Chap 11 - Điều tra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Hi mọi người.! Mình ngoi lên rồi đây _
_ Hai hôm nay mình có kỳ thi Khảo Sát, nên không ra chap được. Cuối cùng kỳ thi cũng kết thúc. _
_ Chap mới của mọi người đến rồi đây. 💓 _

______________________________________

Sáng hôm sau, tại căn tin của trường.

Trương Quỳnh Dư vừa trông thấy Miên Dương và nhóm Châu Thi Vũ đến, cô nàng lập tức dừng việc bôi thuốc, đưa cho Miên Dương lọ thuốc rồi rời đi, không quên để lại một câu nói, trước sự ngỡ ngàng của cô nàng và sự ngơ ngác của Trương Hân.

"Nhờ vào chị rồi, Dương tỷ. Giúp em bôi thuốc cho chị ấy nha.", kèm nụ cười thân thiện, và cái nháy mắt tinh nghịch về phía A Hân.

Sau câu nói, Soso không đợi Dương tỷ trả lời, nhanh chóng chuồn đi về phía cửa căng tin, lúc đó có một cô gái đang đứng đợi ở cửa căn tin, trên tay cầm hộp đựng đồ ăn tự làm. Soso vui vẻ chạy ra nắm tay cô gái đó rời đi, vì quá bất ngờ cô gái đó liền quay sang hỏi Soso.

"Chị không giúp Trương Hân tiền bối bôi thuốc sao, Soso!?"

"Người chị ấy cần đến rồi. Việc của chị cũng kết thúc, quan trọng hơn là ... được ở bên cạnh em", Soso cố tình ngưng lại, ánh mắt thâm tình nhìn cô gái bên cạnh. Câu sau cô chỉ dám nghĩ trong lòng không dám nói ra.

"Hửm!? Sao chị không nói tiếp!?"

"Hôm nay em làm món gì đấy!?", Soso cố ý đánh lạc hướng.

"Là món chị thích.!", cô gái đó híp mắt cười.

"Vậy hôm nay chị phải ăn thật nhiều rồi."

Cả hai cười đùa vui vẻ hướng về phía sân trường.

___________ Giải phân cách kỳ lạ ___________

Quay lại chỗ nhóm Châu Thi Vũ

"Để mình giúp cậu.", Miên Dương ngồi xuống bên cạnh Hân tử nhẹ nhàng bôi thuốc.

"Phần ăn của chị nè, Dương tỷ."

"À, cảm ơn em, Châu Châu, em để đó đi."

"Của cậu đây."

"Cảm ơn cậu, CK."

"Là Đan Ny lấy, nếu có món cậu không thích thì là lỗi của em ấy.", CK không nhanh không chậm nói.

"Nè, ý chị là sao, CK!? Em lấy đúng khẩu phần ăn mà chị ấy hay lấy mà, đúng không, A Hân!?", Đản Đản giả vờ đáng yêu, chớp chớp mắt nhìn A Hân. Cô nàng cũng chỉ cười trừ đáp lại Đan Ny.

"Em không biết mấy món mà A Hân lấy toàn là những món Dương tỷ thích hay sao!?", Viên Nhất Kỳ cầm hai khây đồ ăn đặt trên bàn nói.

"Nhiều lúc chị còn không biết trong đó, có món mà cậu ấy thích không nữa.", Ngải Giai cũng ngồi xuống bên cạnh CK nói.

"Thôi nào mọi người, đừng chọc em ấy nữa, Đản Đản sẽ buồn đó.", Liga đến an ủi.

"Lúc nãy em ấy và CK còn cãi nhau vì khây đồ ăn của Trương Hân đấy.", Nãi-sợ thế giới chưa đủ loạn-Cái cười nói.

"Dao Dao, cậu xong rồi hả!? Chuyện thế nào rồi!?", Chu Chu thấy Thẩm Mộng Dao tới, liền hỏi.

"Ừm, anh ấy bị phạt đình chỉ học một tháng."

"Hả!!! Lỗi của anh ấy đáng lẽ phải bị đuổi học chứ!?", Nam Thiến bất ngờ nói.

"Anh ta thật sự thuyết phục được thầy hiệu trưởng sao!?", Đan Ny cũng ngạc nhiên.

"Không phải, lúc nghe hình phạt xong, anh ta đã chủ động xin thôi học.", Dao Dao nói.

"Hả?!!!", mọi người cực kì bất ngờ.

"A Hân, là chị đề nghị với thầy hiệu trưởng phải không!?", Thẩm Mộng Dao nghi hoặc hỏi.

"Phải, chị đã xin giảm tội cho anh ta, chỉ là không ngờ ...!!!"

Không khí đột nhiên trầm xuống. Mọi người cũng im lặng.

"Âyzô?! A Hân, hôm qua nghe nói cậu ngầu lắm đấy.", Lô Tĩnh tiền bối nổi tiếng sở hữu vẻ ngoài đáng yêu, thình lình xuất hiện nói.

Trương Hân cười cười đáp lại cô nàng.

"Trương Nhuận đâu rồi!? Em ấy không đi cùng cậu sao!?"

"Em ấy ở đằng kia. Hôm qua cũng nhờ cậu mà Miên Dương không bị thương. Mình không ở đó, nhưng nghe kể lại, mình cũng đã có thể hình dung được cậu và học sinh mới trường mình ngầu như thế nào rồi đấy, tuy hơi sợ nhưng mà mình cũng muốn tận mắt xem thử.", Lô Tĩnh luyên thuyên nói.

"Được rồi, Náo Náo, chị để họ dùng bữa nữa chứ, mình đi thôi.", Trương Nhuận tới kéo Lô Tĩnh đi, không quên cuối đầu chào mọi người.

Cách họ không xa đột nhiên vang lên tiếng cãi nhau.

"CHỊ LẠI HUNG DỮ VỚI EM."

"CHỊ KHÔNG CÓ."

"CHỊ CÓ, em chỉ tò mò về học sinh mới thôi, CHỊ CŨNG HUNG DỮ VỚI EM."

"Chị không có."

"Thôi nào, hai người đừng cãi nhau nữa."

"Đúng đó, lão Lưu, cậu đừng cãi nhau với em ấy nữa."

"Sam Sam, mình không có cãi nhau với em ấy. Do em ấy vô lý thôi."

"CHỊ NÓI CÁI GÌ?!"

"Tiểu Bao, cậu bình tĩnh tý đi. Đừng cãi nữa mà."

"Rõ ràng là chị ấy hung dữ với mình trước mà, Thiến Nam."

"Sao hai người có thể ở chung với nhau được vậy?!", Tô Sam Sam nhìn Lưu Thù Hiền và Hồ Hiểu Tuệ thắc mắc hỏi.

"Hai người nên tách nhau ra thì hơn.", Trần Thiến Nam cũng lên tiếng nói.

"KHÔNG BAO GIỜ.", cả hai đồng thanh nói.

"Sao chị/em lại nói theo em/chị.", cả hai nhìn nhau lại đồng thanh nói, làm 433 và Thiến Nam cũng nhìn nhau cùng bật cười. Hai con người này dù cãi nhau thế nào, cũng không chịu tách nhau ra.

"Ah phải rồi, học sinh mới.", Đan Ny bất ngờ hét lên.

"Em sao thế, Đản Đản?!", Châu Châu hỏi.

"Em biết học sinh mới hả, Đản Đản!?", Viên Nhất Kỳ cũng lên tiếng hỏi.

"Mấy chị nhớ người hôm qua, ngăn tiền bối Bạch lại và đưa đồ gì đó cho A Hân không!?"

"Có, trông có vẻ rất quen mắt.", Chu Chu nhẹ giọng nói.

"Mình cũng thấy rất quen.!", Dao Dao cũng lên tiếng nói.

"Là người giúp Thi Vũ.!", CK thấp giọng nói.

"Đúng rồi, là người hôm đó, đỡ bóng cho Thi Vũ.", Ngải Giai như nhớ ra điều gì đó.

"Phải rồi, ở Trung Tâm Thương Mại, cũng là người đó đỡ Châu Châu.", Liga nhẹ giọng nói.

"Em điều tra rồi đúng không, Đản Đản?!", Miên Dương đột nhiên nghiêm túc hỏi.

"Đúng vậy, hôm qua em đã hỏi ba em và một người bạn mà em biết để tìm thông tin về người đó."

"Đó cũng là lý do mà hôm qua em về trễ và trông có vẻ bí mật đó hả!?", Châu Thi Vũ hỏi.

"Chứ chị nghĩ em đi đâu!?", Đan Ny bĩu môi, không hài lòng hỏi. (Tg: Có người nghĩ chị đi hẹn hò với CK. Ahihi 🤭)

"Không có.", Thi Vũ lắc đầu nói.

"Em mau nói đi, Đản Đản.!", Nãi Cái gấp gáp nói.

"Cậu từ từ, để em ấy nói, Nãi Cái.", Nam Thiến lên tiếng nhắc nhở.

"Em nói đi, Đản Đản. Em điều tra được gì rồi.", Trương Hân thấp giọng nói.

"Được rồi, người đó tên là Vương Dịch, nhỏ hơn em một tuổi, là học sinh nhỏ tuổi nhất trường mình đó. Người bạn của em nói em ấy chính là cháu cưng của chủ tịch Vương tộc đấy. Bà ấy rất yêu thương Vương Dịch."

"Vậy là có liên quan đến Vương thị?!", CK hỏi.

"Không hẳn vậy đâu. Ba em kể là lúc trước Vương chủ tịch cũng chính là ông Vương Tử Kiệt vì muốn lấy bà Hoàng Linh là phu nhân của Vương thị hiện tại. Nhưng do cả hai nhà phản đối, nên họ đành rời nhà đi và kết hôn với nhau. Sau này thì họ lạc mất một đứa con, đó chính là Vương Dịch hiện tại hình như lúc đó em ấy chỉ có bảy tuổi, một năm sau bà của em ấy, chủ của Vương tộc hiện nay tìm được. Em ấy đã sống chung với bà được mười năm rồi. Ông Vương Tử Kiệt cũng tự lập cho mình một công ty riêng tách ra khỏi Vương tộc thành Vương thị, nhưng đôi lúc vẫn cần sự giúp sức của Vương tộc.", Đan Ny cứ luyên thuyên nói, mà không nhận ra có sự bất thường trên khuôn mặt của mọi người xung quanh.

Lúc Đan Ny cảm nhận được hàn khí ở phía sau thì đã có một bàn tay đặt lên vai cô. Cô nàng nở nụ cười máy móc, từ từ quay đầu lại, cả người đổ đầy mồ hôi, sợ hãi nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm cái người đứng đằng sau mình.

*{ Cô gái đi cùng với Soso là ai đây?! }*

*{ Ai là người khiến cho Đan Ny tinh nghịch của các tỷ tỷ sợ đến đổ mồ hôi cả người?! }*

-----------------------------------------------------------

_ Chúc mọi người 520 vui vẻ nha. _ 🌹

_ Tình yêu đẹp theo cách riêng của nó, đôi khi là do chúng ta tự tạo ra. _

_ Chúc mọi người hạnh phúc, nhớ chú ý sức khỏe, dịch bệnh hiện vẫn còn. _ 💓

_ Cảm ơn mọi người đã ủng hộ. 💕 _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net