Chap 2: Photos

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry và Pansy đến thăm Narcissa. Họ phải vật lộn xung quanh lời nguyền cắt bỏ.

-------------------------------------------------------------

Pansy biết rằng Harry thường không phải là người hay nói chuyện, nhưng cuộc nói chuyện nhỏ với Narcissa diễn ra khá suôn sẻ như thể Harry đã luyện tập từ rất lâu.

Đó là câu chuyện phiếm về Pureblood mà Pansy đã sống cùng với nó từ khi cô còn là một cô gái, nhưng giờ đây nó lại bị coi là một điều phiền toái.

Họ nói về Theodore Nott, người đã gây ra tai tiếng khi trở thành nhà văn viết sách dành cho trẻ em, về người vợ xinh đẹp Daphne Greengrass, về cặp song sinh của họ.

Pansy cố gắng giao tiếp với cô gái tuổi teen bên trong của mình và sau một thời gian thì bắt đầu hòa nhập với nó.

Họ nói về âm nhạc, về Quidditch. Ron Weasley là một chủ đề khá nổi bật trong lúc đó, khi họ thảo luận về cách thủ môn "Weasley is our king" đã cứu được cái ngày mà đội tuyển Anh tham gia giả Quidditch cúp thế giới gần đây nhất.

"Vẫn nhanh nhẹn như những ngày còn ở Hogwarts chơi cho Gryffindor," Pansy nói. "Nhà Weasley có sở trường chơi Quidditch, phải không?"

Narcissa hỏi thăm Richard ngay sau đó, con trai của Ron, người thực tế được Ginny và Harry nuôi dưỡng, và đã được đưa đến Hogwarts.

"Chồng cô làm giáo sư thế nào rồi, Pansy? Cậu ấy đã bắt đầu công việc vào năm học này phải không?"

"Đúng vậy, Neville cuối cùng đã có đủ khả năng và kinh nghiệm. Anh ấy luôn yêu thích thảo dược học và anh ấy muốn làm việc với những đứa trẻ".

"Lũ nhỏ yêu mến cậu ấy. Cậu phải là vị giáo sư được yêu thích nhất từ ​​trước đến nay".

"Tôi có thể dễ dàng tin điều đó. Gryffindor bảnh bao, anh hùng chiến tranh." Pansy mỉm cười. "Tôi nên biết chứ."

"Bà có muốn xem một vài bức ảnh không?", Harry hỏi. "Tôi tình cờ có một số bức trong túi của mình."

"Hình ảnh một anh hùng chiến tranh rạng ngời sao? Tại sao không?"

Harry lấy một phong bì ra khỏi tui của mình.
Narcissa mở phong bì. Những ngón tay bà run lên.

"Được chụp bằng máy ảnh của muggle."

Neville thực sự có mặt trong những bức ảnh và cả Pansy nữa. Cô nhớ lại ngày hôm đó. Họ đã đi chơi lâu đài Lewes vào một ngày hè nóng nực, cùng với cha mẹ của Hermione và tất cả lũ trẻ. Cô nhìn nhanh về phía sếp của mình và nhướng mày. Cô sẽ có câu hỏi cho anh sau.

"Ah! Hãy nhìn này, đó là tôi, dĩ nhiên là không rạng ngời như Neville. Và đây là những người bạn của chúng tôi ". Cô chỉ vào Draco như thể Narcissa sẽ không biết đó là anh ta. Draco đang bế Robert bé nhỏ trên vai. Anh mặc chiếc áo sơ mi màu xanh lá cây và có một dải lụa trắng cuốn trên cánh tay trái để che Dấu vết hắc ám. Robert trong dáng vẻ sôi nổi như thường ngày. Pansy gần như có thể nghe thấy tiếng rống lên vui sướng của nhóc. Cô cảm thấy đau nhói.

Narcissa nhìn cô, ánh mắt khát khao, háo hức và tập trung, như thể bà không muốn bỏ sót một thông tin nào.

Pansy tiếp tục, như thể đây chỉ là một phần của cuộc trò chuyện vu vơ mà họ đã đề ra. Cô ngẫu nhiên xem qua các bức ảnh và nói rất nhiều về chuyến đi chơi tuyệt vời với người chồng bảnh bao của mình. Thỉnh thoảng cô đưa ra một vài thông tin về 'bạn bè' của mình.

"Cô có thể nghĩ rằng họ đang cố gắng thành lập một đội Quidditch của riêng họ. Họ có rất nhiều con".

Đó phải là lượng thông tin phù hợp. Harry cười vì điều đó.

"Đây là con gái lớn. Cô ấy là một Slytherin, một tầm thủ trong đội và là thủ lĩnh nữ sinh. Cô ấy cũng chịu trách nhiệm giúp Slytherin giành được cúp nhà ba lần liên tiếp." Mái tóc bạch kim của Rina bắt được ánh sáng mặt trời, nó giống hệt với cha cô bé, thật tuyệt vời. Narcissa vội vàng lau mắt.

"Thật vui khi biết rằng Slytherin có những học sinh có năng lực."

"Đây là con đỡ đầu của tôi. Cậu ấy đang ở Gryffindor, năm thứ ba, nếu cô có thể tin được điều đó." Colin là một hình ảnh phản chiếu của mẹ cậu. Ngay cả khi cắt tóc ngắn, các lọn tóc xoăn vẫn lộ rõ.

Pansy đã luôn luẩn quẩn bên Neville, với tư cách là giáo sư hướng dẫn mới của nhà Gryffindor, để cố gắng thu thập thông tin về điểm tốt của Colin.

"À, còn hai cô gái nữa. Cô bé này ở Hufflepuff, còn cô nhóc này sẽ bắt đầu tới Hogwarts vào mùa hè này. Nếu cô nhóc không được xếp vào nhà Ravenclaw, tôi sẽ nhai cái nón biết nói ấy mất." Pansy chỉ Lizzie và Meg đang đứng trên một bức tường thấp. Hermione đứng dưới chân tường, vẫy tay chào hai cô nhóc.

"Bốn đứa trẻ ở những ngôi nhà khác nhau, thật bất thường," Narcissa nhận xét.

"Đúng vậy, Neville nói đó là quả báo cho việc cha mẹ quá cạnh tranh trong các nhà, khi họ còn học ở Hogwarts."

"Thế còn đứa con thứ năm?"

"À, như tôi luôn nói rằng họ nên gửi cậu nhóc đến một trường khác, nhưng cậu bé chỉ mới hai tuổi." Pansy nhìn Robert và lại cảm thấy nhói đau. Draco và Hermione đã không lên kế hoạch có đứa trẻ này. Pansy nhớ lại quãng thời gian khó khăn như thế nào đối với cô và Neville.

"Sự cạnh tranh của các nhà đã được cải thiện đáng kể." Harry lên tiếng.

"Còn cô, Pansy?" Narcissa Malfoy hỏi. "Cô có muốn kể về những đứa trẻ của riêng mình không?"

Như một câu hỏi vô hại. Pansy thở dốc và cố nén nước mắt.

"Tôi đã phải đối mặt với một lời nguyền rất khó chịu, ngay khi tôi và Neville bắt đầu hẹn hò. Nhờ vào Laurence Fishguard, tôi sẽ không bao giờ có được những đứa con của riêng mình. "

Harry hít vào một cách rõ ràng.
Pansy nói thêm: "Nó quá nguy hiểm đối với một Thần Sáng."

Narcissa nắm lấy tay cô. "Tôi rất tiếc. Tôi không nên hỏi. Cuộc sống luôn không công bằng."

Pansy nhắm mắt trong giây lát. "Tôi đã nhận biếu điều này được hai năm, đủ thời gian để đối mặt với nó. Nhưng đây thực sự là lý do tại sao Neville bắt đầu dạy học".

"Vậy còn cô thì sao, Pansy?"

"Tôi là một thần sáng bẩm sinh, tôi không thể tưởng tượng được mình sẽ làm gì đó khác. Cô có thể hỏi sếp của tôi "

"Chính cô. Tôi sẽ không biết phải làm gì nếu không có sự tinh ranh của Slytherin trong cô. " Harry lên tiếng.

"Đó có phải là một lời khen không, ông chủ?"

"Cô biết đấy."

Narcissa khéo léo hướng cuộc trò chuyện tránh xa sự lo lắng và trẻ em và hỏi về sự nghiệp của Ginny. Harry rất vui khi được bắt buộc kể.

Trà đã nguội từ lâu, khi Narcissa cuối cùng cảm ơn họ vì chuyến thăm.

"Thật là vui khi có hai người. Tôi phải nhấn mạnh rằng hai cô cậu sẽ không được rời đi mà không có quà."

Bà ấy lấy một cái túi và đưa nó cho Harry.

Pansy thực tế có thể cảm thấy các sợi phép thuật đang trở nên nặng hơn. Không khí trở nên dày đặc vì căng thẳng. Như thể các bức tường của thái ấp đột nhiên tiến lại gần hơn.

"Quà cho khách là truyền thống lâu đời trong gia đình Malfoy và tôi, Narcissa Malfoy, rất vui được tôn vinh truyền thống này". Giọng bà ấy có một sắc thái căng thẳng, như thể bà ấy đang đấu tranh để nói ra lời.

"Harry Potter và Pansy Longbottom xứng đáng nhận được những món quà tốt nhất."

Harry cầm lấy chiếc túi.
"Cảm ơn bà Malfoy vì lòng hiếu khách và sự hào phóng của bà."

Không khí căng thẳng dần tan biến. Pansy rùng mình.

"Cô có thể để lại cho tôi những bức ảnh này được không? Chị gái Andromeda của tôi sẽ đến thăm vào chiều nay và tôi chắc chắn rằng chị ấy sẽ không có ác cảm khi phải nhìn người chồng bảnh bao của cô đâu".

"Tất nhiên" Pansy nói. "Chỉ cần trả lại chúng vào lần sau."

Narcissa đi cùng họ ra cửa.
"Thật tuyệt khi có những vị khách thực sự," bà nói. "Đôi khi có những thanh thiếu niên ưa mạo hiểm khi cố gắng xâm nhập và ăn cắp đồ đạc. Tôi nghi ngờ họ là Gryffindor, những người có gan mạo hiểm đến ngu ngốc. "

"Sao cơ?" Harry hỏi.

Narcissa đặt tay lên cánh tay anh.
"Không có gì phải lo lắng, anh Potter. Tôi không bao giờ để chúng ăn cắp bất cứ thứ gì nguy hiểm. Và không chừng ngôi nhà này sẽ trống trong nay mai".

Trò đùa của Narcissa hẳn đã phủi lời nguyền, bởi vì Pansy có thể cảm thấy hơi thở của cô ấy dồn vào phổi chỉ trong một nhịp tim.

Narcissa nháy mắt và quay sang Pansy hôn lên má cô và thì thầm vào tai cô lời cảm ơn.

Họ đã đi ra khỏi thái ấp trong im lặng. Chỉ sau khi rời khỏi trang viên, cả hai mới mở miệng.

"Cô trước" Harry nói.

"Pureblood chết tiệt," Pansy trả lời.

Harry cười run rẩy.

"Chúng ta đang thực sự đã làm tốt hơn trong việc này. Trong cuộc gặp đầu tiên của tôi, thái ấp đã ném tôi ra chỉ sau sau năm phút. Đáng lẽ tôi phải đưa cô đi sớm hơn".

"Tôi không biết, liệu tôi có nên giận anh hay tôi nên khen ngợi trái tim dũng cảm của anh, Harry. Chụp ảnh Muggle là một ý tưởng hay. Thú vị là nó sẽ không kích hoạt lời nguyền, Draco không xuất hiện trên các bức ảnh ma thuật. Và, là sao anh có được những bức ảnh này? "

Harry cười nhếch mép. "Vợ tôi có thói quen trao đổi thông tin quan trọng với Hermione."

"Không đời nào!" Pansy hét lên. Cô nghiên nhìn của mình và suy nghĩ.

"Họ đảm bảo rằng anh không mời chúng tôi? Neville và tôi luôn băn khoăn về điều đó. Luna, tất nhiên nói rằng anh hẳn đã kết bạn với một số Knack. "

"Và đó là tất cả những gì họ làm, theo chỉ dẫn của Ginny, chỉ là trao đổi ngày tháng. Cô ấy nói với tôi rằng Hermione đã gửi những bức ảnh vì Neville và cô có trong đó".

"Hermione có biết về lời nguyền "loại bỏ" không? Hay cô ấy chỉ nghĩ rằng Narcissa muốn một vài bức ảnh? Họ có biết anh đang gặp Narcissa không?"

Harry nhún vai. "Chà, bồ ấy không biết về lời nguyền. Bồ ấy có thể đã cố gắng gặp Narcissa".

"Anh có thể nói với tôi."

"Tôi xin lỗi. Tôi chỉ đang qua rối. Ron đã đến trước cửa nhà chúng tôi ngày hôm qua."

Pansy rên rỉ. "Ồ không, đừng nói với tôi rằng anh ấy đang có một cuộc ly hôn khác nhé."

Vẻ mặt nhăn nhó của Harry là tất cả những gì Pansy cần. Ít nhất thì lúc này không phải là mùa hè. Draco sẽ không cần galleon* trước tháng 9. Có khả năng Ron Weasley sẽ không trở thành tâm điểm chú ý vào lúc Draco và Hermione cần đi mua sắm đồ dùng ở trường.

"Chúng ta nên đến văn phòng và kiểm tra cái túi."

Harry nói: "Tôi có thể bỏ cái này ở Destruction. Narcissa thường gói rất tỉ mỉ."

Harry đặt tay lên cánh tay cô.
"Pansy, tôi rất tiếc về Laurence Fishguard. Tôi không biết.... Nếu tôi đến sớm hơn..."

"Harry, đây không phải lỗi của anh, đồ ngốc. Đừng thương hại tôi như thế nếu không tôi sẽ khóc mất. Neville và tôi có một bầy con đỡ đầu. Điều đó rất tuyệt."

Cô giận dữ lau mắt.

"Thành thật mà nói, nó sẽ không bao giờ là không đau cả, nhưng chúng tôi quản lý được. Hãy tập trung vào những tên khốn đang nhắm vào lũ trẻ, o.k.?"

Ngay trước khi họ biến mất, Pansy có một ý nghĩ.

"Có chuyện gì về việc các Gryffindor ăn trộm từ thái ấp vậy? Anh có nghĩ rằng bà ấy muốn tôi nói với Neville? Đây là một cách để loại bỏ những thứ không quan trọng, hay bà ấy thật sự muốn nó dừng lại?"

"Thật không dễ dàng để đọc được những từ ngữ mơ hồ của bà ấy, nhưng tôi nghi ngờ điều đó. Ngay cả tôi với tư cách là một cựu Gryffindor cũng có thể thấy, việc xâm nhập vào một thái ấp, nơi người thừa kế cuối cùng đã bị loại bỏ không phải là ý tưởng hay."

"Colin đã không đề cập bất cứ điều gì về điều như vậy, nhưng nhóc ấy là một học sinh tuân thủ quy tắc, nhóc có thể sẽ không biết. Anh biết gì về điều này không? Ý tôi là, anh biết rất nhiều về lũ nhóc nhà Gryffindor."

Harry lắc đầu. "Teddy Lupin là một nhóc tồi tệ, và tôi nghi ngờ rằng James và con của Ron, Richard, cũng không khá hơn. Và thanh thiếu niên có xu hướng không nói với cha mẹ những điều thực sự quan trọng".

Pansy chửi rủa. "Tôi có đề cập rằng tôi ghét Pureblood không?"

"Lặp đi lặp lại," Harry trả lời.

--------------------------
Galleon: đồng tiền vàng sử dụng trong giới phù thủy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net