chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cứ như vậy,mỗi chủ nhật hàng tuần em lại qua nhà anh học bài(nói cho sang thui chứ qua ăn chực tại cơm nhà anh ngon lạ thường). Bổng 1 ngày nói thẳng ra là 20/10 đó anh tỏ tình mình. Anh nói: em chịu làm người yêu anh không. Và ta la mik đã đồng ý, tui tính là 19/11 tỏ tình anh nhưng lại không ngờ anh mở lời trước nhưng có 1 điều làm mình buồn đó chính là anh bắt phải mập mờ (đó có điềm) nhưng tui cũng suy nghĩ chắc mới quen anh không muốn công khai vì sợ em còn nhỏ quá cái ngta nói. Anh dụ em nữa nên thui. Em vẫn yêu đời vui như được của vàng. Đọc tới đây mọi người thắc mắc tại sao tỏ tình bằng lời không hay có quà không đúng hem. Tất nhiên là có quà rồi anh tặng em 1 con gấu màu xanh và 1 bó bông màu xanh, tuy không thích màu xanh nhưng anh tặng là em sẽ nhận hết. Tui vẫn không nghĩ nhiều vì chắc anh thích màu xanh nên thui có gì mai mốt nói anh sao. Chúng tui quen được 1tuần, ngày nào tui cũng kể những chuyện buồn vui tui gặp và còn nói với anh sở thích cũng như những món tui cực ghét và dị ứng. Hôm sao, anh rủ tui đi ăn nhưng anh hỏi tui ăn gì tui liền nói là quán anh chọn á chứ món gì em cũng ăn được. Và thế anh chở tui đến món bún đậu mắm tôm anh kêu 2 phần xong tui nói cho em 1 chén nước mắm. Anh nhìn tui và nói, em thích bún đậu mắm tôm lắm mà sao nay em ăn không... anh nói và khựng lại và chửa cháy bằng cách anh nhớ bạn anh hay ăn nên anh quên(có điềm). Anh chở tui đi chợ đêm anh chơi trò chơi thắng được gấu và anh lấy con gấu(lấy bình thường đâu chuyên kể) anh lấy đúng màu tui ghép cái tui nói anh ơi em không thích xanh em thích màu hồng. Anh khựng lại và nói à anh quên ấy mà( tui nói hoài quên qq) chơi xong anh chở tui về, cái anh chở tui vô nhà ai á! anh thắng lại bảo tui xuống, tui quay qua hỏi anh tới nhà em đâu mà xuống anh lại giật mình. Tui thấy ngộ lắm nhe mấy má bắt đầu cấn cấn rồi đó. Đi 1 hồi cũng tới nhà tui xong tui nói nào anh về nt em nha.

____________________
Lại nhà tui đây


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC