Chap 1: Vị cứu tinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôi. Lại 1 buổi sáng khá trong lành. Nhưng đâu đó có tiếng ngái ngủ của đứa con gái rất ư là '' mất nết''

- SONG NGƯ. Mau dậy ngay cho mẹ!!!- Giọng nói của mẹ Ngư vẫn làm cho con cá vẫn muốn nướng thêm

- Mẹ... àk... cho con 5 phút nữa nha...- Ngư lại hẹn vs mẹ lần này đến lần khác

- Haizz... hết nói nổi con luôn...- Mẹ Ngư lắc đầu ngán ngẫm

1 lúc sau...

- Á á á á....- Ngư nhìn đồng hồ bật dậy hét toáng lên

- Mẹ àk. Sao ko kêu con dậy- Ngư làm nũng

- Kêu từ mấy TK trước rồi đấy cô nương- Mẹ Ngư trả lời

- Huhu... - Ngư khóc ròng

- Thoy đi lẹ đi con còn 5p nữa đó!- Mẹ Ngư hối

- Á... chết mình rồi...- Thế là Ngư chạy cấp tốc đi thay đồ

Thay xong Ngư vớ lấy ổ bánh mì và chạy thật nhanh đến trường. Ngư đang khóc ròng! Ôi hôm nay xui thế, tiết đầu là tiết Lý của ông Thiên Bình mới ghê. Ông thầy nỳ ghê lắm, coi như nghe giảng đạo z

Vừa tới trường Ngư nhìn từ xa thấy ông thầy Thiên Bình chưa lên lớp khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi đặt chân lên cầu thang thì bỗng 1 tiếng nói quen thuộc vang lên

- Lâm Võ Song Ngư! Em lại đi trễ nữa àk!- Ông thầy vừa vô thấy Ngư nắm đầu lại và tiếp tục giảng đạo

- Em xin lỗi thầy. Lần sau em sẽ ko đi trễ nữa ạk!!!- Ngư dùng ánh mắt đáng thương để cầu xin ổng nhưng thất bại

- Đây là bao nhiêu lần em tới trễ rồi hả. Còn có lần sau nữa àk. Em mà tới trễ lần nữa là tui đập gãy chân em đấy- Ông thầy Thiên Bình ra sức đe dọa và tính giảng đạo tiếp thì có 1 người chen ngang

- Thiên Bình. Anh tha cho cô bé đi!- 1 thanh niên chừng hai mươi mấy tuổi lên tiếng giải cứu cho Ngư

- Thiên Yết àk. Chắc là em ko bít cô nhóc này đã đi trễ bao nhiêu lần đâu. Em về lớp đi chút thầy xử em sau!- Thiên Bình nói chuyện vs Thiên Yết 1 lúc thì quay qua đuổi Ngư về lớp

-Thưa thầy, thưa anh em về lớp- Ngư cuối đầu chào 2 người đó rồi khẽ lầm bầm chửi '' Đồ khó ưa. Đúng là càng già càng khó tính''

- Em lầm bầm cái j đó- Ông thầy nói khá to khiến Ngư giật mình

- À... em ko nói j đâu ạ. Chắc thầy nghe lầm haha...- Ngư đưa tay lau mồ hôi

- Em về lớp đi- Thầy Thiên Bình xua tay

- Dạ- Ko suy nghĩ j nữa Ngư nhanh chóng chuồn thiệt lẹ

- Hà... hà...- Ngư lên lớp và ngồi vào chỗ của mình thở hỗn hển

- Ngư àk... cậu làm j mà đi trễ thế may là Thầy Thiên Bình chưa lên lớp đó- Ngưu lo lắng hỏi. Bn thân nhất của Ngư là Ngưu đấy

- May con khỉ ý... mới gặp ổng duới cầu thang nè- Ngư nói mà mặt như muốn giết người

-Haizz... sao cậu thoát đc hay z???- Ngưu thắc mắc. Vì bình thường ông thầy đâu dễ buông tha cho Ngư

- Vì lúc đó có 1 anh chàng đẹp trai đến cứu tớ- nói đến đây mắt Ngư đột nhiên long lanh

- Ôi bệnh mê trai của con bn lại tái phát- Ngưu nhìn Ngư như sinh vật lạ và né ra

- Xí. Mà anh đó rất là soái ca ák, ước j mình đc gặp lại anh ấy 1 lần nữa- Lúc này tim Ngư bỗng đập nhanh- Ôi, sao tim mình đập nhanh thế nhỉ. Ko lẽ mình thích anh ấy- Nghĩ đến đây Ngư bỗng đỏ mặt

Còn Ngưu thì lắc đầu mặc cho con bn mình đang độc thoại

Chuyện j sẽ xảy ra tiếp theo đây? Mời các bn đón xem chap 2 nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC