Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au's Wattpad: BetterUnseen
Link fic gốc: https://by.com.vn/cd5ScG

POV của ba người

Vegas xoay bút khi đưa mắt nhìn ra ngoài, rơi vào trầm tư.

"Khun Vegas, chúng tôi vẫn không thể tìm thấy bất cứ manh mối nào về cậu Pete." Một trong số những vệ sĩ báo cáo. "Cửa hàng từ chối đưa cho chúng ta đoạn phim copy của CCTV."

Vegas biết rằng Pete đang ở rất gần, trốn ở đâu đó và từ chối gặp mình. Hắn đã liên lạc gia tộc chính hỏi nếu họ có thông tin mới về Pete và Tankhun nói rằng anh ta không có. Nếu Pete không trở về bên hắn, vậy thì chắc chắn Pete đã tìm đến Tankhun.

Kể từ khi Khun không nghe được bất cứ thông tin nhỏ nào về Pete, Vegas đã bị thuyết phục rằng Pete đã rời đi và quyết định cắt đứt liên lạc với dòng tộc Theerapanyakul; kể cả gia tộc chính.

Một bầu không khí im lặng bao trùm không gian khi hắn bảo cấp dưới ra ngoài.

Hình ảnh Pete bế đứa trẻ cùng người đàn ông trạc tuổi vẫn in hằn trong tâm trí hắn.

Trái tim hắn nặng trĩu khi hầu như không thể thở và tâm trí đã bị thuyết phục rằng Pete đang có một cuộc sống rất tốt và đã lập gia đình; một gia đình sẽ chăm sóc cậu mà hắn đã thất bại khi làm điều đó.

Với suy nghĩ đó, Vegas không bao giờ mong muốn phá vỡ gia đình của Pete. Không còn khoảng trống trong trái tim hắn để giết người đàn ông Pete thích nữa. Nếu gã đó đối xử với Pete theo cách Pete đáng được nhận thì hắn sẽ không can thiệp. Nó không ổn đối với Vegas nhưng lại là lựa chọn tốt nhất.

Hắn sẽ không phá đổ gia đình của Pete. Pete đã có một đứa trẻ và điều đó đủ để Vegas biết rằng Pete đã tìm được nhà của mình sau khi phải chịu đựng địa ngục mà cậu đã trải qua.

Vegas chỉ ước được nhìn thấy Pete thêm một lần nữa. Nó không nhất thiết phải quá gần, chỉ cần để hắn biết Pete có ổn hay không. Nếu hắn có một cơ hội nói chuyện với cậu, hắn sẽ nói xin lỗi và cầu xin sự tha thứ.

"Phi." Macau cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn. "Có người đến thăm."

"Ai?"

Vegas cầm lấy khẩu súng trên bàn và cẩn thận mang nó vào thắt lưng.

"Họ nói mình là Arlo và Ali - con trai của Khun Zen." Macau nói và muốn chỉ rằng những vị khách đáng ngờ đang ở đây.

"Hãy chuẩn bị." Vegas ra lệnh cho những vệ sĩ của mình.

"Cầm theo súng và cảnh giác."

Hắn đã được Khun Korn thông báo chuyện gì đã xảy ra với người lãnh đạo của tổ chức ngầm. Đứa con trai đã tàn nhẫn giết hại ba mình vì quyền lực, điều đó giúp Vegas biết hai kẻ lãnh đạo trẻ này nguy hiểm như thế nào.

"Ở yên đây." Hắn nói với Macau và đi tiếp đón những vị khách.

Hai người thanh niên ở độ tuổi 20, đi cùng với chỉ 2 tên vệ sĩ. Vegas nheo mắt và đưa một cái nhìn không mấy thiện cảm về phía họ.

"Chào buổi sáng, Khun Vegas." Arlo nói và Vegas hiển nhiên không có phản ứng.

Arlo được cho là giỏi trong việc kinh doanh với tài giao tiếp và kĩ năng lôi cuốn. Hắn có thể yếu khi giao chiến nhưng ít nhất, hắn làm tốt với việc kinh doanh. Đó là thông tin Khun Korn đã báo cho Vegas.

Kẻ có một hình xăm con bướm trên cổ là Arlo. Hắn cao, body chuẩn, hình xăm một con bướm đêm trên cổ, mái tóc nâu sẫm và đôi mắt nâu cùng với nụ cười ranh mãnh ngoác tận mang tai.

Phía sau hắn là Ali. Kẻ có làn da trắng, mặt nhỏ và trông yểu điệu như đàn bà. Cách mà Ali nhìn Vegas cực kì khác biệt khi hắn nhìn chằm chằm Vegas từ đầu tới chân- để lộ một vài sự thích thú kì lạ.

Vegas cười giả tạo. "Vào đi."

Ngay lúc hai tên đó bước vào căn biệt thư, Vegas đã chuẩn bị kế hoạch sẵn sàng nếu chúng có bất cứ động tĩnh gì, không ai trong số chúng sẽ sống sót trở ra hoặc được toàn vẹn. Tất cả mọi người đều cảnh giác, cố gắng cảm nhận bầu không khí khi giữ khẩu súng.

Tất cả tiến vào phòng làm việc của Vegas, ngồi vào chiếc bàn hình chữ nhật dài.

"Tôi đã nghĩ Khun Kan có hai người con trai," Arlo nói khi ngồi xuống và chắc chắn hắn đang nói đến Macau.

"Nó bận." Vegas chán nản nói.

"Còn anh thì sao? Anh có bận không?" Ali hỏi đặt cánh tay lên bàn và chống cằm.

Môi Vegas giật giật. Hắn hiển nhiên nhật ra sự khác biệt rằng Ali đang cố tỏ ra đáng yêu tuy nhiên hắn không hề; Vegas duy trì sự bình tĩnh, không hề cho Ali một sự chú ý nào.

"Tổ chức ngầm đã chia rẻ," Arlo bắt đầu. "Mặc dù tôi là con trai, đó vẫn sẽ là Khun Korn người sẽ dẫn dắt tổ chức."

"Và có chuyện gì để tìm đến tôi?" Vegas hỏi.

Khun Kan là một trong những thành viên của tổ chức, Vegas và Macau thì không. Khi Khun Kan chết, Vegas trở thành thành viên nhưng từ chối là một phần của tổ chức- nói ngắn gọn, hắn là một thành viên không hoạt động trong tổ chức.

"Tôi nghe nói rằng Khun Korn đã giết ba của anh." Ali nói và nhìn Vegas một cách quyến rũ.

"Thì?"

"Nếu cậu về đội của chúng tôi, cậu sẽ có một hướng đi không tồi và..." Arlo cười "Cậu có thể trở thành người đứng đầu gia tộc chính."

Trở thành người đứng đầu về mọi thứ là tham vọng của Vegas và nó bao gồm đánh bại gia tộc chính và đám anh họ của hắn. Cho đến hiện tại, cái chết của ba mình vẫn khiến hắn khó chịu và đã có thời gian hắn muốn giết chết Khun Korn.

Về khía cạnh nào đó, hắn sẽ ghen tị với Kinn và Kim khi có người mình yêu bên cạnh, trong khi hắn vẫn mắc kẹt trong kí ức với Pete 5 năm về trước. Cả cuộc đời, Vegas tin rằng hắn không đủ tốt.

Arlo đã cho hắn một lời đề nghị không tồi. Đánh bại gia tộc chính và có được quyền lực và có được quyền kiểm soát.

Ali đứng dậy, lại gần Vegas và đưa tay vuốt từ cổ xuống ngực Vegas.

"Anh có thể nói gì?" Ali hỏi, mỉm cười.

Vegas hất tay hắn ra và trả lời. "Tôi sẽ nghĩ về điều đó."

.

Khun Korn tụ hợp với các thành viên của gia tộc chính, không khí lạnh lẽo và căng thẳng.

"Arlo muốn phá hủy gia tộc chính," Ông bình tĩnh nói. "Đó là bởi vì gia tộc Theerapanyakul sẽ nắm quyền kiểm soát tổ chức ngầm và tổ chức đang bị chia rẻ. Đây không chỉ là cuộc chiến giữa gia tộc chúng ta và gia tộc hắn mà còn là giữa những băng nhóm khác."

"Có ai quyết định về phía chúng ta không?" Kinn hỏi trong lo lắng.

"Ba của Tay."

Cảm giác nhẹ nhõm khiến Kinn thở bình thường trở lại. Gia tộc của Tay rất yên lặng và luôn chú tâm vào việc của mình. Họ hiếm khi để gia tộc dính dáng đến các cuộc tranh đấu điều có nghĩa họ quyết định tham gia cùng có ý nghĩa rất lớn.

"Mày nên cảm ơn nó sau." Porsche thì thầm ý nói đến Tay.

"Còn một gia tộc nữa cũng về với chúng ta."

"Maze và May," Tankhun thêm vào khiến tất cả mọi người nhìn vào anh ta. "Sao? Ngó tao làm gì?"

"Làm sao con biết về họ?" Khun Korn hỏi.
"Họ là những người mới trong tổ chức."

Tankhun nhún vai và nhìn vào điện thoại của mình, tiếp tục xem một màn dance nhỏ và thưởng thức chúng. "Những gì con biết là ba nên cảm ơn họ khi ba gặp họ."

"Tại sao chúng ta phải cảm ơn họ?" Kim kiêu ngạo hỏi. "Như thể họ đã làm điều gì cho ta vậy."

Tuy nhiên nó chẳng kinh động đến Tankhun. "Cứ tiếp tục làm việc ác lần nữa đi."

Tất cả mọi người đều lắc đầu. Tại sao họ không bao giờ nghe được câu trả lời rõ ràng từ Tankhun?

"Tất cả mọi người nên đi vào trạng thái tập luyện nghiêm khắc. Các vệ sĩ, cấp dưới và kể cả tất cả bọn con," Ông ấy nói và nhìn vào những đứa con trai mình và Porsche.

"Ba! Tính luôn con sao?" Tankhun chỉ vào mình. "Móng tay con mới làm và nó sẽ bị hỏng! Cơ thể con không hợp với việc chiến đấu nên con sẽ không tham gia buổi huấn luyện." Anh ta bướng bỉnh nói.

"Chúng đã bắt đầu lên kế hoạch giết chúng ta và mày vẫn đang nghĩ về bộ nail của mình?" Kim hỏi.

"Tankhun, mày có thể cứ nghe theo lời ba không?" Kinn yêu cầu với một ít bực dọc trong giọng nói.

"Mày có chấp nhận sự ủng hộ tinh thần không?" Tankhun hỏi. "Tao đã có Arm và Pol ở đây. Kẻ địch có thể giết tụi nó."

Khi anh ta nói như vậy, Arm và Pol bắt đầu liếc nhìn nhau, tự xót thương cho số phận mình khi cậu chủ của họ đã sẵn sàng xem họ như mồi nhử.

"Porsche."

Porsche người đang nghe vừa được gọi.

"Ché cũng nên sẵn sàng."

Nghe thấy tên em mình, cậu bắt đầu cảnh giác và chuẩn bị đáp lại nhưng Kinn đã muốn cậu lắng nghe trước.

"Kim không thể luôn chăm sóc em trai mày và mày cũng vậy."

"Tao có thể chăm sóc cho Ché." Kim nói.

"Tao có thể bảo vệ em trai mình." Porsche tranh cãi và nghiến răng.

"Nhưng nó có thể tự bảo vệ mình không." Khun Korn hỏi làm cậu im bặt. "Con nghĩ rằng đây chỉ là một trận chiến nhỏ sao? Nó còn tệ hơn cuộc chiến với gia tộc phụ. Kẻ thù nhiều hơn những gì con có thể tưởng tượng."

"Ý ba là sao?" Porsche hỏi với giọng không mấy thân thiện.

"Ché không nên gây cản trở và không được phép yếu đuối. Nó nên học cách chiến đấu và không nên là gánh nặng của bất kì ai trong chúng ta." Khun Korn nói một cách quả quyết và ngồi vào ghế của mình. "Kẻ địch sẽ nhằm vào các con trai của ta, cả con và em trai con. Con không nên mong đợi rằng chúng sẽ bỏ qua Ché chỉ bởi vì nó không có sức chiến đấu."

"Đây là một trận chiến dốc toàn lực." P'Chan nói và Porsche đã chú tâm lắng nghe. "Chết hoặc sống sót chỉ là sự lựa chọn."

Porsche siết chặt tay và ra khỏi phòng trong tức giận, Kinn và Kim đi theo cậu.

"Xong rồi chưa?" Tankhun hỏi và ngáp. "Tạm biệt! Arm! Pol! Đi thôi. Chúng ta vẫn sẽ xem Barbie và 12 Dancing Princesses."

Tất cả đều rời đi chỉ còn lại Khun Korn và P'Chan... Đây sẽ là thời gian Khun Korn không bị ngắt lời.

"Còn Khun Vegas và Khun Macau thì sao ạ?" P'Chan hỏi.

Khun Korn chỉ có thể gật đầu. "Cứ tin Vegas," ông đơn giản trả lời.

"Arlo và Ali là con trai ghẻ của Zen, điều đó là lí do tại sao chúng không được phép thừa kế mặc dù mang cùng họ với ông ấy."

"..."

"Arlo chắc chắn sẽ biết điều đó, chuyện người con trai đầu tiên của cha mình đang nằm dưới sự bảo vệ của ta. Người lãnh đạo tiếp theo của tổ chức bí mật đã được dấu đi, sử dụng họ của tổ tiên ta."

Ông nhìn vào tấm ảnh. Tấm ảnh có tất cả thành viên của cả chính gia và thứ gia.

Khun Korn đưa bức ảnh cho P'Chan. Người đó ở đây, Khun Kan, Tankhun, Kinn, Kim, Vegas, Macau.

"Một trong số họ không phải là Theerapanyakul thật sự."












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net