Day 3: Căn phòng ngập rượu và bản nhạc Sonate Moonlight đã đến đoạn cao trào-T

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đi hết đi." Tại sao chứ ? Tại sao em lại bỏ tôi đi. Tôi yêu em đến điên dại, yêu em hơn cả bản thân, yêu đến mức mà tôi coi mục đích sống là em. Vậy mà em lại bỏ tôi đi. Em quá tàn nhẫn.
Bước lại gần cái máy tính-thứ duy nhất chưa bị tôi đập phá, bật lên bản nhạc Sonate Moonlight. Tiếng nhạc du dương trong màn sương bao bọc lấy căn phòng.
Nhấp những ngụm rượu cay nồng. Lòng tôi đau, nó nhói lên từng cơn như muốn bóp nghẹn và vắt kiệt mạng sống của tôi. Ai có mà ngờ em lại rời xa tôi chứ. Xin lỗi em vì tôi lại nghĩ đến chuyện làm hại bản thân mình. Tôi hứa với em đó chỉ là những vết rạch nhẹ nhàng thôi. Thôi em đừng quan tâm nữa.
"Mở cửa... Mở cửa nhanh lên. Trả chị ấy lại cho chúng tôi"
"Tôi cầu xin cậu hãy trả nó cho chúng tôi. Bậc cha mẹ nào mà chả xót khi thấy con gái bị đào mộ chứ."
Tôi lo lắng nhìn vợ nói:"Vợ ơi, họ nói cái gì vậy ?"

Vợ tôi cười và trả lời:" Chồng đừng lo, em ở đây mà, ngay đây."
Cô ấy chỉ vào tim tôi rồi nói như thể cô ấy vẫn còn như những ngày đầu.
Tại sao nhân duyên của chúng ta chỉ đến thế ?
Tôi hứa với em lần này tôi chỉ để một vết cắt sâu vào cổ để kết thúc những chuyện khiến hai ta đau khổ.
Hai ta cùng uống hết những chai rượu đã ủ từ lâu cùng với bản nhạc Sonate Moonlight ở khúc cao trào nhất. Rồi ta sẽ cũng nắm tay nhau rồi đi đến một cânh đồng với đầy những bông hoa bỉ ngạn. Loài hoa mà em thích nhất luôn hiện hữu ở nơi ta đi qua.
Dù đi đâu tôi cũng hi vọng rằng em luôn biết là tôi luôn xuất hiện lúc em cần và yêu em đến sức tàn lực kiệt thì tôi vẫn thương em.
Ở một khu đất, có rất nhiều người rơi nước mắt vì hai chúng tôi. Em trai cô ấy bước lên trước mặt hai chúng tôi và nói:"Chúc anh chị hạnh phúc ở một nơi nào đó tươi đẹp hơn."
Chúng tôi đang nắm tay nhau để cùng đi qua cây cầu bắt ngang khu vườn hoa bỉ ngạn.

Tình yêu là mật ngọt vừa là thuốc đắng có vị cay nồng kèm theo. Đừng yêu đơn phương quá lâu vì bạn sẽ dần quên bản thân là ai. Đừng yêu một người quá mù quáng vì kẻ bị tra tấn là bạn. Đừng yêu quá nóng vội vì bạn sẽ bị lừa đến thê thảm. Đừng yêu kẻ dễ nói lời yêu vì bạn chỉ là chiến lợi phẩm cho bộ sưu tập. Đừng yêu kẻ quá hèn nhát vì bạn sẽ giao nộp tính mạng của mình cho ác ma. Yêu cần đến trái tim và lí trí. Cái cán cân này luôn phải giữ được sự cân bằng vì bên nào nhiều hơn thì cũng không được. Nếu yêu mà quá nghe cảm xúc thì bạn sẽ là người bị dẫn dắt và bạn sẽ đau khổ. Còn nếu bạn nghe lí trí thì sự đau khổ chỉ có lớn hơn chứ không kém. Hãy yêu một cách cân bằng. Chúc bạn với mọi lời tốt đẹp nhất trên thế gian này luôn hạnh phúc bên nửa còn lại của cuộc đời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net