Chap 5: Kế hoạch phản công (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 - CÁI GÌ? CHÚNG ĐÃ ĐẾN RỒI SAO?! 

 Hai mắt của vị chỉ huy tóc bạc mở to, làm sao bọn này có thể đến nhanh thế được?! Anh giật lấy cái ống nhòm từ tay người lính kia, nhìn về phía cậu ta đã chỉ. Đúng là từ phía đó, hai tàu chiến đang rẽ sóng đi tới với tốc độ rất nhanh mặc dù trông chúng khá lớn để có thể di chuyển như vậy. Vậy là bây giờ không phải Phe phản loạn dồn phe Thuần vào thế gọng kìm nữa mà là ngược lại.

 - Là bọn vùng Đông Á! Chết tiệt, phải thực hiện kế hoạch B thôi. - Gilbert nói đầy khó chịu. - Truyền tin cho đội tập kích của ta mau rút lui để bảo toàn lực lượng. Đồng thời gửi tín hiệu và tọa độ cho thuyền chính, yêu cầu hỗ trợ. ' Ai mà biết được ngoài tàu kháng pháo ra chúng còn có thứ tàu quái quỷ gì đi nhanh thế không biết! Thật chẳng tuyệt vời chút nào cả!'

 Còn ở bên tàu phe thuần, những người lính phe thuần đang reo hò mừng rỡ khi nhìn thấy cứu viện

 - A! CỨU VIỆN! QUÂN CỨU VIỆN ĐẾN RỒI KÌA! CHÚNG TA ĐƯỢC CỨU RỒI! HOAN HÔ!

 Ở phía bãi chiến trường Đông Á - Trung Âu, vừa nghe thấy tin, tin thần chiến đấu của những người lính thuần tăng lên thấy rõ, và họ nhanh chóng đẩy lùi lại được kẻ thù. Liên thở dài, hạ cây giáo xuống, nhìn từng phiến quân đang nhảy khỏi tàu chạy thoát. Rốt cục thì cũng qua, người cô đẫm máu.

 Nữ thợ săn đi lại gần hai người chỉ huy đại đội Đông Á, có vẻ như họ đang trao đổi chuyện gì đó.

 - Kiku? Ngài Bonnefoy?Rốt cục thì cứu viện cũng đến rồi à? Nhờ gì mà nhanh như vậy?

 - Em nghĩ chắc là do công nghệ mới phát triển ở hải quân của ta. Chúng ta vừa tìm được một lại vật liệu làm vỏ bọc tàu chắc chắn mà cũng khá nhẹ, có lẽ vì thế mà họ rút ngắn quãng thời gian đi đến đây được.

 Kiku đáp, mắt vẫn nhìn ra con tàu phe phản loạn đang bắt đầu đổi hướng kia.

 - Nhìn thế kia chắc là hải quân vùng Thái Lan, chà, công tác báo tin cũng nhanh đấy. - Francis thêm vào - Mà bọn kia cũng lắm trò thật, hải chiến mà cũng cho lính sang đổ bộ như lục chiến luôn!

 -  Honda, báo cáo đi, bên Đông Á thiệt hại bao nhiêu người. - Vị chỉ huy Song Tử vừa nói vừa bước đến chỗ 3 người.

 - Thưa ngài, ước tính khoảng hơn nửa đại đội Đông Á đã hi sinh, số còn lại bị thương cũng khá nhiều.

 - Quân Bắc Âu cũng như vậy. - Matthias thở dài, đồng thời đưa tay lên xoa cằm, mặt ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ

  - Chúng ta chịu tổn thất về nhân lực quá nhiều. Có lẽ ta nên tập trung vào sửa bộ thu phát và để cho quân cứu viện giải quyết hết tất cả chăng? - Francis tiếp lời, mặt cũng trầm tư không kém

  - Này, thằng đấy là quý ngài "tuyệt vời hơn ông mặt trời" Gilbert Beilschmidt - 1 trong 2 chỉ huy vùng Trung Âu đấy! Mà thằng cha đấy còn lâu mới bỏ cuộc. Nếu nó mà ở đây thì chứng tỏ là thằng em trai "đô con" của hắn cũng ở đây. Và nếu chúng nó hợp lại với nhau thì sao? Thì lúc đó là thảm họa! THẢM HỌA ĐẤY! Vùng của tôi và vùng của hắn chung biên giới với nhau, tôi còn lạ gì hắn? Thêm cả cái tàu khu trục hiện đại chết bằm kia nữa, phát triển công nghệ cũng nhanh gớm! Thề với anh là nó sẽ dẫn thêm một dàn tàu chiến như thế đến dần chúng ta một trận tơi bời hoa lá trước khi ta kịp chạy đấy. Đúng là Cự Giải có khác nhỉ, cái trí thông minh của anh cũng chỉ được đến thế thôi, hm?

 Matthias đáp lại người đối diện mình bằng một giọng vô cùng mỉa mai, kèm theo cái nhìn không thể nào khiêu khích hơn được nữa.

 - Chúng ta sẽ đuổi theo chúng và tiêu diệt con tàu đó trước khi nó xin được cứu viện!

 - À, xin lỗi nhé, tôi quên mất đồ đầu bã nhà cậu thuộc nhà Song Tử - cái nhà thông minh nhất trong 12 nhà. Cậu cũng thông minh ghê cơ ý, lao vào kẻ thù trong khi binh lính xung quanh đều kiệt sức hết cả! Bộ rada thu phát hỏng đã kẹt đủ rồi, nó mà hỏng nốt tàu thì cậu cứ xác định đi! Mà ngay từ đầu đây cũng là lỗi của cậu, đi ra biển mà không mang theo một tàu hộ tống hay tàu khu trục nào hết! 

 Vị chỉ huy Tây Âu gằn giọng, mắt bắn nhưng tia tóe lửa về phía người đã nói xấu nhà hoàng đạo của mình.

 - Chúng ta định rút đi trong im lặng! Ai mà biết được?

 - 2 người hãy thôi đi, giờ không phải lúc để cãi nhau đâu! - Tino xen vào, ngăn hai người đang hằn học với nhau lại. - Trong lúc nước sôi lửa bỏng như thế này còn có tâm trạng để so bì trí thông minh nữa.

 - Nhưng những điều tên phiền toái này nói không phải là sai, đúng là 2 anh em nhà Beilschmidt không phải kiểu người dễ buông tha cho kẻ địch. - Anh chàng Na Uy không biết từ bao giờ đã đứng cạnh bạn mình, trong tình trạng trang phục vấy đầy máu. - Nan giải thật đấy nhỉ...

 Liên thì im lặng không nói gì. Chuyên môn của cô không phải là về chiến thuật. Cô có thể hiểu được tại sao mọi người trên thuyền lại lo lắng về kẻ địch như vậy. Anh trai cô đã từng nói rằng hải quân những vùng Đông Á khá yếu, mà theo như cô vừa được chứng kiến qua cuộc chiến vừa rồi thì chắc chắn quân cứu viện sẽ không phải là đối thủ của bọn chúng.

 Nữ thợ săn bỗng nhớ lại cái lúc con tàu bị ngư lôi của tàu kia bắn làm hỏng mất bộ thu phát, bây giờ muốn đi tiếp cũng khó. May mà tàu này là tàu kháng pháo, ít nhất thì mọi người vẫn chưa phải làm mồi cho cá biển. Vì là tàu kháng pháo, lại còn là tàu chiến nên con tàu không được trang bị vũ khí như tàu khu trục, nếu không thì cũng không đến mức như thế.

 'Mà bọn chúng cũng xảo quyệt thật, phá hỏng rada để lợi dụng đánh úp trên chính tàu chỉ huy này' - Liên nghĩ thầm.

 Khoan! Tàu... Đánh úp...

 - Tôi nghĩ tôi có một kế hoạch có thể giúp chúng ta thoát khỏi cái tình huống mắc dịch này. 

 - Sao cơ?! - Năm chàng trai vừa nghe được câu nói của nữ thợ săn thì lập tức quay sang nhìn cô, trợn tròn mắt ngạc nhiên.

 Bị nhìn như vậy làm Liên cảm thấy không thoải mái, nhưng trong tình huống "tiến thoái lưỡng nan" như thế này thì có giải pháp là tốt lắm rồi, nên cô bèn nói:

 - Phải! Tôi cũng không chắc lắm, nhưng theo kế hoạch của tôi, thì chắc chắn chúng ta sẽ đánh bại được tàu của kẻ địch mà vẫn có thể đến được châu Âu an toàn.

------------------------------------------------------

 Gilbert cầm lấy ống nhòm, dõi ra phía đằng sau tàu thì thấy 3 con tàu của kẻ địch đang đuổi theo mình.

 'Tất cả đều nằm trong dự tính, hoàn hảo!' Anh nghĩ thầm.

Quân đội do anh chỉ huy đóng quân ở vùng Đức, tên chỉ huy người Bắc Âu kia lại đóng quân ở vùng Đan Mạch. Hai vùng chung đường biên giới, giáp mặt nhau đến phát ngán thế kia sao anh còn không biết được thực lực của đối phương? Matthias chắc chắn sẽ đoán ra được ý đồ của anh - xin cứu viện tiếp tục để tiếp tục chiến đấu - và việc này bắt buộc hắn sẽ phải chỉ huy tàu của mình đối đầu với anh từ khi hải quân vùng Đông Á thực sự chẳng làm gì đươc đội quân của bọn họ.

 Thật ra mà nói, quân đội châu Á dù mang tiếng là rất giỏi lục chiến nhưng kém các châu lục khác rất nhiều về thủy chiến và vũ khí. Đa số các công nghệ vũ khí của họ là từ các vùng liên minh khác. 

 - Thưa chỉ huy 

Một người lính chạy đến, chào trang nghiêm trước mặt anh, trong vẻ mặt có vẻ bất ổn

 - Nói!

 - Chúng tôi dò được tầm sáu vật thể đang tiến lại gần tàu của ta, cho lính quan sát thì thấy có tầm hai motor nước, bốn canoe lớn cách tàu khoảng 1 km.

 Vị chỉ huy phiến quân nghe đến đây thì không khỏi nhíu mày. 'Đây là hành động khiêu khích ư? Thằng cha Kohler đó chắc là không để quên não ở nhà đấy chứ?' 

 Ngẫm một lúc, anh ra lệnh:

 - Tìm những người lính có khả năng bơi lội giỏi nhất, cử họ đi cùng 6 canoe ra chỗ bọn kia chặn bọn chúng, bắt sống được lính bên đó về thì càng tốt. Chuẩn bị súng máy hỗ trợ bọn họ.

 - RÕ! THƯA CHỈ HUY!

 ' Để xem là não mày phẳng, hay là hôm nay não ta mất nếp nhăn nào, Kohler'

-----------------------------------------------------------------------

 Liên đang ngồi trên canoe, thủ sẵn trên tay ngọn giáo của mình, giắt ở thắt lưng 2 con dao. Cô từng là giao liên, cho nên sử dụng những loại vũ khí ồn ào như súng thì không hợp, nên chính ra mấy vũ khí thô sơ bằng kim loại như vậy cô lại dùng thành thạo hơn.

 Đi cùng cô là 8 người lính Bắc Âu khác, người nào cũng trang bị súng trường với súng ngắn đủ cả. Tất cả bọn họ ai cũng mũ, khăn che kín cả mặt nhằm che giấu danh tính. Matthias chọn những người này là những thợ lặn giỏi nhất quân đội Bắc Âu rồi. 'Cũng may họ cùng nói nhóm ngôn ngữ Germanic nên tông giọng nghe cũng giống nhau, không thì chẳng biết kế hoạch này có hiệu quả hay không nữa'.

 Ba canoe còn lại cũng như thế. Nghe qua lời vị chỉ huy Song Tử kể thì chỉ huy bên đối phương là một người đột biến nhà Ma Kết - Bạch Dương, thành ra thằng cha này vừa có óc tính toán, lại thêm mấy cái tính cách ồn ào của bọn Bạch Dương. 'Hy vọng là hắn mắc bẫy' 

 - Này, Liên! 6 canoe của bọn chúng bắt đầu hành động rồi kìa, làm gì tiếp?

 Lukas điều khiển một chiếc motor máy, chở sau là anh bạn Phần Lan đang cầm một khẩu súng bắn tỉa. 

 - Bắt đầu triển khai kế hoạch "cò mồi". Mục đích của ta là đánh lạc hướng họ, rồi tiếp cận con thuyền. Anh dẫn trước đi

 - Tốt thôi

 Lukas gật đầu rồi phóng đi trước, cùng với chiếc motor nước còn lại 

 - Chúng ta cũng nên tăng tốc.

 Liên nói với người lính lái tàu. Con thuyền lao đi vun vút trên mặt biển, tạt gió vào mặt Liên làm mắt cô thấy cay cay. Bọn họ đang rất gần với đối thủ rồi.

 ' 50m... 25m... 10m... 5m...' Còn 1 m, tất cả các canoe và motor nước của phe thuần ngay lập tức chia ra, dụ đối phương đuổi theo. Người điều khiển canoe của Liên - hay những người lính còn gọi anh là Sigurd, tăng tốc làm cô theo lực quán tính ngã ngửa ra đằng sau. Họ đang tiếp tục xông đến chỗ thuyền của bọn đột biến theo đường vòng cung, trừ thuyền của Liên thì quay trở lại tàu chỉ huy của phe thuần.

 Gió thổi rất mạnh làm Liên phải đưa tay lên giữ khăn.

 - Mọi người thấp đầu xuống, chúng chuẩn bị bắn đấy

 Sigurd nói như hét. Trong điều kiện gió trời lồng lộng như thế kia thì với âm lượng bình thường chắc chẳng ai nghe thấy gì.

 Những người còn lại ngay lập tức cúi xuống, chiếc canoe bị bẻ lái liên tục để né đạn.

 'May thế không biết, tên bắn bên kia bắn tệ thật' là điều Liên nghĩ khi thấy chẳng phát đạn nào trúng Sigurd trong lúc cố giữ người mình thăng bằng trên con canoe "tàu lượn" này. Còn bên Lukas, phải nói rằng anh điều khiển chiếc motor nước cũng khá điêu luyện đó. Những hàng nước bắn tung tóe sau lưng anh khi anh phi hết cỡ, cua gấp tài tình đến độ cái canoe của đối phương nhìn cũng phát hoảng.

 Mấy cái canoe của phe thuần và phe phản loạn giờ đang rượt đuổi nhau ở cách tàu chiến phe phản loạn trong bán kính 2km đổ lại. Chàng trai Kim Ngưu bỗng cảm thấy có cái gì sượt qua khuôn mặt của anh.

 - LUKAS! LẠI LÀ SÚNG MÁY! - Cậu bạn ngồi đằng sau anh hét lên.

 - TCH! CỐ MÀ HẠ CÁI SÚNG MÁY ĐI! ĐỢI TÍN HIỆU CỦA CÔ NÀNG LIÊN ĐÓ RỒI KẾT THÚC CÁI MỚ CHẾT TIỆT NÀY !

 Người chiến binh Na Uy lại ngoặt tay lái, tránh thêm một làn đạn từ cái súng máy và bọn lái canoe phiền phức kia. Anh chàng Nhân Mã giơ khẩu súng lên, mắt ghé vào ống nhắm. Cái điều kiện vị trí bắn bất ổn như thế này là một điều bất lợi cho các tay bắn tỉa trong việc xuống tay với mục tiêu của họ. Nhưng không phải với Tino...

... Thôi thì... coi như hôm nay là ngày xấu số của cái đám lính kia vậy

 Cùng quay trở lại với thuyền của Liên. Nữ thợ săn quay lại nhìn canoe của đối phương và chúng vẫn đang đuổi cô sát nút. Nhận thấy bọn họ đã cách thuyền quân địch một khoảng khá xa, vượt tầm ngắm của ống nhòm, đây là lúc thích hợp để triển khai bước thứ hai, Liên nói với các người lính trên canoe:

 - LÀ LÚC NÀY, KHAI HỎA.

 Sigurd bẻ tay lái, giờ thuyền họ nằm song song với thuyền phe phản loạn, cách 1 đoạn. Ngay lập tức, những khẩu súng trường đang nằm im trên tay được lên đạn. Những ngón tay bóp cò súng. Một làn mưa đạn quay qua bay lại giữa 2 bên. 2 người trên thuyền trúng đạn vào tay, nhưng một phát súng của phe thuần đã trúng khá nhiều vào vị trị trọng yếu của kẻ thù.

 Kết quả là chiếc canoe ấy chậm dần rồi dừng lại hẳn, những tên còn sống sót cũng bị giết nốt. Điều này xảy ra là dễ hiểu, cơ bản vì có lẽ chúng đã quên mất một điều: Hải quân vùng Bắc Âu là mạnh nhất cái thế giới này, trên biển, căn bản họ không có đối thủ. Sigurd lái chiếc canoe tiến đến chỗ canoe của địch.

 - Mẹ kiếp nó, Arnesen và Mikkel trúng đạn rồi. - Một người lính tóc nâu chửi rủa, nâng cánh tay đang chảy máu của thằng bạn lên. - Chúng ta phải đưa các cậu ấy về tàu chữa trị thôi.

  - Theo tôi nghĩ thì ta để 2 người cùng 2 người bị thương này trở về tàu chính chữa trị bằng tàu của ta. Tôi và những người còn lại sẽ đi tiếp. - Liên nói.

 Sigurd gật đầu:

 - Tốt thôi, tôi cũng đang nghĩ thế. Simon, Kjetik, hai cậu đưa Arnesen với Mikkel về đi. Chúng tôi sẽ đi tiếp. Mọi người, nhảy sang cái canoe kia đi, bắt đầu giai đoạn hai của kế hoạch.

 Họ đồng loạt chuyển tàu, để lại bốn người lính kia. Bọn họ lột hết quần áo của mấy tên lính phản loạn, ném xác chúng xuống biển, rồi mặc lên người mình quần áo vừa cướp được đấy. Sigurd nổ máy, phóng tàu quay trở lại phía tàu của những tên đột biến. Liên ấn nút trên bộ đàm, thông báo cho Lukas biết là bọn họ đã triển khai giai đoạn 1 thành công.

 - Này, cô thợ săn. Lỡ kế hoạch thất bại thì sao?

 Sigurd bất chợt hỏi Liên. Lúc ban đầu, cô khá bất ngờ, không biết trả lời như thế nào, im lặng một lúc, nữ thợ săn nói với một giọng bình tĩnh đến kì lạ mà chính cô cũng không thể hiểu nổi tại sao mình lại trả lời như thế:

 - Sẽ không có thương vong quá nhiều, ít nhất là vậy.

 - Hi vọng thế.

 Liên đặt tay lên trên nơi chiếc vòng cổ mà các em tặng cô, như để tăng thêm sự can đảm cho mình. 

 ' Kế hoạch này không được phép thất bại ' 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net