Chap 10: CHALLENGER - NHỮNG KẺ CHỐNG LẠI CHÚA TRỜI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoona đứng khoanh tay lặng thinh giữa phòng dù chẳng ai bắt nó phải làm thế. Chỉ là nó bắt gặp Ren đang chễnh chệ xem tivi trong phòng khách và hoàn toàn chẳng đếm xỉa gì tới việc nó với Jessica vừa về tới nhà. Yuri hé một phần cánh cửa suỵt nhỏ, ngoắc tay lia lịa ra hiệu cho bọn nó nên né thì hơn. Jessica thì không phải suy nghĩ nhiều lập tức trốn ngay vào phòng, nhưng Yoona biết giờ mà trốn tội thì sau này sẽ bị nặng hơn gấp mấy lần.



Phải một lúc sau Ren mới quay lại, giả vờ như nãy giờ không hay biết nó về.



- Yoona đấy hở? Em đi đâu từ sớm mà giờ mới về.



Yoona nheo mắt nhìn lên gương mặt điềm tĩnh và không thể hiện chút gì bất thường của anh. Một chút mạo hiểm nhưng nó vẫn ngồi xuống cạnh anh.



- Hình như trước giờ anh em mình chưa bao giờ thoải mái nói chuyện với nhau nhỉ. Hôm nay công ty có việc cần chuẩn bị nên tất cả được nghỉ một ngày, và anh muốn được ở cạnh tất cả các em lần cuối.



Yoona ngạc nhiên:



- Lần cuối? Anh sẽ đi đâu?



- Làm việc anh cần phải làm tiếp theo. Vì vậy anh sẽ rời SM. Lúc nãy anh có nói với bọn nhóc kia rồi nhưng bọn nó tụ tập nhau trong phòng hình như đang bàn tính gì đó. Hi vọng là không có một trò quậy phá quá lố nào, nếu không anh đi sẽ không yên mất.



Yoona kêu lên yếu ớt:



- Nhưng còn công việc huấn luyện, bọn em thật sự cần anh mà.



- Những kĩ năng cơ bản anh đã dạy cho các em hết rồi, phải tự các em đột phá bản thân mình mới có thể trở nên mạnh mẽ hơn được.



Yoona lắc đầu mấy cái muốn sái cả cổ. Nó đã muốn bật khóc khi chỉ nghĩ đến việc Ren sẽ bỏ bọn nó mà đi. Nó nói bằng giọng sụt sịt:



- Là Lolita? Anh đã tìm được cô ấy nên không cần bọn em nữa đúng không?



Ren lảng tránh câu hỏi. Anh nói: 



- Trong thời gian anh đi em và Tae Yeon phải cố gắng bảo vệ tất cả mọi người trong nhóm. Tae Yeon đã có Hỏa Phượng Hoàng bên cạnh nên anh không lo lắm, chỉ còn em là chưa thể nói chuyện được với Guardian của mình. Sẽ không ai giúp được em chuyện đó, nhưng nếu em có thể em sẽ tìm ra được nguồn sức mạnh không thua kém gì Flincon. Anh có thể thấy được bóng dáng của dì Fiona bên trong em.



- Fiona. - Đã lâu rồi Yoona suýt quên mất cái tên ấy, người đã trao Guardian cũng như thay đổi cả cuộc đời của nó. - Cô ấy mạnh đến mức nào?



- Trong các trận cận chiến thì không ai hơn được Dì ấy. Em biết Lôi Thần rồi đấy, ở thế giới này chú ấy là người quyền năng nhất nhưng ở thế giới của anh chú chỉ được xếp thứ mười trong mười hai người mạnh nhất. Dì Fiona xếp thứ sáu.



Yoona nhìn xuống chiếc mặt ngọc Durandal trên cổ, mơ mộng về một ngày nó có thể mạnh hơn cả Lôi Thần huyền thoại. Nhưng rồi nó hỏi một cách dè chừng:



- Còn Flincon, ý em là, người đã trao thần khí cho Flincon xếp thứ mấy.



- À, chú Stev. Đứng thứ hai, nhưng từ khi cha anh mất thì có lẽ chú ấy không còn đối thủ nữa rồi.



Nghe xong Yoona sầm mặt xuống. Có lẽ nó sẽ chẳng ngóc đầu bằng Ác Thần Flincon nổi huống gì việc báo thù cho Soo Young.



- Mà, - Ren nói, - Hồi sáng em với Jessica đi đâu vậy?



Yoona toát cả mồ hôi hột khi chợt quên mất chuyện đó. May mà cửa dorm bật mở, với một đống đồ mà Tiffany lẫn Seo Hyun vừa đèo từ siêu thị về. Chưa bước hết hành lang giọng Tiffany đã oang oang lên:



- Nè mấy nhóc, đoán coi ai đến thăm chúng ta nào?



Tiffany hơi giật mình khi thấy Ren, nhưng với một cái cười tít mắt nó biết rằng anh sẽ chẳng nỡ giận. Đám nhóc còn lại vừa nghe đã tự ào ra khỏi phòng. Ngóng xem ai tới thì ít, mà ớn cái không khí ngột ngạt khi phải trốn trong phòng thì nhiều. Yoona chỉ chờ có thể vội chạy ra hành lang.



Won Jae với đống giỏ rau củ nặng nề bước vào, Soo Young thì tinh nghịch làm trò ở sau lưng như chẳng có gì xảy ra. Cả bọn chưa kịp reo lên chào đón Won Jae thì Jessica đã bất ngờ lao đến ôm chầm lấy Soo Young mà khóc, chỉ những ai ở khu giải trí ban nãy mới hiểu được.



Won Jae thả đống rau củ xuống, nhún vai:



- Coi bộ anh không được chào đón như mình tưởng rồi.



- Tại oppa đi công tác mà chẳng báo cho bọn em tiếng nào. - Seo Huyn chu mỏ, rồi nó nói như thanh minh, - Bọn em gặp anh ấy ở dưới nhà với chị Soo Young.



Lại có tiếng lạch cạch cùng mớ đồ lộn xộn và bự hơn cả hai đống trước ục ịch bước vào. Quản lý Park nhanh chóng bỏ hết đống đồ xuống, nhìn cả phòng thở hồng hộc:



- Nè, ít ra mọi người cũng phải nhớ tới tôi chút chớ.



Lão Park chỉ khiến bọn nhóc phân tâm được vài giây, rồi mọi sự chú ý vẫn đổ dồn vào Won Jae. Trong khi cả bọn vui mừng chào đón anh thì Sunny cười khúc khích với Hyo Yeon ở đằng sau rồi liếc xéo Won Jae một cái:



- Anh không có mua quà gì về cho bọn em sao?



- Có, nhưng em có thể bắt đền Yoona ấy?



Yoona trợn mắt lên:



- Bắt đền em?



- Không phải sao? Nếu lúc đó không vì em..



Soo Young hắng giọng cảnh báo. Nó nói khi đang ném cái hộp bánh đã lõm một phần góc:



- Quà đó. Hơi nát một chút nhưng cũng còn ngon chán.



Sunny mở vội hộp bánh ra, quả thật hơi nát nhưng đúng là loại bánh đặc sản mà không dễ gì tìm được.



Buổi tiệc nhẹ chia tay diễn ra cũng bình thường như bao bữa tiệc khác, bởi nếu bỏ ra những chuyện ở Thế Giới Ngầm thì cũng chẳng còn mấy chuyện để nói. Tae Yeon và Shinho đến khi giữa bữa tiệc, và nhìn vào thái độ bình thản của hai người Yoona đoán nó là đứa duy nhất không biết gì cả cho đến tận ngày hôm nay.



Sau khi bọn nhóc "phàm nhân" đã bị chuốc cho say mèm, nằm ngay ngắn trên giường của mình thì Ren mới tính tới chuyện rời đi. Nhưng trông như không có vẻ gì là muốn rời khỏi Tiffany lúc này, khi cô đang chìm vào giấc ngủ sâu và trông đáng yêu như một đứa trẻ.



- Anh đã dự định sẽ bắt đầu từ đâu chưa?



Tae Yeon hỏi, khi cô đứng dựa lưng ngoài cửa. Shinho, Won Jae và cả Moon So đều đã về từ trước, nhưng nhà Ren chỉ cách có một hành lang anh muốn về khi nào chẳng được.



Ren gật đầu, anh đứng dậy kéo Tae Yeon ra khỏi phòng Tiffany vì không muốn làm nó tỉnh giấc.



- Anh sẽ đi phương Bắc một thời gian, có thể có chút manh mối ở đó.



- Em hơi ngạc nhiên một chút. Anh thật sự tin rằng Tiffany là Lolita sao? Có khi nào Lôi Thần muốn đùa anh không. Em chẳng thấy một chút năng lượng đặc biệt nào từ cậu ấy cả. 



Ren cười, nụ cười hiếm hoi mà nó có thể thấy được:



- Em không thấy không có nghĩa người khác không thấy được. Anh đã biết Lolita là một trong số các em nên mới nhận lời làm người huấn luyện, giờ đã biết thì anh cũng không còn bận tâm nữa. Anh sẽ về đón cô ấy khi nào tất cả mọi việc kết thúc.



Tae Yeon hiểu "mọi việc kết thúc" của anh là khi nào Mogus bị tiêu diệt hoàn toàn. Nhưng điều nó bận tâm hơn là về Jessica, nó không nghe anh đá động gì tới. Ren như đọc được suy nghĩ của nó:



- Còn về Jessica em yên tâm. Cho đến khi con bé chưa thức tỉnh hoàn toàn anh sẽ không đụng đến một sợi tóc của nó, đó là điều cuối cùng anh có thể làm được cho Lolita.



Yoona và Soo Young vừa mới rửa xong mớ chén dĩa ngổn ngang, bọn nó chả thèm úp lại cho ráo nước mà cứ thế cho vào tủ. Tae Yeon chỉ hi vọng ngày mai không phải nghe thấy tiếng hét chói tai của Seo Hyun khi phát hiện ra chuyện này.



- Vậy...khi nào anh đi? - Soo Young hỏi khi nó chùi vội tay vào tạp dề.



- Ngày mai.



- Sao nhanh quá vậy. - Yoona kêu lên, - Anh không thể chờ qua dịp kỷ niệm thành lập công ty được sao?



Ren lắc đầu.



- Dù vậy, hình như mấy đứa không buồn nhiều như anh tưởng nhỉ.



- Buồn chứ, nhưng không đến mức phải khóc đâu. - Tae Yeon trêu. - Vì có phải là anh đi luôn đâu.



- Vậy thì anh an tâm rồi.



Ren bước tới bộ salon lấy áo khoác. Khi anh quay lại thì bọn Tae Yeon, Soo Young và Yoona đã xếp thành một hàng ngang hóa thân thành những Chiến Thần huyền thoại (trừ Soo Young) cúi đầu cung kính.



- Cám ơn anh vì thời gian qua. - Cả ba đồng thanh.



Ren cười xòa, đưa bàn tay to bè xoa nhẹ lần lượt lên đầu cả ba đứa.



- Các em không cần phải tự gánh lấy hết trách nhiệm vào mình. Khi nào khó khăn quá thì giao bớt cho mấy đứa nhóc khác. Anh hi vọng lần gặp tới sẽ không phải năm ngàn năm nữa.



Cả ba đứa cùng cúi đầu, cố không để anh thấy những đôi mắt đã ngấn nước của bọn nó. Một cơn gió nhẹ thổi lên ngay giữa phòng cho bọn nó biết Ren đã rời khỏi đó.




****************



Những ngày tiếp theo quả là những ngày chán nản với tất cả bọn nhóc khi mà công ty quyết định đình chỉ mọi hoạt động trong năm ngày. Bình thường có lẽ tất cả đã nhảy cẩng lên nhưng từ khi Ren rời đi bọn nó chẳng thiết gì nữa. Suốt ngày chỉ việc nhìn nhau, ngáp, ăn rồi đi ngủ. Nhưng bọn nó chỉ cố tỏ ra như vậy chứ thật những đứa thật sự chuyên tâm vào việc nghỉ ngơi thư giãn chỉ có Tiffany, Yuri, Soo Young và Soon Kyu. Tae Yeon và Yoona ngày nào cũng đến chỗ Gemma để luyện tập. Seo Hyun thì khỏi nói nhưng Hyo Yeon dạo này rời khỏi nhà thường xuyên, khi về thì áo quần dính đầy mồ hôi nhễ nhại. Nó chỉ bảo bâng quơ là đi tập nhảy với mấy đứa F(x), mà cũng chẳng ai thèm quan tâm tìm hiểu làm gì.



Nhưng trong đám nhóc người bị ảnh hưởng nhiều nhất từ khi Ren rời đi chính là Tiffany với Jessica. Tiffany có thể là đang yêu nhưng Jessica thì khác, lúc nào nó cũng sợ Ren sẽ lấy mạng của mình. Đó là trước đây thôi, nhưng giờ khi biết anh không còn quanh đó nó lại cảm thấy hụt hẫng. Nó biết mình đã bắt đầu thích anh nhưng chẳng dễ gì để thể hiện ra ngoài mặt, nhất là khi người đó lúc nào cũng đòi xẻ nó ra làm hai. 



Nhưng Jessica không có thời gian để lo nghĩ nhiều nhiều khi ở cùng với đám nhóc thừa năng lượng đó. Mới sáng sớm nó còn chưa kịp mở mắt thì đám nhóc chưa mọc cánh đã nhào vào phòng mặc nguyên bộ đồ ngủ mà quậy. Yuri cầm đầu với chiếc gối nằm to đùng phi thân lên giường Hyo Yeon phòng thủ cứng ngắc trước sự tấn công của hai đứa maknae nghịch như quỷ sứ. Bao lần trên show ai bảo Yoona quậy thì nó không ý kiến, còn maknae, ai bảo em ấy ngoan nó còn gật, bảo em ấy hiền thì xin miễn.



Jessica cố trùm chăn kín mín khi Yuri nhảy tưng tưng ở bên giường Hyo, đúng lúc con nhỏ đi vắng. Dù đã cố để không bị lũ nhóc đó lôi kéo nhưng những cú nhảy tưng tưng của Yuri khiến nó nẩy bật ra khỏi giường. Lúc này Yuri mới biết là mình đùa hơi lố, không chỉ nó mà hai đứa maknae cũng tái cả mặt khi Jessica bấu bàn tay xương xẩu của nó lên thành giường như một xác chết hồi sinh.



- Sica unnie, unnie không sao chứ?



Seo Hyun là đứa tự nguyện đâm đầu vào tầm ngắm của Sica khi lo lắng chạy đến, với một phát thú nhồi bông vào giữa trán.



- Mấy đứa nhóc này. Đã bảo sáng nào không có lịch thì phải để yên cho ta ngủ chứ!!



Yoona phản ứng nhanh như chớp khi chạy kịp ra ngoài cửa. Yuri chậm hơn một bước khi cánh cửa tự động đóng sầm lại, tiếng gió rít lên sau ót lạnh gáy dù nó đang ở trong phòng kín. Nó trượt chân té sầm xuống trong khoảnh khắc như một điều kì diệu bởi cái gối nằm mà Jessica ném trượt đẩy bung cả cánh cửa kiên cố ngã rầm ra bên ngoài.



Không chỉ những kẻ chứng kiến mà ngay đến chính thủ phạm cũng ngơ ngác.



- Cánh cửa này mục lắm rồi, chị Hyo có nói lần trước mà em quên mất. -Yoona cố biện hộ nhưng Jessica biết không phải là như vậy.



Yuri nhổm đầu dậy, dường như chưa kịp hoàng hồn:



- Nhưng,..chị nghe thấy tiếng chạm lớn lắm mà.



Yoona vặn lại:



- Vậy chị giải thích xem tại sao một cánh cửa to thế này lại ngã được?



- Chị không biết. - Yuri như muốn thét lên, - Nhưng chị chắc chắn là do Jessica ném cú đó.



Có tiếng rên ư ử phát ra bên trong phòng. Lúc này nhóc maknae mới ngóc dậy được, rồi cũng há hốc mồm nhìn cánh cửa ngã sập bên ngoài. Yoona được dịp nói thêm vào:



- Đó, chị thấy không. Nếu Sica unnie ném mạnh được như vậy thì Hyun đầu lìa khỏi cổ từ bao giờ rồi.



- Là...là sao ạ? - Hyun ngơ ngác.



Sica giờ mới mở miệng nói được, nó nhảy vội qua giường bên kia để chắc là Seo Hyun không bị mất một miếng thịt nào.



- Em...em không bị đau ở đâu chứ? Chị xin lỗi, chị thật sự không cố ý đâu.



- Em không sao, unnie. Nhưng mà chuyện gì xảy ra vậy, làm sao mà cánh cửa lại tan tành thế kia?



Jessica ú ớ không biết phải trả lời thế nào thì Yoona đã nhanh kéo Hyun ra ngoài. Cả Yuri cũng không ngoại lệ.



Tiffany hỏi dè chừng, nãy giờ nó núp ở bên ngoài nhưng cũng chỉ biết giương mắt ra mà nhìn:



- Có cần tớ gọi cho Won Jae oppa không?



Yoona nhanh nhẩu:



- Để đó em gọi cho. Sica, chị cứ ngủ tiếp đi.



Bằng sức mạnh không tưởng, con nhỏ dễ dàng nhấc bổng cánh cửa úp về vị trí cũ. Yoona nghĩ lúc này tốt nhất là không nên cho bọn nhóc kia hỏi thêm gì nữa.



Jessica cảm tưởng như mình vừa mới bị nhốt vào trong một chiếc lồng kín, nó thực sự quá nguy hiểm chăng.



"Ngươi phải cẩn thận hơn Jessica", - Gienovar lên tiếng, - "Giờ sức mạnh của ngươi đang phát triển dần, nếu không sử dụng cẩn thận có thể sẽ gây ra nhiều rắc rối không cần thiết."



- Làm gì có chuyện tự nhiên tôi lại mạnh lên nhanh thế được. Chỉ mới mấy ngày trước tôi chạy còn thở lên thở xuống mà.



Gienovar nghiêm giọng:



"Ngươi ngốc thật đấy hở? Chẳng phải ta đã bảo trong người ngươi đang chứa đựng một nguồn năng lượng vô tận hay sao? Không như những kẻ khác phải luyện tập để có được sức mạnh, ngươi luyện tập chỉ là để có thể điều khiển sức mạnh đó. Mà ngươi cũng mau quen dần với sức mạnh đó đi là vừa, bọn người kia đã bắt đầu hành động rồi."



- Bọn người nào chứ? Bà cũng từng nói y như vậy khi ả sát thủ kia xuất hiện, nhưng không phải bọn họ vẫn thua Won Jae oppa đó sao. Chưa kể Yoona và Tae Yeon lúc nào cũng kè kè bên cạnh.



"Không chỉ hai đứa nhóc đó thôi đâu."



Gienovar chưa kịp nói hết câu thì đã vội lui vào sâu trong tâm hồn Jessica bởi sự xuất hiện của Yoona. Không ồn ào hoa mỹ, những đốm sáng hiện dần ra rồi tụ lại thành con nhỏ.



- Sica unnie, chị thật sự đang giấu em chuyện gì đúng không? - Nó hỏi ngay, cố nhỏ tiếng hết cỡ, - Không lý nào cánh cửa đó lại tự bung ra như thế được?



- Nhưng... - Sica ấp úng, - Hyun cũng lãnh trọn một cú mà có sao đâu.



- Ờ ha, - Yoona ngẩn người ra, - Nhưng thật kì lạ. Dù trên người chị không có bursh cũng chẳng có esmel nhưng em vẫn cảm nhận được thứ năng lượng gì lạ lắm giống như lúc ở khu giải trí ấy.



Jessica cố lảng sang chuyện khác:



- Ờ mà, sao không nghe báo đài đăng tin gì về khu giải trí đó vậy? Chuyện động trời thế kia mà.



- Em cũng hổng rõ. Nhưng nghe phong phanh từ các nhân viên khác thì chính phủ đã cố bưng bít vụ đó. Mà hình như chính phủ cũng biết đến sự hiện diện của Thế Giới Ngầm rồi.



Bỗng có tiếng kẽo kẹt từ bên ngoài cửa phòng. Nhanh như chớp Yoona xoay người biến mất hệt như lúc đến.



Giọng Seo Hyun vang lên trước khi nó ì ạch đẩy được cánh cửa qua một bên để chui vào:



- Có chị Yoona ở trong đó không? Hình như em vừa nghe thấy giọng chị ấy ở trong đây.



Jessica làm bộ như vừa mới chợp mắt được một chút, nói bằng giọng ngái ngủ:



- Chắc em nghe nhầm đó, nãy giờ ngoài chị ra làm gì có ai trong phòng này.



Rồi ngay sau đó có tiếng ồn ào bên ngoài cửa chính. Jessica biết đó chính là Yoona, con nhỏ vừa dùng phép dịch chuyển ra bên khỏi dorm để hợp thức hóa lý do vắng mặt của mình. Seo Hyun ngóc đầu ra nhìn thử, nó kêu lên:



- Unnie, chị đi đâu nãy giờ vậy?



- Chị đi gọi người tới giúp. - Yoona đáp, ngoắc đầu chỉ về hai người thợ phía sau. - Mà em tìm chị làm gì?



- Won Jae oppa vừa gọi cho chị, hình như có chuyện gì quan trọng lắm. - Seo Hyun giơ chiếc điện thoại của Yoona lên giải thích, - Anh ấy bảo chút nữa chị và Sica unnie tranh thủ đến công ty gấp. Tae Yeon unnie và Soo Young unnie đã đến đó trước rồi.



Yoona ngạc nhiên:



- Còn em với các chị khác thì sao?



Seo Hyun thật thà:



- Oppa bảo không có việc gì thì đừng có ra ngoài đường. Mà hình như tình hình an ninh dạo này bất ổn lắm đó, các chị cũng phải cẩn thận.



Yoona dường như hiểu được phần nào nên ậm ừ. Nhưng trước khi nhóc maknae bước trở về phòng của mình nó không quên khiến Yoona phải nghẹn họng:



- À quên nữa, sáng nay trước khi ra ngoài chị Tae Yeon có nhắn lại hôm là ngày tốt để "mở cửa" gì gì đó. Nhưng chị ấy cũng dặn là tốt nhất không nên để chị Jessica ra ngoài.



Rồi Hyun cũng im bặt khi bắt gặp ánh mắt long lên sòng sọc của Yoona, nó ngỡ mình vừa nói điều gì khiến con nhỏ nổi giận nên vội chữa cháy:



- Em...em chỉ nói lại những gì mà chị ấy thôi mà.



Nói rồi Hyun chuồn vội vào phòng bỏ mặc Yoona đứng chết trân tại chỗ. Hai người thợ tiến hành việc sửa chữa lại căn phòng cũng không khiến Yoona nhúc nhích được.



Jessica cảm thấy sự việc cũng đâu đến mức khiến Yoona phải thể hiện thái độ đó. Nó trùm đại cái áo khoác bước ra khỏi phòng, cố len qua khe cửa mà Seo Hyun vừa tạo ra, nhường chỗ cho mấy người thợ.



Nó nói:



- Nhìn mặt em chị đoán là việc liên quan đến Thế Giới Ngầm hử?



- Vâng, - Yoona đáp, tay đưa lên nắm chặt mặt dây chuyền trong tay, - Nhưng chị không nhớ gì sao? Hôm nay,..hôm nay vừa tròn một tháng kể từ lần mở "Thần Môn" đó.



Jessica chợt nhớ tới cái trận chiến thảm khốc một tháng trước mà nó có dịp quan sát bên cạnh Lôi Thần. Một trận đánh mà nó không phân biệt được phe nào với phe nào, một phần cũng vì nó không trực tiếp tham gia vào cho đến khi cái Thần Khí mới toành đó. Jessica cố lục lại bộ nhớ ít ỏi trong đầu mình. Rồi nó phán, tự hào với sự thông minh đột xuất của mình:



- Nghĩa là đêm nay lại sắp có một trận "giành giật" Thần Khí khác nữa đúng không.



- Còn hơn thế nữa kia! - Yoona nói như hét lên, - Theo như mọi suy đoán thì chủ nhân của thanh Thần Khí lần này chính là chị đó unnie. Em dám chắc luôn, nếu không Won Jae oppa chẳng lý nào lại gọi chị đến đó cả.



Nghe đến đó mà Jessica chợt lặng người, nó chưa sẵn sàng để nhận lấy một "món quà" lớn lao đến thế. Và trong chính thời điểm đó Jessica không nhận ra guardian Gienovar đang cười thầm bên trong nó,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net