22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đánh răng rửa mặt xong, Lisa đã bình tĩnh hơn nhiều. Cô bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về mối tình này, điều quan trọng bây giờ không phải là cô có nhận lời anh không, mà là anh có ra nước ngoài không. Cô không dám hỏi, sợ mình hỏi sẽ khiến anh cảm thấy áp lực và bị ảnh hưởng. Cho dù anh đi hay ở, cô vẫn hy vọng đó là quyết định của chính anh, bởi chuyện này có liên quan tới cuộc đời anh sau này. Cô rất trăn trở, lo lắng, lại không dám can dự. Nhưng nếu hai người ở bên nhau, dĩ nhiên cô có quyền can dự vào cuộc đời anh, can dự sớm hay muộn thì có khác gì nhau?

Cô nghĩ mãi vẫn chưa biết nên làm thế nào. Cũng đúng thôi, chẳng phải người ta vẫn hay nói tình yêu không thể dùng lý trí để giải quyết sao, thôi thì cứ tung đồng xu quyết định vậy.

Lisa ra khỏi nhà vệ sinh, đảo mắt qua phòng khách, không biết Jungkook đã đi đâu rồi.

"Jungkook?"

Không ai trả lời, trong phòng anh cũng không có ai. Người này đúng là kỳ lạ, lẽ nào vừa mới thổ lộ xong, anh đã hối hận nên bỏ đi rồi? Lẽ nào những chuyện vừa xảy ra là do cô mộng du?

Lisa tìm kiếm khắp trong nhà, cuối cùng phát hiện ra một tờ giấy nhắn trên bàn phòng khách, nội dung như sau:

LaLisa, giáo sư vừa mới gọi điện cho anh, anh phải quay về trường rồi. Trong tủ lạnh đã có sẵn đồ ăn, em tự làm bữa sáng nhé. Không được nhịn đâu đấy.

Jeon Jungkook.

Chữ anh rất đẹp.

Lisa gấp từ giấy nhắn lại, cất gọn gàng vào ngăn kéo trong phòng mình. Vốn định lên giường ngủ bù thêm giấc nữa, nhưng nghĩ thế nào cô lại đi vào bếp làm cho mình một bữa sáng đơn giản. Khi cô quay về phòng lần nữa thì cơn buồn ngủ đã qua đi, bèn mở máy tính lên mạng. Cô vừa mở Kakaotalk đã thấy mọi người trong nhóm chat của lớp đang trò chuyện rôm rả.

Xem qua một lượt thì thấy mọi người đang bàn bạc về việc làm album kỷ niệm lớp. Lisa vội vàng ẩn nick, nhưng không còn kịp nữa rồi, lớp trưởng đã kịp thời gọi cô, cô bất đắc dĩ phải đọc tin nhắn: Lisa, chẳng phải cậu làm trong công ty quảng cáo sao? Vụ album kỷ niệm của lớp mình giao cho cậu nhé.

Lisa không trả lời, vờ như không ngồi máy.

Một lát sau, lớp trưởng lại nói: Lisa, đừng có giả vờ giả vịt, không trả lời là mình gọi điện cho cậu đấy.

Lisa: Chẳng phải mình trả lời rồi đây sao? Vừa nãy đi vệ sinh. Dạo này mình bận lắm, làm gì có thời gian làm album kỷ niệm.

Lớp trưởng: Không sao, còn một tháng nữa mới tốt nghiệp, cậu cứ từ từ làm, chỉ cần xong một tuần trước khi tốt nghiệp là được.

Lisa: ...

Lớp trưởng: Tôi thay mặt toàn thể sinh viên trong lớp cảm ơn sự cần cù và vất vả của bạn Lisa.

Lisa cảm thấy bất lực. Từ trước đến nay cô đều không đấu lại vị lớp trưởng biết lùi, biết tiến trăm trận trăm thắng này, đành phải nhận lời thôi. Lisa là kiểu người việc hôm nay chẳng để ngày mai, vì thế, một khi đã nhận lời, cô liền bắt tay thực hiện ngay. Nhưng cô chưa có kinh nghiệm trong việc làm album kỷ niệm của lớp, chỉ còn cách lên mạng tải vài album về tham khảo.

Sau khi xem qua vài bản mẫu của các tiền bối đi trước mới phát hiện, việc này không khó như cô tưởng, đại khái chỉ là những bức ảnh chèn thêm vài dòng lưu bút kỷ niệm, tổng hợp thành một album thôi. Cô vào nhóm chat của lớp trên Kakaotalk kêu gọi mọi người gửi ảnh cá nhân hoặc ảnh chụp chung mà họ muốn có trong album tới hòm thư điện tử của cô. Lúc này cô mới nhận ra, trong quá trình thực hiện, việc khó khăn nhất chính là giục mấy vị thiếu gia, tiểu thư của lớp nộp ảnh. Chắc trong ngày hôm nay cô chưa có ảnh để làm rồi. Lisa trèo lên giường xem lại cuốn sổ cô ghi chép lại trong những buổi lên lớp, lúc được công ty cử đi bồi dưỡng. Trang cuối cùng của cuốn sổ, cô còn ghi cả tên những cuốn sách các thầy cô giới thiệu.

Lisa nghĩ, chi bằng tranh thủ hôm nay có thời gian, mình ra hiệu sách mua về luôn. Cô xé trang cuối cất vào túi xách, lấy thêm ít đồ rồi ra ngoài. Không ngờ vừa xuống dưới lầu thì gặp Jungkook. Cô không nghĩ sẽ gặp lại anh nhanh như vậy, có chút căng thẳng vì chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Cô sững sờ một lát, sau đó chợt đỏ mặt.

Jungkook nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ, "Này, sao em lại đỏ mặt?"

"Em đâu có." Cô chu môi, đổi chủ đề theo phản xạ, "Không phải anh tới trường sao?"

"Anh đi được nửa đường thì có điện thoại báo ngày mai mới phải đi. Còn em? Định đi đâu thế?"

"Hiệu sách."

Jungkook như cười như không, nói: "Sao thế, giả làm phần tử trí thức à?"

Lisa trợn mắt với anh, sao lại có người độc miệng thế cơ chứ? "Đúng, anh là phần tử trí thức. Anh cứ yên tâm tới Viện Công nghệ Massachusetts đi, đừng làm phiền em."

Anh vỗ vai cô, "Viện Công nghệ Massachusetts chỉ là mây khói phù du thôi, anh thấy trêu chọc em thú vị hơn nhiều. Anh đi với em nhé."

Lisa lườm anh, "Mây khói phù du thì tránh xa em ra, em không muốn bị sặc khói đâu."

Jungkook cười, "Để anh hít hết khói cho. Đi thôi, tới hiệu sách xong chúng ta đi ăn trưa, anh đói lắm rồi."

"Anh chưa ăn à?"

"Anh ra ngoài vội vàng như thế, làm gì có thời gian ăn."

"Mình không ăn, còn không biết xấu hổ để lại giấy nhắn bắt người ta ăn."

"Đó chẳng phải vì anh sợ thức ăn trong tủ lạnh sẽ bị hỏng hay sao?"

"Đáng đời anh, cho anh đói chết luôn."

Tới hiệu sách.

Lisa nhanh chóng tìm thấy mấy cuốn trong danh sách của mình. Sau đó cô nhàn nhã dạo quanh quầy tiểu thuyết và truyện tranh mấy vòng. Jungkook vừa đến đã chôn chân ở quầy sách về tài liệu nghiên cứu khoa học. Lisa trước nay chưa từng biết tới tài liệu nghiên cứu khoa học, hôm nay coi như được mở mang tầm mắt.

Cô thấy mấy cuốn sách anh đọc quá vô vị, bèn dúi một cuốn tiểu thuyết vào tay anh, "Anh không đọc tiểu thuyết à?"

"Có đọc, có một cuốn tên là Một trăm tác giả nổi tiếng bắt buộc phải đọc trong cuộc đời, anh đọc hết một trăm cuốn sách được kể tên trong đó rồi."

Đột nhiên Lisa cảm thấy anh thật sự rất đáng yêu, cười nói: "Em cộng thêm mười điểm cho anh."

Anh chẳng hiểu gì cả, "Cộng mười điểm?"

Lisa thuận miệng nói: "Em đã kẻ một bảng theo dõi, mỗi khi anh làm điều gì khiến em vui em sẽ cộng mười điểm, khiến em không vui bị trừ mười điểm, kết quả cuối cùng nếu đạt tiêu chuẩn em sẽ đồng ý ở bên anh."

Jungkook bất mãn, "Không chơi kiểu ấy. Thứ nhất, tiêu chuẩn đánh giá điểm số của em không công bằng, anh còn chẳng biết vì sao vừa rồi lại khiến em vui, tương tự như thế, anh cũng không biết mình đã làm gì khiến em không vui. Thứ hai, cách lần này vô cùng ấu trĩ, tình yêu của chúng ta vì sao phải thiết lập dựa trên cách thức ấu trĩ như vậy chứ?"

Thật ra Lisa chỉ thuận miệng bịa cho vui thôi, nhưng bị anh chê bai như vậy, trong lòng cô rất không thoải mái, "Anh cảm thấy nó ấu trĩ, vậy thôi, mười điểm vừa rồi không cộng vào nữa."

Cơ mặt Jungkook khẽ giật, kiềm chế một lúc lâu sau mới nói: "Tùy em thích cộng điểm thế nào thì cộng, nhưng mười điểm vừa nãy nhớ cộng cho anh."

Lisa cố nén cười, nghiêm túc gật đầu.

Anh bị cô chọc tức không nói nên lời, lại không biết trút giận vào đâu, đành cúi đầu tiếp tục nghiên cứu mấy cuốn sách trên giá.

Lisa hạ thấp cuốn sách, hé mắt nhìn Jungkook đang ngồi ở đầu bên kia của sofa. Từ lúc ăn trưa xong đến giờ, ngoại trừ lúc anh đứng lên pha trà hỏi cô có muốn uống hay không, thì hai người không hề nói với nhau thêm câu nào. Một tiếng đồng hồ này đúng là dài đằng đẵng! Có ai theo đuổi bạn gái như anh không?

Cô liếc mắt nhìn anh lần nữa. Anh vẫn đang dồn toàn bộ sự tập trung vào cuốn sách Tài liệu nghiên cứu về Bê tông Asphalt. Lisa vô cùng bất lực. Cuối cùng không chịu đựng được nữa, cô chủ động bắt chuyện: "Jungkook."

"Hả?" Anh còn chẳng buồn ngẩng đầu lên.

"Anh yêu em thật à?" Cô bỗng cảm thấy hoài nghi điều này.

Đôi mắt người nào đó vẫn không buồn rời khỏi trang sách, nhưng ngữ khí kiên quyết vô cùng, "Thật."

"Thế anh yêu em vì điểm gì?"

Cuối cùng đôi mắt Jungkook cũng ngước lên, đảo mắt nhìn cô một vòng từ trên xuống dưới, "Không biết."

Lisa cao giọng, "Thế nào gọi là không biết. Nhất định phải nói được lý do."

Anh rất nghiêm túc suy nghĩ, "Không nghĩ ra."

Lisa chẳng thiết gì mặt mũi nữa rồi, "Anh không nghĩ ra? Được, trừ điểm."

Jungkook thở dài, bất đắc dĩ gập sách, nói: "Dáng vẻ của em lúc bị dị ứng rượu rất đáng yêu."

"Coi như em đã nhiều lời rồi."

Mười phút sau, Lisa lại bắt chuyện với anh: "Này, Jungkook."

"Hả?" Vẫn không ngẩng đầu lên.

Lisa thầm nghĩ, sao có người thích đọc sách đến vậy nhỉ? Hai mắt cứ dán chặt vào cuốn sách, chẳng trách có thể thi được vào Massachusetts. Nghĩ tới đây, cô đột nhiên hỏi: "Này, ngay cả Viện Công nghệ Massachusetts anh cũng thi đậu, vậy sao không thi vào đại học quốc gia Seoul hay đại học KAIST?"

Đôi tay đang lật sách của Jungkook ngừng lại, ánh mắt thoáng trầm xuống, ngẩng đầu cười nói: "Nếu thi vào đại học quốc gia Seoul hay KAIST thì sao gặp được em."

Lisa thầm mắng anh khôn lỏi, nhưng mấy lời như thế rất xuôi tai, "Anh đừng dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ em."

Jungkook cười tươi như hoa, "Em đỏ mặt rồi. Hay là cộng điểm cho anh đi."

Lisa trừng mắt, "Trừ điểm."

Anh cũng trừng mắt, "Vì sao?"

Lisa đảo mắt, "Miệng lưỡi trơn tru có gì hay ho."

Jungkook vội nói: "Đừng trừ điểm mà. Tiêu chuẩn đánh giá của em kỳ quặc quá."

Lisa vô cùng đắc ý, "Em thích thế."

Jungkook gật đầu, "Nếu em đã thích thì cộng điểm đi."

Lisa "hừ" một tiếng, "Em không thích nữa rồi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net