sự gắn kết của 4 người, Serena hay cười lên nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( thi xong giờ nhìn lại sao có cảm giác như mắc hứng làm truyện rồi nhợ )

Bầu trời xanh ngất ở 1 kinh thành với sự náo nhiệt ở đấy với từng hình ảnh vui đua của người dân tronh kinh thành chào đoán khách từ ngoài kinh thành, nơi giữa kinh thành, được xây nên 1 ngôi trường lớn mọi người gọi là trường kiếm hiệp XYZ. Tiếng chuông trường reo lên, làm cho 1 ngôi trường yên tinh phút chóc thành nháo nhiết bằng những tiếng hét vui sướng

Haruka 2 tay nắm vào nhau rồi đưa lên cao dung vai  : cuối cùng tới giờ nghỉ rồi
Hikari quay đầu lại nhìn : cậu sao vậy ổn chứ, thấy cậu thường năng động lắm mà, sao hôm nay nhìn cậu mệt vậy
Kasumi : đúng rồi đó! Bộ cậu bệnh à ?
Haruka nằm dài ra bàn : tại 2 tiết đầu là lý thuyết và lịch sử đấy
Serena cười trừ : à... Tớ thì thấy nó hay mà, cậu không thích à
Haruka lắc đầu : chỉ là do tớ ở nhà nghe đi nghe lại 2 cái môn đó không biết bao nhiêu lần, nghe tới mức tớ thuộc luôn, dù là lịch sử nó cắt bỏ 1 phần, chán lắm luôn ơ
Cả 3 nhìn Haruka cười bất lực
Kasumi nói đủ lớn cho Haruka nghe và chọc : nè 3 cậu xuông căn tin ăn không, nghe nói chỗ này nhiều món lắm
Haruka ngốc đầu dây : thật ơ, đi liền không nói nhiều
Serena, Kasumi và Hikari nhìn Haruka rồi bịnh miệng lại cười
Haruka : 3 cậu cười gì ?
Hikari đứng dậy nhìn Haruka : không có gì đâu chúng ta đi nhé
Serena : tớ không đi đâu, tớ không có đói bụng nên
Hikari nhìn Serena rồi nắm tay Serena : tớ bao cậu, nên đừng lo về tiền bạc
( chắc tui bỏ nghề thật quá, nhìn tụi nó thân như nào, ngoài tui lại cô đơn bấy nhiêu )
Serena bị Hikari kéo đi  : ế... Tớ
Hikari nắm tay Serena đi  : tớ không chịu được bạn thân thơ ấu tớ xa làng đi đên nơi xa lạ để học mà nhịn ăn bữa để tiết kiệm tiền, câu biết mà đúng chứ
Haruka : đi nhanh nào Serena, tiền bạc không cần lo đâu mà ( nắm tay còn lại Serena kéo đi cho nhanh )
Kasumi đứng sau Serena để tay 2 vai rồi đẩy : đúng rồi đấy, cậu cần gì tụi tớ có thể giúp, mà cậu từ chối là tụi tớ từ cậu luôn đấy
Serena ( bị lôi đi trong sự bất ngờ ấm áp rồi sụp mặt xuống, 2 mắt rơi ra hạ nước chảy xuống má ) : cảm... Cảm ơn các cậu
Hikari : chúng ta là bạn mà, đứng khách sáo quá
Kasumi : chúng ta đi nhanh thôi, có người muốn mong chờ san bằng cái khu căn tin kìa
Cả 4 người cùng nhau đi đến ra khỏi phòng học quẹo phải

Valerie và dred.dragon vừa bước ra bên phòng kế bên nhìn thấy Serena khóc trong sự vui vẻ nói chuyện

Valerie : coi bộ Serena, em ấy tìm được 3 người bạn tốt rồi nhỉ, không biết ổn không khi giao 1 vũ khí rất khó kiểm soát + thức tỉnh nó phải trải qua khổ cực nữa
Dred.dragon : không sao đâu, hời đại kế thừa sắp tới kỳ vọng vào nhóm 4 người họ là sự sắp đặc
Valerie : vững lo cho họ, hay cậu giúp họ tập luyện đi. ... Có y này hay lắm
Dred.dragon : dạ vâng, làm thì làm vậy, nhưng phải xin ổng chuyện này đã

Valerie nhìn rồi vói tay lên tính xoa đầu dred.dragon nhưng không tới
...

Hikari đang cầm 1 cái đồ để múc đồ ăn : Serena ăn nhiều vào nhé
Kasumi : ít là tụi tớ cho cậu ăn cơm với núi đấy
Haruka nhìn cả đống đồ ăn căn tin : nhìn ngon quá đi mắt, tớ sẽ hốt hết, cậu cùng tới san bằng hết cái khu này luôn nhé Serena
Serena : ừ tớ...
Chưa kiệp nói gì thì cả 3 cô gái lấy đồ ăn cho mình rồi gắp 1 phần cho Serena, phần ăn của 3 người có gì thì phần ăn của Serena có đó. Thành ra phần ăn Serena như núi

( hay vì cạnh tranh ở thế giới Pokemon cả 3 cô ai cũng ghim Serena, thì ở thế này, nhìn biết rồi, tạo có quyền ok )

Serena ( ngượng ngùm nói ) : các cậu ơi
Cả 3 cô gái vững đang tìm món ăn vững không để ý tới Serena
Haruka : không sao tụi tớ bao mà
Kasumi : ăn đi tụi tớ lo hết mà
Serena : ý tớ là dĩa đồ ăn tớ.... Nó
Hikari : sao thế bộ cậu không thích à
Cả 3 cô gái quay lại nhìn thì thấy dĩa đồ ăn của Serena chóc đầy đồ ăn
Serena ánh mắt cô long lanh hoang mang : tớ thích lắm nhưng nhiều vậy sao tớ ăn... Hết cho được
Cả 3 cô gái nhìn Serena rồi quay qua nhìn nhau rồi cười, Serena nhìn rồi cũng cười theo.

( nghỉ sao Serena thành heo là tui mãm nguyện )

Hikari : lỡ rồi thì lấy luôn, phần tụi tớ không nhiều, phần cậu với 3 phần nhỏ của tụi tớ chắc đủ 4 người ơ ( liết nhìn Haruka và Kasumi )
Kasumi : đúng... Đúng chúng ta tính tiền rồi đem ra ăn chung đi
Haruka : chúng... Chúng ta đi thôi
Serena ( nhìn đống đồ ăn trên dĩa mình rồi mắt nhẹ nhàng long lanh muốn khóc ) : cả....cảm ơn các cậu
Kasumi đi lại nhéo má Serena lên thành môi cười : cười lên nào
Haruka : chúng ta là bạn mà đúng chứ, bạn thì phải giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn nè
Hikari : đúng rồi, giờ thì chia tiền ra nhau trả nào
Haruka và Kasumi nhìn cái đống mình gắp cho Serena rồi nhìn tiết nuối
Hikari : do 2 người mê đồ ăn và gắp 2 phần không để y đủ chưa hay không, giờ thì 2 người trả 80% đất
Kasumi : ơ sao 2 đứa tớ phải trả 80%
Haruka : còn cậu chỉ trả 20% không công bằng
Hikari : nhìn phần ăn của 2 người với phần ăn của Serena đi, tàng đồ 2 người là nhiều đấy
Haruka : ơ... Chơi kỳ vậy

Kasumi : giúp tụi tớ đi mà
Hikari : 30% , 35% và 35% được chưa
Kasumi : Hikari là nhất
Haruka : Hikari là số 2 không ai số 1 cả
Serena nhìn 3 người rồi mĩm cười : tớ sẽ ăn hết tấm lòng của các cậu
Hikari : 2 người đang nịn tui hay khen tui vậy ?
Haruka giả bộ lơ Hikari : mục đích của 3 người tớ là lo cho cái bụng cậu no mà Serena, đúng không
Kasumi lơ theo : đúng rồi, muốn thêm không
Hikari bất lực nhìn : biết ngây mà
Cả 4 người đi tới quầy cuối tính tiền
Haruka nhìn qua nhìn lại : xem nào, kìa còn bàn trống kìa
Kasumi : chạy lại danh nhanh không mất bàn giờ
2 cô gái nói xong chạy đến bàn trống đấy rồi quẩy tay kêu Hikari và Serena tới
Hikari : tui chịu 2 người này luôn đấy
Serena : 2 người họ vui tính, nhiệt tình thật
Hikari : không có đâu, 2 người họ nhây lắm, phá phách là giỏi chứ nhiệt tình gì
Cả Serena và Hikari đi đến bàn của 2 người kia rồi ngồi xuống, 1 lát sau thì nghe 1 giọng quen thuộc sau lưng Serena nói
Korrina : xin lỗi các em, bàn các em còn 2 chỗ cho 2 chị ngồi với được không
Serena quay lại nhìn chị Korrina đi chung vs chị Furo trên tay 2 người họ là dĩa đựng đồ ăn. Rồi cả 4 người đứng dậy chào 2 chị : tụi em chào 2 chị ạ
Furo : không cần vậy đâu, tụi chị tìm bàn mà hết rồi, thấy học trò lớp của cậu ta và dư 2 chỗ ngồi nên 2 chị xin ngồi chung được chứ
Hikari : dạ vâng mời 2 chị ngồi ạ
Kasumi : được dùng bữa với 2 chị đúng là thật tuyệt, với lại bạn em có vài chuyện muốn hỏi
Haruka : 2 chị ngồi đi
Furo cười rồi để tay lên má nghiên đầu : ôi trời, khách sao quá đi à
Korrina : cảm ơn 4 em nhé
Nói xong Korrina và Furo ngồi xuống dùng bữa với cả 4 người
Korrina quay nhìn Serena đang nhìn 2 người : bộ em có chuyện gì muốn nói à ?
Furo : em cứ nói đi, tụi chị nghe
Serena : à... 2 chị ơi, cho em hỏi là anh Dred.dragon ơ 2 chị có biết là anh ấy có mối quan hệ gì tới làng nông Hazaka ở khu rừng rìa kalos không ạ ?
Furo : hả... Chị không biết nữa, cậu thì sao Korrina ?
Korrina : chị thì không nhớ nữa, vì tụi chị đi rất nhiều làng và kết bạn cũng 1 số nhỏ dân số của các làng
Serena : vâng em cảm ơn 2 chị ạ
Furo : bộ có chuyện gì à ?
Serena : là như vậy nè, em ...
Serena kể lại hết sự việc về bức thư của Dred.dragon đi cùng với nó là vòng tròn cung tên bạc.
Furo : oh... Thì ra là vậy
Korrina : nè em muốn tìm hiểu về vũ khí của em à ?
Serena : cả 2 việc luôn ạ
Furo : chuyện bức thư thì chị không biết, mà chuyện của vũ khí em thì chị biết ơ
Korrina : tên thật vũ khí là 1 cái tên khác còn tên đó chỉ là dạng bình thương như em thấy đấy, chị nghỉ vũ khi của em có liên quan đến con thú Eevee của Valerie ơ
Furo : hình như vòng tròn nguyên tố gì đó y , chị không nhớ nữa
Serena : dạ vâng, cảm ơn 2 chị rất nhiều ạ
Hikari thì hầm trong đầu : vậy là anh ta có liên quan gì thật sự với Serena thật
Korrina : để chút chị hỏi cậu ta dùm em nhé giờ (chấp 2 bàn tay lại ) chúc ngon miệng
5 người còn lại làm theo : chúc ngon miệng
Furo : em ăn nhiều vậy luôn à Serena ?
Serena : cái này ơ, là tấm lòng của tình bạn ấy chị
Korrina : hể... Thích vậy, 3 em vớt cho chị với, chị cũng muốn
Furo cóc lên đầu Korrina : bớt đi cô nương, lớn rồi
Nhóm Serena nhìn Furo và Korrina rồi mĩm cười
Furo : thôi ăn đi các em, sắp vào lớp rồi
Cả 5 người : vâng ạ
6 người vừa cười vừa ăn vui vẻ,

( tui dạo này có cảm giác không còn hứng làm truyện, có cách nào không ))

Kết thúc chương trình đến đây là hết, hẹn gặp các bạn vào 1000 năm sau =))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net