The Truth [Chap 1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tokyo một ngày trời nóng.

Trong con hẻm nhỏ đứng lác đác vài cô gái, họ giữ một khoảng cách với nhau, có người chỉ đứng đó dựa vào tường, ngẩn người suy nghĩ gì đó; có người lại ưỡn ngực, khoe ra vòng một gợi cảm bên dưới chiếc áo mỏng manh, hòng dụ dỗ vài người qua đường; có người lại đứng đó, rít vài hơi thuốc cho ấm người.

"Này. Em đi đâu vậy?! Đây không phải nơi cho trẻ vị thành niên." Một cô gái thả điếu thuốc gần tàn xuống mặt đất, dùng giầy cao gót dập tắt nó rồi cất tiếng.

"Chị nhìn tôi giống trẻ vị thành niên lắm hả?" Jurina quay lại nhìn cô gái và chỉ vào mũi mình. Sau đó cô hỉnh mũi tỏ vẻ xem thường. Chưa có ai nhìn cô mà nói cô còn vị thành niên cả, đến nỗi cô đi mua rượu còn không bị hỏi chứng minh.

"Không. Mặt thì không giống." Rena lắc đầu nhưng sau đó cô đưa mũi lại gần khóe miệng Jurina, giả vờ như ngửi gì đó. "Nhưng mùi thì vừa nghe là biết..."

"Mùi.. mùi gì chứ?" Jurina bỗng nhiên bị người lạ áp sát, cô đỏ mặt lùi lại.

"Mùi sữa." Nói xong Rena che miệng cười, cô cũng không hiểu sao, bản thân cô bình thường không thích xen vào chuyện của người khác nhưng vừa gặp cô bé này đi qua, Rena lại không nhịn được muốn trêu chọc.

Jurina ngẩn ra vài giây nhưng sau đó chợt hiểu, cô gái này đang chê cô miệng còn hôi sữa. Gương mặt của cô vẫn đỏ bừng, nhưng đã chuyển từ xấu hổ sang tức giận.

"Thế nào? Tôi nói không đúng à? Trẻ vị thành niên như em đến đây làm gì?!" Rena rút bao thuốc từ túi áo khoác ra, châm lửa đốt một điếu.

"Tất nhiên là để tìm... tìm..." Nửa câu đầu Jurina vẫn còn mạnh miệng nhưng rồi đến nửa câu sau, chính xác hơn là còn một từ cuối cô chẳng thể nào mở miệng nói ra được.

"Tìm gái." Rena kết thúc câu nói dùm cô gái nhỏ, đưa điếu thuốc lên môi lại rít một hơi. Rena biết cô bé này đi tìm gái chứ không phải tìm trai vì khu này chỉ toàn những cô gái như cô, làm nghề này đã vài năm, loại khách có sở thích đặc biệt gì mà Rena chưa từng tiếp?!

Jurina đỏ mặt, không đáp lại mà ngẩn người nhìn Rena nhả khói thành từng làn, bay lên một cách lơ lửng đầy mờ mịt kia. Cô nhìn những ngón tay kẹp điếu thuốc cho đến bờ môi đang ngậm lấy chúng, ánh mắt dừng lại ở khoảng cổ mở rộng của áo sơ mi.

"Còn nhỏ mà đã..." Rena lầm bầm khiến Jurina ngẩng lên, ánh mắt hai người gặp nhau. Nhìn ánh mắt cô gái nhỏ kia, Rena biết có mở hàng rồi, chỉ không biết là sau đó cô có phải đốt phong long không nữa.

"Một ngàn yên một lần, qua đêm ba ngàn yên." Rena thông báo giá, cô cũng không muốn xong việc rồi mới biết người kia không đủ tiền. Thường thì Rena không làm việc này vì khách của cô toàn là khách quen, mặc dù có gương mặt khá trẻ cùng thân hình không đến nỗi tồi, nhưng Rena thường bị đánh giá là quá nguyên tắc và khó tính. Khách làng chơi bây giờ chẳng ai dành thời gian cho một cô gái đã hơn hai mươi tuổi như cô, khi mà những cô gái chỉ mười mấy tuổi đứng hàng dài bên kia. Rena quay lại nhìn cô gái mà cô đang dẫn vào khách sạn, có khi những cô gái đứng bên kia đường còn nhỏ tuổi hơn cô bé này.

Về phần Jurina, cô cảm thấy hơi hối hận, ba ngàn yên dù sao cũng bằng tiền tiêu vặt nửa tháng của cô. Lẽ ra cô không nên nghe đám bạn thách thức, chỉ là một chầu ăn uống cho cả lớp, cô đãi được. Nhưng mà chuyện cũng đã rồi, tính tò mò của Jurina không nhỏ chút nào, bình thường xem mấy cái phim dành cho người lớn, Jurina thuộc dạng mặt không đỏ, nhưng cùng người khác làm thì chưa bao giờ. Dù sao Rena đã nói đúng, cô chỉ là trẻ vị thành niên, chính xác hơn là vừa suýt soát qua tuổi trẻ em, trở thành vị thành niên-mười lăm tuổi. Dù Rena có đoán, cũng đoán cô phải mười tám, mười chín tuổi, sắp làm lễ trưởng thành, chứ không ngờ cô mới chỉ là học sinh cấp hai.

Cửa khách sạn đóng vào, không có màn áp cửa hôn nhau kịch liệt như trong phim hay không có chuyện bắt trói quăng lên giường hãm hiếp như trong đầu óc Jurina đang bay lởn vởn. Rena chỉ từ tốn đi về phía chiếc giường duy nhất, còn Jurina không biết làm gì, đành ngồi trên ghế sô pha cầm điều khiển TV lên bấm bừa. Những hình ảnh và âm thanh hiện lên từ chiếc TV làm Jurina giật mình, cô vội vàng đổi kênh, nhưng Jurina không biết đây là khách sạn tình yêu, dù cô có bật kênh nào cũng là kiểu phim đó, chỉ khác mỗi thể loại.

Jurina đỏ mặt, ngón tay bấm nút cũng bắt đầu lộn xộn, cô không phải chưa từng coi phim đen chung với ai, nhưng lúc đó một chút cảm giác cũng không có, chính xác là chỉ giống như coi cho bằng bạn bằng bè thôi. Jurina ngừng bấm khi chuyển đến thể loại nữ – nữ, thể loại này cô cũng có coi, coi nhiều nữa là đằng khác, chỉ khác là lần này cô cảm thấy hít thở không thông, nhìn hình ảnh hai cô gái đang quấn lấy nhau trên TV, Jurina bắt đầu tưởng tượng đó là mình và cô gái kia.

Bỗng một đôi tay choàng quanh cổ Jurina, cánh tay trần trắng nõn. Rena áp sát vào người Jurina, để trước ngực mình ép vào người cô bé, đầu dựa vào vai, quay sang nói thì thầm vào tai Jurina. "Tôi không đủ đẹp nên em phải coi phim để có hứng à?" Nói xong còn thổi nhẹ vào tai Jurina.

Jurina giật mình, kéo tay Rena đang quàng quanh cổ cô ra, Rena không chỉ buông ra mà còn tiện đà ngồi ra đằng trước sô pha, đổi từ quàng tay từ phía sau sang quấn tay sau cổ Jurina kéo xuống, lúc này Jurina nửa ngồi nửa nằm lên người Rena.

"Chị..." Jurina chỉ nói được một chữ rồi nghẹn lời, cô quay mặt đi tránh gương mặt đang cười cười nhìn cô cũng như thân thể đang trần như nhộng của Rena.

"Chị mặc quần áo vào đi." Jurina quay đi nhưng trước mặt lại là cái TV đang phát hình ảnh nóng bỏng, khiến cô cảm thấy không biết nên đưa mắt đi đâu.

"À xin lỗi. Thì ra em thích tự cởi quần áo của tôi." Rena ra vẻ thấu hiểu nói. Sau đó còn nói thêm một câu khiến Jurina sợ chết khiếp. "Em thích ở trên hay ở dưới?"

"Có thể ngồi nói chuyện không thôi được không?" Jurina cuối cùng phải quay lại nhìn Rena, dù sao nói chuyện mà không nhìn mặt người ta thì cũng là bất lịch sự, và Jurina chỉ thật sự nhìn mặt trong khi vẫn cố gắng kiềm chế dời ánh mắt xuống dưới.

Rena đảo mắt cười to rồi trả lời ngắn gọn. "Không."

"Này..." Jurina định phản bác gì đó nhưng lại thôi, cô thở dài hỏi. "Tại sao?"

"Tại vì đó là nguyên tắc của tôi." Rena nói và đưa hai tay đang câu cổ Jurina lên vai của cô bé. "Tôi rất yêu nghề nha." Cuối câu Rena còn kéo dài giọng, trong khi đó một tay đã vuốt qua lớp áo sơ mi ngay cổ Jurina, luồn vào trong vuốt lên xương quai xanh của cô bé.

"Vậy..." Jurina rùng mình trước đụng chạm đó, cô cố nói hết câu. "Vậy nói chuyện xong rồi làm được không?"

Trả lời Jurina vẫn là một tràng cười cùng câu trả lời không cứng rắn.

"Tại sao? Không phải chị thường phải chiều theo tất cả mọi việc tôi muốn ư?!"

Rena lại cười, hôm nay chắc là trời nóng quá nên cô mới có hứng thú nói nhiều như vậy với một người. "Em xem phim tình cảm hay tiểu thuyết lãng mạn nhiều quá nên bị lậm à. Cái em nói là dịch vụ hẹn hò thuê, em muốn có người tâm sự thì chỉ cần trả tiền gặp họ trong vài giờ, thậm chí trả thêm thì cũng có thể lên giường."

Rena uể oải đẩy Jurina ra rồi đứng dậy. "Em nghĩ làm gái là gì? Tôi không dư thời gian để chơi đùa với em." Có vẻ như kiên nhẫn của Rena đã hết.

"Vậy chị ở dưới đi." Rena đã định mặc quần áo lại nhưng cô ngừng lại khi nghe Jurina nói vậy.

Rena không chần chờ, cô nằm lên giường, một chân duỗi thẳng một chân co gối lên, ra vẻ lười biếng mà khiêu gợi. Jurina đứng đó, hết nhìn Rena lại nhìn sang hướng cái TV, sau đó thở dài tắt TV đi, bò đến kế bên Rena.

"Khoan." Ngay khi đôi môi run run của Jurina sắp chạm vào môi Rena thì cô để một ngón tay của mình lên môi Jurina ngăn cô bé lại.

"Em đã từng hôn ai chưa?" Rena nhìn thẳng vào mắt Jurina. Cô cũng chưa từng hỏi ai câu đó vì chắc chắn chẳng cô gái trong sáng nào lại đi tìm gái, nhưng ở Jurina cô cảm thấy được sự khác biệt.

"Chưa." Jurina hơi ngượng ngùng nói, dù sao ở tuổi của cô mà chưa từng yêu ai cũng như chưa có nụ hôn đầu thì cũng khá xấu hổ.

"Vậy không cần hôn tôi." Rena nói và ngón tay đang ở trên môi Jurina lướt qua gương mặt của cô bé, một lần nữa chạm vào xương quai xanh.

Jurina bắt lấy ngón tay đang nghịch ngợm kia của Rena, cô há miệng cắn vào, nhưng không mạnh, sau đó lại đổi từ cắn sang liếm mút ngón tay Rena.

"A..." Một tiếng rên vang lên từ miệng Rena sau đó nối tiếp nhau vang lên, cô không hề có ý định kiềm nén, dù sao hành động đó chỉ dành cho tiểu thư khuê các dễ xấu hổ thôi.

Rena mỉm cười nhìn ngón tay Jurina đùa nghịch trên cơ thể mình trong khi miệng cô bé vẫn ngậm lấy ngón tay cô. Cơ thể Rena khá nhạy cảm, nhưng sau từng đó năm tiếp khách, muốn không mất cảm giác cũng khó, nhất là trong tay Jurina đầy vụng về, lóng ngóng như thế.

Jurina thả ngón tay Rena ra, cô dùng miệng thay cho bàn tay đang đùa nghịch trên ngực Rena, mút rồi lại liếm. Jurina dừng lại ở ngực Rena rất lâu, chơi đùa cho cả hai bên ngực Rena từ không có cảm giác đến cũng phải cương cứng thẳng lên.

Rena hơi ngạc nhiên, cô nghĩ trước đó Jurina chỉ giả vờ, những gì Jurina đang làm không giống như lần đầu làm chuyện này chút nào. Nghĩ vậy trong lòng Rena cũng bình tĩnh lại, không xem Jurina đặc biệt nữa, nhưng cơ thể cô thì bắt đầu có phản ứng, Rena cọ sát hai chân vào với nhau, cô hết co đùi phải rồi lại co đùi trái lên. Rena rên rỉ thành tiếng và lớn hơn nữa, cô cảm thấy giữa hai chân mình dính dính khó chịu, tay ôm lấy đầu Jurina đang vùi trên ngực cô.

Jurina ngẩng đầu lên, dùng khóe mắt liếc thấy Rena đang nhắm mắt lại, ngửa đầu ra sau thở dốc, cô đưa đầu gối chạm vào giữa hai chân Rena. Những gì Jurina đang làm chỉ mô phỏng theo những bộ phim mà cô đã coi, cô đặt hai tay lên ngực Rena tiếp tục hoạt động, trong khi bản thân thì tụt xuống hai chân cô ấy.

Ngay khi Rena phát hiện ra hành động ấy, Jurina đã đặt hai chân cô lên vai mình, và hôn lên nụ hoa ẩm ướt giữa hai chân cô. Cảm giác đầu lưỡi nham nhám, chạm vào rồi lướt vòng quanh trước khi đâm vào trong người mình, Rena cong lưng lại, cô cảm thấy đã lâu lắm rồi bản thân mới ướt như vậy, đã lâu rồi cô mới không thể kiềm chế bản thân như vậy.

Rena tiếp khách, đa phần là khách nam, mà khách nam thì phần dạo đầu không nhất thiết phải có quan hệ bằng miệng, nếu có, cũng là Rena làm cho họ. Còn họ thì không làm như vậy với cô, không phải họ không biết hay không thích làm, mà lý do rõ ràng thôi. Họ chê cô bẩn, nhưng bẩn ở đây không phải là theo nghĩa đen, vì cô là gái, ai biết cô đã lên giường với bao nhiêu người, chính cô còn không biết.

Rena ôm lấy đầu Jurina đang vùi vào giữa hai chân cô, cong lưng lên, cơ thể co giật theo từng đợt. Rena có chút mệt mỏi, nhìn Jurina từ dưới trườn lên, cô bé ấy đang nhìn cô chằm chằm.

"Sao chị lại khóc?" Rena hoảng hốt khi thấy Jurina vừa hỏi câu đó vừa lau nước mắt cho cô. Rena đã khóc, nhưng chính cô cũng không biết từ lúc nào và vì sao.

"Chị rất đẹp." Jurina nói gần như thì thầm khi dừng lau nước mắt cho Rena. "Em... em có thể làm nữa được không?" Jurina ngại ngần hỏi và điều đó khiến Rena bật cười.

"Đương nhiên, đêm nay tôi là của em." Rena trả lời sau đó dùng hai tay ôm lấy cổ Jurina.

Jurina một lần nữa cúi người vùi đầu vào ngực Rena, một tay cô lướt vào giữa hai chân Rena, nơi đó vẫn còn ướt. Jurina đưa ngón giữa vào, nó dễ dàng trượt vào trong người Rena, nhưng vẫn khiến cô khẽ rên lên. Jurina đưa tiếp ngón trỏ vào, cảm giác vừa khít ôm trọn lấy hai ngón tay cô, bên dưới người cô, Rena cong người lên để cả hai sát vào nhau hơn.

"Có đau không?" Jurina lo lắng hỏi, và điều này khiến Rena càng cười dữ hơn, đến nỗi trước ngực cũng rung theo giọng cười của cô.

"Em nghĩ gì vậy. Tôi cũng đâu phải lần đầu làm, đau gì mà đau." Nói xong hông còn khiêu khích cử động, bên trong hơi ép lại tay Jurina làm cô run lên.

Jurina cũng ý thức được mình hỏi vớ vẩn, để đỡ quê, cô bắt đầu đi chuyển tay, từ chậm đến nhanh, từ từ tốn đến mạnh bạo. Rena một bên rên rỉ, một bên di chuyển cơ thể theo cử động của Jurina.

"Em...em.. tên.. gì?" Trong tiếng thở gấp của Rena, Jurina nghe được cô gái kia hỏi tên mình.

"Jurina." Jurina nặng nhọc thở vào tai Rena thì thầm tên của mình.

"Aaa.. Jurina... nhanh.. nữa... Jurina..." Tiếng rên rỉ của Rena lại vang lên, lần này mang theo tên Jurina trong không khí đầy gấp gáp, và tên của Jurina cũng vang lên khi hông và đùi Rena siết lại, nước từ giữa hai chân chảy ra, thấm ướt ngón tay Jurina, khi cô rút tay ra, chúng chảy xuống mu bàn tay đến cổ tay Jurina.

Rena thả mình nằm hẳn xuống giường, mắt vẫn nhắm lại, môi mở ra thở gấp vì có lẽ chỉ dùng mũi thì không đủ để lấp đầy không khí cho phổi của cô. Jurina dừng lại, cô nhìn đôi môi đỏ không phải vì son kia của Rena, môi mấp máy gì đó định nói nhưng rồi lại thôi.

Rena thì mở to mắt, quên mất việc cần phải hít thở để lấy lại không khí, chỉ chú ý đến việc Jurina đang dùng môi lấp môi cô, Rena trong lòng chỉ biết cười khổ, cô bé này hôm nay đã phá nhiều luật của cô lắm rồi, phá thêm một luật cũng không sao. Nghĩ vậy Rena nhắm mắt đáp lại nụ hôn đầy vụng về của cô bé.

...

Jurina mở mắt rồi ngay lập tức nhắm lại vì ánh đèn vàng trên đầu giường, cô chớp chớp mắt để quen với ánh đèn vàng vọt đó nhưng rồi bỗng nhiên ngồi bật dậy khi nhận ra cái đèn ngủ và trần nhà kia không phải thứ quen thuộc trong phòng cô. Tấm mền trên người Jurina trượt xuống khỏi vai khi cô ngồi dậy, cúi nhìn chính mình, Jurina thở phào an tâm. Quần áo còn nguyên, cô cũng không sứt mẻ miếng nào.

Jurina nhớ rõ lại chuyện tối qua, cô quay đầu sang kế bên tìm kiếm nhưng không còn ai khác trên giường, quay đầu nhìn khắp phòng một lượt, không có ai cả, đèn nhà vệ sinh cũng không sáng. Jurina cảm thấy có chút hụt hẫng, cô đứng dậy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, nhưng những dòng chữ đỏ chói mắt viết bằng son môi trên gương soi nhà vệ sinh đã khiến Jurina nở nụ ngây ngốc trước gương, sự hụt hẫng trong lòng cũng biến đâu mất.

"Tôi về trước, tiền phòng tôi đã trả rồi, xem như khuyến mãi lần đầu cho em. Hẹn gặp lại."

Sau khi ngẩn ngơ đủ lâu, Jurina nhận ra một điều, cô bóp bóp trán, vừa xóa vội dòng chữ trên gương vừa thì thầm. "Không có giấy nhắn lại cũng đâu cần phải phá hoại như vậy."

Xóa xong dòng chữ nhưng nụ cười trên môi Jurina vẫn không biến mất. "Ừ thì hẹn gặp lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net