Chương 1 : Vương Dịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Dịch, một nữ doanh nhân trẻ đẹp và là chủ của công ty W, được biết đến là tỷ phú trẻ nhất thành phố S và còn được biết đến là một người tham công tiếc việc, không quan tâm đến bất kỳ mối quan hệ tình cảm nào.

Mọi người biết cô ấy thích con gái nhưng họ không biết lý do tại sao cô ấy không thích tán tỉnh hay hẹn hò, thậm chí gia đình cô ấy luôn thuyết phục cô ấy kết hôn với ai đó để người đó bầu bạn cùng cô nhưng Vương Dịch luôn tỏ ra không quan tâm và phớt lờ đi chuyện đó

Một ngày nọ, hội đồng quản trị tổ chức một cuộc họp và Vương Dịch cũng đến dự. Khi cô ấy đến mọi người đứng dậy và cúi chào trước cô ấy:"Xin chào Chủ tịch!" Mọi người nói với một giọng bình tĩnh và Vương Dịch chỉ ném cho họ một cái biểu cảm lạnh lùng.

"Chúng ta hãy bắt đầu cuộc họp luôn đi." Vương Dịch nói và ngồi vào ghế giám đốc điều hành.

"Chủ tịch, đừng lo lắng, cuộc họp này sẽ không lâu đâu." Thư ký của cô ấy nói.

Vương Dịch nhìn đồng hồ: "Đừng nói nữa, bắt đầu cuộc họp đi." Cô nói với vẻ mặt nghiêm túc và điều đó khiến mọi người càng lo lắng về cuộc họp lần này

Thư ký của cô đi phía trước và mở máy chiếu, cho họ thấy phần trăm doanh thu của công ty. Vương Dịch hơi ngạc nhiên, cô đã chú ý đến doanh thu của công ty đang dần đi xuống.

"Đây là gì?" Hỏi với một giọng nghiêm túc.

Mọi người không dám mở lời và ngay cả thư ký cũng không thể trả lời câu hỏi của cô, tất cả mọi người trở nên vô cùng hoảng loạn và có những người khác chỉ biết cúi mặt xuống. Vương Dịch đứng lên để xem lại và chỉ nghĩ rằng mình vừa nhìn nhầm bản báo cáo.

"Tôi đang nhìn thấy cái quái gì đây? Mau nói đây chỉ là một trò đùa của các người đi?!" Vương Dịch vẫn không thể tiếp nhận được chuyện này.

"Chủ tịch, để tôi giải thích-" Chưa kịp nói xong, Vương Dịch đã ném chai nước một cách tức giận và nói: "Sản phẩm mà tôi đã chăm chỉ làm trong 1 tháng đã thất bại?!" Vương Dịch đột nhiên trở nên tức giận và tất cả mọi người chỉ im lặng và không biết phải làm gì.

Vương Dịch lấy tài liệu trên bàn và đọc hết, "Nói cho tôi biết, làm thế nào mà công ty đi xuống thậm tệ như vậy?!" Vương Dịch nói với vẻ tức giận và thư ký của cô ấy không biết phải nói gì và hoàn toàn đứng yên bất động.

Vương Dịch ném tờ giấy một lần nữa và cố gắng trấn tĩnh ngay lập tức nhưng khi hít vào, cô ấy đột nhiên mất sức và ngất đi. Mọi người trong phòng hoàn toàn lo lắng, họ tiếp tục đánh thức cô và tất cả bắt đầu hoảng sợ.

"Chủ tịch! Tỉnh lại!"

"Gọi xe cấp cứu!"

Những người khác ngay lập tức gọi xe cấp cứu và Vương Dịch vẫn chưa tỉnh lại. Sau 7 phút, xe cấp cứu đến và đưa Vương Dịch đến bệnh viện.

Tin tức ngay lập tức lan truyền đến toàn thành phố S và nó là một tin hot hàng đầu trên internet: "Giám đốc điều hành kiêm chủ tịch của công ty W đột ngột qua đời."

Cha mẹ của Vương Dịch đến và ngay lập tức hỏi bác sĩ chuyện gì đã xảy ra với Vương Dịch, sau đó bác sĩ trả lời: "Không có gì phải lo lắng về chủ tịch Vương. Cô Vương hoàn toàn ổn, chỉ là cô ấy không ăn và vì căng thẳng hơn nữa còn thiếu ngủ, cơ thể cô ấy không chịu được và suy sụp. " Bác sĩ từ từ trả lời cậu hỏi của họ

"Được rồi bác sĩ, cảm ơn rất nhiều." Bà Vương nói.

"Đó là vinh dự cho tôi, nhưng tôi phải đi bây giờ. Nếu bà cần gì thì chỉ cần gọi cho y tá". Bác sĩ nói rồi rời đi.

Bố mẹ của cô bước vào phòng bệnh của Vương Dịch và nhìn thấy Vương Dịch đang ngủ yên trên giường. Mẹ cô đến gần và nắm tay cô, "Con gái tội nghiệp của tôi, lúc nào cũng làm việc chăm chỉ." Bà ấy nói với một giọng nói u sầu và có vẻ mặt buồn bã.

Cha cô thở dài và nói, "Con gái sẽ ổn thôi." Phải làm vợ ông phải bình tĩnh lại vì ông biết rằng bà ấy sẽ khóc khi nhìn thấy Vương Dịch như vậy.

Và ngày hôm đó trôi qua, khi bố mẹ Vương Dịch trở lại phòng bệnh của cô thì họ nhìn thấy Vương Dịch đang cầm tài liệu và nghiên cứu nó trên giường bệnh.

Cha cô biết rằng Vương Dịch không để ý đến họ nên ông Vương nói: "Con gái, bố nghĩ con nên cần thời gian nghỉ ngơi, công việc để sau." Ông nói với vẻ mặt lo lắng và đặt trái cây lên bàn.

Vương Dịch mắt nhìn chằm chằm vào tài liệu nói: "Con không sao đâu ba, chỉ cần làm xong những việc này" Cô ấy nói với một vẻ mặt nghiêm túc.

Mẹ cô giật tài liệu đi, Vương Dịch hơi bất ngờ trước hành động đột ngột của bà.

"Mẹ... Trả lại đây." Vương Dịch nói với giọng điệu bình tĩnh.

"Nhất Nhất ! Sức khỏe của con đang tệ như vậy! Vì cái gì?! Vì mấy cái tài liệu ngu ngốc này?!" Giọng mẹ cô ấy đang cất lên, nét mặt hiện lên sự giận dữ xen lẫn lo lắng.

Vương Dịch không trách được dù sao cũng là lo lắng cho cô, "Mẹ, con không sao." Cô ấy nói để làm cho mẹ mình bình tĩnh.

"Không sao?! Con suy sụp vì căng thẳng, ăn uống không đúng giờ và luôn thiếu ngủ! Làm sao con có thể gọi là 'không sao'?!" Mẹ cô thực sự tức giận.

Vương Dịch thở dài và nói: " Con xin lỗi... Đó là lỗi của con vì đã làm cho mẹ lo lắng" Vương Dịch nói với vẻ mặt buồn bã.

Sau khi bà Vương nhìn thấy cô ấy như vậy, bà lập tức bình tĩnh lại, đến gần Vương Dịch và ôm lấy cô. "Chỉ cần con đừng quá coi trọng công việc của mình! Con vẫn còn trẻ, con gái của mẹ. Con sẽ lãng phí những cơ hội quan trọng hơn và mẹ không thể để mất con được." Bà vừa nói xong thì bắt đầu khóc.
Vương Dịch nói lời xin lỗi một lần nữa và chỉ ôm mẹ thật chặt, bố cô cũng rất vui khi thấy vợ và con gái ôm nhau.

Hai ngày trôi qua, Vương Dịch trở lại công ty W.

Vì quá thất vọng, nên cô đã sa thải thư ký của mình.

Trong năm nay, có một nhân viên tử vong vì làm việc quá sức.
"Chủ tịch Vương đã trở lại. Chúng ta phải làm gì bây giờ?" Các nhân viên nói chuyện rôm rả trong phòng bếp.

Họ không biết rằng Vương Dịch đang chuẩn bị bước vào nhưng khi cô ấy nhìn thấy họ nói chuyện với nhau, cô ấy dừng lại một bước và nghe tiếp cuộc trò chuyện của họ.

"Còn có thể làm gì nữa? Chúng ta lại phải tăng ca rồi... Trời ạ, ước gì hai ngày hôm qua không trôi qua." Một nam nhân viên vừa nói vừa tỏ vẻ căng thẳng.

Vương Dịch nghe vậy cũng không dám bước vào trong mà chỉ quay lại phòng làm việc để đọc tài liệu. Một nhân viên bước vào và mang cho cô một ly cà phê đen.

Vương Dịch không để ý đến cô ấy nên nhân viên đó chỉ việc rời đi ngay lập tức mà không nói chuyện với Vương Dịch.

Vương Dịch thở dài sau khi nhận ra rằng nhân viên của cô ấy thực sự không thể chịu đựng được những quy định khắt khe của cô ấy đối với công ty, nhưng cô ấy có thể làm gì khác nếu cô ấy chấp nhận nó.

Có một người đang bước vào phòng, ra là Viên Nhât Kỳ, bạn thân của Vương Dịch "Vương Dịch muội muội*... Vẫn còn căng thẳng sao?" Viên Nhất Kỳ lên tiếng hỏi.

(Vương Dịch muội muội*: ở đây mình hiểu theo 2 nghĩa, 1 là wy nhỏ tuổi hơn yyq nêu kêu vậy, 2 là yyq đang khịa wy vì wy là em của smy chứ mình đọc thấy có lẽ là wy và yyq là bạn bè chơi thân chứ không phải chị em:>)

Vương Dịch nở một nụ cười nhàn nhạt nói: "Không phải...Tớ chỉ là nghĩ tới một chuyện... Nhưng cậu vừa nói cái gì, cậu làm sao lại ở đây?" Cô hỏi với vẻ tò mò.

"Tớ chỉ nghĩ sẽ đến thăm cậu một chuyến... Cậu biết đó, để gặp cậu" Cô ấy nói và tiếp tục mỉm cười.

Vương Dịch vẫn giữ nụ cười nhợt nhạt lúc nãy "Cậu vẫn thích Dao Dao tỷ tỷ sao?" Một câu hỏi đột ngột của Vương Dịch .

Viên Nhất Kỳ bỗng sững sờ và không biết phải nói gì, Vương Dịch nở một nụ cười khoái chí khi nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của bạn mình.

"Cậu đang giễu cợt tớ, cậu xem tớ là trò đùa!"

Vương Dịch phải ép bản thân mình nín cười lại, "Tớ không có. Ai đang giễu cợt cậu? Hơn nữa, Dao Dao là chị họ của tớ còn cậu là bạn của tớ. Vậy có vấn đề gì không? Hôn nhân đồng giới ở quốc gia này được phép mà, vì vậy cả hai người có thể kết hôn.

"Chờ đã, cậu đang cho-"

Trước khi Viên Nhất Kỳ nói xong, "Đúng, cậu có phước lành từ tớ. Cậu là bạn của tớ từ khi tớ vừa 6 tuổi, cậu không khác biệt đối với tớ." Vương Dịch tiếp tục mỉm cười và Viên Nhất Kỳ rất vui khi nghe điều đó.

"Cảm ơn rất nhiều, Nhất Nhất muội muội ~." Viên Nhất Kỳ bất ngờ ôm chầm lấy cô vì hạnh phúc.

"Nếu cậu làm tổn thương Dao Dao tỷ tỷ của tớ, thì đừng có hỏi vì sao tớ tàn nhẫn với cậu." Vương Dịch nhắc nhở cô. Viên Nhất Kỳ gật đầu và nói: "Tớ sẽ không bao giờ làm tổn thương chị ấy."

Vương Dịch cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe điều đó.

---

Bình thường tớ hay xưng hô là "câu-tớ" nên dịch ra vậy luôn, bạn nào không thích thì có thể góp ý giúp mình ạ:")

À ở đây có 1s từ không hợp ngữ cảnh nên tớ tự ý thay nên đừng ai thắc mắc vì sao khác bản gốc nhá.

# nghỉ hè thì ngta rảnh còn tớ thì mắc nhiều công việc nên xin tớ sẽ trans 1chap/ tuần nhé, nếu tuần nào tớ rảnh thì 2c
Translated by: @Hikatoday
edited by: @congaukeumeomeo
Author : @Secret_writer1992


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net