Gặp Gỡ Cô Nàng Phiền Phức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra khỏi công ty, bóng dáng anh tuấn của hắn bước lên chiếc Bugatti Veryon phóng thật nhanh như đang bay trên đường khiến mọi người phải tránh hết vào đường .Đứa nào muốn tự vẫn thì cứ việc chăn đầu xe là được. Chiếc xe lướt thật nhanh và cuối cùng dừng lại ở trên cây cầu to và dài phía dưới là một mặt hồ rộng phẳng lặng in cảnh thành phố về đêm. Hắn như hoà mình vào mặt hồ xả di áp lực từ một đống bộn bề của công ty. Đây là nơi mà lúc nhỏ mẹ hay dẫn hắn đến nhất. Khung cảnh yên tĩnh đến  thoai mái làm cho hắn càng nhớ về những ngày tháng xưa những kỉ niệm đẹp bỗng nhiên có tiếng gào vang lên xé đi bầu không khí yên tĩnh kia. Hắn chỉ khẽ nhíu mày cũng chẳng thèm quay đầu lại xem có chuyện dì xảy ra cho đến khi một lon bia lăn lốc đến chỗ hắn, những giọt bia còn lại văng lên chiếc giày da hiệu cá sấu đắt tiền hắn mới nhăn mặt miệng lẩm bẩm
" Muốn yên tĩnh cung không xong"
Thoạt nhiên quay người trước mắt hắn là 2 3 trên du côn xăm trổ đầy mình đang bắt nạt một cô gái nhỏ nhắn yếu ớt . Hắn có vẻ như chẳng quan tâm lắm hừ lạnh một tiếng rồi từng bước từng bước điềm tĩnh nhẹ nhàng tiến lại gần đám du côn kia không nhanh không chậm bằng giọng lạnh ngắt hắn nói
" Các người qúa ồn ào"
Cô gái nhỏ nhắn sợ sệt bẻn Lẻn chạy lại nấp sau lưng hắn như nhờ vả giúp đỡ. Đám du côn trông thấy vậy thì cười nhạo
" Cái dì đây ? Anh hùng cứu mỹ nhân sao ? "
" Ồ ?! "  Anh hùng cứu mỹ nhân sao thật nực cười dù chỉ là một cái nhìn hắn cũng chẳng thèm nhìn cô gái kia. Cơ mà nếu bọn mày muốn chơi trò này thì tao sẽ chơi. Đút tay vào túi quần hắn nhẹ giọng
" Thanh niên trai tráng mà đi gây chuyện con gái nhà lành ! "

Một tên mặt gấu giọng hổ xổ lại ngay
" Mày thì hỏi xem là ai gây sự trước"
Hắn liếc mắt nhìn cô gái nhỏ nhắn dáng vẻ sợ sêt nấp sau lưng mình. Ánh mắt như muốn hỏi chuyện đi đang xảy ra . Một giọng nói trong trẻo ấp úng vang lên hắn có thể cảm nhận được hơi ấm phả ra sau vành tai khi cô mở miệng
" Tại vì ... mấy người này câu cá  ở gần chỗ tôi ... tôi thấy tội mấy con cá quá nên ... phóng sinh chúng rồi"
Nghe cô nói hắn khẽ nhíu mi tâm, phụ nữ thật là phiền phức
"Chưa hết đâu ..." trên cầm đầu đám du côn lên tiếng. Ý gì đây ? Hắn lại đưa mắt về phía cô một lần nữa, lần này ánh mắt của hắn lạnh hơn như thể nói cô còn làm chuyện ngu ngốc gì nữa hắn sẽ giết cô trước sau đó mới giết đám kia vì chính cô là cội nguồn của phiền phức hắn gặp phải. Còn cô, cô vẫn trả lời mộ cách ngây thơ ...
"Tôi sợ bọn họ câu tiếp ... tội nghiệp mấy con cá ... nên .. nên vứt luôn 2 cái cần câu xuống hồ rồi "
Bây giờ thì hay rồi rõ ràng là cô sai, nhưng với tính cách lạnh lùng nhẫn tâm như thế hắn tuyệt đối không bỏ qua. Hắn rút ra trong ví 1 cọc tiền mặt, ném thẳng vào mặt mấy trên du côn cao giọng
" Tiền thì cái người có thể lấy nhưng lưỡi và chân thì phải để ở đây. Nói cho ta biết hồi nãy là chân nào đá vào chiếc lon kia " Hắn nói đoạn rồi đưa tay ra chỉ vào chiếc lon lăn lóc bên kia


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#haihuoc