Chap 3:Thanh Mai Trúc Mã .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giá như lúc đó tôi chưa gặp em .Thì có lẽ e đã không ị như vậy.

Nghiêm Hạo Tường,1 tay ôm người cậu,tay còn lại mò mẫn lên sóng mũi cậu.Cái bóng của hắn ta thật cô đơn.Miệng thì luôn lẩm bẩm:

  - Tại sao ông trời lại cho tôi gặp em.

                                              Tua lại một chút.

Sau 1 vài phút bất đồng.Cậu cũng thoát ra hỏi 2 con người họ Lưu và Họ Nghiêm ấy.

Cậu nhẹ nhàng bước ra ngoài,hít lấy hít để.Bầu trời thật tong xanh,những tiếng gió vi vu theo tiếng xào xạc của lá cây.Một vùng trời tuổi thơ đột nhiên ùa về.Kéo theo 1 kỉ niệm buồn.

Đó là lúc cậu còn nhỏ ,cậu đã từng có 1 người bạn.Người bạn đó có dáng vẻ chạp cậu,đặc biệt là có mắt 1 mí.Từng ngoại hình,tính cách cậu đều nhớ được hết.Chỉ trừ 1 điều rất quan trọng để nhận dạng nhau,Đó là cái tên,cậu có rất ít bạn,ngày ngày cứ vùi đầu vào học tập .Đến nổi trả biết vui chơi là gì.

Đến khi cậu 5 tuổi.Cuộc sống cậu như được khai mở.Người đó đến lắp đi những khoảng trống trong tim cậu.Cho cậu biết thế nào là vui chơi,thế nào là ạn bè.

Ngta có nói "Chuyện gì cũng có thể xảy ra trên trái đất" mà.Lúc cậu 16 tuổi người bạn nhỏ ấy phải di cư đến vùng khác sống.Chỉ để lại cho cậu một mạnh giấy thôi.

Vội gạt bỏ dòng suy nghĩ ấy đi.Cậu quay lại phát hiện anh và hắn đang đứng nhìn cậu.Ánh mắt hai người hiện lên tia "Chạy đi".Cậu thấy lạ liền lên tiếng.

  - Sao hai người nhìn tôi vậy,mặt tôi dính gù sao?

Vừa nói xong một binh đoàn chạy tới.Bắt giữ cậu lại.Cậu khó chịu lên tiếng.

  - Nè mấy người là ai vậy sao bắt tôi.

Cậu khó chịu,giãy đành đạch để thoát khỏi dây thừng nhưng bất thành.Một người trong đám binh sĩ lên tiếng.

  - Cậu đã bị bắt.Đừng cố ra tín hiệu "ét o ét".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net