O.range or pink

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         Năm đó tôi học năm hai cấp hai, được pama mua cho chiếc xe đạp để đi học vì trường cũng gần nhà, tôi vui sướng khôn siếc, nhg tưởng như sẽ sung sướng sau giờ học sẽ đạp lòng vòng chơi hay đi học trễ hơn để cúp được mấy tiết đầu. Còn có thể lấy oai hẹn mấy hotgirl hotteen của trường đi chơi hay chở mấy fan hâm mộ cuồng nhiệt của tui về chứ.

          Mọi thứ đều chấm dứt, sau khi con bé nhà kế bên chuyển đến, nó học lớp một cấp một, vì trường tôi liên thông tận ba cấp nên thật sướng khi vào trường học, vì học sinh ko cần thi mấy kì thi tuyển chuyển cấp và đồng phục cũng đơn giản. Còn vui sướng hơn đối với một học sinh ưu tú lại cu choe như tôi, là được biết bao nhiêu em nhỏ, bạn cùng lứa đến các anh chị lớp lớn yêu thích, haha. À qên mất, cứ lo tự sướng mà qên bén vụ kia, theo tình hình bây giờ thì đúng là quá ám ảnh tôi. Pama tôi hôm qua vừa thông báo tôi biết, con bé đó vừa chuyển nhà đến, học chung trường với tôi, pama nó lại qen biết với pama tôi nên họ nhờ tôi từ nay chở con bé đi học dùm tan học lại chở nó về. Nhưng tôi đương nhiên đâu dại khờ, đường đường là học sinh ưu tú của trường lại còn là hot của hot thì đâu ngâu gì đi làm tài xế ko công cho con nhỏ cấp một chứ, thế là tôi liền nóng nảy cải lời, appa tôi đã đè ra oán cho mấy roi quắn butt. Đấy, thế là tôi phải làm tài xế ko công cho một nhỏ người dưng, đã vậy thôi thanh danh à ko danh tiếng của tôi càng ngày bị chìm xuống.

          Này nhé, ngày đầu tiên tôi chở nó đi học:

     6:00AM, tôi đứng chờ mòn mỏi ở trước cổng nhà nó làm như là để đón công chúa hay nữ hoàng ko bằng ấy. Cuối cùng nó cũng tung tăng bước từ trong nhà ra, định mắng nó thì umma nó cũng từ trong bước ra, tôi liền bật chế độ trẻ ngoan, thanh niên nghiêm túc cúi đầu chào 90 độ, umma nó đương nhiên là có cảm tình liền, người lớn thấy con nít nào ngoan lễ phép cũng khoái hết, đó cũng là cách mà tôi lấy lòng thầy cô, haha. Umma nó xoa đầu tôi và nắm tay nó mà dặn dò tôi đủ thứ.

" Con chở em nó đi đường cẩn thận, đi trên lề thôi, đi chậm chậm, nhớ dặn em nó đội nón đeo khẩu trang mặc áo khoác không sẽ ốm mất....bla...bla...." toàn chỉ là lời dặn dò lo cho con gái mình thôi, đứa này phải nài lưng ra chở nè thì sao, thù này ta sẽ trả, "nhg bằng cách nào thì chưa biết!?!"

" Nae..." nói rồi tôi leo lên xe, con nhóc đó cũng ngồi vào yên sau ngoan ngoãn.

         Đến trường thì đường ai nấy đi, nhưng tôi vừa gửi xe vào thì đã gặp lại nó ngay lớp, thần linh ơi, tôi đã làm gì sai đâu chứ. Nó nhe mấy cái răng sún của nó cười với tôi, tôi thì chẳng để tâm đi thẳng vào lớp, nó lại ngoan cố nắm tay kéo tôi lại, rồi nó nhét túi kẹo dẻo vào tay tôi. Ừ thì chắc là công chở nó ấy mà, tôi hí hửng đem vào định ăn thì đám bạn bay vào dành giật, tôi may mắn giữ đc vài viên trong tay. Vừa lúc ăn vào vị của nó dở tệ, ko có từ gì diễn tả, tôi nhớ nó là kẹo dẻo đâu phải vị như vậy? Nhưng từ dãy hành lang đối diện tôi thấy nụ cười ranh mãnh của con nhỏ đó thì tôi biết mình bị chơi xỏ, mấy đứa bạn tôi ăn vào thì cũng như tôi chúng nó nhã kẹo trở ra rồi chúng lại nghĩ tôi chơi khăm chúng, hùa nhau bay vào đánh tôi. "Thù này ta sẽ trả"

         Ngày thứ hai tôi làm tài xế free.

     Hôm nay có tiến bộ, tôi vừa sang thì nó cũng vừa ra đến, nó vẫn nét hớn hở đó, tung tăng, điệu bộ có phần tiểu thư thấy phát ghét, đến cạnh xe tôi và nhẹ nhàng đặt butt lên yên ngồi chễm chệ trên đó. Tôi chỉ biết thở dài vì sự nhu nhược của mình, rõ là ngày hôm qua tôi đã tập mấy câu chửi nó trước gương rồi nhưng giờ thì im ru ko dám nói gì luôn, chán tôi ghê! Trên đường đến trường thì ko xa là bao, nhưng đi chung với con mắm này thì xa như đi từ Bán cầu Bắc đến Bán cầu Nam vậy. Haizzz.... Lâu lâu nó lại còn hát mấy bài hát con nít nữa chớ, nghe mà phát điên, mà cũng nhờ vậy tui nghĩ ra cách chơi xỏ lại con nhỏ. Đến ngã tư, tôi dừng lại giả vờ bảo nhỏ xuống xe để xem coi cái xe nó bị gì, nhỏ vừa xuống xe lóng ngóng chưa hiểu gì tôi liền chạy vọt đi và cười thích thú vì cái mặt ngơ ngác, ngâu ngâu gần sắp khóc khi bị gạt của nhỏ. Đúng là  một ngày vui vẻ của tôi, vừa chơi khăm được nhỏ đáng ghét đó lại vừa được mấy unnie đáng yêu lớp trên làm quen, dzè hú, wonderful !!!

     Tưởng chừng hôm nay là ngày tuyệt vời, con nhỏ đã sợ mà khôn hồn nói với pama là ko cần tui chở đi học nữa, nhưng ai ngờ đâu, nó lại đi méc pama nó việc tui bỏ nó giữa đường để nó phải lết bộ đến trường, còn thêm thắt bịa đặt là tôi bỏ nó cúp học đi chơi "vs mấy unnie xinh đẹp"(vế sau là tôi thêm, nhưng đại loại ý nó là vậy mà). Thế là tối đó, thay vì ngồi học bài tôi phải nằm học, đừng hỏi vì sao nha. Vì butt sưng chù vù rồi chớ sao, đau chết được, sao số tôi lại nhọ đến vậy hai lần bị đánh vì con nhỏ đó rồi.

      Tối đó đang NẰM học  bài thì ai đó gõ cửa phòng, tôi nhức nhói đi xuống mở cửa, đập vô mắt là con nhóc đáng ghét, chết tiệt đó, ám gì mà ám hoài vậy nè. Vừa mở cửa thì nó tự nhiên như người điên đi vào trong sự ngỡ ngàng của tôi, bực cái mình hà, tôi cũng hậm hực vào và nằm lại giường, một giây cũng ko thèm hướng tập trung vào nó, cho đến khi nó đụng vào bộ lego city mà Tiffany unnie tặng tôi. Con nhỏ này ăn gan trời rồi mới dám đụng vào báu vật đó của tôi, biết đó là quà sinh nhật của người tôi thích tặng ko vậy??? Tôi liền bỏ hết đau đớn nơi butt mà bay lại giật tay nó ra khỏi  cái mô hình tôi  đã ráp từ mấy tháng trước, con nhỏ giật bắn mình quay nhìn tôi, nhíu mày và ung dung đi lại chiếc ghế sofa cỡ nhỏ ngồi bắt chéo chân, rồi sang chảnh cất lời.

" Xin lỗi, vì đã làm unnie bị đánh đòn, ngày mai unnie ko cần chở em đi nữa đâu!!!" tôi có nghe lầm ko, nó vừa nói cái điều mà tôi muốn nghe từ mấy ngày trước rồi. Nhưng nó tưởng tôi là đứa IQ thấp sao mà lại định lừa tôi lần  nữa. Nếu tôi ko chở nó, thì appa tôi biết cũng sẽ đánh đòn, nên tôi đâu ngâu, haha, tôi là học sinh ưu tú của trường đó nha.

" Ko có sao, tôi đã lỡ nhận chở em đi thì phải chở em đi chứ..." con nhóc từ vẻ sang chảnh thì đã nhảy cỡn lên và hí hửng chạy ra cửa nói vọng lại, giọng nó tính quái nói.

" Yeah! Vậy thì unnie phải chở em đi học cho đến khi em ko cần unnie nữa thôi nhé!!!" Oh sh-t, thế quái nào, con nhỏ quỷ đó, thiệt tức mà, đối xử vs tôi như osin ấy nhỉ. À giờ mới nhớ, con nhỏ đó mặc váy màu cam, tôi ghét màu đó, tôi chỉ thích màu hồng thôi, ám ảnh quá đi. Cuộc đời này thật lắm bất công quá đi mà!!!huhu....

          Ngày thứ ba, tài xế free hành nghề.

    Ra chơi tôi cùng đám bạn đi xuống canteen trường, chán nản đi lòng vòng thì WheeIn_cô bé học tiểu học như con nhỏ, nhưng tôi lại rất thân vs nó, kéo tôi và chỉ về nơi mà  người tôi thích, Tiffany unnie yêu dấu đang ngồi một mình ăn sáng. Tôi hí hửng chạy lại, ngồi đối diện vs unnie ấy, chị trông thấy tôi liền cười, mắt cong lên như mặt trăng á, tôi chết mất thôi. Nhưng khi tôi định nói chuyện vs unnie thì con nhỏ đáng ghét đó từ đâu đi lại, xoang xoãng cái miệng nói chuyện vs bọn tôi như đúng rồi.

" Chị là bạn của unnie em hả? hay là người yêu??? Byul unnie xấu tánh lắm, vừa ham ăn lại vừa ích kỉ, chở em đi học thì bỏ em giữa đường đi chơi vs mấy unnie khác, haha, còn điều thú vị nữa là Byul unnie tuy lớn nhưng đêm ngủ thì vẫn còn tè dầm..." Đến mức này thì tôi ko nhịn nỗi mà quát nó một trận và đuổi nó đi, còn nó thì bị tôi chửi mấy câu liền khóc mà chạy đi. Và khi tôi đã giải quyết xong mọi việc vs con nhỏ nhóc thì Tiffany unnie của tôi đã đi đâu mất tiêu rồi, thiệt là bực cả mình, còn chưa được nói câu gì vs unnie ấy mà. Con nhỏ độc ác...

------------------------------------------------------------------------------------------------

      Sau bao năm tôi phải nài lưng chở nhỏ đi học, chẳng có thể về trễ để đi chơi cùng đám bạn hay hẹn Tiffany unnie đi dạo, uống nước sau giờ học, thì bây giờ tôi đã học Đại học năm nhất về thiết kế trang web, còn nhỏ đã là cô thiếu nữ năm cuối cấp hai rồi, tuy ko còn tinh quái và mưu mô, ý tôi là nó hay bày trò chơi khăm tôi nhưng nó vẫn với cái vẻ tiểu thư yếu đuối đó làm tôi ko thể nào ko phát chán được, nó còn thích màu cam, cái màu tôi ghét nhất trên đời và dị ứng nhất. Nhưng mỗi lần nó qua nhà tôi chơi đều mặc mỗi màu cam đó, tôi cố ko để ý đến thứ màu chói lọi nó đang mặc nhưng nó cứ làm tôi phải bận tâm.

      Đến lúc nó thi học kì, thì ngày nào cũng sang để tôi dạy nó học, tôi cũng ko hiểu tại sao tôi cứ phải giúp đỡ nó nhiều như vậy từ khi còn đi học, cho đến giờ đã học Đại học cũng phải vướng bận con nhỏ này là sao nhỉ. Nhưng nói đi cũng phải nghĩ lại con nhóc này thật sự là rất thông minh, dạy đâu hiểu đó nên việc dạy nó cũng thuận lợi, với lại tôi được biết bây giờ ở trường nó là hotteen như tôi ngày trước vậy, đúng là nhỏ này cũng ko phải dạng vừa, có thể gọi là hậu duệ của tôi  đó chứ. 

      Hôm nay, như mọi buổi tối nó phải sang nhà tôi học nhưng đã trễ nửa tiếng vẫn chẳng thấy nó đâu, tôi cũng chẳng bận tâm và mải mê ngồi hoàn thành web game mới cho bài kiểm tra cuối năm. Cũng gần vài tiếng trôi qa, tôi mệt mắt và lại khát nước định đi lấy nước uống thì con nhỏ áo cam nay lại mặc một cái váy màu hồng đang đứng cạnh ghế tôi ngồi, thẳng hai tay đưa cho tôi ly hồng trà bị tan hết đá, còn động lại vô số nước ngoài thành ly. Mặt con nhỏ đỏ ửng nhìn tôi, tôi cũng phân vân ko nói nhận ly nước từ tay nó, sao con nhỏ hôm nay lạ thế nhỉ, ko nói móc tôi hay bày trò trêu tôi nữa mà ngại ngùng vì cái gì thế này. Sau khi đưa cho tôi ly nước, con nhỏ nhanh nhẹn lôi một tấm thiếp màu hồng nhạt đặt lên bàn tôi và chạy mất hút sau cánh cửa phòng đóng sầm mạnh bạo. Vụ gì nữa đây, tôi tò mò mở tấm thiếp ra xem, là một mảnh giấy vs cả rừng chữ.

[ -Cám ơn unnie vì đã giúp em từ nhỏ cho đến giờ, em biết unnie ko ưa em đâu vì em phiền, em biết; vì em luôn chọc phá unnie, em biết;  vì em mà Tiffany unnie nghĩ sai về unnie, và unnie ko thể tỏ tình vs unnie ấy. Mianhae...Nhưng em viết thư này ko chỉ để xin lỗi hay cám ơn...mà là...Em đã 15 tuổi, còn unnie chỉ hơn em sáu tuổi...Nếu kì thi này em được điểm tuyệt đối, à ko em sẽ hứa đứng hạng nhất trường luôn thì unnie hãy cho em cơ hội...hí hí...làm bạn gái unnie nhé!!! Vì em biết unnie chỉ thích màu hồng nên em đã bỏ hết mấy bộ đồ cam của em đi rồi, unnie thấy em mặc đồ hồng ntn? Em muốn thay thế Tiffany unnie trong tim unnie. Kim Yong Sun xinh đẹp]  cái thư tỏ tình thứ 69 của tôi từ khi đi học đến giờ đó, nhưng phải nói nhỏ con nhỏ nhóc đó hợp vs màu hồng thiệt, khi nãy nó mặc cái váy đó xinh chết đi được.*mặt phỡn* Ây dà, tôi bị điên mất rồi, haizzz. Tôi liền ngồi lại bàn, lấy laptop và lên Facebook nhắn cho cô nhóc cái tin.

[ to Kim Solar: nói được thì làm được nha!!!]  

---------------------------------------------------------------------------------------------------

        Trường tôi năm nay lại tặng cho tôi một học bổng sang Úc du học, nâng cao kĩ năng thực hành trong ba năm, đương nhiên tôi phải đi rồi, suất học bổng chỉ có năm, vậy thì phải nói là tôi qá may mắn sao. Hôm tôi ra sân bay, bỗng nhiên trong lòng tôi lại thứ cứ thiếu thiếu gì đó,  cứ lữơng lự mãi ở quầy xoát vé. À ra là tôi đang chờ cô nhóc, nhưng do quá lu bu tôi chẳng báo tin cho nhỏ, mà nhỏ thì vẫn ngồi ở nhà chờ cái kết quả học kì như đã hứa vs tôi. 

        Vài tháng sau đó, tôi ở nhờ nhà của một người bản xứ, họ đối xử rất tốt vs tôi, và tôi cũng đã dần quen vs nơi đây, không khí mát mẻ, đồ ăn ngon, phong cảnh đẹp tôi thích quá đi mất. Nhưng ko phải là thích nơi đây mà qên mất tình yêu nhỏ của tôi đang ở Hàn Quốc đâu. hihi. Tối nay tôi nói chuyện vs WheeIn trên Skype, con bé hớn hở lắm còn khen tôi rằng đã có người thương, nó vui đến mức ko khép được miệng lại nữa. Tôi chớp cơ hội hỏi về kết quả thi của con nhỏ váy hường của tôi, kết quả như tôi mong đợi và cả nhỏ mong đợi nữa, nó thật sự đứng nhất trường. Daebak!!! Trong kì nghỉ hè sắp đến chắc chắn tôi sẽ về và thực hiện lời hứa vs nhóc váy hường thôi...chắc là đang giận tôi lắm, xin lỗi nha nhóc váy hường của tôi, yêu em mất rồi!!!

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

                                                                                END Chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net