Chương 44: Cho Cả Thế Giới Biết Ta Yêu Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Bạn Chu thân thương, tới lúc tung thông tin ra rồi đó.

_ Hẹn ngày mai đọc báo đi nha!!

Thịnh gác máy sau cuộc nói chuyện với Chu nhà báo - một người bạn được xếp vào hàng thân thiết với Thịnh và Tường- bàn chuyện sẽ công khai mối quan hệ của họ.

Sau khi cả bọn ăn mừng xong cả thì đã muộn lắm rồi, còn gặp thêm bà Mèo của anh vui quá uống hơi lố với thêm cả buồn ngủ nữa, cô cứ gật gù lên xuống mất phương hướng, anh phải đưa cô về tận nhà, đỡ lên tận phòng ngủ với sự giúp đỡ của Khanh, tiện thể hôn lên trán cô một cái chúc ngủ ngon rồi tươi cười chạy về nhà trước sự ngỡ ngàng của Khanh và mẹ cô.

Khanh cười cười, nhìn Thịnh đi mất rồi huých tay mẹ Tường đứng kế bên cũng đang cười thật tươi sau khi thấy anh chăm cho con bà như vừa nãy, rồi Khanh nói.

_ Tới nước này tính ngày cưới cho hai đứa là vừa rồi đó bác.

_ Phải gả thôi. Con có thấy trên tay con bé Mèo nó có gì không? - mẹ cô cười cười, hướng mặt về phía phòng Tường rồi hỏi Khanh.

_ Có gì bác? ...... - Khanh đứng khoanh tay, đứng suy nghĩ một hồi như nghĩ ra được gì đó, mắt chữ O mồm chữ A, quay qua nói lắp bắp. - _ Đừng.... đừng nói.... với con là... nh...nhẫ...n nha bác.

_ Bác nghĩ là lúc nãy mới cầu hôn rồi đó. Điệu này mai bác phải kiếm bà Vui nói chuyện vụ cưới hỏi của hai đứa rồi.

_ Con cũng công nhận phải cho hai đứa cưới thôi bác ơi! 10 năm rồi còn gì, tụi nó chờ nhau vậy là đủ rồi.

_ Nghĩ tới thôi bác cũng mừng. Thằng Thịnh cuối cùng cũng chịu hốt nó, mà bác cũng an tâm giao con bé cho nó nữa.

_ Thịnh nó tốt, thương con bé quá trời. Hay giờ bác đi nghỉ ngơi đi, ngày mai bác với con sang nhà gặp cô Vui bàn chuyện cưới hỏi của hai đứa.

_ Ừ con cũng đi ngủ lấy sức đi.

Mẹ Tường nói rồi đi vào phòng nghỉ ngơi, trong lòng vui mừng tới nỗi biểu hiện ra rõ trên khuôn miệng của bà. Miệng bà cứ giãn ra, nở nụ cười mãn nguyện. Không ngờ sau mọi thứ thì chúng nó cũng đã chịu về bên nhau. Bà rất hạnh phúc, mừng lây cho con bà nữa. Tường vui một chắc bà phải vui tới mười.

Ngày hôm sau, sáng sớm gà mới gáy, mẹ Tường với Khanh đã sửa soạn đồ đạc để chuẩn bị sang bàn chuyện với mẹ Thịnh với tư cách như hai người bạn thân thôi chứ bà cũng không nhớ nghĩ tới chuyện là đàng trai phải đến hỏi cưới bên đàng gái trước. Chỉnh trang áo quần, hai người vừa bước ra khỏi cửa gặp ngay mẹ Thịnh cùng với anh cũng đang đi tới nhà bà, bị bất ngờ, bà hỏi.

_ Đi đâu sớm với thằng Thịnh vậy bà Vui? Tui định sang nhà bà bàn chuyện hai đứa nè.

_ Bà vui quá bị lú rồi. Bà nhà gái mà sao lại đi sang nhà trai trước được hả? - mẹ anh hết hồn, nhắc khéo.

_ Ôi chết cha! Tui quên mất, đêm qua thấy con bé nó đeo chiếc nhẫn, rồi gặp thằng Thịnh mặt hớn hở chạy về, tui nôn quá nói con bé Khanh nay qua bà sớm bàn chuyện, có nghĩ gì được nữa đâu.

Thịnh với mẹ anh bật cười lớn vì sự đáng yêu đến chết mất của mẹ cô. Không ngờ bà muốn con gái mình yên bề gia thất đến như vậy. Miệng tươi cười, mẹ anh kéo mẹ cô lại gần, ghé tai thì thầm to nhỏ.

_ Tui cũng vui vậy đó. Hôm qua thấy thằng Thịnh nó cười tủm tỉm đi vào nhà là tui nghi rồi. Kéo nó ngồi xuống hỏi chuyện mới biết, nên nay kéo qua nhà bà đây.

Nghe được, mẹ cô cực kì vui mừng, mời cả bà Vui và Thịnh vào nhà uống trà rồi từ từ bàn chuyện cưới sinh của bọn nhỏ. Nãy giờ cũng phải nói tới anh chàng nhân vật chính của chúng ta. Anh nhìn hai bà mẹ cứ to nhỏ rồi cười thích thú làm anh cũng nôn nao khó tả. Một đám cưới hoành tráng thì chắc chắn phải diễn ra rồi, nhưng đó là trong tương lai, còn ở hiện tại, Thịnh đang mong ngóng một điều hết sức quan trọng sẽ diễn ra trong ngày hôm nay, và anh nóng lòng muốn biết cô sẽ phản ứng như thế nào khi đọc được bài báo của bạn già Chu viết đây.

_ MẸ ƠIIIIII.... CHỊ KHANHHHHH... CHẾT CON RỒIIII

Cả nhà đang ngồi nói chuyện rôm rả đột nhiên vang lên tiếng hét thất thanh của một nhân vật chính khác nãy giờ còn chưa lộ diện. Tường mở cửa phòng trong sự hốt hoảng, gương mặt biến sắc, hoảng loạn, tay cầm điện thoại run run, đôi chân cứ bị liệu chạy tới chạy lui.

_ Con bé này, cái gì mà la um sùm vậy? Xuống đây coi!

Mẹ cô vừa dứt câu, Tường đã phi xuống tận ghế ngồi, tay vẫn còn run run cầm điện thoại đưa cho mẹ coi, mắt mở to bất ngờ.

_ Mẹ đọc đi. Chết con rồi, còn anh Thịnh nữa. Vụ này tính sao đây?

Bà vừa cầm lấy điện thoại đang mở trang báo với tít cực sốc:

"HOT: BẮT GẶP NOO PHƯỚC THỊNH CẦU HÔN VŨ CÁT TƯỜNG. CẶP ĐÔI MỚI CỦA SHOWBIZ LỘ DIỆN!"

Vừa lướt mắt qua điện thoại, mẹ cô bật cười, không cần đọc những dòng chữ ở dưới bài cũng đã hiểu, bà chuyển điện thoại qua cho Khanh, ngồi tủm tỉm cười rồi gật gù đồng tình.

_ Đúng rồi chứ còn gì mà con hét toáng lên vậy? Sự thật mà?

_ Nhưng... nhưng mà con với anh Thịnh giấu kĩ lắm mà... - Tường lắp bắp, môi run run.

_ Em còn muốn giấu tới bao giờ đây cô Mèo? Phải cho truyền thông biết thôi chứ!

Thịnh mỉm cười, quay qua cô đang ngồi hoang mang, buông câu trấn an cô. Tường đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, trợn tròn mắt, mồm mở to, chớp mắt liên tục, hỏi anh.

_ Là anh hả? Anh tung tin với nhà báo hả? Anh... anh định công khai giờ luôn sao?

_ Em không muốn cưới anh sao? Hôm qua đã đồng ý rồi đó, bây giờ công khai cũng được chứ Mèo? - Thịnh đứng dậy, bước qua ngồi cạnh cô, choàng qua vai ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng nói.

_ Nhưng mình bị theo dõi kìa anh? Không phải là đã giấu kĩ lắm sao? - Tường ngước mặt lên nhìn anh, hỏi.

_ Chị Khanh cho em mượn bài báo đó với. - Thịnh quay qua nói Khanh, cầm lấy điện thoại lại rồi đưa thấp xuống chỉ chỉ vào cho Tường xem. - _ Em coi đi. Coi tên nhà báo đi. Người viết nè. Quen không?

_ Chu Nguyễn? ...

Tường ngập ngừng sau khi biết được tên nhà báo, thở phào nhẹ nhõm, cô cứ sợ là người xa lạ bắt gặp, viết bài câu view ảnh hưởng tới hình ảnh của anh, nhưng nếu là anh Chu béo là không có gì phải sợ rồi. Cô lấy lại bình tĩnh, đánh yêu anh một cái rồi giở giọng trách móc.

_ Anh với anh Chu sao không nói em biết? Làm em đọc cái tít báo cái tỉnh ngủ luôn.

_ Thì giấu mới biết em yếu bóng vía vậy chứ. Mèo yêu, chiều nay anh có hẹn cánh nhà báo để mình công khai đó. Giờ thì em đi chuẩn bị đi, để mọi người bàn chọn ngày lành cưới nè.

Thịnh đẩy cô đứng lên khỏi ghế, giục cô lên phòng chuẩn bị cho chỉnh chu rồi anh sẽ đưa cô đi đến nơi họp báo. Trong lòng cô và anh lúc này nhiều cảm xúc rất khó diễn tả thành lời được.

Cô vừa hạnh phúc vừa hồi hộp, đúng nghĩa con gái sắp đi đến nhà chồng ra mắt gia đình vậy, nhưng trong tình huống này là cả hai phải đi ra mắt đại gia đình thứ 2 của mình. Như vậy lại càng căng thẳng hơn nữa vì cô chỉ sợ một điều là sẽ có FM phản đối. Còn về phần anh đã quá già đòn trong showbiz mất rồi, nên chuyện đời tư của anh, anh đã quyết định rồi ai có chống đối thì mặc kệ. Nghệ sĩ ít khi công khai chuyện riêng tư trên mặt báo nhưng nếu đó là điều quý giá và họ muốn mọi người chúc phúc thì không có gì phải giấu nữa.

Cả một buổi sáng hai bà mẹ cùng Thịnh ngồi lựa ngày, tính toán trang hoàng cho một cái lễ cưới hoành tráng đáng nhớ sẽ xảy ra trong tương lai gần. Sau khi bàn bạc xong hết, chọn thời gian 3 tháng sau hai đứa về chung một nhà là đẹp nhất, mọi người giải tán. Còn dư ra vài tiếng trước khi họp báo, Thịnh tranh thủ chạy về nhà tắm rửa thay đồ sạch sẽ rồi sang đón Tường. Từ sáng tới giờ, Tường cố gắng giữ bình tĩnh, lấy tinh thần để có thể công khai chuyện của mình với anh một cách thoải mái tự nhiên nhất.

Điện thoại cô bất chợt reo lên trong lúc cô đang đắn đo suy nghĩ không biết mình nên chọn màu son nào, cô giật mình quơ lấy điện thoại, bắt máy.

_ Em đây.

_ Chuẩn bị xong chưa Mèo? Anh lấy xe đậu trước nhà đợi em nha.

_ Em xong hết rồi đây. Xuống liền nè...

Cúp máy, Tường quyết định chọn tông son cam đất đánh nhanh lên môi rồi vớ lấy đôi giày Gucci trắng quen thuộc mang vào, lật đật lao xuống cầu thang chạy ra khỏi nhà. Vẫn chưa thấy anh đâu, hết nhìn đồng hồ rồi cô lại chồm sang nhìn qua nhà anh, cứ thấp thỏm, nôn nao. Sao hôm nay trong lòng cô cứ bồn chồn thế này? Do mong ngóng buổi họp báo hay là do muốn mình và anh mau chóng được về chung nhà đây? Tất cả sẽ xong ngay sau buổi họp báo này. Chỉ cần thông báo một tiếng với mọi người thì cuộc đời của cô và anh sẽ bước sang một trang hoàn toàn mới.

Đang đứng suy nghĩ vẩn vơ, chiếc xe Audi đen từ xa lướt tới, dừng ngay trước mặt cô, bấm còi một cái làm hết hồn, đứt hẳn mạch suy nghĩ của cô lúc này. Anh mở cửa nhảy vọt xuống xe, tiến tới, cười một cái rồi kéo tay cô dắt lên xe. Một hồi yên vị, Thịnh hít một hơi thật sâu cho bớt hồi hộp rồi cũng trấn an cô.

_ Em sẵn sàng chưa? Hít một hơi thật sâu đi, mình đi nha.

Cô im lặng, thở đều, hít vô một hơi thật sâu, cố gắng giải toả tinh thần cho bớt căng thẳng, rồi nhìn anh cười gật đầu đồng ý.

Chiếc xe Audi lăn bánh lướt vi vu dưới ánh nắng ngả chiều, trên con đường hơi đông xe giờ chuẩn bị tan tầm. Hai người ai cũng đang rất nôn nao hồi hộp, không ai nói với ai câu gì, không gian bị bao trùm bởi tiếng thở đều đều của họ.

Chẳng mấy chốc hai người đã đến nơi họp báo. Cánh nhà báo đã tụ họp đông đủ mặc dù chưa đến giờ hẹn. Cả bạn Chu béo cũng đã có mặt sẵn sàng bảo vệ cho anh và cô nếu có bất trắc gì xảy ra. Thịnh lái xe vào một chỗ khuất ở phía sau lưng phòng họp báo để chạy nhanh vào trong cánh gà.

_ Sao rồi hai bạn? Ok không? Mình bắt đầu nha!

Đến giờ, Chu từ ngoài chạy vào gặp Thịnh với Tường xác nhận rồi bắt đầu buổi họp báo. Nhận được hai cái gật đầu nhẹ của hai con người đang đứng kia, Chu ba chân bốn cẳng chạy nhanh ra ngoài khai mạc. Thịnh quay qua nhìn cô, vẫn hành động cũ, đặt hai tay lên vai cô, nhìn thẳng vào mắt cô rồi động viên.

_ Bình tĩnh nhé em! Hãy cứ nói hết những gì em muốn nói cho mọi người biết. Anh tin ai cũng sẽ hiểu cho mình mà. Đừng lo lắng.

Tường hít sâu, gật nhẹ đầu rồi ngước nhìn anh cười, nói.

_ Em biết rồi, cố lên!

Chưa bao giờ hai người làm một việc liên quan đến tình yêu của họ mà họ phải lo lắng tới mức này. Cũng đúng thôi vì chuyện này lâu nay người ngoài chẳng ai biết cả, nay tiết lộ hết những điều từ trước tới giờ đã giấu, hai người chỉ sợ sẽ không được chấp nhận thôi, tuy nhiên với lời động viên lẫn nhau, muốn ở bên nhau công khai, họ phải đánh liều thôi.

Những ánh đèn flash tập trung nháy liên tục hướng về phía một đôi nam nữ đang nắm tay nhau. Cánh nhà báo vô cùng ngạc nhiên khi Noo Phước Thịnh và Vũ Cát Tường tay trong tay và lại còn là nhân vật chính của câu chuyện quan trọng ngày hôm nay nữa. Họ vô cùng háo hức săn tin. Sau khi đã yên vị ngồi xuống ghế, những câu hỏi xoay quanh hai người liên tục được hỏi và Thịnh phải ra hiệu xin cho anh và cô được nói trước khi trả lời phỏng vấn của mọi người. Cả khán phòng im lặng, nhưng tiếng *cạch* *cạch* của những chiếc máy ảnh cùng đèn flash vẫn liên tục làm việc.

Thịnh nắm chặt lấy tay Tường, hít vào, thở ra, lấy hơi rồi bắt đầu mở lời, nói nhẹ nhàng.

_ Hôm nay, Noo Phước Thịnh cùng Vũ Cát Tường ở đây xin công khai với tất cả mọi người rằng chúng tôi đã yêu nhau, và chuẩn bị cưới trong tháng 11 sắp tới đây. Chúng tôi tôn trọng các anh chị nhà báo, tôn trọng khán giả của mình đang mong chờ tin vui từ mình, nên tôi và Tường quyết định mở cuộc họp báo này để dễ dàng thông báo với mọi người chuyện vui này. Đây là chuyện hệ trọng suốt cuộc đời của Noo, Noo chỉ xin một điều rằng bất kì ai, dù thương chúng tôi hay không thích chúng tôi, thì đừng giáng những câu nói không hay để tấn công Noo hay là Tường đây. Chúng tôi yêu nhau thì nên xứng đáng được hưởng một hạnh phúc chứ, đúng không ạ? Và chúng tôi cũng đã từng hứa với fan rằng khi nào cưới sẽ cho tất cả biết, nên đây chính là lúc Noo muốn thực hiện lời hứa của mình.

_ Noo Phước Thịnh đã nói xong những điều họ cần thông báo, các anh chị phóng viên, nhà báo có muốn hỏi thêm gì thì xin mọi người hãy đặt câu hỏi. - Chu đứng bên cạnh hai người, điều khiển buổi họp để diễn ra một cách tốt đẹp nhất.

Mặc dù ai chắc chắn cũng sẽ sốc khi nghe tin nhưng nhà báo phải làm việc của họ. Cực kì nhiều câu hỏi đã được hỏi, nào là "Tại sao anh chị không công khai lúc mới quen nhau?," "Hai người đã yêu nhau bao lâu rồi?," "Kỉ niệm đẹp và kỉ niệm buồn?," "Cưới Tường sẽ mặc váy hay vest?," "Bây giờ công khai sắp cưới đường đột như vậy có phải là bác sĩ bảo cưới hay không ạ?," ........ Thắc mắc nhiều tới mức Thịnh choáng ngợp bởi hàng tá câu hỏi được đặt ra. Tường thấy anh lúng túng, cô kéo tay anh ra hiệu bảo là cô sẽ trả lời hết, anh cứ ngồi yên nghe thôi vì lúc nãy anh đã thông báo chuyện chính rồi.

_ Tường xin trả lời hết những thắc mắc của mọi người được chứ? Bây giờ từng người hỏi Tường 1 câu thôi để Tường biết đường trả lời cho mọi người. Lần này Tường hứa tất cả đều là sự thật, không dối gian nữa. - cô cười tươi, giọng điệu nhẹ nhàng, từ tốn sắp xếp lại trình tự.

"Tại sao hai anh chị không công khai lúc mới quen nhau?"
_ Thật sự là Tường có chủ trương là đời tư của mình chỉ để một mình mình biết thôi, chuyện của mình nếu có nói cho ai biết thì sớm muộn gì cũng không thuận lợi. Hai đứa đã trải qua biết bao nhiêu chuyện, giờ sắp về chung một nhà rồi nên mới quyết định công khai bây giờ cho mọi người cùng mừng.

"Hai người đã yêu nhau bao lâu rồi?"
_ Nếu tính quen biết nhau thì chắc cũng gần 20 năm, nhưng yêu nhau thì cũng hơn 7 năm rồi.

"Bây giờ công khai sắp cưới đột ngột như vậy, có phải bác sĩ bảo cưới không?"
_ Anh Thịnh với Tường yêu nhau đã 7 năm rồi, giờ hai đứa quyết định cưới, định ngày xong hết chắc chắn rồi mới báo tin mừng cho mọi người chứ nếu bác sĩ bảo cưới thì cũng không đợi tới giờ này đâu. (Cười).

Sau một loạt câu hỏi nữa với những câu trả lời khéo léo của Tường với Thịnh, buổi họp báo cuối cùng cũng kết thúc trong thuận lợi. Tường thở phào nhẹ nhõm, tới giờ cô mới cảm thấy thoải mái. Mọi chuyện không cần gì phải giấu diếm chi nữa, lúc này đây có ai không bằng lòng hay gì đi chăng nữa, cô và anh cũng không quan tâm, giờ chỉ có việc cưới rồi về chung nhà thôi.

_ Vậy được rồi nha! Về lo đọc báo nha hai cô cậu. Haha. - Chu từ xa đi lại, cười vui vẻ rồi chọc cô với anh.

_ Bao nhiêu bài báo cho đủ đây hả bạn già? Nay làm gì mà đông quá trời đông? - Thịnh tươi cười, đáp lại.

_ Tao mời hết những người quen biết đó, với lại tin này hot mà, ai mà không hứng thú. - Chu trả lời.

_ Đúng rồi, kể cả mày chứ gì? Hốt được cái tin tối qua ngon cơm quá rồi. Haha. - Thịnh bật cười, giỡn với Chu.

_ Tao không hứng thú vụ này đâu. Tao khoái đám cưới thôi. Tới đó nhớ mời hai vợ chồng tao là được, đỡ phải mời nhà báo khác. Tiện lợi lắm nha bạn Noo, em Meomeo.

_ Chắc chắn anh với vợ anh được mời làm khách mời đặc biệt mà, không thiếu được nha! - Tường nãy giờ tâm lý đã thoải mái rồi nhào vô hùa với anh giỡn với Chu.

Ba người đứng nói chuyện rôm rả một lúc sau cũng giải tán ai về nhà nấy. Thịnh đưa Tường ra xe chuẩn bị về nhà. Bầu không khí trong xe lần này khá hơn trước đó rồi, cứ như có tim hồng bay phấp phới vòng vòng hai người vậy. Nụ cười trên môi họ cũng rạng ngời hơn rồi. Thịnh vừa nổ máy xe, vừa vui vẻ quay qua nhìn cô đắm đuối, vô thức mỉm cười khi trông thấy nụ cười của cô. Anh ngẩng người ra, ánh mắt cứ dán lên khuôn mặt nhỏ nhắn kia mà không cần màng đến thế sự xung quanh. Cô sắp là vợ anh thật rồi sao? Đúng là hiện thực nhiều khi còn đẹp hơn cả trong mơ đấy chứ. Và cũng không ngờ người anh yêu góc nào cũng đẹp, cũng cuốn hút cả. Tường ơi anh cứ chết ngất vì em mãi thôi.

Tường thấy anh nổ máy xe nhưng không chịu chạy, bèn quay mặt qua, chạm ngay ánh mắt anh nhìn cô trìu mến, miệng cứ cười tươi như vừa vớ được vàng ý. Thấy lạ, cô xua xua tay trước mặt anh để anh chú ý tới mình. Thịnh hết hồn, nhìn thấy cô, anh bừng tỉnh.

_ Nè anh đang nghĩ về cô nào đó hả?

Anh vươn tay qua véo mũi cô một cái rõ yêu, rồi hếch mũi anh lên, nói.

_ Anh đang nghĩ về cô này nè. Giờ chỉ có cô này thôi chứ cô nào khác.

_ Lại đây em nói nhỏ nghe nè, kê mặt sát lại đây...

Tường vừa nói xong, mặt anh từ từ tiến lại gần mặt Tường, đang tò mò xem cô muốn nói gì với mình thì đột nhiên một cái "chụt" tinh nghịch ngay môi anh. Cô vừa hôn anh, một cái hôn không còn một chút ngượng ngùng nào cả, mà thay vào đó là tràn ngập tình yêu thương vô bờ của cô đối với anh. Vừa nhận được nụ hôn nhẹ vừa rồi, Thịnh nhoẻn miệng cười, lên tiếng chọc cô.

_ Hôn mà cũng không có tâm nữa đó nha cô Tường!

_ Vậy mà không có tâm nữa thì anh muốn gì mới gọi là có tâm?

_ Cái này em hỏi anh đó nha...

Thịnh tiến lại gần sát cô hơn lúc nãy, nhếch miệng cười gian rồi nhanh chóng áp sát môi anh vào môi cô, chủ động luồn lách vào khuôn miệng cô bằng cái lưỡi thành thạo của mình. Một nụ hôn nồng cháy "ăn đứt" cái hôn nhẹ của cô khi nãy. Hai cái lưỡi quấn lấy nhau một hồi mặt Tường đỏ rần lên vì hơi khó thở. Nhận thấy môi cô run run, Thịnh từ từ rút lui, hôn nhè nhẹ lên cánh môi đỏ ửng rồi tách ra hoàn toàn để hai người thở. Thật ra thì Tường đã quen dần với những cú hôn mãnh liệt như vầy, riết rồi cô cũng thấy thú vị khi cả hai đều hoà hợp đến thế.

_ Em thấy anh có tâm hơn không?

_ Anh tâm thần í. Biến thái dễ sợ.

_ Đúng rồi, tui biến thái mà có người yêu là được rồi ha.

_ Ai yêu anh chứ? Hoang tưởng...

_ Anh có nói là em đâu mà phản pháo lại vậy cô?

_ Không có em thì không ai thèm yêu anh đâu nha! Đừng hòng mà nâng giá mình lên đó chú Noo.

_ Có em yêu là đủ rồi. Cần gì nữa đâu nè. - Thịnh nói xong rất tỉnh nhìn cô cười một cái thật tươi.

_ Anh này, cứ chọc em... - Tường mắc cỡ, nhìn sang chỗ khác để tim bớt đập nhanh.

_ Anh yêu em nhiều lắm!!! - giọng anh như thì thầm mùa xuân ý, nhẹ nhàng, nhưng đầm ấm vô cùng.

_ Tự nhiên nay sến súa vậy chú Noo?

_ Em sắp làm vợ anh rồi, có cơ hội phải bộc lộ ngay tình cảm để hâm nóng tới ngày cưới cho xôm chứ.

Cô bật cười sau khi nghe xong anh nói, lấy tay gãi gãi đầu ngại ngùng, cố sắp xếp từ ngữ cho suông rồi cô đáp lại.

_ Em... cũng yêu anh vô cùng! Hứa với em không được rời bỏ em một giây một phút nào hết nha. Chuyện xưa đã quá đủ với em rồi.

Anh kéo cô lại, vòng tay qua ôm thật chặt, anh dám chắc như đinh đóng cột.

_ Sẽ không bao giờ... Anh sẽ không bao giờ bỏ em đi hay cho em bỏ anh đi đâu hết á. Con Mèo này là phải cưng như trứng nè. Haha

Chiều tàn, cả bầu trời nhuốm màu cam đỏ khi mặt trời đang dần lặn mất tăm. Chiếc xe Audi màu đen lướt nhanh trên con đường vắng xe. Hai con người dù sắp là vợ chồng vẫn cứ thích nói chuyện móc méo nhau như hai đứa con nít cãi nhau vậy. Tuy nhiên, đây chính là hạnh phúc đấy chứ!

Điều thiêng liêng nhất trong cuộc đời này đã sắp xảy ra. Một đôi thanh mai trúc mã cùng nắm tay nhau bước vào lễ đường. Khoảnh khắc ấy có lẽ rất nhiều người đang trông ngóng lắm đây.

Rồi đây ta sẽ cùng nhau bước tiếp hết đoạn đường đời.

_____________________________
Tg: dạo này tg bận quá, thức khuya dậy sớm nên đuối quá đuối, giờ mới có thời gian viết xong chap này up cho mọi người. E bù thêm chap này dài. Hơn 4K words của em. 😂😂
Tiết lộ xíu là chap sau end fic nhá mọi người. Em sẽ thông báo fic mới trong thời gian sớm nhất. Mong mọi ngừoi theo dõi nhé ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC