10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

33.

Cuối cùng, lý trí đã chiến thắng bản năng, hoặc anh không thể đối mặt với kết cục cuối cùng khi mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát.
 
Anh quan tâm đến cảm xúc của người đó hơn là khoái cảm trả thù hay là khoái cảm thể xác, nhưng khi anh dừng lại, New đã hoàn toàn chìm vào mê man.
 
Tay ban đầu còn tưởng rằng cậu vì say rượu nên vậy, nhưng đến nửa đêm mới phát hiện ra cậu bị sốt, có thể là do vết thương trước đó không được chữa trị đúng cách, thêm vào uống quá nhiều khiến vết thương trở nên trầm trọng hơn.
 
Cũng may vì lý do công việc, nên Tay luôn có sẵn một ít thuốc trị thương ở nhà. Anh sơ cứu vết thương cho New và giúp cho cậu uống thuốc hạ sốt.
 
Khi Tay đang lau người cho cậu, anh nhận thấy cơ thể trắng trẻo của New giờ đầy những vết sẹo.
 
Không biết là do động tác của anh quá lớn đã làm phiền đến New, hay là do cậu gặp ác mộng, người vốn đang ngủ đột nhiên ngồi dậy, giây tiếp theo, cậu ôm chặt lấy vai Tay, ấn anh xuống giường.
 
Vẻ hung dữ trên mặt lập tức tan biến khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông trước mặt, ý thức của cậu cuối cùng cũng quay trở lại, cậu rút tay lại, chậm rãi lùi ra sau.
 
Tay chịu đựng cơn đau trên vai, nhẹ nhàng đến gần New, thăm dò đo nhiệt độ trán cậu.
 
“Vẫn còn rất nóng, cậu ngủ thêm chút nữa đi.”
 
Tay đỡ cậu nằm xuống, nhưng cậu lại nói với anh, "Xin lỗi... tôi vừa nãy chỉ là..."
 
Tay dừng lại cũng không hỏi thêm câu nào nữa, rõ ràng người phải xin lỗi là anh. Và hơn nữa anh cũng biết rất rõ nguyên nhân tại sao New không tiếp tục nói.
 
Nghĩ đến những vết thương lớn nhỏ trên lưng, vai, ngực của cậu, thật không khó tưởng tượng những năm qua cậu đã trải qua những ngày tháng như thế nào.
 
Tay đột nhiên nhớ tới Off đã từng nói với anh, có lẽ New đã chiếm lấy vị trí của anh và trở thành đặc vụ ngầm thay anh.
 
Suy cho cùng, anh là vị thiếu gia được cưng chiều từ bé có lẽ là sợ anh không chịu được phần khổ sở này chăng!
 
Anh không biết mình có thể chịu đựng được hay không, nhưng bây giờ anh biết rất rõ ràng rằng anh không thể chịu đựng được khi nhìn thấy New trải qua sáu năm như thế này.
 
34.

New chung quy vì còn trẻ, sức khoẻ tốt, và dưới sự chăm sóc chu đáo của Tay, cơn sốt của cậu đã hạ xuống vào ngày hôm sau.
 
Cả hai đều ngấm ngầm không đề cập đến chuyện xảy ra tối qua, Tay vẫn giữ New ở nhà mình với lý do rất quang minh chính đại là vì cậu vừa mới khỏi bệnh, nên cần được nghỉ ngơi nhiều hơn.
 
Khi anh bưng cháo trở về phòng, thì phát hiện New đang xem qua một cuốn sách trên kệ sách.

 
Vừa hay quyển sách đó là quyển do New tặng cho Tay vào ngày sinh nhật của anh.
 
Ngoài trang bìa còn viết một loạt mật mã.
 
Nhớ khi đó, hai người đều nghiện trò chơi giải số, Tay cho rằng đó là một câu đố do New đặt ra cho mình, anh nghĩ hoài không ra nhưng đến cuối cùng anh cũng tìm được câu trả lời dưới sự gợi ý của Off.
 
You are my best friend forever.
 
Đó rõ ràng là lời tuyên bố về tình bạn, nó đã cắt đứt ảo tưởng cuối cùng của anh và khiến cả hai mắc kẹt trong mối quan hệ này mãi mãi.
 
35.

“Anh vẫn còn giữ cuốn sách này à.”
 
“Cậu tặng tôi mà, tôi đương nhiên phải giữ nó lại chứ.”
 
Tay tựa hồ cảm thấy câu hỏi của cậu có chút khó hiểu, sau khi đặt cháo lên đầu bàn, anh thuận tay lấy cuốn sách, nhét lại lên giá sách.
 
“Vậy… anh đã giải được mật mã rồi?”
 
Tay nhớ đến lúc không giải được liền quấn lấy New làm phiền cậu một thời gian, nhưng cậu chỉ ngại ngùng nói để anh tự suy nghĩ, còn nói nếu không giải được thì đó là ý trời.
 
“Ừm, giải được rồi.”
 
“Cũng phải.”
 
New nhấm nháp một ngụm cháo, mỉm cười có chút tịch mịch.
 
Tay nhận thấy tâm tình cậu thay đổi, hơi cau mày, lại giả vờ thoải mái nói, "Cần gì phải vẽ thêm chuyện, chúng ta đã là bạn thân rồi, không phải sao?"
 
Động tác của New khựng lại, cậu ngước đôi mắt mờ mịt nhìn Tay, và anh cũng rất nhanh chóng hiểu ra.
 
Vì vậy đáp án của trò chơi giải số năm đó không như anh nghĩ?
 
36.

"133 153 322 212 232 2103 221 172, cái tổ hợp số này em có thể nghĩ ra điều gì trong đó?"
 

Junior một mặt hoang mang, “Anh, bộ vụ án có tiến triển gì mới hả?”
 
“À, không phải…”
 
"Ồ, anh đang làm mấy câu kiểm tra logic à?" Ssing cũng tới.
 
“Cái đó… cũng không phải…”
 
“Vậy tại sao lại có những con số kỳ lạ như vậy?”
 
"Ừm, đó là... trò chơi mà anh và một người bạn của anh đã chơi."
 
“Này, có phải người bạn đó đã viết cho anh không?” Jan từ Cục Pháp y đến giao tài liệu và tò mò bước tới khi nhìn thấy nó.
 
“Ừm…”
 
"Đây là thông tin duy nhất sao?" Ngay khi nghe được giải mật, các thành viên trong đội đều tập trung lại.
 
Tay thầm nghĩ, New nghỉ ốm cũng không phải điều gì xấu, nếu không anh sẽ gặp rắc rối.
 
“Không có thông tin nào khác à?”
 
Một đội đứng đầu gãi đầu suy nghĩ. Họ thử dãy số, chuyển đổi chữ cái, mã nhị phân,… Đáng tiếc là không thu được thông tin hữu ích nào.
 
Tay cho biết, chuỗi số này được viết trên một tập thơ, nói xong anh cho mọi người xem ảnh trang bìa lưu trong điện thoại di động của mình.
 
"Cuốn sách này có thể là một cuốn sách gợi ý mật mã?" Junior đoán.
 
Lúc đầu Off cũng đã nói như vậy, sau đó họ tìm kiếm trong sách và tìm ra được một số từ, nhưng khi dịch ra gần như đều vô nghĩa, cho nên lúc đó anh chỉ đơn giản tưởng rằng đây chính là quà New tặng cho anh.
 
Nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại, những từ anh tìm được lúc đó thực ra có nhiều chữ cái ghép lại không khớp với nhau, đây không giống như tác phong cẩn trọng xưa nay của New.
 
“Mỗi nhóm dường như đều có tổ hợp 3 chữ số.” Ssing nói, “À không, có một nhóm 4 số.”
 
“Có phải có quy luật gì đó không?” Neo chống cằm, “Ví dụ như liên quan đến tính toán hay đại loại như thế.”
 
“Haizz, em nói nè các anh, có cần phức tạp như thế không hả?”
 
“Cái gì???”
 
Một nhóm người nhìn chằm chằm vào Jan vừa nói lời này, cho rằng cô có một số ý tưởng mới.
 
“Trước các con số không phải có ba câu thơ sao?”
 
Jan chỉ vào câu thơ bên trong bức ảnh.
 
When age chills the blood, when our pleasures are past- *
For years fleet away with the wings of the dove-
The dearest rememberance will still be the last,

 
Không ai thấy ba câu này có gì sai trái, nhưng họ nghe Jan nói, "Anh không biết tự tìm à? Đây là bài thơ tình của Byron."
 
Hiển thị trên trang tìm kiếm, đúng là “The first kiss of love” của Lord Byron.
 
Dòng cuối cùng của bài thơ là “Our sweetest memorial the first kiss of love.”

Tay không khỏi nghĩ tới giai đoạn bắt đầu nó khiến anh không ngừng khó xử và vướng mắc, nó - một nụ hôn bốc đồng đã diễn ra giữa hai người khi họ đang uống rượu.
 
Cũng giảo hoạt như New, anh cố tình che giấu một câu mấu chốt.
 
“Vậy là có người thích thầm P’Tay à?”
 
Kết luận này vừa ra, mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm vào anh, nhưng Tay còn chưa nghĩ ra cách trốn thoát, Junior đã do dự nói,
 
"Sao nét chữ này em thấy có chút quen mắt, nó có chút giống với nét chữ của… P'New?"
 
“…”
 

------

*:
Thú vui qua, tuổi dâng lên...
Nhiều năm chim mỏi cánh trên đường dài-
Cuối cùng yêu nhất là đây,
Nụ hôn kỷ niệm ngất ngây tình đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net