[Chương 6: 1 hệ thống khác?!]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*abc* : suy nghĩ
//abc// : hành động và tiếng động
A.B.C : nhấn mạnh
ABC : hét lớn hoặc tiếng lớn
•abc• : kĩ năng

"abc" : nhớ lại
|abc| : lời nói tác giả
- ABC : lời nói nhân vật
\abc/ : tin nhắn chat
\"abc"/ : tin nhắn hệ thống
||abc|| : lời nói không xác định từ đâu
(Abc) : tên nhân vật

_______________________________________

Trước công nguyên, những năm XXX, có 3 đế chế Alacar, O'Sullivan, Esperanza vô cùng hùng mạnh thống trị loài người.

Đó là nơi của những Thánh Nhân được coi là có quyền lực tối thượng nhất trong ba giới: Thánh-Nhân-Quỷ. Những hậu duệ được kế thừa sẽ mang trong mình dòng máu thuần túy nhất, sức mạnh tối cao tiêu diệt được tất cả loại quỷ.

Laxine là Thánh nữ đầu tiên và mạnh nhất của giới Thánh đứng đầu đế chế Alacar và cai quản đất trời, sau hàng trăm năm cũng đã đến lúc Laxine đi tìm một hậu duệ mới thế chỗ cho ngôi vị của mình để cai trị đất nước, và đã có người được chọn nhưng sau vài năm nữa sẽ được tiết lộ.

Ở giới Nhân, có 1 đất nước tên O'Sullivan được cai trị bởi đức vua Hasus de O'Sullivan, được coi là một trong những chiến binh mạnh mẽ nhất của đất nước được ban phước của Thánh nữ nên Ngài ấy luôn được coi trọng và tôn vinh.

Sau một lần đi dã ngoại Đức vua Hasus đã phải lòng với người phụ nữa xinh đẹp tên Xia, 2 người tiến tới bên nhau ngay khi gặp mặt và làm quen, hôm đó là một đêm mặn nồng giữa Ngài ấy và người phụ nữ xinh đẹp kia nhưng vì hai bên không cân xứng về gia thất lẫn vật chất nên không thể đến bên cạnh nhau.

Cuối cùng Hasus để lại Xia ở lại rồi đi không một lời từ biệt.

Thời gian trôi nhanh Xia mang trong mình đứa con của hoàng tộc, cuộc sống khốn khó khi cô mang thai nhưng vì đứa con trong bụng cô đã vượt lên chính mình, cũng may là dân làng rất thân thiện với cô và cứ thế tiếp tục đến khi Scarlet được sinh ra đời, cô có mái tóc màu tím đậm, đôi mắt đỏ như máu làn da trắng hồng.

Hai mẹ con Xia cứ thế sống một cuộc sống gắn bó với thiên nhiên cây cỏ.

Khi Scarlet lên 16 tuổi, mẹ cô đã nói cho cô sự thật về thân phận của bản thân và bảo cô hãy đi tìm cha của mình, thế là cô đành xa mẹ một thời gian lên Thủ đô tìm cha của mình, khi nghe tin đức vua Hasus vô cùng ngạc nhiên, ngài ấy ngay lập tức ra lệnh gặp trực tiếp Scarlet, khi nhìn khuôn mặt cô Hasus đã nhận ra rất giống người phụ nữ năm đó.

Nhưng giờ đây đức vua đã kết hôn với vị công chúa nước láng giềng-Oyna Pewte và bây giờ cũng là hoàng hậu bên cạnh Hasus, 2 người đã sinh ra một cô công chúa Dyna-em gái cùng cha khác mẹ với Scarlet cách nhau 2 tuổi, bề ngoài nhìn Dyna là một cô gái hiền lành, đáng yêu nhưng bên trong nội tâm vô cùng độc ác và tự đề cao bản thân so với mọi người.

Khi nghe tin Scarlet là là chị của mình thì ả ta đem lòng đố kỵ và ganh ghét, luôn tìm cách hành hạ và đe dọa Scarlet một cách dã man.

Việc làm của Dyna cho Scarlet cứ thế tiếp diễn trong 9 năm ròng rã, Không ai ngoài Thánh Nhân có thể thấy rõ tất cả mọi việc mà Dyna đã làm nhưng họ không ngăn cản ả ta mà chỉ nhìn vì họ chắc chắn biết rằng một thời gian không xa điều tồi tệ sẽ xảy ra với ả ta, khi biết được mẹ Scarlet còn sống Dyna và hoàng hậu Oyna đã thuê sát thủ nhằm ám sát Xia.

Scarlet đã ngẩn người khi nghe tin mẹ bị giết chết, mọi nghi ngờ của cô đều hiện rõ ở chỗ Dyna, Scarlet đến khu vườn hoa vào buổi tối để cô ba mặt một lời nói với Dyna về cái chết của mẹ mình có phải do ả ta không, Dyna nghe Scarlet hỏi thì cười khẩy thừa nhận việc đó không chút giấu giếm.

Scarlet sốc trước sự thật đó và lần đầu trong cuộc đời của mình, cô thật sự tức giận đến mức mà không tự chủ được tát cho Dyna 1 phát khiến ả ta theo quán tính mà ngã ra, Dyna ôm lấy má bị sưng đỏ lên in dấu tay của Scarlet với ánh mắt bất ngờ và bực tức, ả ta hét lên.

- Thứ thấp hèn như ngươi dám tát ta!?! (Dyna)

Scarlet định nói gì đó thì đột nhiên im bặt nhìn chằm chằm vào ả ta, từ trên tay Scarlet bỗng xuất hiện 1 luồng ma thuật đỏ nhạt và nó dần tích tụ lại hình thành thành 1 con dao, Dyna thấy con dao thì mặt liền tái nhợt.

- N-ngươi định làm gì!? (Dyna)

- Làm gì sao? Đương nhiên là trả thù cho ta..... (Scarlet)

Nói rồi, cô đè chặt tay Dyna và cầm con dao giơ lên cao rồi vốn định đâm thẳng vào tim ả mà ả may mắn dùng ma thuật né được nhưng lại bị chém 1 đường ở cánh tay, ả hét lên đau đớn và đẩy mạnh Scarlet ra rồi cố ngồi dậy chạy trốn.

Nhưng nếu dễ dàng như thế thì câu chuyện đã kết thúc rồi, tất nhiên tôi không cho phép nó kết thúc.

Scarlet không biết vì sao mà trông cô như bị mất kiểm soát vậy, cô triệu hồi những làn sương rồi phóng đến tóm lấy ả, ả bất ngờ thấy cô dùng tà thuật vì tà thuật vốn là của quỷ và phù thủy.

Mà quỷ thì không thể sống trong đế quốc này được, chỉ có phù thủy mới có thể sống trong đây và không bị ảnh hưởng bởi thánh lực của hoàng cung thế nên ả càng hoảng sợ và vùng vẫy thoát khỏi làn sương đỏ đó, ả cần phải báo lại phụ thân và mẫu thân về việc này.

Vốn dĩ Scarlet không được phép học lớp ma thuật vì sự chèn ép của hoàng hậu và Dyna thế nên cô không thể nào dùng được ma thuật chứ đừng nói đến việc học tà thuật, Dyna thì là công chúa từ nhỏ đến giờ luôn được học những thứ tuyệt vời và vô cùng tài năng nhưng tại sao ma thuật của ả lại không hề hấn gì với Scarlet vậy? Hầu như những ma thuật Dyna dùng đều hoàn toàn vô hiệu hóa với Scarlet, ả biết thế nên đã cố dùng ma thuật tấn công vào tường xung quanh để có người để ý rồi đến cứu, tất nhiên Scarlet cũng không phải là kẻ không biết dùng não, cô phản tất cả mấy cái đòn tấn công loạn xạ xung quanh kia của Dyna.

//Cộp cộp cộp//

Ở bên trong cung điện, có 1 nhóm người hầu đang vừa đi cùng nhau vừa cười đùa nói chuyện thì 1 trong những người họ vô tình để ý có vài tiếng động lạ như là đánh nhau nên đã nói với 2 người còn lại, thế là bọn họ đi đến khu vườn phát ra tiếng ồn lạ kia và bắt gặp khung cảnh hoang tàn của khu vườn và Scarlet đang cố giết chết Dyna, cả nhóm người hầu đó hốt hoảng và sợ hãi nhìn rồi 1 trong số bọn họ vì quá sợ hãi nên bỏ chạy và la hét.

Scarlet chợt bị tiếng la hét đó làm sực tỉnh, cô nhìn quanh mình mà vô cùng hoang mang rồi giật mình nhìn thấy mình cầm dao dính máu và Dyna lại đang bị thương, ả hoảng sợ ngồi dậy rồi vừa bỏ chạy vừa hét toáng lên nói rằng Scarlett muốn giết ả.

Mọi thứ vào lúc đó vô cùng hoảng loạn, cho đến vài tiếng sau mọi chuyện lắng xuống, hoàng đế phải nhanh chóng kết thúc cuộc họp và đến gặp họ.

- Tại sao con lại hại em gái mình vậy Scarlet? (Hoàng đế)

Hoàng đế ngồi ở bàn làm việc nghiêm nghị nói, dù ông có thương yêu Scarlet thế nào nhưng ông không thích việc chị em hại nhau vì quyền thừa kế ngai vàng, Scarlet quỳ xuống nói với giọng run rẩy.

- C-cha, con thật sự không làm việc đó! C-con không hề biết gì cả, ban đầu con không hề có ý giết em ấy! (Scarlet)

- Vậy tại sao Dyna lại bị thương khắp tay và mặt thế kia? (Hoàng đế)

Scarlet quả thật là lúc đó không hề có ý định giết Dyna nhưng không hiểu tại sao vào lúc Dyna thừa nhận việc ả giết mẹ cô thì đầu óc cô khi đó bỗng trở nên mờ nhạt và giống như có kẻ điều khiển vậy, Scarlet cũng nói lại những gì cô cảm nhận được khi đó thì hoàng hậu lập tức gào lên.

- Thứ tiện tì nhà ngươi! Làm sao mà ngươi lại có thể trơ trẽn nói dối như thế được!! Chính mắt bọn người hầu thấy ngươi đang cố giết con gái ta cơ mà!! (Hoàng hậu)

Hoàng hậu gần như mất bình tĩnh, cũng phải thôi vì làm gì có người mẹ nào lại không sót con mình nhưng nói đúng hơn là bà ta sợ rằng Dyna bị thương nặng hoặc chết thì sẽ không thể trở thành thánh nhân được và vị trí của bà ta sẽ giảm sút, bằng chứng thì Scarlet không có và đúng là cô đã cố giết Dyna và lúc đó thì chỉ có cô mới biết rõ tình trạng của mình nhưng nếu nói ra thì chắc chắn sẽ không ai tin cả, hoàng đế trầm ngâm 1 lúc rồi nói với giọng kiên định.

- Scarlet, việc giết hại hoàng tộc là 1 trọng tội nghiêm trọng vì thế.... (Hoàng đế)

- Người đâu, đưa Scarlet vào ngục và chờ ngày xử tử (Hoàng đế)

Scarlet chết lặng khi nghe ông thốt ra những lời nói đó, binh lính bước đến nắm lấy tay Scarlet dậy rồi đưa đi mặc cho cô vùng vẫy cố thoát, cô không thể chết được vì cô còn chưa trả thù gì cho mẹ mình cơ mà.

Tại ngục tù cô chỉ biết ngồi đó thẫn thờ, không thể làm được gì, cảm giác bất lực cùng cực không lối thoát.

//Cộp cộp cộp//

Bỗng có tiếng giày bước trên nền đá lạnh, Scarlet ngẩng đầu lên nhìn và thấy 1 người đàn ông trông khá quen thuộc nhưng vì trời đã tối nên không thể nhìn thấy kỹ được, người đàn ông đó cất giọng.

- Thật tội nghiệp cho sinh linh bé nhỏ như người, khi thấy người bị bọn chúng bắt nạt thì lòng tôi vô cùng sót xa cho người đó điện hạ (???)

Chất giọng trầm ấm vô cùng quyến rũ như thể giọng nói đó đang cố thôi miên Scarlet nhưng cô không biết bằng cách nào lại vẫn còn tỉnh táo, kẻ lạ mặt kia thấy vậy có chút bất ngờ rồi cười nhẹ nói tiếp.

- Hm, quả nhiên là không thể được nhỉ? Chà vậy thì để chuyện đó sang bên đã, điện hạ, người có muốn phục thù không? (???)

- Phục thù...? (Scarlet)

Hắn cười và gật đầu rồi tiếp tục nói những câu từ như muốn châm ngòi ý chí trả thù của cô, những từ ấy như đúng với tâm lý hiện giờ của Scarlet và đã thế giọng của hắn còn có thuật thôi miên khiến cho Scarlet bắt đầu có chút lung lay, cô đang đứng ở giữa thiện và ác và hắn thì lại đang cố kéo cô vào vực sâu của cái ác, Scarlet khá phân vân thì hắn nói rằng sẽ chờ câu trả lời của cô vào trước ngày tử hình, trước khi hắn rời đi thì cô kéo lại và hỏi.

- Tại sao anh lại muốn giúp tôi trả thù cho họ? (Scarlet)

- ..... Vì tôi cũng có 1 vài mối thù với gia tộc của hoàng hậu (???)

- ..... (Scarlet)

Hắn cười nói rồi tiếp tục bước đi rời khỏi ngục tù, Scarlet im lặng nhìn hắn rời đi, trong thâm tâm cô suy nghĩ rằng tại sao hắn lại nói dối? Cô cảm nhận được sự dối trá khi hắn nói câu đó nhưng về việc phục thù thì Scarlet không cảm nhận được sự dối trá, vậy việc hắn muốn giúp cô phục thù là thật nhỉ? Cô không thể hết nghi vấn được vì lỡ như hắn có ý đồ xấu nào với cha cô hoặc đế quốc hay không.

Có lẽ cô cũng cần 1 lúc để suy nghĩ rồi.

-Tại hoàng cung-

Trong căn phòng dành cho khách ở hoàng cung, hắn ngồi đó nhâm nhi tách trà của mình và đọc 1 bài báo về tin tức đại công chúa Scarlet hãm hại nhị công chúa Dyna, bài báo hầu như chỉ nói như thể Scarlet là kẻ hoàn toàn có tội và ác độc cố hãm hại Dyna để giành ngai vàng còn Dyna lại là nạn nhân ngây thơ tội nghiệp, hắn bật cười nói.

- Công nhận bọn nhà báo thích thêm mắm dặm muối thật đấy ha? (???)

Con mèo lông xám nằm trên ghế đối diện hắn đang liếm lông nghe vậy cũng không nói gì thì chợt nghĩ ra vài thứ rồi ngẩng lên nhìn hắn và nói.

- Meow, tại sao ngươi lại muốn giúp nó vậy? (Mèo)

- Ngươi đâu phải kiểu người giúp đỡ không công đâu chứ? (Mèo)

Con mèo nhảy xuống ghế và đi đến chỗ hắn tính nhảy lên xem tờ báo nói gì thì bị hắn thản nhiên đẩy con mèo ngã xuống đất nhưng con mèo đó đã đáp đất chính xác, nó nhìn hắn nhếch mép cười đầy khinh thường như muốn nói là đẩy thế không nhằm nhò gì với nó.

- Haha được rồi, ngài là nhất rồi (???)

- Trả lời câu hỏi ta đi, nhân loại (Mèo)

Hắn vừa dứt lời thì con mèo đó nói ngay và còn toả ra hào quang đe doạ hắn nhưng hắn trông có vẻ không hề hấn gì mấy mà nếu không trả lời thì có hơi mất lòng con mèo đó thế nên hắn mở miệng và nói.

- Tôi cũng không hẳn là giúp con bé đó, chỉ là tôi muốn con bé đó có thêm tia hy vọng vào việc có người giúp nó phục thù thôi (???)

- Và sau khi nó với tới được niềm hy vọng đấy thì ngươi sẽ cắt sợi dây hy vọng đó, đúng chứ Lorcus? (Mèo)

Hắn chỉ im lặng mỉm cười thân thiện nhưng con mèo đó chắc chắn là thấy được sự ác ý và sự điên khùng từ nụ cười của hắn, con mèo lắc đầu ngao ngán rồi ngẫm nghĩ rằng tại sao nó lại lập giao ước với tên nhân loại khùng điên này cơ chứ, nếu biết trước hắn là loại người này thì sẽ không bao giờ có chuyện nó lập giao ước với hắn đâu nhưng đáng tiếc là nó đã bị vẻ ngoài thanh lịch nho nhã của hắn và chiếc lưỡi dẻo dai kia dụ dỗ cho lập giao ước và giờ thì vĩnh viễn không thể hủy được bởi cái thứ gọi là "hệ thống" mà hắn kể kia.

Con mèo đấy nhảy lên thành cửa sổ và quay sang nhìn Lorcus bằng ánh mắt ghê tởm quăng mỗi 1 câu "đến cái viện tâm thần còn không cứu được ngươi" rồi nhảy ra cửa sổ để hắn ở lại phòng khách 1 mình, ngay sau khi nó rời đi thì Lorcus liền cất đi biểu cảm thân thiện kia và đổi thành nụ cười quái dị, hắn ngồi phịch xuống ghế quơ nhẹ tay thì 1 bảng hệ thống màu đen mờ ảo và trông khá giống như bị nhiễu sóng hơn vậy.

\"Thông báo: có 2 kẻ thuộc GD Mines Mixtes đã xuất hiện ở thế giới này, vui lòng chuẩn bị tinh thần để nghênh chiến ngay khi gặp mặt vì bọn tôi sẽ không cho bạn cơ hội để chần chừ"/

- Chà, chúng đến nhanh hơn mình tưởng nhưng mà chỉ có mỗi 2 thành viên thôi sao? (Lorcus)

Hệ thống im lìm không trả lời câu hỏi của Lorcus và nó tự động tắt luôn không để Lorcus làm thêm gì, Lorcus cười trừ như thể chuyện thường ngày và nhún vai rồi bước khỏi phòng chuẩn bị vài thứ để chào đón 2 người kia.

- Thật mong chờ để gặp họ (Lorcus)

Giờ thì hãy đến vài ngày sau nào....

-Ngục giam-

Ngày mai chính là ngày Scarlet bị hành hình vào buổi chiều và bây giờ chính là lúc cô đã suy nghĩ rất kỹ về quyết định của mình rằng cô sẽ nắm lấy hy vọng này và cô sẽ cho mọi người thấy được bộ mặt thật của Dyna, ôi thật tội nghiệp cho con cừu non nhỏ bé kia vì cô đã lọt vào bẫy của Lorcus mất rồi.

Nhưng liệu có thật là dễ dàng đến thế không?

"Ting!"

Bỗng 1 tiếng ting xuất hiện, Scarlet giật mình ngước lên nhìn và thấy 1 bảng hệ thống màu tím, nó bắt đầu ghi những dòng chữ ra.

\"Đã xác nhận thành viên thứ 4 của GD Mines Mixtes, chào mừng thành viên mới"/

- Thành viên mới....? (Scarlet)

Cô khó hiểu nhìn bảng hệ thống và rồi bỗng có cơn đau đầu xen lẫn khó thở xuất hiện bất ngờ khiến cô quỳ rạp xuống ôm lấy đầu đang đau đớn như búa bổ, cơn đau tuy không kéo dài nhưng cũng đủ để làm cho Scarlet cảm thấy giống bị tra tấn hàng giờ liền và sau cơn đau đó thì hệ thống ghi tiếp những dòng chữ khác.

\"Xin thứ lỗi vì sự bất tiện này nhưng chúng tôi không có thời gian để giải thích cách sử dụng hệ thống cho bạn thế nên đã truyền hết những cách sử dụng hệ thống chúng tôi cho bạn"/

Scarlet thở hồng hộc cố lấy lại sự tỉnh táo sau khi bị cơn đau kia tra tấn, sau cơn đau đầu đó thì những cách thức sử dụng hệ thống lẫn những thành viên đầu tiên của GD đều được truyền vào trong đại não của cô hết.

- Ha.... Đau chết mình mất... (Scarlet)

Chợt có tiếng chân bước đến phòng giam của Scarlet, cô ngẩng đầu lên nhìn thấy lại là người đàn ông đó nhưng lần này cô thấy được rõ khuôn mặt của hắn, hắn là Lorcus là bá tước có mối quan hệ thân thiết với hoàng gia, hồi đó cô có gặp hắn 2-3 lần nhưng cũng chỉ là lướt qua nhau chứ không có trò chuyện gì vì hầu như thời gian đó ngoài hoàng đế ra thì ai cũng coi Scarlet như là không khí vậy, cô chợt nhớ lại câu hỏi về việc phục thù của hắn và nảy sinh nghi ngờ, không phải là hắn cũng là người coi cô là không khí sao? Sao lại muốn giúp cô phục thù?

Lòng tin vào việc hắn giúp cô phục thù bỗng rạn nứt, Lorcus vẫn chưa biết gì cúi nhẹ xuống vẫn nở nụ cười giả tạo trên môi và nói.

- Điện hạ, có lẽ người đã có sự lựa chọn cho riêng mình rồi đúng chứ? (Lorcus)

- ..... Câu trả lời của ta là không (Scarlet)

Scarlet lưỡng lự 1 lúc và ra quyết định rằng cô sẽ không phục thù cũng như giúp hắn phục thù, biểu cảm Lorcus trở nên cứng đờ và bất ngờ nhưng cố giữ vẻ bình tĩnh rồi hắn định mở miệng nói điều gì đó thì hắn tự nhiên khựng lại và đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô, hay nói cụ thể hơn là cái hệ thống trước mặt Scarlet.

- Ra vậy.... Chậc, đúng là người đó có thông báo về việc này nhưng không nghĩ là nhanh đến vậy (Lorcus)

Lorcus tặc lưỡi và vuốt tóc với vẻ mặt khá khó chịu, thật là, hắn dù có tính toán kỹ lưỡng đến đâu thì vẫn không thể bằng....., Scarlet trở nên khá cảnh giác với hắn và những gì hắn nói nhưng mà hắn đang nhắc đến ai vậy? Người đó? Không lẽ có kẻ đứng đằng sau chống lưng cho hắn sao? Thật tò mò.

Lorcus vốn là định đợi Scarlet đồng ý việc phục thù và bỏ rơi cô để được nhìn thấy vẻ mặt kia nhưng có vẻ mọi thứ không theo ý của hắn rồi, Lorcus suy nghĩ 1 lúc rồi vươn tay về phía cô với ý định là giết chết cô vì giờ Scarlet cũng không còn giá trị giải trí gì đối với hắn nữa, sự ác ý toả ra từ hắn làm Scarlet giật mình và lùi lại rồi nhìn xung quanh cố tìm cái gì có thể đánh người được.

"Ting!"

\"Đã xác nhận mối nguy hiểm trước mặt có mức độ nguy hiểm là 96%, lập tức tiến hành dịch chuyển tức thời đến nơi an toàn"/

//Swooosh//

Từ dưới mặt đất hiện ra những vòng tròn ma thuật chồng chất lên nhau và gió từ ô cửa sổ nhỏ bé kia ùa vào dữ dội ngăn chặn Lorcus đến gần Scarlet và cô dần biến mất cùng với vòng tròn ma thuật và cùng lúc cô biến mất đó thì cơn gió cũng dịu lại, Lorcus bị bỏ lại đứng đó 1 mình vô cùng khó chịu vì từ trước tới giờ chưa lần nào kế hoạch đi trái với ý của hắn mà nay lại như thế khiến Lorcus khó chịu chửi thề 1 câu rồi hắn quay người bước ra ngoài thông báo với bọn lính canh rằng tù nhân đã bỏ trốn, Lorcus nghĩ rằng có lẽ hắn đúng là vẫn nên phải giải quyết luôn lũ người thuộc hệ thống GD kia thôi.

-Cùng lúc đó, tại hang động ở quốc gia Oskandor bên cạnh đế quốc O'Sullivan-

•Ventus ferrum•

1 cơn nhát chém gió phóng thẳng vô con quái vật kia và nó bị cắt thành đôi rồi tan biến.

- Ơi trời ạ, đây là con quái thứ 31 rồi đấy, thế quái nào mà chúng ta lại vào ngay cái hang đầy quái vật thế này (Sarlim)

Hiện tại Salim Shu và Lynh đang phải trốn trong 1 hang động gần biên giới của quốc gia và lý do vì sao á? Tất nhiên là do Sarlim quên giấu ma lực rồi đi long nhong ngoài đường khiến các vệ binh đi tuần phát hiện ra cô là vampire rồi đuổi giết, tưởng rằng chỉ có mỗi Sarlim bị rượt thì sai rồi vì cả Shu cũng bị bọn lính đuổi theo nhưng không phải lý do giống Sarlim mà là vì cô có ngoại hình như tiểu thư của nhà quý tộc nào đó bị mất tích, cả 3 đã chơi trò rượt đuổi từ giữa trung tâm thành phố cho đến biên giới, thật giống 1 cuộc Marothon cổ đại ha.

Sau khi cắt đuôi được chúng thì 3 người họ đã ẩn núp vào trong hang động gần đó nhưng trong hang đó có khá là nhiều quái vật khác nhau, tuy là không mạnh lắm nhưng lại rất phiền phức vì con nào con nấy đều có sức sống rất dai và 1 lúc lâu sau thì họ đã dọn xong bọn quái vật trong hang nhưng khi dọn sạch bọn quái vật trong hang thì trời cũng đã tối khuya vì thế 3 người họ dự định là sẽ ở lại đây qua đêm và đợi sáng sớm sẽ rời đi và đến đế quốc O'Sullivan để tìm thành viên còn lại.

3 người chia việc ra làm, Shu sẽ là người sắp xếp chỗ ngủ, vì hệ thống của họ hiện tại chưa bán những vật dụng thiết yếu thế nên Sarlim sẽ ra ngoài cùng Lynh kiếm chút đồ và trước khi ra ngoài thì Sarlim đã rất khó khăn để có thể thuyết phục Shu ở lại hang vì Shu không thể yên tâm khi Lynh ra ngoài vào đêm muộn, Sarlim thấy Shu khá cứng đầu vì cô hoàn toàn phản bác những điều Sarlim thuyết phục mà may thay là khi Lynh nói rằng họ chỉ ra ngoài 1 lúc thôi và sẽ an toàn trở về thì cô cũng đành ngậm ngùi nghe theo và ở lại 1 cách miễn cưỡng, quả đúng là lời nói của nóc nhà có khác! Quyền lực hơn hẳn.

2-3 tiếng đồng hồ sau đó thì Sarlim cùng với Lynh quay về và trên tay họ mang theo khá nhiều đồ ăn và 1 vài thứ thiết yếu khác, Sarlim cùng Lynh dọn nguyên liệu ra và nấu vài món để ăn trước khi đi ngủ.

- Cho em giúp với nha? (Shu)

- Không! (Sarlim/Lynh)

Cả 2 quay sang đồng loạt nói, Lynh từ nhỏ đến giờ đã ở cùng Shu rất lâu rồi thế nên biết tài nấu nướng của cô phải gọi là cấp đại thảm hoạ và còn Sarlim thì hồi ở thế giới của Stella khi làm nhiệm vụ cần qua đêm thì cũng được chứng kiến tài nấu ăn của Shu nên rất ớn với việc cho cô vào bếp, Shu lại 1 lần nữa ngậm ngùi ngồi yên 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net