43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày tạm biệt.

Trước khi máy bay cất cánh, Lisa thắt dây an toàn rồi thở dài thườn thượt.

Lúc tiễn cô, Jungkook chẳng vui vẻ chút nào, cứ càu nhàu bảo em sang đây học thì không nghe, bây giờ bảo em xin nghỉ phép thêm hai ngày thôi em cũng không chịu.

Cô không dám cãi lại câu nào, hôn anh một cái rồi vội vàng lên máy bay.

Chuyến đi Mỹ này đúng là chẳng giống ai. Trước khi đi cô vẫn còn là thiếu nữ chưa chồng, còn giờ trở về thì đã thành vợ người ta. Nước Mỹ đúng là một mảnh đất thần kỳ.

Xã hội này có rất nhiều người thích tán gẫu, buôn chuyện, nhất là trên các chuyến xe hoặc chuyến bay đường dài. Lisa không phải kiểu thích bắt chuyện với người lạ, cho nên cô rất sợ những người như thế. Nếu có thể tránh cô sẽ cố gắng tránh bằng được. Vì thế, cô đã luyện được một kỹ năng, cứ lên xe là ngủ, cho dù là xe buýt, xe con hay xe tải, chỉ cần cô muốn thì có thể dễ dàng tiến vào mộng đẹp. Cô quyết định phát huy sở trường này trên máy bay.

"Dậy đi, hạ cánh rồi."

Gương mặt của Lisa vẫn chìm trong mộng đẹp bị người ta vỗ, cô quay đầu đi tiếp tục ngủ.

"LaLisa!"

Giọng nói nghiến răng nghiến lợi kia đã đánh thức Lisa khỏi giấc mộng.

Lisa mở trừng mắt, nhìn người trước mặt. Tuy rằng nỗi nhớ nhung là một điều huyền diệu, nhưng cũng không huyền diệu tới nỗi có thể biến thành người thật thế này chứ?

"Sao thế? Gặp ma à?" Jungkook cười, nâng cằm cô lên, "Thật chưa từng thấy ai dễ ngủ hơn em, ngáy khò khò suốt cả quãng đường."

Lisa cấu mình, rồi nhéo anh, cười ngốc nghếch, "Sao anh lại ở đây?"

Anh trừng mắt lên, nói: "Vốn định cho em một niềm vui bất ngờ, ai mà biết được giấc ngủ của em đã vùi chôn tất cả."

Lisa không nói gì nữa, cười ngốc nghếch nhìn anh.

Jungkook bị cô nhìn chằm chằm thì hơi mất tự nhiên, hắng giọng: "Nhìn gì mà nhìn? Đi thôi."

Jungkook đẩy hành lý, Lisa khoác tay anh, hai người sánh bước bên nhau đi giữa sân bay tấp nập người qua lại.

Đột nhiên Lisa dừng bước, "Sao anh lại theo em về? Xin nghỉ mấy ngày thế?"

Jungkook khẽ đẩy đầu cô, "Bây giờ mới nhớ tới việc hỏi à? Anh xin nghỉ ba ngày."

Lisa giật mình: "Ba ngày thôi á? Thế chẳng phải ngày kia anh lại phải bay sang đó sao? Anh đốt tiền đấy à? Có biết vé máy bay đắt lắm không? Em nói cho anh biết, bây giờ anh là người có gia đình rồi. Người nhà của anh chính là em, em chính là người nhà của anh. Anh bây giờ vẫn còn là sinh viên nghèo, cứ tiêu tiền phung phí như thế, sau này biết làm sao? Em còn đang trông đợi anh nuôi em đấy. Em nói cho anh biết, cuộc đời em không có ước mơ gì lớn lao, chỉ thích ngồi ăn chờ chết thôi. Còn anh chính là món quà mà ông trời ban tặng cho em, giúp em hoàn thành ước mơ ấy. Thế nên anh không thể hình thành thói quen tiêu sài hoang phí được. Anh phải hai tay dâng hiến một cuộc sống giàu có xa hoa cho em, anh..."

"Em càng ngày càng giống một bà vợ rồi." Jungkook lắc đầu, nhàn nhạt nói.

Lisa chẳng buồn để ý, tiếp tục lải nhải không ngừng.

Cô bị Jungkook lôi kéo về nhà anh. Dọn dẹp nhà cửa qua loa một chút, sau đó cô bị lôi ra ngoài, mơ mơ màng màng đi tới Cục Dân chính, chụp bức ảnh, gặp một bà dì tóc xoăn, ký tên, nộp chín ngàn ₩on phí đăng ký. Lúc ký tên, Lisa vô cùng căng thẳng, ký nhầm sang ô của chú rể. Bà dì kia mặt mũi hằm hằm đổi một tờ khác cho hai người, nằng nặc đòi hai người nộp thêm tiền in phát sinh. Thời buổi này rồi, thái độ phục vụ như thế sao chấp nhận được... Tóm lại, hai người họ đã đăng ký rồi, hơn nữa, còn kết hôn vô cùng qua loa.

Bước ra khỏi cổng, hai người cùng nhau đi chợ mua thức ăn. Sau khi oẳn tù tì, Jungkook thua, đành phải vào bếp nấu cơm.

Lisa ở ngoài phòng khách nhàn rỗi xem ti vi, chuyển hết kênh này tới kênh khác. Thi thoảng cô lại đi vào bếp xem Jungkook đang bận rộn, cảm thấy thật thần kỳ, chẳng lẽ đây chính là cuộc sống vợ chồng như trong lời đồn hay sao? Dường như chẳng khác gì mấy so với trước đây.

Ngón tay đang bấm điều khiển của Lisa khựng lại. Ấy? Quảng cáo của Oh Sehun?

Ồ, hóa ra chính là quảng cáo của cô. Thật không ngờ, cảm giác nhìn thấy công sức lao động của mình xuất hiện trên truyền hình lại tuyệt vời đến như vậy. Nhìn ánh mắt đơn thuần của bọn trẻ, ngón tay đang lướt trên phím đàn của Oh Sehun, khuôn mặt nhìn nghiêng như ảo ảnh của Jihyo... Ôi, đúng là một tác phẩm thiên tài.

Lisa vừa cảm thán vừa gọi: "Jungkook, mau ra đây mà xem, quảng cáo của em được phát rồi này."

Jungkook cầm cả muôi chạy ra xem. Vốn dĩ anh đang vô cùng hứng thú, nhưng khi nhìn thấy Oh Sehun thì "hừ" một tiếng, "Lại là cái tên mặt trắng kia."

Chẹp, đúng là đồ nhỏ mọn hẹp hòi.

Lisa chẳng thèm để ý tới tâm trạng ghen tuông của anh. Một lát sau cô mới nhớ ra, tác phẩm dự thi sao lại được phát trên truyền hình nhỉ?

Hôm sau, mới sáng sớm Lisa đã bị Jungkook bắt ép xin nghỉ. Cô hiên ngang gọi điện tới công ty xin nghỉ thêm hai ngày. Đứng đầu tổ Sáng tạo của cô là một người phụ nữ vô cùng ghê gớm, nghiêm khắc, không dễ nói chuyện chút nào, thế mà lại thoải mái cho cô nghỉ phép.

Đặt điện thoại xuống, Lisa hớn hở ôm lấy cổ Jungkook, "He he, em xin nghỉ được rồi."

Jungkook nghiêng đầu, nhìn bàn tay đang đặt trên cổ mình, "Em định bóp chết anh đấy à?"

Tâm trạng cô đang vui vẻ nên không thèm chấp câu nói lạnh lùng của anh, "Thế cả ngày hôm nay chúng ta sẽ làm gì?"

Mấy hôm vừa rồi ở Mỹ, mặc dù hai người luôn quấn lấy nhau, nhưng anh vẫn phải đi học, vẫn phải viết báo cáo, cô chưa được chiếm dụng anh trọn vẹn lấy một ngày. Càng nghĩ càng cảm thấy tuần trăng mật của mình sao buồn tủi oan ức đến thế.

Jungkook cầm tay cô, nói: "Đi gặp bố mẹ hai bên."

Lisa sửng sốt, "Không phải chứ? Bố mẹ anh thì em không biết, nhưng bố mẹ em ở ngàn dặm xa xôi, sao gặp được?"

Anh vỗ vào đầu cô, nói: "Thế giới này vẫn còn một phương tiện giao thông có tên là máy bay. Nếu anh nhớ không lầm thì hôm qua em vừa mới ngồi đấy."

Cô cuống lên, túm lấy anh nói: "Không được đâu. Bố mẹ em mà biết em kết hôn kiểu tiền trảm hậu tấu thế này, chắc em bị đánh cho thừa sống thiếu chết mất. Nếu anh muốn gặp bố mẹ em thì phải bước qua xác em trước đã."

Anh trừng mắt một hồi lâu mới thỏa hiệp: "Thế thì gặp bố mẹ anh đã."

Lisa vừa định gật đầu, nhưng nghĩ kỹ lại thấy không đúng, "Anh tưởng em ngốc lắm à? Mẹ anh biết chuyện rồi chẳng lẽ mẹ em lại không biết? Chẳng phải em vẫn bị đánh cho thừa sống thiếu chết hay sao? Nếu thật sự anh muốn đổi một cô dâu khác thì cứ nói thẳng ra, chúng ta dễ hợp dễ tan. Đừng gây ra tai nạn chết người."

Jungkook bực bội nói: "Thế em định để anh làm ông chồng giấu mặt à?"

Lisa gật đầu, "Anh phải nhớ, bây giờ anh vẫn chưa chủ động về kinh tế, anh là một sinh viên nghèo. Anh không làm đại gia giấu mặt được đâu, chỉ làm ông xã giấu mặt thôi."

Anh híp mắt, nghiến răng nói: "Em thử nói anh nghèo một lần nữa xem."

Lisa chỉ biết cười khan, "He he, đừng như thế mà. Dù sao cũng đăng ký kết hôn rồi, cả em và anh đều không chạy thoát được. Đợi khi nào anh về nước, cuộc sống của hai chúng ta đi vào ổn định rồi hãy nói với mọi người trong gia đình. Anh không muốn để người trong nhà em nghĩ anh là một tên tiểu tử bồng bột, không tôn trọng người lớn, đúng không?"

Nhà khoa học Jeon Jungkook trong lĩnh vực nhân tình thế thái đúng là còn rất nhiều điều chưa tỏ, bị Lisa tung hỏa mù như thế cũng đành chấp nhận.

Vậy nên Jungkook đồng ý sau khi ăn sáng xong sẽ đưa Lisa đi công viên trò chơi, hẹn hò lãng mạn như phim Hàn Quốc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net