giữa cuộc đời bon chen xô đẩy đầy phức tạp này <3 cám ơn anh vì đã bên em và cho em biết thế nào là tình yêu, cho em thấy yêu thêm cuộc sống này!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC