Chapter 22: Chia tay (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày đó đã hai năm trôi qua, giờ Ami đã là học sinh cuối cấp rồi, đang bắt đầu chuẩn bị bước vào kì thi đại học. Sau lần đó, ở trang báo nào cũng xuất hiện hình ảnh Jungkook bên cạnh Hye Jin, chắc anh giờ hạnh phúc lắm. Vốn dĩ đó là điều anh muốn từ lâu rồi mà. Có những lúc Ami không kiềm được cảm xúc, thật sự muốn gọi hỏi thăm nhưng nghĩ lại mình chẳng có tư cách lại thôi. Mối quan hệ của Taehyung với cô dạo này cũng tiến triển tốt, anh vẫn thường đưa Ami đi chơi và ăn rất nhiều món ngon. Nhưng rốt cuộc Ami này vẫn còn nhớ Jungkook lắm.

Còn nửa tháng nữa là đến kì thi đại học. Ami đang trên đường về nhà sau khi vừa tới hiệu sách mua vài quyển sách ôn tập. Bỗng nhiên, trước cửa một quán bar, Jungkook vật vờ đứng không vững nói năng lung tung.

Ami- Jungkook?

Jungkook không nhận ra Ami nhưng nhìn bộ dạng này nhìn là biết Jungkook đang say bí tỉ rồi. Cô tính gọi điện cho Taehyung nhưng thật không may Taehyung lại tắt máy không thể nào gọi được. Ami lại khổ sở rồi, một mình cô sao có thể khiêng nổi con thỏ béo này về nhà chứ? Cô thậm chí còn chẳng biết nhà anh ở đâu. Cô đành lục túi áo, túi quần của anh nhưng xem ra điện thoại và ví đã bị ai trộm mất rồi. Bất lực cô đành phải vận dụng hết mọi sức lực của cô gái mười tám tuổi đỡ anh đến khách sạn cách đó hai mươi bước chân. Và với sự giúp đỡ của anh lễ tân tốt bụng cô đã thành công khiêng anh lên tận phòng nghỉ ngơi. Định quay ra thử gọi điện cho Taehyung lần nữa thì Jungkook lí nhí mấy câu.

Jungkook- Đừng đi, đừng đi mà.

Vì Jungkook nói rất nhỏ nên Ami chẳng nghe rõ. Cô tới gần hơn một chút hỏi "Anh nói gì vậy?" nhưng thật không ngờ Jungkook lại kéo tay cô xuống, chồm người, dùng thân mình đè lấy thân thể cô. Trong trạng thái miên man, anh thấy hình bóng của Hye Jin. Bất giác anh chợt nói.

Jungkook- Em làm ơn đừng rời đi.

Nói rồi Jungkook nhắm mắt hôn Ami, cô chắc chắn là chưa hề nghĩ đến chuyện này rồi. Một mực dùng tay dùng chân khua loạn xạ, nhưng được một lúc Jungkook dễ dàng khống chế cô khiến cô chịu thua hết đường thoát. Nhưng anh vẫn chưa thấy thỏa mãn, đôi môi, cặp răng trắng này đang ngăn cản ảnh quấn quýt bên chiếc lưỡi ngọt ngào. Anh cắn mạnh vào môi khiến cô phải kêu lên, nhân thời cơ anh luồn chiếc lưỡi hư hỏng khuấy đảo khoang miệng của thiếu nữ. Bàn tay của Jungkook cũng chẳng chịu để yên mà một tay giữ hai tay Ami, một tay vuốt ve khắp cơ thể khiến cơ thể càng kích thích nhanh chóng.

Ami- Jung....Kook ahh, anh say lắm rồi dừng lại đi.

Jungkook không trả lời mà nhẹ tay tiến tới vùng đồ sộ của Ami, vuốt ve qua lớp áo phông mỏng. Đôi môi điêu luyện dừng hôn môi lại, từ từ xuống hôn vùng cổ, liếm mút thật mạnh mà để lại hai ba dấu hickey đỏ chói.

Nhận thấy tình hình đàn bất ổn, cô đạp anh một cước ngã xuống giường. Vội vớ lấy điện thoại định gọi cầu cứu. Nhưng tất cả đều thành cống cốc bởi hành động của Ami hồi nãy đã đủ làm người đàn ông đang say rượu này bực mình. Jungkook nhếch mép cười một cái rồi giật chiếc điện thoại vứt thật mạnh khiến nó vỡ tan tành.

Ami- Jeon Jungkook, anh đừng có làm điều gì xằng bậy. Tôi la lên đó.

Jungkook giờ đây có nghe lọt tai gì đâu chứ, anh kéo cô đẩy xuống giường. Dùng hai chân kẹp chặt chân cô, tay cũng không yên vị. Một tay giữ tay cô, một tay thò vào trong chiếc áo phông mân mê làn da nhẹ nhàng của thiếu nữ.

Học võ cái con khỉ gì chứ, tình huống này cựa người còn không được nữa là chống trả lại. Vậy là cô đành chỉ nhỏ tiếng giỗ ngọt người đàn ông này.

Ami- Jeon Jungkook, thả tôi ra đi.... Tôi xin anh đấy. Dừng lại đi trước khi mọi chuyện đi quá xa.

Jungkook- Tôi dành nhiều năm ở bên cạnh em như vậy... Hức... Mà giờ em nói câu chia tay dễ dàng vậy hả? Tôi... Tuyệt đối.... Sẽ không buông tha cho em đâu.

Ami- Anh nhầm tôi với ai rồi? Làm ơn.... Thả tôi ra...

Ami cố gắng rút tay, ngọ nguậy cơ thể để thoát ra nhưng Jungkook đã đỉnh điểm của cơn thịnh nộ. Anh bất chấp sự chống cự của người con gái dưới thân mà thoát y bản thân mình.

Nhìn thấy vật to lớn, gân guốc kia. Cô thực sự, thực sự sợ rồi. Nhắm chặt mắt, cô không muốn mất đi sự trong trắng bằng cách này đâuu.

Jungkook cúi xuống, vẫn giữ chặt lấy Ami mà tạo nên thật nhiều dấu hickey như đánh dấu chủ quyền. Anh vén chiếc áo phông lên để lộ bộ ngực cúp C trắng nõn. Jungkook dùng một tay bóp, nhào, cảm thấy chưa thỏa mãn còn kéo chiếc áo bra làm nó như sắp đứt đến nơi để anh có thể nhìn thật được hai chiếc đầu ti hồng hồng xinh xinh. Rồi dùng đầu lưỡi mát xa khiến nó căng cứng cả lên. Đã thế lại còn cắn nhẹ vào đấy. Ami đã cố gắng dùng hết sức mím chặt môi để không phát ra những tiếng rên dâm đãng kia.

Cứ tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại, nhưng không. Jungkook giơ thứ đó đến trước mặt Ami ý kêu cô thực hiện blow job cho anh nhưng tất nhiên là cô không chịu rồi. Điều này khiến anh phát tiết, cứ thế dí sát vào làm cô phải mở miệng ra. Anh mạnh mẽ thúc côn thịt vào tận sâu trong họng làm cô không thở nổi, nước mắt chảy dài hàng mi. Cùng với hơi thở gấp gáp, Jungkook bắn thẳng tinh dịch trắng vào trong đó. Sau khi rút ra, Ami sức chống cự không còn. Chỉ biết cố gắng nhè ra hết chỗ đó run rẩy nói.

Ami- Dừng lại đi.... Làm ơn
  
Anh xoay người cô lại, thô bạo lột bỏ chiếc quần Jeans vướng víu. Không một màn dạo đầu, bỗng chợt anh đâm thẳng thứ to lớn kia vào trong cơ thể cô. Đau không? Đau lắm chứ, mà có khi từ đau cũng không diễn tả hết được. Cảm giác cơ thể như tách làm hai vậy, cô cầu xin thảm thiết nhưng anh làm như không nghe thấy. Vẫn cứ đem hết bao giận dỗi thúc ra thúc vào. Động tác mỗi ngày một nhanh hơn. Dòng màu đỏ tươi cũng theo côn thịt mà chảy xuống ga giường cả một mảng. Mệt không thể hét nổi, nước mắt cũng không còn để mà rơi. Gì mà làm tình thoải mái, làm một lần mê luôn. Đau chết đi sống lại, có cho cô tiền cả đời này cô cũng không muốn thử nó lại lần nữa.

Không biết rằng đã trải qua bao lâu. Đã làm biết bao những tư thế xấu hổ. Jungkook rên nhẹ một tiếng rồi bắn thẳng những chất trắng tinh dịch vào nơi sâu nhất của người con gái này. Giải tỏa được tâm trạng, Jungkook nằm xuống bên cạnh Ami rồi nhẹ nhàng vuốt mái tóc ôm cô vào lòng.

Jungkook- Hye Jin à.....

Nghe cái tên này từ miệng Jungkook sau trận hoan ái, cô bật lên khóc nức nở. Cái quý giá nhất cô giữ gìn mười tám năm nay đã bị tên cặn bã này cướp mất rồi, lại còn say rượu nhầm cô thành người con gái khác nữa. Còn gì đau khổ hơn thế chứ.

Đêm hôm đó, Ami đã khóc, khóc cho đến khi mệt lử người mà thiếp đi mất. Tại sao người luôn phải đau lòng là cô?

#Bánh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net