Chương 13: Hãy Cho Anh Biết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhi lợi dụng cơ hội này, nháy mắt với Huy, hai người kéo Thịnh ra xa khu vực Tường có thể nghe thấy, bắt đầu chất vấn.
_ Nãy mày ước gì đó? - Nhi tò mò, hào hứng hỏi về điều ước của Thịnh.
_ Tao không nói, nói rồi chả còn linh nghiệm.
_ Vậy thì tao hỏi, có liên quan tới tụi tao không?
_ Có chút thôi.
_ Liên quan tới gia đình?
_ Cũng có chút.
_ Vậy hầu như là mày ước về cái gì? - Nhi bất lực, thở dài đầu hàng.
_ Tường hả? - Huy lên tiếng hỏi
Thịnh giật mình, ngước lên tròn mắt nhìn Huy ngạc nhiên. Trong lòng, tim gan gì nó cứ nhảy múa lung tung, khó khăn lắm mới giữ được gương mặt bình tĩnh để phủ nhận.
_ Làm gì có! Không có! - giọng Thịnh run run sợ cảm xúc của mình bị người khác biết.
_ Xạo - Nhi lên tiếng như nhận ra được điểm khác thường hiếm thấy của Thịnh - Mày ấp úng như vầy chỉ có là thằng Huy nói đúng tim đen thôi. Khai mau, từ bao giờ?
_ Có gì mà khai, Tường tao coi là em gái mà có gì đâu. - Thịnh nhất quyết phủ nhận không lộ cho ai thấy.
_ Bạn bè thân thiết tới mấy chuyện đơn giản này mày cũng không chia sẻ là sao? - Huy nhảy vào, hòng bắt Thịnh phải khai ra sự thật. - Cả ngày nay đi với tao, tao thấy mày chả vui mà cứ nhìn điện thoại như đang đợi ai vậy. Tới lúc về nhà thấy tiệc như này thì mày mới vui thiệt. Nếu vì con mắm Nhi thì không phải rồi tại sau đó nó chạy đi lấy đồ ăn, chỉ còn có Tường với mày thì cơ mặt mày giãn ra hoàn toàn, vui thấy rõ.
_ Đúng rồi. Có lý nè Huy. Mày mau khai ra, có khúc mắt gì tụi tao mới giúp được chứ. Chia sẻ nghe coi thằng khỉ này. - Nhi nghe Huy nói xong, đồng tình hai tay hai chân.

Thịnh nhìn hai người bạn ngồi đó đợi câu trả lời của mình với vẻ mặt cương quyết mà thở dài bó tay. Không phải anh không muốn nói, mà là cảm giác cứ mập mờ như thế này biết nói sao bây giờ. Anh nghĩ thôi hay là cứ kể hết để tụi nó nghĩ coi chuyện này tới đâu được nên quyết định nói hết cho hai người.
_ Tao cũng không biết nữa. Dạo này cứ có chuyện gì tao dính với Tường hay là lâu lâu thấy Tường cười, tim tao lại đập loạn xạ. Không gặp là cứ muốn nhìn thấy. Giống như hôm nay không thấy Tường gọi hay nhắn tin chúc mừng sinh nhật, tao thấy buồn lắm, cứ mong hoài. Trong lòng tao không bao giờ muốn Tường có chuyện gì nên lúc nào cũng muốn xuất hiện ở cạnh để bảo vệ được nó. Như trưa nay không có tao chắc Tường nó té trật chân rồi, bởi tao không yên tâm...
_ À ra là mày vừa là người làm nó té vừa là người cứu nó đó hả? Hahahaah - Huy cười ngặt nghẽo, cạn lời với thằng bạn này.
_ Trời! Haha! Rồi cái cảnh tượng lúc đó sao? Kể tiếp coi, tao chạy xuống là hiện trường đã mất khúc hay rồi. - Nhi quay qua vừa cười vừa hỏi.

Thịnh kể tiếp lúc anh đỡ cô té, rồi cũng kể cái cảm xúc loạn nhịp của anh lúc đó rõ đến từng chi tiết.

*bốp*
Huy gõ đầu Thịnh, trách thằng bạn mình ngốc quá. Rành rành trước mắt vậy mà lại.
_ Mày thiệt là, có vậy cũng không nhận ra! Mày thương người ta rồi còn gì.

_ Tao vừa nghe kể là tao biết Tường quan trọng với mày sao rồi. Có mày điên, không chịu nhận ra đó - tiếp theo sau Huy, Nhi cũng la Thịnh oai oái.

_ Mày nhỏ nhỏ coi, Tường nó nghe bây giờ... - Thịnh bịt miệng Nhi, kêu cô giảm âm thanh lại không là lộ chuyện hết.

_ Mày khùng quá mà, ai bình tĩnh cho nổi. - Nhi gạt tay ra, nhỏ tiếng lại mắng tiếp.

_ Thôi, mày bớt đi con này. Tỉnh táo để giúp nó nè. Nghe tao phân tích. - Huy lên tiếng trấn tĩnh hai con người kia, hỏi rõ chuyện của Thịnh. - Mày là thân quá rồi nên sợ tình cảm này chưa tới mức đó đúng không?

_ Ừ. Tao sợ không phải thương kiểu kia mà là thương như em gái lại khổ.

_ Nếu như mày biết được Tường đối với mày như thế nào, mày có nghĩ là sẽ chắc chắn được tình cảm của mình với ẻm không?

_ Ví dụ mà có được tín hiệu khả thi từ Tường có tình cảm đối với tao hơn mức anh em thì tao nghĩ chắc cảm xúc của tao xác định được.

_ Tao cá chắc con bé nó thương mày lâu rồi. Nhiều khi từ 3 năm trước kìa. - Nhi nhảy vô nói thêm để thuyết phục Thịnh.

_ Sao mày nghĩ vậy? - Thịnh thắc mắc.

_ Chuyện con Phương hồi xưa đó. Nói nghe nè. - Nhi kéo Huy với Thịnh chụm đầu lại - Tụi bây cứ để cho tao. Tao sẽ moi được suy nghĩ của bé Tường. Tới lúc đó tụi bây sẽ hiểu. Nhớ là tao tổ chức trò chơi, ai cũng phải tham gia. Tao nghĩ là sẽ có nhiều thứ được giải đáp đó.

_ Chắc được không đó? - Huy ngả người ra, nheo mắt nghi ngờ nhìn Nhi.

_ Cứ tin tao. Không được tao khao tụi bây một chầu trả tội.

_ Được, tin mày kì này. Tao nghĩ nếu mày có đề cập tới thì Tường sẽ thoải mái hơn. Con gái với nhau mà.

Thịnh yên tâm được chút ít, tạm thời tin tưởng giao cho hai đứa bạn này. Mong Tường sẽ cho anh một tín hiệu để anh có thể biết được mình nên làm gì.
Ba người nghe tiếng tắt nước, nghĩ chắc là Tường xong rồi, chuẩn bị đi ra ngoài nên là cả ba tách ra, ngồi kiếm chuyện tào lao nói để không thu hút sự chú ý của Tường về cách cư xử lạ của họ.

_ Mấy anh chị nghĩ ra gì chơi chưa? Mình tranh thủ bày ra chơi rồi còn nghỉ sớm để mọi người về kẻo trễ nè. - Tường bước ra phòng khách, lên tiếng.

_ Em khéo lo. Nay tụi chị kéo nhau đóng đô ở đây rồi, không có về đâu em. - Nhi trả lời, quyết định ngủ lại để tâm sự được với Tường moi thông tin có thể giúp cả hai đứa có gì hiểu được tình cảm của mình.

_ Vui quá vậy hai anh chị. Giờ cũng 9 giờ rồi, mọi người muốn bày gì chơi không? Mình chơi tới khuya luôn cũng được.

_ Em thức khuya được không đó? - vừa dứt câu, Thịnh quay qua hỏi Tường ngay vì sợ cô cố sức thức khuya để tiếp bạn anh.

_ Được chứ. Em thức khuya hay lắm á!

_ Cả ngày nay không mệt à cưng? - Nhi ngước lên hỏi Tường để chắc chắn là Tường không mệt.

_ Dạ không. - Tường lắc đầu, cười tươi thiệt tươi - Nghĩ gì chơi đi mấy anh chị. Em đi lấy nước cho mọi người uống.

Thấy vậy, Nhi liền nảy ra ý tưởng chơi trò Thật Thách, quay qua nháy mắt với hai ông ngồi kia. Ngơ ngác nhìn nhau, Nhi mới nháy mắt, nói nhỏ:
_ Cứ làm theo những gì tao làm. Nếu giờ không được thì tí tao ngủ với Tường rồi tâm sự. Đường nào cũng có được thông tin thôi mấy đứa.

Tường cầm 4 chai nước bày ra, ngồi xuống tham gia với ba người kia.
_ Mọi người có ý kiến gì không? - Tường lên tiếng
_ Chơi Thật Thách không mấy đứa? - Nhi đề nghị, giải thích luật chơi. - Bây giờ chai nước nè, quay trúng đứa nào theo vòng Thật thì đứa đó phải trả lời sự thật, không được nói dối, nói dối có kết cục như thế nào thì tao không cam đoan được đâu. Còn dính vòng Thách thì đứa đó phải làm mọi thứ bị yêu cầu. Làm xong mới không bị phạt. Còn hình phạt tới lúc chơi thì tao bật mí cho. Chơi không?

Huy với Thịnh ngồi nhìn nhau, thấy sao giống như mình cũng bị bã gài hàng, ngơ ngác đành gật đầu vì một tương lai tươi sáng.

_ Rồi chơi nhe!

Bốn người bắt đầu trò chơi, được một lúc cứ ba người bày đầu bị đè ra hỏi rồi thách. Đợi hoài không thấy trúng Tường. Nhi thở dài than với Tường là tại sao Tường nãy giờ không bị quay trúng. Không vui gì cả.
Tường cười trừ, cũng không biết giải thích thế nào, nãy giờ cô cũng ngồi chán chườn vì cảm giác như mình không liên quan tới trò chơi.

_ Ê ê, quay trúng Tường rồi nè! - Thịnh la lên, mặt tươi rói như được mùa.
Hai cô gái đang nhìn nhau nói chuyện thì giật mình, mặt Tường đơ ra, nghĩ thầm sao cảm giác thấy "nguy hiểm rình rập." Y như rằng, Nhi bắt đầu chiến lược.

_ Ha ha! Tới vòng Thật của Tường. Chị hỏi nha Tường. - mặt Nhi chuyển sang chế độ hơi bị gian rồi. Cố chộp lấy thời cơ chất vấn nhỏ em này. - Trong lòng em, có người nào em thương hết lòng mình không? Lâu nay chị cứ thắc mắc người thương của em. Hehe.

Tường giật mình, ấp a ấp úng nhìn sang Thịnh rồi lại nhìn qua Nhi, hít một hơi thật sâu trả lời:
_ Dạ có. Có một người mà em không thể nào xoá hình bóng người ta ra khỏi đầu em được. Lúc nào trong tim em cũng có anh hết. Nhưng là ai thì em không nói đâu, tình cảm của em, cho em xin giữ một mình thôi.

Có lẽ có thêm hai người nữa nên Tường chưa đủ can đảm nói ra sự thật bấy lâu nay cô giấu.
Chỉ có bản thân cô biết mình yêu ai thôi. Nhi cũng hiểu ý nên không ép cô bây giờ. Khi chỉ có hai chị em thôi thì dễ hơn. Đây là trò chơi, mọi người biết vậy là được rồi, không đòi hỏi thêm chi vì ép buộc Tường cũng không được.

Bốn người ngồi cứ chơi từ trò này qua trò khác, nhộn nhịp như một buổi họp chợ nhỏ, cười nói không ngớt. Tiếc là mọi trò chơi đều không như kế hoạch. Ba người chỉ biết được duy nhất một thông tin từ Tường. Nhưng có lẽ đây cũng là điều nên biết vì nghe được như vậy, Thịnh cũng có hy vọng người đó sẽ là anh, tình cảm của anh sẽ xác định được nếu cho anh thời gian.

Còn về phía Tường, cô nàng cũng đã cố ý né đi không để lộ cảm xúc của mình bấy lâu nay đối với Thịnh. Cô không muốn cho ai biết vì cô sợ khi mình có ý với người ta, tình bạn đẹp đẽ giữa hai người sẽ bị huỷ hoại. Hơn nữa là bản thân cô cũng vẫn chưa biết chính xác được là cô có yêu anh thật không hay chỉ là cảm xúc nhất thời. Mọi chuyện có lẽ tuỳ duyên, nếu anh chủ động với cô hơn mức anh em bình thường, thì lúc đó có lẽ cô sẽ dũng cảm hơn đối mặt với tình cảm của chính mình.

Sau một hồi lâu tụ tập chơi thì Tường cũng ngáp ngắn ngáp dài. Thấy vậy Thịnh nhìn đồng hồ, đã hơn 1 giờ khuya nên giục mọi người giải tán rồi đi ngủ.
_ Tường ơi, đi ngủ đi em. Mệt rồi kìa - Thịnh nhìn Tường ngáp ra nước mắt nên kêu cô đi ngủ.

_ Em chưa mệt, mọi người còn thức mà sao em ngủ được.

_ Không đâu. Chị cũng mệt rồi nè. Tụi mình đi ngủ đi chứ khuya rồi. - Nhi lên tiếng giải tán cuộc vui.

_ Vậy chị ngủ với em nha. Hai người này con trai ngủ ở đây rồi, mình qua nhà em ngủ đi. - Tường đề nghị

_ Thôi, hai đứa ở đây luôn đi cho vui. Ngủ phòng thằng Thịnh. Hai đứa ngủ trên giường, tụi anh nhường cho, tụi anh nằm dưới sàn. Vậy mà vui đó. - Huy lên tiếng kéo hai cô ở lại, chủ yếu muốn có cơ hội được nghe tâm sự của hai chị em, có gì còn biết được vài thứ để giúp ông tướng bạn thân nữa.

_ Chị thấy vậy cũng vui. Nay chị em mình bụi đời vậy đi Tường. Không chết chóc ai đâu. - Nhi quay qua Tường thuyết phục. Dường như Nhi hiểu được kế hoạch của hai người kia khi kêu mọi người ở lại ngủ phòng Thịnh, nên cô cũng cố kéo Tường ở lại cho vui.

_ Dạ vậy cũng được. - Tường cuối cùng cũng gật đầu vì thấy một mình chị Nhi ở lại cũng không được. Ba người kia nhìn nhau như trút bỏ được gánh nặng.

Đêm đã khuya, mọi người chuẩn bị đi ngủ. Ba con người đầy ắp "âm mưu" trong ngày hôm nay cũng đã hiểu kế hoạch của nhau. Bằng mọi giá, Nhi phải làm cho Tường thừa nhận người Tường thương là ai. Chị em với nhau, liều một tí hỏi thẳng chắc không chết ai. Nhi quyết định không bỏ qua cơ hội này. Ba người nhìn nhau quyết tâm. Sau đợt này, có thành công hay thất bại tuỳ thuộc nhiều nhất ở Thịnh, nhưng với sự giúp đỡ của Nhi và Huy, mọi chuyện sẽ dễ thở hơn là một mình anh. Ai cũng mong lúc này đây, Thịnh có thể hiểu được lòng của Tường.

_______________________________
Tg: nay 3 chap liên tục luôn ạ. Về sau này ngọt nhé mọi người. Cũng vẫn có ngược.
Mong mọi người theo dõi ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net