Chapter 2: Câu chuyện của Enfield

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   'Một buổi sáng xám xịt, tôi đang trên đường về nhà, lúc đó khoảng 3 giờ sáng. Lúc đầu tôi đi một quãng đường rất dài và không thấy ai hết. Mọi người đều đang trong giấc ngủ. Con phố vẫn đang bật đèn, nhưng nó thoáng đãng và yên lặng.
   'Bỗng nhiên tôi trông thấy 2 người. Một người là một gã đàn ông thấp bé, đi rất nhanh về phía lối rẽ của của con đường. Người còn lại là một cô bé khoảng 8 hay 9 tuổi gì đó, tôi nghĩ thế. Cô bé đang chạy nhanh nhất có thể cũng về phía lối rẽ. Lẽ dĩ nhiên, cô bé đang chạy trốn khỏi người đàn ông thấp bé.
   'Rất nhanh sau đó, tôi đã chứng kiến vài thứ thật khủng khiếp. Bé gái đã vấp ngã, và người đàn ông rất bình tĩnh đi trên cô ấy. Hắn dẫm lên cơ thể con bé! Cô bé đã khóc rất lớn, dĩ nhiên rồi, nhưng gã đàn ông không hề dừng bước hay thậm chí quay đầu nhìn lại - hắn chỉ đi tiếp! Gã đàn ông không hề hành động như một con người - hắn giống với một cỗ máy không biết suy nghĩ hơn. Và sau đó cô bé bắt đầu thất thanh kêu lên.
   'Tôi hét to và chạy đến sau gã đàn ông. Cuối cùng tôi cũng bắt được hắn bằng cách túm lấy cổ hắn, và mang hắn trở lại. Đã có một nhóm người ở đó vây quanh đứa nhỏ đang khóc - gia đình cô bé, và một vài người hàng xóm.
   ' "Gọi bác sĩ đi!"ai đó nói, và một trong số những người hàng xóm nhanh chóng chạy đi.
   'Hắn rất bình tĩnh - gã đàn ông đã dẫm trên đứa trẻ. Gã không cố gắng bỏ trốn. Nhưng gã đã nhìn vào tôi một lần, và người tôi lạnh cóng. Tôi ghét hắn.
   'Những người xunh quanh đứa trẻ rất nhanh mời được một vị bác sĩ. "Cô bé không đau lắm - chỉ đang hoảng loạn mà thôi", bác sĩ nói. Nhưng có vài thứ rất không bình thường trong tất cả những việc này. Tôi ngay lập tức cảm thấy căm ghét tên đàn ông mà tôi đang bắt giữ. Gia đình cô bé cũng ghét hắn, và điều đó là tất nhiên. Nhưng vị bác sĩ lại không giống chúng tôi. Ông ấy là người đàn ông khoa học lạnh nhạt và bình tĩnh. Nhưng mỗi khi ông ấy nhìn gã đàn ông thấp bé, tôi thấy được mặt ông trở lên trắng và ghê tởm.
   ' "Ông ấy cũng muốn giết hắn," tôi nghĩ.
   'Tôi hiểu thứ trong suy nghĩ của người bác sĩ. Ông ấy nhìn tôi. Ông ấy biết thứ trong suy nghĩ của tôi.

   ' " Chúng tôi không thể giết hắn, kể cả nếu chúng tôi muốn," chúng tôi không phản đối. Nhưng chúng tôi hứa sẽ tạo ra nhiều rắc rối cho hắn nhất mà chúng tôi có thể.
   ' " Chúng tôi sẽ nói với bạn của chúng tôi về điều này!"chúng tôi nói với hắn. "Mọi người ở London sẽ được nghe về nó!"
   'Và mọi lúc, chúng tôi giữ những người phụ nữ cách xa hắn. Họ đã rất điên cuồng và nguy hiểm bởi vì họ quá tức giận. Tôi chưa bao giờ thấy nhiều khuôn mặt tràn đầy sự căm ghét đến thế. Và đó là gã đàn ông, ở tâm điểm. Hắn đã hoảng sợ, nhưng hắn lại cười một nụ cười xấu xí và không hề cử động.
   ' "Nếu ông muốn tiền," hắn nói, "nói với tôi. Chả ai muốn gặp rắc rối với những người như ông."
   'Chúng tôi nói hắn trả 100 bảng anh cho đứa trẻ và gia đình cô bé. Lúc đầu hắn không đồng ý với điều đó, nhưng đám đông quanh hắn nhìn rất dữ tợn, và cuối cùng hắn nói, " Được rồi. Tôi sẽ trả."
   'Sau đó, chúng tôi cần đi lấy tiền. Và anh thử nghĩ xem hắn đã đưa chúng tôi tới đâu? Đến nơi xấu xí đó với cánh cửa! Hắn lấy chìa khoá ra khỏi túi áo khoác, mở cửa và đi vào.
'Chúng tôi đợi bên ngoài. Sau một lúc, hắn bước ra với 10 bảng tiền mặt và một tờ séc cho chỗ tiền còn lại. Tờ séc đã được kí, và chữ kí đã làm tôi bất ngờ. Đó là tên của một người đàn ông nổi tiếng. Tôi không thể nói cho anh cái tên, nhưng anh chắc chắn đã biết nó rồi.
' "Tôi không thích điều này," tôi nói. "Ông bước vào một cánh cửa như thế này vào 4 giờ sáng, và ra ngoài với tờ séc của một người khác cho gần 100 bảng anh! Nó rất không hợp lý."
'Hắn cười nụ cười xấu xí của hắn lần nữa và trả lời, "Ông không cần phải lo lắng. Tôi sẽ ở cùng ông cho tới lúc ngân hàng mở cửa. Và sau đó tôi sẽ lấy tiền với tờ séc."
'Cha của đứa trẻ, gã đàn ông và tôi đã đến nhà của tôi và chờ cho đến buổi sáng. Sau bữa sáng, chúng tôi đến ngân hàng cùng nhau, cùng với tờ séc. Và ngân hàng đã đưa tiền mà không hỏi gì hết.'


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net