THE SORROW SLEEP IN THE SNOW

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author:Aetherealitytks

Pairing:Yunjae,Minjae,Yoosu...

Disclaimer:Họ thuộc về nhau!

Rating:M

Category:Romance,sad,..

Status:On going

A/N:Hãy cảm nhận nó bằng tấm lòng!

Chap 1

Sự hiểu lầm dẫn đến xa cách…

-Yunho ah!Tớ thật sự không làm gì Mi Young cả,là do cô ta tự mình đập đầu vào gương mà,không phải tớ đánh cô ấy!-Jaejoong ra sức phân bua.Cậu nắm lấy tay Yunho,ánh mắt khẩn thiết van xin anh.

-CẬU THÔI ĐI!Ý cậu là gì hả?-Yunho hất tay Jaejoong ra,hét vào mặt cậu-MI YOUNG ĐIÊN HAY SAO MÀ TỰ ĐẬP ĐẦU MÌNH VÀO GƯƠNG HẢ?CẬU NÓI DỐI CŨNG PHẢI CÓ CĂN CỨ CHỨ!

-Không..không phải!Tớ không nói dối!-Khuôn mặt cậu tái xanh.

Yunho nhìn cậu với ánh mắt chán ghét,anh gằn giọng:

-Nể tình cậu với tôi là bạn tôi sẽ không truy cứu chuyện này.Nhưng sau này cậu làm ơn đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!

-Yunho…tớ không làm gì cả mà!Cậu tin tớ đi!-Jaejoong khóc,nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xanh xao của cậu.

Anh nhìn cậu mà xót xa,nhưng chợt nhớ đến chuyện của Mi Young.Anh không ngờ cậu lại độc ác đến nỗi ra tay với một đứa con gái yếu đuối.Nỗi tức giận dâng trào trong anh.

-Tôi không muốn gặp lại cậu nữa.thái độ của cậu làm tôi ghê tởm!-Anh nói gì thế này?Thật ra anh không muốn nói thế nhưng lại không thể ngăn nổi bản thân nói những lời làm tổn thương cậu-Đi đi!Tôi phải vào với Mi Young-Anh nói rồi đi vào nhà,bỏ mặc Jaejoong ngoài sân.Mưa,bắt đầu rơi…

Yunho bước vào phòng của Mi Young,anh phải xem cô như thế nào.Mi Young tuy bị thương nặng ở đầu nhưng vẫn nhất quyết không ở lại bệnh viện,anh đành phải đưa cô về nhà mình để tiện chăm sóc.

Anh mở cửa phòng,Mi Young đang nằm trên giường,quay mặt ra cửa sổ.Nghe thấy tiếng cửa mở,cô vội ngồi bật dậy,nét mặt lo lắng

-Anh về rồi à?Anh Jaejoong đã nói gì?

-Mặc kệ cậu ta-Anh bực dọc nói.

Thấy thái độ tức giận của anh,Mi Young thầm thở phào:”Vậy là Yunho vẫn tin mình!”

-Yunho afh!Chắc Jaejoong không cố ý đâu..-Mi Young nắm lấy tay Yunho,khóe mắt ươn ướt-Tại..tại em đáng ghét quá nên Jaejoong mới..mới không thích em…-Mi Young nói trong tiếng nấc.

Yunho thấy vậy vội ôm cô vào lòng.Tuy anh không yêu cô,chỉ lợi dụng cô để Jaejoong thấy mà từ bỏ nhưng nhìn con gái khóc anh không chịu được.

Nằm trong lòng Yunho,Mi Young khẽ cười,với gương mặt đẫm nước mắt…

2 ngày sau,

Chiếc Mercedes bóng loáng dừng ngay trước cổng nhà họ Jung.Một người từ trong xe bước ra.Gia nhân trong nhà rộn cả lên.

-Junsu thiếu gia!Người mới về!

Junsu không thèm để tâm đến bọn họ,nó hỏi quản gia:

-Yunho hyung đang ở đâu?

Người quản gia già không hề khúm núm trước cậu chủ,ông điềm đạm:

-Trên phòng của cô Mi Young thưa cậu.

-“Phòng của cô Mi Young”?Nhà này từ khi nào đã cung kính với cô ta thế hả?-Junsu cười nhạt

-Phận tôi tớ như tôi không dám có ý kiến về việc này…-Người quản gia cúi đầu thể hiện sự bất lực.

Junsu thôi không chất vấn ông nữa.Nó thở dài:

-Phòng của cô ta ở đâu?

-Ở bên cạnh phòng của cậu Yunho để tiện cho việc chăm sóc…

Không để cho người quản gia nói hết câu.Nó chạy thẳng lên hướng phòng của Mi Young

-JUNG YUNHO!-Junsu tông cửa vào.

Yunho đang đút cháo cho Mi Young,giật mình quay lại.Anh nhíu mày

-Susu!Đừng có vừa về đã tru tréo như thế!Không thấy có người bệnh à?!!

-HYUNG THÔI ĐI!EM MỚI ĐI JEJU CÓ VÀI TUẦN MÀ ĐÃ XẢY RA CHUYỆN ĐỘNG TRỜI THẾ NÀY RỒI!HYUNG LÀM SAO MÀ HỒ ĐỒ QUÁ VẬY HẢ?-Nó hét vào mặt anh.

-Chun nói em nghe à?Hay là Jaejoong?-Anh cười khẩy-Cậu ta cũng tranh thủ thật!Thế Jaejoong nói với em cái gì?Rằng cậu ta vô tội?Rằng hyung với Mi Young đổ oan cho cậu ấy?

-Hyung đừng có nói Jaejoong hyung bằng thái độ đó.Hyung ấy không nói gì hết.Là Chunnie nói cho em nghe.

Ánh mắt nó đầy vẻ căm phẫn.Junsu quay sang Mi Young đang khúm núm cúi gầm mặt.

-HWANG MI YOUNG!CON HỒ LY NÀY!CÔ CHỈ CÓ THỂ LỪA ĐƯỢC HYUNG NGU NGỐC CỦA TÔI THÔI CHỨ KHÔNG LỪA NỔI AI ĐÂU.CHUYỆN LẦN NÀY TOÀN TỪ CÔ MÀ RA CẢ!

-JUNSU!EM THÔI NGAY!ĐỪNG TƯỞNG HYUNG KHÔNG DÁM ĐÁNH EM!-Anh giựt lấy cổ áo Junsu,gằn giọng.

-Hyung hết thuốc chữa rồi!Nó đẩy anh ra rồi bỏ đi,đóng sập cửa lại.

-Yunho à…-Mi Young níu áo anh,giọng run run,ánh mắt lo ngại.

Yunho quay lại.Anh thở dài.

-Mặc kệ nó!Em nghỉ đi!-Yunho vỗ nhẹ vai Mi Young rồi quay ra,nhẹ nhàng khép cửa lại.

Anh chầm chậm xuống lầu.Chợt gặp Junsu từ dưới đi lên.

-Em lại muốn gì nữa đây?Đừng làm phiền Mi Young,cô ấy cần được nghỉ ngơi!-Yunho nhăn mặt,anh thật không muốn cãi nhau với Junsu nữa.

-Em chẳng có hứng thú gặp mặt cô ta đâu-Nó quay mắt sang chỗ khác,tay cầm một thứ gì đó như bức thư đưa cho anh.-Jaejoong hyung bảo em đưa cái này cho hyung.Hyung ấy nói hãy vì tình bạn bấy lâu nay mà đọc nó,sau đó muốn vứt đi đâu cũng được.

Nó cười đau xót,dúi bức thư ấy vào tay anh rồi quay thẳng ra cửa.

Yunho cầm thư trong tay nhìn theo Junsu hồi lâu rồi lẳng lặng đem bức thư về phòng.

“Gửi Yunho,

Ngay lúc này đây,tớ biết dù tớ có nói gì cậu cũng sẽ không tin nhưng thật sự tớ chẳng làm gì Mi Young cả.Cậu..chắc đã rất mệt mỏi vì tớ.Đối với cậu tớ đáng ghê tởm vậy sao?

Yunho à,tớ vẫn còn nhớ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau.Khi ấy hai gia đình chúng ta bàn chuyện làm ăn,chỉ có ba đứa nhỏ tụi mình xúm lại với nhau.Tớ,cậu và susu chơi với nhau ở ngoài cánh đồng gần nhà cậu.Lúc ấy tớ cứ bướng bỉnh đòi leo lên cành cây cao nhất,bất chấp lời cậu can ngăn.Hậu quả là tớ té từ trên cây xuống,chân đau đến nỗi không đi được.Susu khóc,cậu lẳng lặng đưa tớ về nhà.Khi đó chúng ta mới 10 tuổi,cái chân đau,mồ hôi của cậu khi cõng tớ trên vai…là những ký ức đẹp nhất với tớ!

Và ngay khoảnh khắc đó,tớ biết rằng tớ đã thích cậu rồi!

Tớ lại làm Yunho ghét nữa rồi..Đây là lá thư cuối cùng của Kim Jaejoong gửi cho Jung Yunho,cũng là sự chán ghét cuối cùng của cậu dành cho tớ.Vì vậy,Yunho,hãy cố gắng lần cuối nhé!

Yunho!Tớ đã chỉ biết nghĩ cho bản thân,không quan tâm đến cảm xúc của cậu.Tớ đã luôn nghĩ rằng cậu sẽ không bao giờ biết tình cảm của tớ dành cho cậu.Ra là cậu đã chịu đựng tớ lâu như thế.Yunho,cậu thật quá ngốc!Sao cậu không nói thẳng với tớ ngay từ đầu?

Đừng ghét tớ,Yunho!Tớ sẽ biến mất khỏi cậu.Tớ sẽ sang Mĩ du học..Từ nay sẽ không còn kẻ đáng ghét bám theo cậu nữa,nên,xin cậu..đừng ghét tớ nữa…

Cậu phải biết tự chăm sóc bản thân đó.Tớ sẽ không nói gì cả vì con đường sau này của cậu phải do cậu tự chọn.Hãy cố gắng hạnh phúc.Tớ ra đi không phải do tớ sợ mà trốn tránh.Tớ đi để mở ra con đường cho hai chúng ta thoát khỏi vòng lẩn quẩn này.Tớ và cậu đã không thể dựa vào nhau nữa.Tớ sẽ bước đi trên con đường mới mà không có cậu.

Yunho,nếu..nếu một ngày chúng ta gặp lại nhau,tớ mong chúng ta có thể chào nhau,như hai người bạn!

Jaejoong.”

Yunho đặt bức thư lên bàn,anh ngả người trên giường.Ra cậu đã thích anh lâu đến thế.Chừng ấy năm đã khiến cậu trở thành con người nham hiểm đến nỗi ra tay đánh Mi Young mà không có chút hối hận…?

Điện thoại của anh reo lên,tin nhắn từ Yoochun:

“Jaejoong sắp đi rồi,bọn tớ đang ở sân bay.Cậu có đến không?”

Yoochun là bạn thân của anh và Jaejoong.Nó luôn đứng giữa anh và cậu.Lần này,nó lại đứng về phía Jaejoong.Anh đã sai sao?..

Không!Chính mắt anh đã nhìn thấy Mi Young với cái đầu đầy máu bên cạnh chiếc gương vỡ,cùng với Jaejoong!

Yoochun đã lầm khi tin cậu!

Jaejoong đi cũng tốt thôi,anh đã quá mỏi mệt…

Yunho chìm vào giấc ngủ.

Trong giấc mơ của anh,có ba đứa trẻ,chơi đùa bên nhau….

End chap 1.

Chap 2

Sân bay seoul,

-Jaejoong hyung,hyung đừng đi!!!-Junsu khóc,nước mắt tèm lem trên khuôn mặt bầu bĩnh của nó.

-Ngoan nào Susu.Hyung sẽ thường xuyên liên lạc với em mà!-Jaejoong vỗ về nó,nhỏ nhẹ.

-Đi mạnh khỏe nha Jaejoong!Nhớ giữ liên lạc với tớ đó.-Yoochun vỗ vai cậu,cười cười nói.

-Ừ!Tớ biết rồi mà-Jaejoong ôm nhẹ Yoochun.Mắt cậu chốc chốc lại tìm kiếm bóng hình ai đó rồi lại thất vọng cụp xuống.

-Hyung đi qua đó có còn nhớ em nữa không?Lỡ như có ngày nào đó hyung quên luôn cả em và Chunnie thì sao…-Junsu nói trong tiếng nấc.Liền ngay sau đó là một cái cốc thật mạnh lên đầu nó!

-Cái thằng nhóc này!Em nghĩ hyung là người như thế nào mà dám nói câu đó hả???Muốn chết không!!.??-Jaejoong làm mặt giận.

Junsu ôm đầu.Nó giãy nãy:

-Không biết đâu~!Hyung mà không về nữa là em từ hyung luôn đó!

Jaejoong nhìn nó lắc đầu.Cậu ôm nó vỗ về:

-Hyung sẽ về mà.Em cũng có thể qua thăm hyung.Ngoan đi nào!

“Hành khách đi chuyến bay số…”

-Hyung đi đây!Chun à,tớ đi đây.Cậu nhớ để tâm chăm sóc Susu nha,và cả..

-Tớ biết rồi.Đi đi,máy bay sắp cất cánh rồi!

Jaejoong vẫy tay rồi quay đi.Bóng dáng cậu cô quạnh đến nao lòng..

Ở đằng xa,Mi Young đứng lẫn trong đám đông khẽ cười !

Mi Young’s POV

Kim Jaejoong,cuối cùng cũng đẩy được cậu đi.Giờ đây sẽ không còn ai cản đường tôi nữa.

Nếu không có cậu,mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn!

Bước vào học viện Cain,tôi đã để ý đến Yunho – Hội trưởng hội học sinh,con người đẹp đẽ,cao ngạo!Mọi thứ thật thuận lợi,tôi tiếp cận Yunho và trở thành bạn gái anh.

Yunho cho tôi tất cả mọi thứ,không để tôi thiếu thốn gì,anh luôn giữ đúng mẫu mực của người một bạn trai.Riêng trái tim của mình,anh lại để ở nơi nào đó mà tôi không thể nào chạm tới được.

Khi ở bên nhau anh không nói những lời yêu thương,không ôm,không âu yếm,không hôn tôi.Có những lúc tôi đã gợi ý bằng hành động nhưng anh luôn lảng tránh.Tôi mãi vẫn không hiểu.Dù vậy,tôi vẫn tin rằng mình là người Yunho yêu bởi anh đã chọn tôi…

Để Yunho không rời bỏ tôi,Kim Jaejoong,cậu nhất thiết phải ra đi!

End Mi Young’s POV

FLASHBACK

Mi Young mang hộp cơm cô tự làm đến nhà Yunho.Anh đã đưa cô về nhà nên mọi gia nhân trong nhà đều biết mặt cô.Họ mở cửa cho cô vào,cô bảo họ đừng thông báo cho Yunho.Cô muốn cho anh một bất ngờ!

Mi Young rón rén đến trước cửa phòng Yunho,phòng anh chỉ khép hờ,bên trong có tiếng nói vọng ra.

-Yunho!Cậu định tiếp tục như thế này sao?Jaejoong đang rất đau khổ cậu biết không hả???-Giọng nói bực tức của Yoochun vang lên.

Mi Young chợt khựng lại khi nghe nói đến Jaejoong.Cô đứng bên ngoài nhìn vào qua khe cửa.

-Chứ giờ cậu muốn tớ phải thế nào?Chun à,tớ có bạn gái rồi,đâu phải cậu không biết-Yunho cất giọng chán nản.

-Cậu đang tự dối lòng mình!Cậu vốn chỉ quen với Mi Young để Jaejoong nhìn thấy thôi!Cậu không thích Jaejoong cũng đâu cần phải tổn thương cậu ấy như thế!-Âm vực của Yoochun lớn dần.

-Đó là việc của tớ,không cần cậu bận tâm!-Yunho nạt lại.

-Jung Yunho!Cậu có từng đặt mình trong hoàn cảnh của Jaejoong bao giờ chưa?Người mình thích dắt bạn gái đến trước mặt mình,cậu có biết cảm giác đó đau đến mức nào không?-Yoochun nắm áo Yunho,hét vào mặt anh.

Bên kia cánh cửa,Mi Young như không tin vào tai mình,cô đưa tay che miệng để ngăn tiếng nấc.”Jaejoong thích Yunho sao????”

-Vậy cậu có từng đặt mình trong hoàn cảnh của tớ chưa?Tớ không thích Jaejoong nhưng lúc nào cậu ấy cũng quá tốt với tớ,luôn tỏ ra quan tâm tớ.Nhưng tớ không muốn điều đó,Chun à,tớ chỉ xem Jaejoong là bạn thôi.Tớ không muốn Jaejoong hy vọng nữa bởi vì sẽ chẳng bao giờ tớ thích cậu ấy.Đúng,tớ quen Mi Young chỉ để cho Jaejoong từ bỏ,đó là cách tốt nhất để chấm dứt câu chuyện lằng nhằng này…

Không đợi Yunho nói hết câu,Yoochun đã giáng cho anh một cú đấm khiến anh ngã ngửa về sau,bả vai đập vào tường đau nhói.Yoochun tiếp tục lao tới,Mi Young thấy thế vội chạy vào.Yunho và Yoochun đều hết sức ngạc nhiên,Yunho mấp máy môi:

-Mi Young…em..

-Em..Em mới vừa tới.Hai anh đang cãi nhau à?Có chuyện gì thế?-Mi Young sắc mặt tái xanh,lắp bắp.

Anh với Yoochun cùng thở phào.Yoochun buông anh ra,chỉ gằn mấy câu:

-Jung Yunho!Cậu chỉ nghĩ đến bản thân mình mà thôi.Sẽ có ngày cậu hối hận vì đã không hiểu rõ bản thân mình!

Yoochun gật đầu chào Mi Young rồi quay đi.Yunho nhìn theo Yoochun,ánh mắt anh xa xăm.

Mi Young tự nhiên có cảm giác lo sợ không tên.

-Yunho oppa…

Yunho như choàng tỉnh khỏi cơn mê,anh quay lại nhìn Mi Young:

-Sao em lại đến đây?

Mi Young luống cuống cười trừ,cô vội đưa giỏ thức ăn ra:

-C..cái này là do em tự làm,muốn đem đến cho oppa ăn thử…

Cô đỡ Yunho dậy rồi đặt giỏ lên bàn,bày đồ ăn ra.

Yunho đưa một thìa đồ ăn lên miệng.Anh gật gù rồi ngước lên,mỉm cười:

-Ngon lắm!

Mi Young mỉm cười hạnh phúc.Được rồi,Jaejoong thích anh là chuyện của cậu ấy.Anh lợi dụng cô cũng được.Ngay giờ phút này đây,cô tin rằng mình sẽ có thể bước vào trái tim anh.Chỉ cần anh vẫn chưa yêu ai thì cô vẫn còn cơ hội!

Yunho lén nhìn Mi Young.Cô là một cô gái tốt,anh sẽ đối xử tốt với cô,sẽ không để ai làm tổn thương cô.Cho dù..anh không yêu cô…

End chap2.

--- merged: Oct 22, 2011 6:07 PM ---

Chap3

Part 1

Từ sau hôm nghe được cuộc nói cãi vã giữa Yoochun và Yunho,Mi Young cảm thấy rất ngại khi tiếp xúc với Jaejoong.Cô đã muốn quên đi,xem như không có chuyện gì nhưng lại không thể.Những lời Yoochun nói ngày hôm ấy cứ văng vẳng xung quanh..

-Mi Young,em đem mớ giấy tờ này lên phòng hội học sinh giùm anh.Anh ghé qua phòng học lấy đồ chút rồi sẽ lên ngay!-Yunho nói với cô khi cả hai đang trên đường đến văn phòng hội học sinh.

Văn phòng hội học sinh,

Mi Young mở cửa đi vào,văn phòng giờ ăn trưa không có ai,chắc mọi người đều đã đi hết cả.Cô bước tới bên chiếc bàn đặt giữa phòng-nơi họp của hội học sinh-nhẹ nhàng đặt chồng tài liệu xuống.Cửa phòng bật mở,cô quay lại cười:

-Yunh..ơ,Jaejoong oppa.Sao anh ở đây giờ này?Không đi ăn trưa à?

Jaejoong hơi ngỡ ngàng nhìn Mi Young,đáp:

-À!Anh không đói.Sao em ở đây?Yunho đâu?

-Yunho oppa bảo phải lấy chút đồ ở phòng học,kêu em đem tài liệu này lên trước.

Jaejoong cười nhẹ,từ từ tiến đến chiếc kệ nhỏ đặt nơi góc phòng,với tay lấy hộp trà:

-Em muốn uống trà nhé?

-Oppa để em pha cho!-Mi Young dợm bước tới.

Jaejoong đưa tay ngăn:

-Ai lại bắt con gái đi pha trà cho mình uống chứ,để đó anh.-Cậu múc trà đổ vào bình lọc.

Mi Young ngồi trên ghế lặng nhìn cậu.Jaejoong quả thật rất đẹp!Sống mũi cao,làn da trắng muốt,môi đỏ hồng.Lúc mới gặp cô còn tưởng cậu là con gái.Cô chợt buột miệng:

-Jaejoong oppa..

-Hửm?-Jaejoong trả lời nhưng không quay đầu lại.Cậu cầm ấm trà trên tay khẽ lắc nhẹ.

-Nghe nói..anh thích Yunho oppa..?

XOẢNG!!!

Ấm trà trên tay Jaejoong rơi xuống,vỡ tan tành.Nước trà nóng văng trúng người cậu nhưng Jaejoong không nhận thấy,cậu chỉ chăm chăm nhìn vào Mi Young.

-S..sao em..

-Có chuyện gì thế?-Yunho đi vào.Anh nhìn Mi Young,rồi lại nhìn Jaejoong,ánh mắt hướng xuống phía dưới chân cậu.

Mi Young chưa kịp trả lời thì Jaejoong đã lên tiếng:

-K..Không có gì!Tớ lỡ tay làm rơi ấm trà…A!!!-Cậu cúi xuông nhặt,một mảnh vỡ cứa vào tay cậu bật máu.

Yunho vội chạy tới chỗ cậu,sắc mặt lo lắng

-Sao cậu bất cẩn quá vậy?!!Chảy máu rồi kìa.Đưa tớ xem!-Anh kéo tay cậu về phía mình.Vết cứa sắc lẻm,sâu hoắm,máu từ tay cậu tuôn ra không dứt.

Yoochun,Junsu,Ji Hyo đi về.Cả ba sửng sốt,đồng thanh hỏi:

-Có chuyện gì thế???

Yunho không để tâm đến xung quanh,ánh mắt anh chăm chăm nhìn vào vết thương của cậu.Chợt,anh bế xốc Jaejoong chạy ra ngoài trước con mắt kinh ngạc của mọi người.Bốn người còn lại cũng vội chạy theo.

-Yunho..-Trên tay Yunho,Jaejoong khẽ gọi.

-Cậu im lặng đi!Chết tiệt-Yunho rủa thầm.Anh bế cậu chạy đến phòng y tế của trường.Anh đá bật cửa,trong phòng lúc này không có ai.Anh đặt vội cậu lên giường rồi lục tủ tìm thuốc.

-K..Không sao đâu Yun..-Jaejoong khẽ nói với theo Yunho.

-Im lặng cho tớ!-Yunho hét lên.Anh cầm thuốc với bông băng đi về phía cậu.

Yoochun,Junsu,Ji Hyo với Mi Young cũng vừa theo tới.Junsu với Ji Hyo định chạy vào thì Yoochun đã đưa tay ngăn lại.Anh nhìn họ,khẽ lắc đầu rồi lại nhìn về phía Yunho và Jaejoong.Mi Young đứng lặng nhìn vào trong.Cô chợt thấy hoài nghi về thái độ của Yunho.

-Hôm nay cậu sao thế?Bình thường cậu cẩn thận lắm mà!-Yunho vừa nói vừa dùng bông gòn chặm thuốc cho cậu.Dáng điệu anh lúng túng,cúi gằm mặt để Jaejoong không thấy vẻ lo lắng của anh lúc này.-Đau không?-Yunho hỏi khi ngước lên.

Bắt gặp ánh mắt của Yunho,Jaejoong hơi khựng lại,cậu cười

-Không sao.Không đau đâu!

Anh sững người mấy giây trước nụ cười của cậu,cúi đầu xuống,dùng gạc băng vết thương lại

-Xong rồi!Cậu nhớ cẩn thận đó.-Anh cầm tay cậu,ngước lên.-Tớ sẽ rất lo.Vì vậy cậu không được bị thương nữa biết không?!!-Anh phồng má,ra điệu giận dỗi.

Jaejoong nhìn anh,cậu đỏ mặt,rồi bật cười.

-Này!Cậu cười gì chứ!-Anh ngượng chín mặt,khẽ quát.

Jaejoong vẫn cười không ngớt,cậu đưa tay nhéo nhẹ má anh.

-Bởi vì..Yunho của tớ rất đáng yêu!

-Cậu thật là..-Yunho nói lấp lửng,rồi cũng bật cười.

Không khí trong phòng y tế lúc này làm Mi Young cảm thấy khó chịu.Giữa anh và cậu như đang ở trong một thế giới của riêng họ mà không ai có thể xâm phạm được.Cô chưa bao giờ thấy được nét mặt như thế của anh…

Phải chăng đó chính là một phần trong con người Yunho mà cô mãi vẫn không thể chạm tới?Suy nghĩ đó làm cô run sợ.Dù anh không có tình cảm với cậu thì chừng ấy năm hai người họ ở bên nhau cũng làm cô lo lắng.Mi Young vội chạy vào phòng.

-Yunho oppa!-Cô lên tiếng làm anh và Jaejoong giật mình.Cả hai người cùng ngước lên.Yunho vội buông tay cậu ra,anh đứng dây,bước lại phía Mi Young.

Jaejoong nhìn bàn tay mình đang chưng hửng trước mặt.Cậu cụp mắt xuống,lui tay về..

-Sao em ở đây?-Yunho hỏi.

Mi Young nhìn anh với ánh mắt ngỡ ngàng.

Mi Young’s POV

Chẳng lẽ nãy giờ anh chỉ thấy mỗi mình cậu ta thôi sao?Còn em ở đâu?

Không được rồi!Yunho,anh đang làm em lo sợ…

End Mi Young’s POV

RRREEENNNGGGG!!!!

Tiếng chuông báo kết thúc giờ nghỉ trưa vang lên.Mi Young giấu đi ánh nhìn lạ lùng của mình.Cô cười thật tươi,nắm lấy tay Yunho,quay về phía Jaejoong.

-Đến giờ học rồi.Anh đưa em về lớp nha!uimm..Jaejoong à!Chúng em đi trước nha?!!

Yunho nhìn cô,rồi nhìn sang Jaejoong có vẻ ái ngại.

Jaejoong ngước nhìn anh,cười nhẹ.

-Cậu vào trước với Mi Young đi!Chút nữa tớ sẽ vào sau.

-Ờ..uim!Cậu nghỉ đi.Chút ra về tớ sẽ đón cậu!-Yunho nói.

Mi Young bất giác nắm chặt tay anh hơn.Jaejoong nhìn cô rồi quay sang anh.

-Không sao đâu!Chỉ là thương nhẹ ở tay thôi.Lát tớ tự về được!

Yunho nhíu mày nhìn cậu,anh không thích cậu như thế này,chưa bao giờ cậu từ chối anh.Trong lòng anh rất khó chịu.Yunho nạt nhẹ:

-Không nói nữa!Chút tớ sẽ đưa cậu về,cậu cứ ở yên đó!

Anh cầm tay Mi Young quay đi.

-Chun,cậu với Susu về lớp đi,cả Hyo nữa!-Jaejoong nói khi nhác thấy bóng ba người ngoài cửa.

-Uim!Bọn tớ đi đây.Cậu nghỉ ngơi đi!-Yoochun dắt Junsu đi,thằng bé cứ mãi nhìn Jaejoong với ánh mắt đầy lo lắng cho đến khi Yoochun khẽ thì thầm gì đó vào tai nó,rồi cả hai bước về lớp.

Bên ngoài,Ji Hyo vẫn đứng đó làm Jaejoong thấy lạ.Cậu dịu dàng:

-Hyo,sao thế em?Không về lớp à?Oppa không sao đâu!

Cô bước tới,không trả lời.Chỉ cúi đầu,cậu không thể nhìn thấy mặt cô lúc này.

-Sao lại nhìn oppa như thế?-Jaejoong làm bộ bĩu môi.

Ji Hyo ngồi xuống chiếc ghế bên giường,khẽ đưa tay nắm lấy tay cậu.

-Oppa..đau không?-Cô hỏi.

-?Thế này thì đau gì.Em đừng nghe Yunho,cậu ấy làm quá đó!-Cậu xua tay,cười cười.

-Không phải.-Cô ngước lên-Nhìn họ..đau không?

End part 1.

Part 2

Câu hỏi của Ji Hyo như gáo nước lạnh tạt vào mặt cậu.Nụ cười trên môi Jaejoong tắt ngấm.

-E..Em..em nói gì lạ vậy?!!Đau gì

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC