29032020

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để yêu em, anh hãy chuẩn bị một tâm hồn thật đẹp.

Hơn bất kì ai, em là con người biệt lập hơn cả, bởi vì bản tính của em nếu em yêu một ai đấy. Em muốn yêu anh bằng cả trái tim và cùng anh đi đến trọn đời, bên anh, một con người mang tâm hồn đẹp và bao dung sẽ thấu hiểu, chia sẻ, ôm ấp lấy tất cả những thứ gai sắc nhọn mà em tạo ra để bảo vệ em khỏi cuộc đời này. Bởi vì em đã từng chịu quá nhiều đau khổ, niềm đau khổ đấy đáng sợ đến nỗi mà em nghĩ rằng em sẽ chẳng bao giờ dám uống say để kể về nó, vì điều đấy sẽ giết chết em.
Em chưa từng yêu một ai. Thế nhưng khi nhắc đến tình yêu, em lại đau khổ như người đã từng trải qua chuyện tình cảm vậy. Phải chăng là do mặt tối em đã nhìn thấy từ sự đổ vỡ trong chính căn nhà mà em nghĩ rằng " mọi cơn bão sẽ phải ngừng lại khi bạn trở về đó ". Vậy nên em nghĩ rằng tình yêu là thứ lo được lo mất và khiến người ta phát chán vì phải lo gìn giữ, vì luôn cố tìm ra sự dối trá không thuỷ chung trong đôi mắt và linh hồn của người mình yêu.
Chuyện tình cảm mệt mỏi nhỉ?
Một xuất phát điểm như vậy, nên điều đấy làm em nhiều lúc, à không, là thường xuyên cảm thấy bản thân em chính là thứ tồi tệ nhất mà cuộc đời đã trao xuống. Con người có bản tính ghen tị, và em là thứ thể hiện rõ ràng nhất điều đấy, một thứ xấu tính triệt để và tận cùng. Em ghen tị với tất cả những gia đình khác, những đứa trẻ có niềm vui và những tình yêu họ dành cho nhau. Và còn vô số những điều xấu tính khác của bản thân em nữa.
Có lẽ, điều đầu tiên em làm với anh, khi mà anh ngỏ lời yêu, chính là khuyên anh " đừng yêu con người như em " . Có thể anh sẽ cảm nghĩ " đây là đứa con gái trẻ trâu nhất mình từng thấy ". Nhưng sự thật là như vậy, vì nếu anh không đủ kiên nhẫn để tìm hiểu tính cách biến chất của em mà thời gian và hoàn cảnh đã vầy nặn thành, anh sẽ dễ dàng kết luận như vậy.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu anh thực lòng yêu em? Và em cũng chấp nhận yêu anh?
Thì em sẽ rơi vào trạng thái khi yêu kia, và em cũng sẽ sớm bỏ cuộc thôi, vì em không tin vào tình yêu, hoặc là khi em thấy anh là một con người quá tốt đẹp, quá tình cảm và mong manh, nên em quyết định đẩy anh ra xa vì sợ anh tổn thương bởi một đứa tâm trí thần kinh như em. Tóm lại, chúng ta sẽ chia tay.
Vậy nếu anh kiên quyết đến nỗi muốn cùng em kết hôn, và anh thực lòng muốn trở thành người đàn ông bên em đến trọn đời?
Khi ấy em sẽ nói cho anh một bí mật, bí mật khiến tất cả những người đàn ông sẽ chấp nhận chia tay, và những cô gái cũng sẽ đau đớn tận cùng nếu nói ra điều ấy. Em nghĩ em sẽ khóc rất nhiều khi nói ra, và em sẽ sống một mình đến hết đời, có lẽ vậy.
Tính ra thì em chịu nhiều tổn thương quá nhỉ, tổn thương khiến em thật là muốn đầu thai sang kiếp khác.
Thế nhưng em sẽ không làm vậy, em sẽ sống đến tận ngày mà em phải chết theo lẽ thường, bởi vì khi cuộc sống cố tình nhét em vào một cái khuôn chật chội méo mó, em vẫn phát triển theo cách em muốn, dù điều ấy khiến em khó chịu và nhiều khi bất lực phát khóc khi nhìn thấy bản thân có quá nhiều điều khác biệt so với xung quanh, nhưng chí ít là em vẫn sống, và em phải sống. Đã từng ấy năm trôi qua, chuyện gì cần vượt qua cũng đã vượt rồi, mọi thứ đổ vỡ và găm vào tim cũng đã găm rồi, em cũng chẳng còn sợ điều gì nữa. Cuộc đời này chẳng còn gì quật chết em được, trừ bệnh tật, và em ham được sống hơn bất kì ai, có thể sống một mình và khi về già lại nhớ về mối tình dang dở của em và anh, nhưng em sẽ sống vui vẻ.

Vì mọi chuyện đã qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net