Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   

     Sáng hôm sau, khi Nhân Mã đang chuẩn bị đi học thì chuông điện thoại reo lên.
- A lo!
- Vk yêu ak! Xuống nhà nhanh đi anh đợi.- Đó là chất giọng trầm và ấm áp của Bảo Bình.
- Vk yêu cái đầu nhà anh ấy. Người ta còn chưa đồng ý quay lại với anh mà.- Nhân Mã mỉm cười hạnh phúc.
- Vậy ko được gọi là vk vậy anh kêu em là bà xã nhé?- Bảo Bình ranh ma nói.
- Ko được! Nói chuyện với anh chán chết được, ko nói nữa.- Nhân Mã đỏ mặt rồi nhanh chóng cúp máy.
   Nhân Mã rất thích cái cảm giác này. Cái cảm giác mà luôn được anh che chở, luôn được anh quan tâm. Nhưng càng thích nên càng sợ. Nếu một khi mất đi cô sẽ rất đau lòng. Như lần trước khi anh nói câu chia tay, cô đã rất tuyệt vọng và đau khổ. Hằng đêm nằm ngủ mà nước mắt ko ngưng tuôn rơi.

Ko nghĩ ngợi nhiều nữa, Nhân Mã liền xách cặp chạy xuống nhà. Ra đến cổng liền gặp ngay Bảo Bình.
- Sao! Có chuyện gì mà mới sáng đến nhà người ta đứng như thế này?- Nhân Mã.
- Còn chuyện gì ngoài chuyện đón bà xã đại nhân đi học đây?- Bảo Bình nhe răng cười tí tởn cười đùa.
- Này! Ai là bà xã của anh chứ. Mới sáng sớm đã chọc người ta. Ko nói chuyện với anh nữa.- Nhân Mã đỏ mặt bỏ đi trước.
- Được! Được ko nói nữa, ko nói nữa.- Bảo Bình chạy theo Nhân Mã.

¤¤.¤¤.¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤.¤
   

     Lúc Nhân Mã và Bảo Bình đi qua một quán ăn thì thấy một cặp đôi khác đang cùng với nhau ăn uống vui vẻ.
- Này Bảo Bình! Đó có phải anh Yết với Song Ngư ko hả?- Nhân Mã.
- Đúng rồi này! Chẳng lẽ hai người họ đang hẹn hò.- Bảo Bình.
- Trời!- Nhân Mã trợn tròn cả mắt ngạc nhiên.
    Thiên Yết và Song Ngư đang ăn ngon lành thì nghe giọng nói chua chát của ai đó vang lên.
- Ay da! Giữa thanh thiên bạch nhật cùng nhau ăn uống trò chuyện thân mật như vậy còn chối là hai người ko có hẹn hò.
- Bảo Bình, Nhân Mã sao hai người ở đây?- Thiên Yết.
- Tại sao bọn em lại ko được ở đây?- Nhân Mã hỏi ngược lại.
- Cơ mà hai người ở đây cùng nhau đi ăn mà ko có thêm ai nữa thật khiến người khác ko khỏi nghi ngờ.- Bảo Bình.
- Tụi em ko có như hai người nghĩ đâu đừng hiểu lầm.- Song Ngư biết rõ Nhân Mã và Bảo Bình đang hiểu lầm liền vội vàng giải thích.
- Mình ko chắc là hai người ko có gì đâu a.- Nhân Mã cười cười.
- Mình đã nói là ko có gì mà.- Song Ngư đỏ mặt xách cặp bước đi ko biết vì ngượng ngùng hay lá tức giận đây.
    Thiên Yết cũng xách cặp bỏ đi. Trước khi đi ko quên quay lại liếc mắt cảnh cáo hai người tọc mạch kia một phát. Khiến hai người họ lạnh đến run người. Lần này hình như họ sai rồi.

   Nhìn nhau một lúc thì Bảo Bình cùng Nhân Mã chạy theo Thiên Yết với Song Ngư chắc là để xin lỗi ko thì họ khó sống nổi với ánh mắt của hai người này.

¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤  ¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤   ¤¤¤¤¤

      Trên sân thượng phía Tây của trường cấp 3 trung tâm thành phố A. Cự Giải ánh mắt mông lung nhìn thẳng về phía trước. Gương mặt nhạt nhòa đi trông thấy. Ai nhìn vào cũng biết cô nàng này đang có chuyện rất buồn.
- Chị Cự Giải! Chị sao lại ngồi đây một mình vậy?- Đằng sau có tiếng nói phát ra.
- Ô! Song Ngư, em lên đây làm gì vậy?- Cự Giải.
  Song Ngư bước lại bên cạnh Cự Giải:" Ko có gì! Vậy còn chị?"
- Chị thì ngược lại. Có rất nhiều... rất nhiều chuyện.- Cự Giải ánh mắt bỗng nhòe lệ, cô gục đầu vào cách tay đang để trên lan can sân thượng.
- Này chị! Cho em hỏi 1 câu có được ko?- Song Ngư.
- Umk!- Cổ họng Cự Giải phát ra yếu ớt.
- Làm sao để từ bỏ một người ko yêu mình đây?- Song Ngư.
  Cự Giải nghe xong bỗng tim nhói đau lên một chút. Câu hỏi đó cô ko thể trả lời và cũng ko biết câu trả lời. Bởi vì chính Cự Giải cũng mắc phải hoàn cảnh như vậy.
- Xin lỗi! Chị ko thể trả lời.- Nói rồi Cự Giải bước đi từng bước nặng nhọc để Song Ngư ở lại một mình với mớ suy nghĩ khó thoát ra.

******     ************   *******

   Tối hôm đó, ở một góc tối trên phố đi bộ. Sư Tử đi qua đó đột nhiên nghe tiếng va chạm mạnh hình như là có vụ ẩu đả. Sư Tử cảm thấy đó cũng chính là mấy vụ ẩu đả nên định bước đi nhưng đột nhiên cậu nghe thoánh ở đâu đó có tiếng nói quen thuộc.
" Đây chẳng phải là giọng của Xử Nữ sao? Chẳng lẽ cô ta lại gây sự với ai rồi?" Sư Tử suy nghĩ.
  Sư Tử lấy hết can đảm đi vào trong góc khuất đó. Vào đến nơi bỗng cậu nhận ra rằng đám người đang đánh nhau cùng Xử Nữ đó là người yêu cũ của mình.
- Mọi người dừng lại hết mau.- Sư Tử hét lớn
- Anh Sư Tử! Anh đến đây làm gì?- Ả người yêu cũ đỏng đảnh chạy đến Sư Tử.
- Ko đến đây thì làm sao tôi biết các người đang đánh nhau với bạn gái của tôi Minh Lam Xử Nữ.- Sư Tử hùng hồn nói.
- Cái gì! Cô ta là bạn gái của anh? Em xin lỗi, em ko biết.- Nói rồi cô ta cùng đám bạn dắt tay nhau chạy đi.
  Còn Xử Nữ thì vẫn đang điếng người vì câu nói tuyên bố hùng hồn lúc nãy.

    "Cái gì! Mình làm bạn gái của cậu ta hồi nào chứ. Cái tên điên này làm mất thang danh con gái trong trắng của mình."

- Này! Cậu ko sao đấy chứ?- Sư Tử đưa mặt lại gần mặt Xử Nữ.
- Tôi ko sao! Mà cậu... tôi làm bạn gái của cậu hồi nào... lần sau ăn nói cho cẩn thận.- Xử Nữ ngượng chín mặt khi Sư Tử đưa mặt sát lại mặt mình.
- Vậy tôi nói em làm bạn gái tôi ngay bây h có được ko?- Sư Tử bá đạo tỏ tình.
- Cậu... cậu đừng nói lung tung.- Xử Nữ tim đập thình thịch định quay mặt chạy đi.
- Ko! Tôi ko có ăn nói lung tung. Chính là tôi thích em. Siêu thích em. Em đồng ý làm bạn gái tôi chứ?- Sư Tử cầm cổ tay Xử Nữ lại hùng hồn nói.
- Ko hối hận?- Xử Nữ lí nhí hỏi lại.
- Phải! Ko hối hận.- Sư Tử.
- Vậy được. Tôi đồng ý.- Xử Nữ tự chủ động vòng tay ôm lấy Sư Tử.
  Sư Tử cũng nở nụ cười tươi vòng tay ôm lấy Xử Nữ. Cậu thật sự rất vui.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

La la là lá la là.
                  Hết chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net