Chương 418: Đêm tối kinh hoàng (41)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà

.....

Ảnh chụp có rất nhiều tấm, trên mỗi một bức ảnh cô đều ghi chú, mà trong một đống ảnh này, cô nhìn thấy ảnh của Tiêu Nhẫm và Hách Lị Ưu, thậm chí còn có ảnh của Đàm Hoa.

Bạch Tửu nhíu mày, cầm lấy tấm ảnh đặt ở dưới cùng, người đàn ông trong ảnh là người quen thuộc nhất với cô, Cố Bưu đang cười.

Tuy nhiên, dưới bức ảnh của Cố Bưu, trước đây cô đã viết ghi chú là "Chu Lưu, học sinh lớp số 15 năm 3."

Bạch Tửu trong lòng ngoài ý muốn, cô không xác định trước kia mình có phải viết sai hay không, trước tiên cô đem ảnh chụp đều đặt sang một bên, sau đó cúi đầu nhìn văn kiện, trên giấy dán một ít báo trước kia.

"Nữ sinh trung học Anh Tài mất tích bí ẩn."

"Sự thật về sự mất tích của cô gái là gì?"

"Đối với chuyện học sinh mất tích, thần tượng thanh xuân nổi tiếng Tiêu Nhẫm trả lời như thế này."

......

Bạch Tửu lật qua từng trang từng trang, bỗng nhiên phát hiện mình đang điều tra vụ án mất tích của Đàm Hoa, nhưng đồng thời, cô lại lật một trang khác, một góc tiêu đề của tờ báo bị cắt xuống.

"Trường trung học Anh Tài lại có một học sinh mất tích!"

"Sốc! Trong thời gian một tuần lần lượt mất tích một nữ một nam, chẳng lẽ bọn họ gặp phải những chuyện khiến người ta tức giận này?"

"Vụ việc học sinh trường trung học Anh Tài mất tích, công an đã lập hồ sơ điều tra"

......

Nữ sinh mất tích trước nhất định là Đàm Hoa đã bị Tiêu Nhẫm giết, sau đó một nam sinh mất tích, tám chín phần mười chính là Ngao Lợi Bình.

Điều khiến Bạch Tửu không hiểu chính là, tại sao cô lại điều tra những chuyện này, sau khi nhìn thấy những tư liệu cô thu thập được, cô thậm chí bắt đầu hoài nghi lúc trước mình lựa chọn vào trường trung học Anh Tài giảng dạy, có phải là vì điều tra chuyện này hay không?

Trường trung học Anh Tài...

Trường trung học Anh Tài...

Bạch Tửu luôn cảm thấy mình sắp nhớ tới chuyện trọng yếu gì đó rồi, cô híp mắt suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng vỗ bàn mà đứng lên.

Trường trung học Anh Tài không phải là trường mà em trai cô học sao?

Khoan đã... em trai cô tên gì?

Bạch Tửu ôm đầu, liều mạng nhớ lại, cuối cùng, vô trán một cái, rốt cục nhớ ra.

(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại tài khoản Wa...tt.tp.ad @SupLoViBacHa)

Cô cắn môi suy nghĩ, hồi tưởng lại càng nhiều thứ, năm cô 8 tuổi, ba mẹ cô nhận nuôi một đứa trẻ mồ côi, đứa bé này rất sợ người, ngay từ đầu cũng không giao tiếp với người khác, sau đó vẫn là bởi vì Bạch Tửu kiên trì tìm hắn nói chuyện phiếm, hắn mới dần dần mở lòng mình với cô, gọi cô một tiếng chị.

Đứa nhỏ này lúc mới tới nhà bọn họ chỉ có 5 tuổi, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng đã có khả năng nhận thức, vợ chồng Bạch gia không có đổi tên cho hắn, vẫn là dùng tên ban đầu gọi hắn, mà cái tên kia của hắn, Bạch Tửu mỗi lần niệm đều nhịn không được muốn chửi bới một lần.

"Ngao Lợi Bình"

Đó là tên của em trai cô.

Bạch Tửu đứng dậy rời khỏi phòng của mình, cô đi vào phòng khách, lại đi vài bước, đẩy cửa phòng đi vào một gian phòng khác, đây là phòng của Ngao Lợi Bình.

Rèm cửa sổ quanh năm đều buông xuống, hắn lại không thích bật đèn, trong phòng luôn tối tăm không ánh sáng.

Bạch Tửu cầm lấy một cây bút đặt trên bàn, đây là quà cô tặng cho hắn vào sinh nhật lần thứ 17, cô giơ tay lên đỡ trán, cố gắng khống chế tốt cảm xúc của mình, cô cầm bút nhìn bàn làm việc, trên bàn có một ngọn nến trắng đang cháy, cùng với một tấm gương.

Cuối cùng cô cũng nhớ ra, vào ngày 4 tháng 5, cô đột nhiên nhận được điện thoại của nhà trường nói rằng Ngao Lợi Bình bị mất tích, cô vội vã chạy đến trường, khi đó cô nhìn thấy trong phòng ngủ của hắn có một tấm gương, và một ngọn nến đang cháy.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net