chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 7: QUÁ KHỨ KHÔNG MÀU
- Bác sĩ ! - Cửa vừa mở hắn đã vội vàng lao tới hỏi.
- Bệnh nhân do va đập nặng ở phần đầu, làm ảnh hưởng đến não bộ. Cho nên bệnh nhân tạm thời không nhớ những gì đã sảy ra ở quá khứ. Có thể gọi là tình trạng mất trí nhớ.
Cùng lúc đó, ông Dũng chạy đến. Trán ướt đẫm mồ hôi,
- Khánh...Khánh Vy đã...hộc hộc tỉnh...tỉnh rồi xao ?!
Hắn khẽ gật đầu. Ông Dũng lộ ra nụ cười vui sướng, nhưng nụ cười lập tức cứng đờ khi nghe hắn nói thêm.
- Nhưng...Khánh Vy ko còn nhớ gì nữa.
- Xao? Cậu nói gì cơ ? Con bé...con bé bị mất trí nhớ ?!
-Người nhà đừng lo. Cô ấy có thể tỉnh lại đã là 1 kỳ tích rồi. Có thể sẽ lặp lại kỳ tích lần thứ 2. Người nhà đừng mất hy vọng! - vị bác sĩ kia ôn tồn khuyên nhủ.
- Trong khoảng thời gian bao lâu cô ấy mới lấy lại đc ký ức của mình! - hắn lo lắng hỏi!
- Có thể là 1 tháng, 2 tháng, 1 năm, 2 năm hoặc suốt đời! Giờ người nhà có thể vào thăm bệnh nhân!
- Khánh Vy! - ông Dũng khẽ gọi. Nó ngước mắt nhìn ông Dũng với ánh mắt tò mò.
- Con không nhận ra ta xao ?
Nó khẽ nhíu mày đáp:
- Ông là ai ?
- Ta là ba của con đây!
- Ông ? - nó chỉ vào ông Dũng rồi chỉ vào mình nói tiếp - là ba tôi ?!
Ông Dũng khẽ đáp:
- Đúng vậy, ta là ba của con!
Nó nhìn mọi thứ xung quanh rồi nói tiếp: - Ông thật là ba tôi? Xao tôi ko nhớ chút gì về ông hết vậy?
- Haiz! Thực ra con bị tai nạn, đã hôn mê hơn 3 tháng trời rồi!
Hiện giờ con tạm thời bị mất trí nhớ! Vài tháng nữa con sẽ hồi phục thôi.
- Tai nạn ? Hôn mê hơn 3 tháng trời xao ? - nó như không thể tin ở tai mình nữa. Mắt tròn xoe hỏi lại.
- Đúng vậy!
Lát sau ông Dũng bước ra ngoài vì nghe điện thoại!
Hắn khẽ đẩy cửa bước vào trên tay là bát cháo nóng hổi.
- Ủa, anh là ai ? Xao tự nhiên vào phòng tôi? - nó ôm gối nhìn hắn bằng ánh mắt nghi hoặc!
- Tôi... Tôi là gvcn lớp em! - hắn thấy quả thực rất đau lòng khi phải nói từ gvcn!
- A, chào thầy! - như 1 đứa trẻ, nó cười tít mắt đáp! Giọng nói pha chút tinh nghịch đáng yêu mà ko mảy may nghĩ ngợi về quá khứ không màu của mình!

Hôm nay hứng tặng kèm 1 chương nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net