Chương 29: Giành được chồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tao đã không còn gặp ác mộng nữa.

Đây là chuyện đầu tiên Tiwat có thể nghĩ ra ngay khi vừa mở mắt, lần đầu tiên cậu lại cảm thấy cả người tràn trề năng lượng tới vậy.

Lúc này, trên bàn đã đặt sẵn đồ ăn sáng cho hai người, mà chàng con lai thì đang tập trung làm báo cáo, quay đầu thì thấy người trên giường đã tỉnh dậy, vẻ mặt chứa đầy sự hoang mang, hắn lập tức ngưng lại, tiến tới chỗ cậu.

"Có muốn đi tắm không? Tao đã giúp mày lau qua người rồi, nhưng có thể mày sẽ không thoải mái lắm."

Thara vừa nói, người nằm trên giường liền nhìn lên thân mình, bên dưới đã mặc vào một chiếc quần đùi, thấy người nọ lo lắng hỏi, Type chỉ lắc đầu.

"Tao muốn đi đánh răng rửa mặt đã... giọng tao bị làm sao vậy?"

Nói tới độ chính mình cũng không thể nghe ra giọng nói của bản thân, Type lập tức chạm xuống cổ họng mình, sau đó từ từ nhớ lại...

"Tối qua dữ dội quá." Cậu chỉ có thể tự thì thầm với bản thân, từ chối sự giúp đỡ của người nọ, chật vật lê thân mình tới trước bồn rửa mặt, cảm giác như mỗi một bước đều mang theo cảm giác bi thương như chiến tranh.

Đau tới nỗi muốn gục ngã.

Sau khi đem nước vốc lên rửa mặt, tinh thần của Type mới tỉnh táo trở lại, chàng trai phương Nam làm vệ sinh cá nhân xong liền quyết định ăn sáng trước sau đó mới đi tắm. Tharn đột nhiên mang tới cho cậu một chiếc khăn tắm.

"Cơm nguội rồi, có cần tao hâm nóng giúp không?"

"Không cần, tao ăn được." Type lập tức quay đầu đáp, bởi vì lúc này bụng cậu đã réo ầm lên rồi, nhưng vào lúc cậu muốn ngồi xuống...

"Má!!!" chàng trai phương Nam bất ngờ kêu lên, khiến người đang lấy nước cho cậu cũng phải giật mình quay đầu lại.

"Sao thế?"

Hắn vừa quay qua nhìn, cậu đã dẩu mỏ hét lên: "Thành quả của mày hết."

"Thành quả của tao?"

"Thì..." Tharn không hiểu tại sao Type đột nhiên tức giận. Cậu im lặng không nói gì nữa, nhưng cảm giác đau thấu khi cậu muốn ngồi xuống nó rõ ràng không thể giấu đi. Vết tích tối qua vẫn còn đang chảy phía sau, ngấm lên quần của Type.

"Chết tiệt, tao đi tắm trước."

Cái người mà đã chính thức trở thành người yêu của hắn đột nhiên la lên, không nói chuyện nữa mà vội cầm lấy khăn tắm, toan rời khỏi phòng.

Lúc này người nọ mới bắt đầu hiểu chuyện gì đang xảy ra...

"À... thành quả của tao... thực ra tao đã định giúp mày lau sạch rồi, nhưng mày lại không cho tao động vào người, tao cũng không có cách nào khác..."

Tao đã không nghĩ là Type có thể chịu đựng được chuyện tối qua.

Sau khi nghe Thara giải thích, cậu vội vàng chạy ra khỏi phòng. Não bộ vẫn đang cố gắng nhớ lại chuyện tối qua, thế nhưng kí ức rõ ràng nhất lại chính là lúc cậu cầu xin tay trống trẻ.

Ai mà biết hắn lại làm mạnh tới mức ấy chứ!

Type cảm thấy mình cứ như một tên moneyboy đi cầu xin người khác phịch mình vậy.

Không ngừng nghĩ ngợi về chuyện tối qua, Type đắm mình dưới vòi nước, dòng nước lạnh đem những tàn dư đêm qua cuốn trôi, mà chính là lúc này...

"Type, mở cửa chút đi."

Tên đáng ghét!

"Làm... làm cái gì?" Tiwat suýt thì té ngã, trái tim giật nảy xuống tận chân, cậu sợ hắn sẽ lại làm chuyện giống trước đây với mình. Cậu thừa nhận nếu quan hệ trong nhà tắm thì đúng là rất kích thích, nhưng không thể nào lặp lại chuyện đêm qua vì sự an toàn của cái mông mình. Cậu trả lời: "Tao không mở!"

Mày nhất định là muốn làm tao ngay trong này mà!

'Thế mày định tắm mà không cần sữa tắm sao?"

Hả?

"Chờ đã, mày đem sữa tắm tới cho tao à?" Type vội vã hỏi lớn, người bên ngoài cửa cũng trả lời.

"Ừ, không đem cho mày thì làm gì? Tao giúp mày đem tới mà." Nghe tới đây, Tiwat mới đi tới mở cửa, thò tay ra giật lấy.

"Đưa rồi thì đi chỗ khác đi."

"Tại sao? Mày sợ tao làm gì mày chắc?" Sau khi nói, Tharn đặt sữa tắm và dầu gội vào tay cậu, Type nhận lấy liền vội vàng đóng cửa, không biết tại sao lại không dám nhìn mặt Tharn.

"Cần tao giúp mày không?"

Nhưng khi Tharn vừa mới hỏi, người trong buồng tắm đã vội vàng nghiến răng đáp lại...

"Tránh xa chút đi! Không cần mày giúp nữa!!" Giọng nói của cậu có hơi lạc đi, cũng khiến cho người ngoài kia ngoan ngoãn trở về phòng. Còn người trong phòng tắm thì không ngừng xấu hổ muốn đập đầu vào tường, đêm qua cậu đã bày tỏ tình cảm của mình và lúc này lại ngượng tới không dám nhìn mặt hắn.

---

Sau khi tắm rửa, thay đồ, Tiwat mởi trở ra tìm đồ ăn sáng, có vẻ như người nọ đã giúp cậu hâm nóng lại, trên bàn còn đặt một ly nước, đột nhiên có một mùi hương thoảng tới...

"Thấy thơm không?" Tharn cầm tới một lọ xịt nước hoa màu đỏ.

"Mày bảo là mày không thích cái mùi của đống hỗn tạp kia nên tao đã đi giặt ga giường sáng nay rồi mua lọ xịt thơm này. Không tệ nhỉ?" Nghe thấy lời của tay trống, Type quay đầu nhìn hắn.

Như tao thấy thì nó đã thay chiếc ga giường mới sau trận mây mưa đêm qua.

Mà lúc này, lại thoang thoảng mùi hương nước hoa nhẹ nhàng, nên cậu gật đầu.

"Ừ." Type trả lời ngắn gọn, quay lại làm mặt không cảm xúc.

Cậu không muốn người kia phát hiện ra rằng cậu đang rất hạnh phúc vì những gì người đó làm.

Sau đó Type bắt đầu ăn bữa sáng, cậu vẫn chần chừ không dám nhìn thẳng người đang ngồi đối diện mình. Nhưng cậu có thể cảm thấy rằng Tharn đang nhìn chằm chằm mình từ nãy tới giờ.

Tại sao mày cứ nhìn tao thế hả??????

"Mày không nhìn tao hôm nay."

Mày nói vớ vẩn gì vậy?!

"Hey, sao thế Type? Sao mày lại lơ tao thế?" Tharn đột nhiên bắt lấy chân cậu.

"Buông tao ra." Type la lên, nhưng người con trai kia lại giữ chặt chân cậu, nhìn cậu rồi mỉm cười.

"Nhìn tao đi đã."

"Thì đang nhìn đây!" Cái nhìn của cậu thực ra gọi là liếc thì đúng hơn. Cho nên Tharn đã đẩy gập chân Type ra và véo lên ngón chân cậu.

"Ah, dừng lại Tharn! Tao đau." Những ngón tay của Thara ghẹo lên lòng bàn chân Tiwat khiến cậu thấy ngột. Cơn đau và khó chịu truyền tới nhưng người kia vẫn không chịu dừng lại. Cho tới khi...

"Đừng bướng bỉnh nữa, có chịu nhìn tao không?"

"Ha! Tao có thể nhìn mày bấy nhiêu mày muốn. Bỏ tao ra đã, tao đang nhìn mày nè." Cậu nghiến răng la lên, liếc một cái nhìn tới đối diện và Thara lập tức dừng trò đùa lại.

Đôi mắt cười của hắn nhìn cậu, tay hắn vẫn giữ chặt lấy chân cậu.

Tao sẽ nhìn mày nhiều nhất có thể, tao muốn vặn cái đầu mày xuống đó. 

Type bực bội trong lòng. Nhưng khi nhìn thấy nụ cười của người kia, khóe môi hắncong lên, cậu cảm thấy mình như sắp nổ tung, nó khiến cho cậu nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua.

Cậu nhấc tay lên che lấy mặt mình. "Tao thừa nhận tao đã thua."

Tên đầu hàng có thể cảm thấy mặt mình đang nóng bừng lên nhưng vẫn cố gắng tỏ ra lạnh lùng. Cậu vô cùng ngượng ngùng trong khi người kia lại rất khoái chí.

"Tao nhớ được tao đã làm chuyện gì đêm qua khi nhìn vào mắt mày, nên đừng có nhìn tao như thế."

Đúng, tao thừa nhận là tao đã tỏ tình với nó đêm qua. Thật là ngượng ngùng.

Cậu nghe thấy điệu cười dịu dàng của Tharn, hắn đã buông chân cậu ra. Type lập tức rút lại chân.

"Tao mừng là mày còn nhớ."

Ngớ ngẩn!

Tao không muốn thừa nhận nhưng tao biết nó đang mong đợi điều này. Chỉ nhìn biểu cảm của nó tao đã biết nó đang định hỏi điều gì. Vì vậy, Type bớt nóng nảy và nói nhỏ:

"Đúng! Tao nhớ hết tất cả."

Nhớ rõ cách đã giữ chặt lấy hắn, nhớ rõ đã hỏi hắn, nhớ rõ đã cầu xin hắn tha thứ và sự thành thật với cảm xúc của mình với hắn.

Câu trả lời khiến Tharn cười rạng rõ, hắn quay lại và lấy ra một quyển sổ làm báo cáo rồi ngồi xuống bên cạnh cậu.

"Sao mày ngồi đây, ở kia còn nhiều chỗ mà."

"Tao chỉ muốn ngồi đây thôi." Tharn nhẹ nhàng nói, Type nghĩ là mình không nên hỏi nữa, bởi vì quá rõ ràng là Tharn chỉ muốn dính chặt lấy cậu thôi.

Cậu nên tập trung vào việc ăn bữa sáng. Nhưng tới khi ăn xong...

"Để tao rửa cho." Tharn bỏ laptop xuống, lấy đĩa và cốc trên bàn đem đi rửa ngoài hiên. Bỏ lại Type ngồi ngơ ngác.

"Tao cứ như đứa con gái cần được cưng phụng thế này." Type vô thức thốt lên. Nhưng cảm giác vẫn rất tuyệt.

Thực tế là, lúc này Type đang có một người chồng rất tuyệt vời.

Người đang bận rộn suy nghĩ này nhặt quyển sổ ghi chép lên rồi đặt về vị trí trên bàn vốn có, sau đó chậm rãi bò lên giường, cả người như kiệt quệ năng lượng, cảm giác chẳng muốn đi đâu hết.

Sau khi Thara đã rửa xong bát chén, hắn lại hỏi lần nữa, "Mày có cần gì không? Tao đi mua cho."

"Mày muốn hầu hạ tao đến thế hả? Tao vừa ăn xong rồi, tao no."

---

Chuông điện thoại reo lên, Type nhìn quanh và nhận ra chiếc điện thoại vẫn nằm im trong túi quần jean của hắn từ đêm qua. Cậu thở dài.

"Để tao lấy cho."

Nhìn nó kìa, còn không cho tao cử động nữa.

Tharn xuất hiện và khiến người nọ mỉm cười. Hắn lấy ra chiếc điện thoại rồi đưa tới cho cậu. Người nhận nhìn qua màn hình điện thoại rồi tắt máy, ném nó qua một bên gối.

"Không bắt máy à?"

"Ừ. 80% là thằng Champ lại gọi tao đi gặp bạn bè nó." Type không định tỏ ra thô lỗ nhưng cậu có lý do của mình.

"Vậy thôi." Người nghe chỉ trả lời có vậy, im lặng ngồi xuống.

Nghĩ đến cô gái kia, Tharn không có định hỏi quá nhiều về Puifai. Tao không biết liệu nó có muốn nghe không, nhưng thật tốt là nó không còn nhắc tới cô nàng nữa.

Type đã đối xử tệ với cô nàng và chạy trở về với Tharn, cho nên cậu cảm thấy mình không nên làm mọi thứ tệ hơn nữa. Nhắc tới người nọ, Tharn vẫn đang nằm một bên làm báo cáo.

Tóc của Tharn dài hơn Type, nó mềm mại khiến người khác có khao khát chạm vào. Cậu với tay tới và ân cần nhẹ nhàng chạm lên thớ tóc đen ấy. Bàn tay cậu luồn qua mái tóc hắn, chậm rãi cuộn lại làm thành dải lụa quấn quanh tay.

Người kia chẳng hề nói gì, chỉ nhìn thẳng và tập trung vào bài báo cáo. Người chạm vào tóc hắn chỉ lẳng lặng nằm im, ngón tay cậu luồn sâu vào kẽ tóc, nghịch ngợm khiến nó dựng ngược lên, cậu khẽ nắm lấy thớ tóc trong lòng bàn tay.

"Vui hả?" Tharn hỏi trong lúc hưởng thụ hạnh phúc.

"Ừ, nó vui." Chàng trai phương nam vui vẻ nghịch nó và không có ý kiến gì khác.

"Thế thì cứ làm vậy đi." Tharn không xoay đầu lại và vẫn tiếp tục làm báo cáo. Hắn nói hắn cần yên tĩnh một chút để làm nốt, vậy là cậu xoay người tới bên cạnh hắn, tâm tình vui vẻ.

Hai bàn tay giữ lấy bờ vai hắn, trườn qua giường và ghé sát về phía mặt Tharn, để hắn có thể ngẩng đầu lên. Hắn đã định mở miệng hỏi nhưng Type đột ngột hôn lên môi hắn, nhẹ nhàng đưa lưỡi vào. Để Tharn không lùi lại khi cậu hôn hắn, Type giữ lấy mặt người nọ để đem môi và lưỡi nút lại. Lúc sau, hai cánh môi tách ra, hai ánh mắt gặp nhau.

"Type..."

"Làm báo cáo đi, tao đi ngủ."

Trước khi những lời ngọt ngào tràn ra khóe môi, Tiwat chỉ nhướn lông mày rồi trở lại vị trí nằm. Tharn nhìn cậu, nhưng có vẻ chàng trai phương nam không có ý định nói thêm gì nữa.

Người như tao chỉ có thể cho mày bấy nhiêu thôi.

Type biết rằng vì hai người đã ở trong mối quan hệ với nhau, cho nên cậu cần phải có sự thay đổi. Nhưng vì cậu luôn hành xử tệ hại với hắn, và thậm chí ghét hắn. Cậu đã muốn tỏ vẻ đáng yêu như Puifai nhưng nó thực sự quá khó. Hơn nữa Tharn còn là một thằng con trai, cho nên đó là cách duy nhất để cậu có thể bày tỏ cảm xúc của mình.

"Ngủ ngon nhé." Tharn nói.

Type chỉ nhẹ nhàng mỉm cười.

Đúng thế, chồng tao sẽ chẳng bao giờ nghĩ xấu về tao cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tharntype