Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe của Trình Phong vừa dừng tại gara của khu A Vương Linh đã nhanh chóng xuống xe, chạy như bay vào trong. Trầm Úc thấy vậy không khỏi cảm thán. 

" Cô ấy chắc chạy nhanh hơn cả lính đặc chủng."

Sau đó vỗ vai Trình Phong. 

" Nghệ sĩ trong công ty cậu đều được rèn luyện như vậy sao?"

Anh không quan tâm đến hai người kia. Ném chìa khóa cho Bạch Hách. 

" Hai người thích lượn đi đâu thì lượn đi."

Ai ngờ bọn họ lại bám đuôi theo anh vào trong. Nói không có gì chơi. thôi đành làm khán giả ở dưới khán đài cổ vũ cho anh. Anh bực mình nhưng không làm gì được. Đành nghiến răng ken két.

Anh vừa vào trong đã nhìn thấy Vương Linh quần áo chỉnh tề. Bọn Trầm Úc theo sau cũng không khỏi khen ngợi tốc độ của cô. Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng kết hợp cùng quần âu và đôi giày cao gót. Trông cô lúc này già dặn hơn rất nhiều, có nét cuốn hút của một người phụ nữ chứ không như mọi khi giống một thiên thần. Sở dĩ chị quản lý mang đến cho cô khá nhiều váy nhưng suy đi tính lại cô lại chọn bộ đồ công sở này. Vì cô nghĩ đây là một chương trình thực tế, nói về những cuốn sách của cô. Không phải chốn tiên bồng để cô diện những bộ váy lộng lẫy, kiêu sa bước ra như một nàng công chúa. Ngoài Mộc Ly ra sẽ chẳng ai biết cô viết sách chỉ đơn giản để kiếm thêm chi tiêu cho mọi người. Cuộc sống của cô khó nhằn như nào.

Thấy bọn Trầm Úc người thực hiện chương trình ngạc nhiên. Tỏ ý muốn mời họ tham gia cùng nhưng họ chỉ xua tay nói lần khác họ sẽ tham gia. Điều kiện là chương trình phải có Vương Linh. Nhờ lời nó đó của bọn họ mà sau này Vương Linh được mọi người chú trọng hơn, không dám chèn ép cô nữa. Chỉ việc cô khiến cho Lâm Trình Phong tham gia chương trình đã là một bước tiến nhảy vọt rồi nay lại có thêm Trầm Úc, Bạch Hách hứa sẽ tham gia nữa.

Chương trình nhanh chóng được bắt đầu. Vương Linh trong vai trò là một nhà văn. Lâm Phong Đình trong vai trò nhà khách mời đặc biệt. Trầm Úc và Bạch Hách được sắp xếp chỗ ngồi thoải mái, ngay gần trường quay. Bọn họ không khỏi cười sung sướng với nhau. Họ muốn nhìn dáng vẻ Lâm Phong Đình này sẽ như thế nào.

Người dẫn chương trình bắt đầu như mọi khi. Giới thiệu bản thân, giới thiệu bọn họ. Sau đó liền bắt đầu nói vào những cuốn tiểu thuyết của cô. Các câu hỏi xoay quanh về việc viết tiểu thuyết của cô. Về những nhân vật chính, nhân vật phụ và tình huống truyện. Vương Linh đều vui vẻ trả lời, câu nào câu đó rõ ràng, sắc bén. Vậy là đã hết 2/3 chương trình. Giờ đang là giờ nghỉ giải lao. Vương Linh mệt mỏi ngã ra sofa. Má cô đột nhiên thấy lạnh, giật mình ngồi dậy. Không ngờ thấy bọn Trầm Úc, Phong Đình đưa cho cô cốc kem. Cô ngây ngốc mà nhận lấy. Bạch Hách bật cười.

" Em mau ăn đi. Là Lâm chủ tịch quan tâm đến cấp dưới như bọn em lên bọn tôi được hưởng lợi ké đấy."

Cô liếc mắt nhìn Bạch Hách. 

" Gia sản của anh không khéo còn mua hết cả các nhà máy sản xuất kem ý chứ."

Sau đó liền cười quỷ dị.

" Anh được lợi của em thì cũng phải giả lợi cho chứ nhỉ? Anh cho em mấy chương trình kiếm nhiều tiền một tí."

" Dưới trướng của chủ tịch Lâm bọn em khổ sở lắm. Ngủ không được ngủ, ăn không được ăn."

Anh ấy quay lại nhìn Phong Đình.

" Cậu ăn hết phần của nhân viên sao? Hoặc là nhân viên của cậu quá tinh ranh."

Cô vui vẻ huýt sáo, giả vờ thở dài.

" Cả hai. Vế sau nặng hơn vế trước một chút."

Anh cưng chiều mà xoa đầu cô. Lúc này đúng lúc người thực hiện chương trình bước vào. Không khỏi nghi ngờ quan hệ của hai người. Cô nhanh chóng thoát khỏi anh, tiếp tục ăn kem. Người thực hiện chương trình ngại ngùng, họ nhẹ một tiếng. 

" Mọi người chuẩn bị, 5 phút nữa bắt đầu."

Vương Linh cắn cắn chiếc thìa quay lại nhìn người thực hiện chương trình 

" Có thể xem qua nội dung câu hỏi không ạ?"

" Anh ấy chưa đọc tiểu thuyết của em."

Cô đưa tay chỉ sang Phong Đình. Người thực hiện chương trình ngạc nhiên sau đó liền nhìn cô bằng ánh mắt khác. Ánh mắt kinh thường. Phong Đình đương nhiên nhận ra, khó chịu thể hiện ra mặt. 

" Anh đã đọc qua rồi."

Bọn họ ngây người, người thực hiện chương trình sau đó liền rời đi. Vương Linh cũng cần chuẩn bị chút nên đi trước. Phong Đình liền quay lại nhìn bọn Trầm Úc. 

" Tiểu thuyết của cô ấy là quyển nào vậy?"

Bọn họ đều nhún vai tỏ vẻ không biết. Trước khi đi Bạch Hách vỗ vai anh. 

" Cố gắng vượt qua."

Sau đó là một tràng cười vô liêm sỉ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#báo #thông
Ẩn QC