Ngày mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Khi thế giới kia đang chìm vào màn đêm thì cơn mưa kia lặng lặng lẽ tuôn rơi , mọi thứ vẫn như lúc ban đầu cũng như  đêm mưa ấy đã cho em gặp chị , ngay cả hôm nay vẫn vậy em không thể nào thoát khỏi những suy nghĩ chứa toàn hình bóng chị '

'Giờ đây dù đã biết chúng ta đã kết thúc rồi biết rằng chỉ có em là còn lưu luyến mối tình này ,em biết tất cả do em không mạnh mẽ nắm chặt tay chị không có bờ vai vững chắc như anh ấy để chị tựa vào '

' Mỗi lần mưa rơi chị lại tới tìm em giằng xé tâm trí em suốt đêm dài ,đến khi cơn mưa qua đi thì hình bóng ấy cũng rời đi chầm chậm từng chút từng chút người tan biến khỏi mắt em '

' Chắc em say rồi ,lúc nào cũng mơ thấy chị ,  em sẽ cố dừng uống cái thứ đắng ngắt này lại thôi mưa cứ rơi còn em như sắp vỡ tan '

  ' Chẳng phải em đang nhớ về chị đâu ,không nhớ đâu .Chỉ là những kỉ niệm bên nhau cứ ùa về như mũi dao cứa vào tim em '

' Nhớ vê những năm tháng làm người vui vẻ kỉ niệm lại quay về một cách vô cùng sinh động tự nhủ rằng chỉ là hoài niệm và em bước tiếp dõi theo chị , thậm chí em chẳng còn dám có ý định chạy trốn '

' Em sẽ cố xóa sạch hình bóng chị rủ bỏ tất cả mọi thứ nhưng khi trời đổ mưa tất cả những kí ức em cố chôn giấu lại ùa về như thể chúng chưa từng xuất hiện '

' Mưa tạnh người lại rời đi theo từng cơn mưa , nhưng giờ đây em sẽ cố gắng dõi theo hình bóng chị , giờ đây em chẳng còn đường nào mà tìm về bên người , nhưng khi thấy khuôn mặt hạnh phúc của chị em cũng sẽ gắng gượng mĩm cười bởi vì em là con người , nhưng em đã không còn chút sức lực nào để níu giữ người lại  '

' Mọi chuyện đã kết thúc rồi em nên làm sao đây ? ,em chỉ đang hối hận vì khi xưa em quá ngốc nghếch nhưng khi mưa rơi mọi ký ức lại ùa về chị à , và chắc khi mưa ngừng rơi em cũng thôi nên nghĩ ngợi chị nhỉ? những kỉ niệm đẹp ấy em nguyện mãi cất giấu trong tim . Nhưng em cũng sẽ học quên mọi thứ khi cơn mưa đã rời đi '

Đặt dấu chấm kết thúc những dòng chữ nguệch ngoạc , em khẽ mĩm cười cất quyển nhật kí thật cẩn thận , em biết đây là minh chứng cho nỗi nhớ của em về người .

Trên chiếc giường lạnh lẽo phản chiếu dưới ánh trăng một thân ảnh cô đơn đang say giấc ,không biết đã ngủ hay chưa nhưng đâu đó có giọt nước chảy xuống hằng lên khuôn mặt ấy , phải chăng khi mưa ngừng rơi người cũng dần dần biến mất có phải không ?


Ew nay mưa buồn quá mọi người ơi 💙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#seulrene