Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuôn viên Hyowon.

Won:" hôm nay con lại nhớ mẹ nữa rồi, nhớ lần mẹ dẫn con đi ăn gà ở ngoài... "

Won:" nhớ lần mẹ bị ba đánh khi đã lén dẫn con ra ngoài mà không xin ông, nhớ lần mẹ ôm con vào lòng ngủ, nhớ lần...haiz "

Vợ chủ tịch:" này!! Ai cho cậu ngồi chỗ của tôi vậy hả!! "

Won hoảng hồn đứng dậy nhanh tránh có thêm rắc rối xảy ra.

Vợ chủ tịch:" cậu có miệng không hả!! Tôi hỏi cậu ai cho cậu ngồi chỗ của tôi vậy!! Hơ lại còn cho chim của tôi ăn đấy à!! "

Won:" con chỉ giúp mẹ cho nó ăn thôi ạ, với lại nay ngày nghỉ con chỉ đi lòng vòng thôi " Won đứng chỉ dám cúi mặt mà không dám nhìn thẳng lên

Vợ chủ tịch:" mau bỏ hết đống chén dĩa này đi "

Quản lý:" hả!? ' ơ mấy cái này cũng hơn vài trăm triệu sao lại bỏ cơ chứ ' "

Vợ chủ tịch:" cô không nghe tôi nói hả!! "

Quản lý:" a dạ dạ, tôi sẽ dọn ngay "

Vợ chủ tịch:" khỏi, lùi ra sau nhanh "

Quản lý:" a dạ ' bà này bị gì vậy trời ' "

Vợ chủ tịch:" nhìn bánh kẹo cũng ngon đấy *phụt* cái gì đây bánh hay là c*t vậy!! " bà ta cắn một miếng rồi giả bộ phun vào người Won, Won chỉ đứng im chịu đựng mà không né

Won:" con sẽ bỏ chúng ngay, mẹ đừng ăn sẽ đau bụng đấy ạ " Won đi tới bàn từ từ dọn dẹp

Quản lý:" nè anh mau dọn dẹp nhanh lên "

Giúp việc:" a vâng, cậu út để để tôi dọn cho ạ " anh dành việc với Won

Vợ chủ tịch:" aizzz, mấy người thật trướng mắt, có nhanh cái tay lên không hả!!! "

Won:" con xin lỗi, con sẽ cố nhanh hết sức "

Vợ chủ tịch:" aaa đúng là trướng mắt quá đi aiz "

Bà ta cầm từng cục bánh nhỏ quăng vào người Won, từng cái từng cái làm cho áo sơ mi trắng bị dính bẩn, rồi bà ta cầm dĩa lên quăng vào người một cách đau đớn, từng cái dĩa rồi từng cái ly, cuối cùng thì tới cái ấm trà, bà ta cầm lên quăng tới thì bỗng từ đâu Seo Hi Soo chạy lại chắn ngang Won, lực quăng của bà ta làm cái ấm cao bằng đầu Hi Soo, Won sợ hãi mà lấy tay đang bị thương mình chắn cho cô ấy, tay còn lại áp đầu cô ấy vào người mình.

Seo-hyun:" này mẹ!! Dừng lại ngay "

Quản lý/giúp việc:" a mợ..mợ ba " hai người sợ hãi cúi đầu lùi lại

Seo-hyun:" mẹ đang làm gì vậy hả!!?? "

Vợ chủ tịch:" tôi đang giữ cái chỗ yêu dấu và con phượng hoàng của tôi tránh cho nó bị hạ độc mà thôi, xì "

Seo-hyun:" mẹ làm vậy có đúng không? "

Vợ chủ tịch:" tôi..tôi... "

Seo Hi Soo:" a! Máu..máu quản lý nhanh..nhanh lấy hộp y tế lại nhanh lên! " Hi Soo cầm bàn tay đang rớm màu đỏ rồi sợ hãi lo lắng

Seo-hyun:" này! Mẹ làm gì vậy hả!! Có cần làm tới vậy không!!?? "

Vợ chủ tịch:" cô đang quát ai đấy!!?? Tôi vai lớn hơn cô á nhe, coi lại cách xưng hô đi!! "

Seo Hi Soo:" sao mẹ lại làm vậy với em ấy vậy? Em có tội tình gì đâu!! "

Vợ chủ tịch:" tôi chỉ văng đồ nguyên chứ có văng đồ nức nẻ gì đâu?? Tôi không sai "

Nhìn mợ ba đứng nhìn bà hết cách liền thở dài kêu quản lý đưa bà ta về phòng nghỉ ngơi.

Seo Hi Soo:" a sao vết thương sâu quá vậy " chị cầm tay Won lên coi

Seo-hyun:" sao em lại để cho tay mình bị thương vậy? "

Won:" em không sao chỉ là cầm trúng miếng kính bể thôi "

Seo Hi Soo:" cầm thôi sao lại sâu thế này, mà băng lại còn dán không khít nữa chứ " chị sát trùng vết thương rồi băng bó bàn tay ấy lại

Seo Hi Soo:" xong rồi em nhớ cẩn thận đừng để nước vào nhiều quá "

Seo-hyun:" nếu em không chịu nổi cái nhà này cứ nói chị, chị sẽ sắp xếp căn nhà riêng bên ngoài cho em " Seo-hyun chạm vai Won rồi xoa nhẹ

Won:" cảm ơn hai chị nhưng em ổn, không sao đâu, em cũng quen rồi "

Seo Hi Soo:" hay là qua nhà chị ở đi, anh trai em sáng đi làm tới tối khuya mới về nên chị cũng chán "

Won:" nhưng em cũng bận mà? "

Seo-hyun:" alo?...chị có việc đi trước nhé, em xem xét lại rồi báo chị chị sắp xếp cho "

Won:" dạ, cảm ơn chị "

Seo Hi Soo:" chị dâu đi vui vẻ hì "

Seo-hyun:" ừm *vẫy tay* "

Won:" nếu em qua nhà chị sẽ khó xử lắm ạ, nên em không dám "

Seo Hi Soo:" vậy em xem xét nhe, em hãy chọn cho thật tốt rồi báo hai chị, a mà đồ em dơ hết rồi chị dẫn em vè Gadenza nhé " chị đưa tay lên định sờ vết dính trên ngực Won nhưng lại bị Won rụt rè dựa ghế để né tránh cái chạm ấy

Won:" em đi được, chị có việc chị làm đi ạ, em không sao đâu " tay giả bộ phủi vết bẩn trên áo

Seo Hi Soo:" chúng ta đi thôi, chị dẫn em về Gadenza "

Won:" a vâng, xin lỗi làm phiền chị rồi "

Seo Hi Soo:" không sao đâu, một nhà hết mà "

Won:" vâng ' mình không muốn nuôi hi vọng, thật sự muốn né tránh chị ấy nhưng lại không được, haiz ' "

Hi Soo:' hôi nãy mình dựa vào lòng em ấy, hình như có cái gì đó mềm mềm như là ngực ấy nhỉ, ơ mà ai cũng có ngực mà, a cảm giác như ngực phụ nữ ấy nhỉ aiz '


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net