Tôi cần cậu còn cậu có cần tôi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày hôm nay tôi hay khóc lắm. Tôi khóc vì đủ thứ chuyện trên đời, tôi khóc chỉ vì những cái gì nhỏ nhặt nhất. Thật sự nhiều lúc buồn chỉ muốn chui vào một góc mà xả cho thật đã rồi muốn người mình thích đến bên chỉ là xoa đầu thôi cũng được sẽ thấy tim mình được vỗ về và yên bình đến lạ. Tôi chả muốn gì hơn là những lúc như thế cậu có thể bên cạnh, đến bên nhẹ nhàng vỗ lên lưng và nói câu: cậu đừng buồn nữa có được không? Tớ xót xa lắm! Thế nhưng sao có vẻ xa xôi đến vậy.

Cậu chưa bao giờ làm và sẽ chẳng bao giờ làm vậy bởi vì tôi là gì của cậu đây? Liệu tôi có đáng để cậu làm vậy hay không? Tôi không chắc. Vậy tại sao tôi lại chờ, lại mong, lại thất vọng đến vậy. Đường một chiều chỉ dành cho một hướng vậy một mình muốn đi ngược lại rồi lại trách sao hôm nay khó đi... Nhưng dù nói dỗ dành bản thân đến nhiều lần như thế nhưng vẫn chẳng thể nào nguôi ngoai chẳng thể nào không mong muốn một lần được hưởng sự quan tâm dù bé bé của cậu.
Hãy một lần nhìn kĩ đi, bên cạnh những nụ cười tớ dành cho cậu, nhưng câu nói bông đùa hết sức vô tư ấy liệu có nhận ra chút nước mắt còn sót lại sau lần khóc dở dang lau chưa kpheets. Hãy nhìn kĩ đi sau lưng cậu có ai lặng lẽ đi đằng sau nhìn cậu cười đìa với người khác mà thầm ước mong một lần cậu là của riêng. Hãy nhìn đi xem những lần giận dỗi vô cớ là để làm gì ngoài mong cậu dỗ dành và thu hút sự chú ý của cậu. Sao cậu cứ vô tâm đến thế! Tớ thật sự rất đau đấy...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net