Chap 19 - Thay đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Mọi người đã xem MV mùa hè của mấy tỷ chưa?! Mấy tỷ ai cũng xinh hết, cười lên đẹp ngất ngây lun. 😍 _
_ Vì high đường của Thi Tình Họa Dịch nên chap này mình viết hơi dài đấy. 😅 _
_ Mọi người đọc truyện vui vẻ. 💕 _

________________________________________

Áo vest trắng khoát ngoài, áo sơmi xanh bên trong kết hợp quần jeans ngắn, giày thể thao, đem lại cảm giác năng động.

"Hay bộ này!?", Lục Đình lấy một bộ đưa cho Thi Vũ xem thử.

Bộ váy trắng trễ vai hiện, dài ngang gối, kết hợp thêm đôi guốc trắng hơi cao, mang lại cảm giác vừa dịu dàng vừa thanh lịch.

"Em lại thấy bộ này đẹp hơn.", Lý Nghệ Đồng cầm một bộ đưa lên xem xét.

Áo croptop đen trễ vai, quần ngắn bó sát, kết hợp cùng áo khoát da và giày boot cao, tất cả đều màu đen mang lại cảm giác vừa nổi loạn, vừa phá cách.

"Em điên à?! Chị thấy cái này đẹp hơn nè.", Hoàng Đình Đinh thẳng thừng gạt bỏ ý kiến của Kẹp Tóc, lấy một bộ khác đưa trước mặt Châu Châu.

Áo ngắn bó sát khoát bên ngoài áo sơmi xanh kẻ dọc rộng, không cài bốn nút áo phía trên, để lộ vai gầy, kết hợp với váy công sở bó sát, ngắn ngang gối màu trắng, vừa trang nhã vừa quyến rũ.

Thế là tất cả bọn họ lao vào tranh cãi không màng thế sự, chuyện bắt đầu ngày càng không đúng, cô còn tưởng bọn họ sắp lao vào đánh nhau rồi kìa.

Khiến Châu Thi Vũ hoảng sợ, không biết phải làm gì. Đóa tỷ thấy vậy, quan tâm hỏi.

"Hay em tự chọn một bộ đi."

"Phải đấy, em tự chọn đi mặc kệ họ.", Kiki dịu dàng nói.

Cuối cùng Châu Thi Vũ chọn một bộ đồ đơn giản, áo trắng có chữ pony bên góc trái, quần jeans đen ngắn, vớ trắng cao cùng đôi giày thể thao trắng, tạo cảm giác vừa năng động, trẻ trung, vừa dịu dàng, thanh lịch, lại có chút quyến rũ, thu hút.

Bọn họ mỉm cười. Sau đó, để Thi Vũ ngồi xuống ghế, Đóa tỷ và Đình Đình nhìn chằm chằm vào tóc Châu Thi Vũ, cầm lên xem xét.

"Em dưỡng tóc khá tốt đó."

"Nhưng mà cái mái này của em hoàn toàn không phù hợp."

Hai người bắt đầu làm việc cắt đi phần tóc mái của Thi Vũ, cắt gọn phần đuôi tóc, rồi lại tẩy tóc và chuẩn bị nhuộm, sau đó uống xoăn nhẹ. Trong lúc đang làm tóc cho cô, tiểu Vương đẩy cửa bước vào, tiến lại chỗ Châu Châu, đưa cho cô ly trà sữa.

Châu Thi Vũ nhận lấy, ngại ngùng cảm ơn, uống một ngụm, cô kinh ngạc mở to mắt, nhìn Vương Dịch nhưng rồi lại không nói gì.

Mọi người trong tiệm ngay khi vừa nhìn thấy, lập tức bĩu môi.

"Tiểu Nhất, em ... ", Hoàng Đình Đình giọng ủy khuất định lên án, phải lập tức đổi thành giọng hưng phấn khi thấy đống đồ ăn ngon lành mà 11 đặt lên bàn.

"Woa, em đúng là số một nha.!"

Mắt mọi người lại phát sáng.

Vương Dịch không nói gì, mở hộp mì nghi ngút khói trộn đều lên, sau đó bỏ vào đó, mấy miếng thịt nướng, gà chiên tẩm gia vị, hai cái đùi gà nhỏ, rồi đem đến đưa cho Châu Châu trước con mắt đầy ngạc nhiên của mọi người, đặt thêm một ly nước lọc trước mặt cô, sau loạt hành động chăm sóc, ân cần, quan tâm khiến mọi người hoài nghi vì bọn họ trước giờ chưa từng thấy một Vương Dịch như thế này, em ấy không những không rời đi, mà còn ở bên cạnh giúp Thi Vũ lau miệng và trò chuyện vài câu khiến cô không cảm thấy nhàm chán.

Cuối cùng sau gần 4 tiếng bọn họ cũng đã giúp Châu Thi Vũ thay đổi hoàn toàn từ dáng vẻ ngọt muội, nhu nhược, mong manh trước kia thay bằng dáng vẻ dịu dàng, thêm một chút đáng yêu và sắc sảo.

"Đây mới đúng là dáng vẻ thật sự của em.", Đại Ca nhìn từ trên xuống dưới.

"Thật xinh đẹp nha.", Lạc Lạc và Ngũ Chiết đồng thanh cùng bật ngón cái.

"Quả thật là so beautiful.", Kiki tự hào nói.

"Em có muốn mang mấy món sản phẩm này về không?!", Kẹp Tóc không quên giúp cửa tiệm thu thêm lợi nhuận.

"Phải đó còn mấy bộ đồ này thì sao?! Chị thấy chúng rất hợp với em.", Đình Đình cũng tranh thủ hỏi.

"Hai đứa đang làm trò gì vậy hả?!", Đóa Đóa nhéo tay cả hai, không hài lòng nói.

"A a a ...! Đau quá Đóa tỷ, bọn em xin lỗi, không dám nữa.", Cả hai người đó kêu la thảm thiết.

Thi Vũ và mọi người bật cười. Vương Dịch cũng cười nhẹ lắc đầu.

"Gói tất cả lại đi.", tiểu Vương đưa cho bọn họ một chiếc thẻ vàng, bình thản nói.

Châu Châu trợn tròn mắt nhìn, không kịp ngăn cản. Ngô Chiết Hàm nhanh nhẹn cầm lấy thanh toán.

"Hảo~, mọi người còn đứng đó làm gì mau gói đồ lại cho khách nào."

"Hả?! Thật sao?!", Hoàng Đình Đình và Lý Nghệ Đồng vẫn còn chưa nhận thức được gì, vốn dĩ cả hai chỉ đùa thôi

"Ờ.! Tới ngay.", Lục Đình sực tỉnh kéo tay Đóa và Lạc Lạc.

"Không cần mua nhiều thứ vậy đâu, em giúp chị như vậy là đủ rồi.", Thi Vũ nắm lấy cánh tay Vương Dịch, ánh mắt khó xử nói.

"Quà lần đầu gặp mặt."

"Hả?! Quà?!"

"Sau này nhờ chị giúp đỡ rồi, Châu Thi Vũ tiền bối. Tôi là Vương Dịch.", Nhất Nhất quay người sang nhìn thẳng vào mắt Châu Thi Vũ. Sự im lặng bao trùm, cả hai cứ thế nhìn nhau, Châu Thi Vũ không biết phải nói gì.

Sự im lặng kéo dài được một lúc, thì em ấy lại lên tiếng hỏi.

"Chỗ đó?! Cùng đi thôi."

Bọn họ nở nụ cười thích thú đồng ý, kéo theo cả Thi Vũ cùng câu nói.

"Em chắc chắn sẽ rất thích nơi này.", Kiki đẩy cô ra khỏi cửa tiệm.

"Đó là chỗ nào thế?!", Châu Châu tò mò hỏi.

"Là địa ngục của nỗi đau.", Vương Dịch thấp giọng trả lời.

Thi Vũ đơ người đứng trước một căn phòng lớn, bên trong chứa rất nhiều chai thủy tinh và năm thùng sắt lớn còn có một cây bóng chày trong đó.

Nhất Nhất giúp Châu Châu mang đồ bảo hộ, rồi dắt cô vào căn phòng đó, đặt lên tay cô một chai thủy tinh, không nhanh không chậm nói.

"Mang nỗi đau của chị để vào đây, rồi đập vỡ nó. Chị sẽ thấy tốt hơn."

Châu Thi Vũ làm theo lời Vương Dịch, nghĩ về những chuyện đã qua, rồi ném mạnh nó vào tường, tiếng vỡ nát vang lên. Lúc đầu có hơi sợ, nhưng đúng là tâm trạng cô ngày càng tốt hơn. Từng âm thanh vỡ nát vang lên từng hồi.

"Đóa hoa hồng đó, cuối cùng cũng có gai rồi.", Đóa Đoá nở nụ cười lên tiếng.

"Đây là lần đầu tiên em thấy một Vương Dịch ân cần, dịu dàng và ôn nhu như vậy đó.", Lạc Lạc giọng không thể tin nói.

"Là do em không xứng đấy.", Ngũ Chiết tập trung nhìn từng tấm hình trong phong bì mà 11 đưa cho bọn cô. Lạc Lạc liếc xéo Ngũ Chiết một cái rồi không thèm quan tâm nữa.

"Có lẽ là do Thi Vũ.", Kiki đang châm chú đọc tài liệu, không ngước mặt nói.

"Tiểu Nhất thích cô gái đó sao?!", Kẹp Tóc ngờ vực hỏi.

"Chị nghĩ không đơn giản vậy đâu.", Đại Ca đang đọc thông tin mà 11 đưa, ngước mắt lên nhìn chầm chầm cả hai người trong phòng nói.

"Em cũng thấy thế.", Đình Đình mang nước đến cũng lên tiếng.

"Mau nhìn kìa. Em ấy ... ?! ...", Đóa Đóa không tin được nói.

Cả bọn ngước mắt nhìn, không tin vào mắt mình, cô gái tên Thi Vũ đó ôm chặt lấy tiểu Nhất khóc, điều quan trọng là người ghét nước mắt và không thích bị ôm lấy như Vương Dịch lại không hề đẩy ra. Bọn họ nhìn nhau hoài nghi nhân sinh, trong đầu đều hiện lên câu nói "Tiểu Nhất yêu rồi." .

_________ Giải phân cách đáng sợ ___________

Trở lại chỗ của Tiểu Vương và Tiểu Châu.

Sau khi đập phá đủ, Châu Thi Vũ đã thấm mệt, nhưng vẫn điên cuồng đập phá, đôi mắt ngày càng đỏ, ngấn nước. Cô ngưng lại, cố gắng ngăn giọt nước mắt yếu đuối của mình rơi, bất ngờ một đôi tay ấm áp xuất hiện từ phía sau nhẹ nhàng che đi đôi mắt cô lại. Châu Châu hốt hoảng, giọng nghẹn ngào hỏi.

"Em làm gì vậy?! Bỏ ra đi.!"

"Không phải chị muốn khóc sao?!"

"Tôi không có.!", Châu Châu xù lông nói, muốn gỡ tay Nhất Nhất xuống.

"Chị không muốn người khác thấy mà đúng không?! Làm như vậy sẽ không ai thấy chị khóc nữa.", em ấy dịu dàng nói.

Đôi tay đang đưa lên từ từ hạ xuống, từng giọt nước mắt rơi ngày càng nhiều, tiếng nấc ngày càng lớn. Tiểu Vương vẫn giữ nguyên tư thế đó một lúc lâu, đột nhiên tiểu Châu bất thình lình xoay người lại, tay ôm chặt lấy eo, gục đầu lên vai em ấy khóc lớn. Vương Dịch vô cùng kinh ngạc, đôi tay vô định không biết phải làm sao. Cuối cùng, em ấy đưa tay lên xoa đầu Châu Thi Vũ, nhẹ giọng nói.

"Sau này đừng bao giờ khóc vì người không trân trọng chị nữa."

Tiểu Vương cứ thế xoa đầu cô an ủi, khi thấy ổn hơn, cô tách ra khỏi em ấy, ngại ngùng không dám nhìn thẳng. Vương Dịch bật cười, thẹn quá hóa giận, Châu Thi Vũ đẩy vai em ấy, dáng vẻ giận dỗi, trông vô cùng đáng yêu, tiểu Vương nhịn cười, bình thản chỉnh tóc giúp cô, ân cần nói.

"Tôi đưa chị về."

"Hảo~.", Thi Vũ đỏ mặt cuối đầu trả lời.

Cả hai rời khỏi phòng, Vương Dịch khoát áo mình của mình cho Châu Thi Vũ, không nhanh không chậm nói.

"Em về đây."

"Cảm ơn mọi người vì hôm nay, em xin phép về trước."

"Hảo, sau này có việc gì cứ tìm bọn chị.", Kiki cười tươi nói.

"Bọn chị sẽ giúp hết mình.", Đóa Đóa lên tiếng, mọi người gật đầu đồng tình.

"Bye bye, lần sau gặp lại.", Kẹp Tóc vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt.

"Lần sau gặp lại mọi người.", Thi Vũ nở nụ cười tươi nói.

Xe lăn bánh về đến KTX, cô muốn mở miệng hỏi, nhưng lại không dám.

"Chị muốn hỏi gì?!"

"Hả?! ... hmmm ... Sao em lại giúp chị."

"Đến lúc thích hợp sẽ để chị biết. Tạm biệt, ngủ ngon Thi Vũ tiền bối."

Nhìn xe rời đi, lòng Thi Vũ đầy ngổn ngang. Trở về phòng, trông thấy bức ảnh cô và Điềm Điềm chụp cùng nhau, lòng cô lại nặng trĩu, bên cạnh là sợi dây mà cô gìn giữ. Câu nói của Vương Dịch lại vang lên "Chị giữ lại điều cô ta thích ... vậy cô ta có giữ lại điều chị thích không?!" , cô quyết định buông bỏ, đem những thứ này vứt đi. Cô sẽ không còn rơi thêm giọt nước mắt nào nữa.

_________ Giải phân cách đáng yêu _________

Sáng hôm sau, mọi người ai cũng bất ngờ nhìn chằm chằm vào Châu Thi Vũ, dáng vẻ ban đầu đã khiến cô có không ít người thích, bây giờ vừa chia tay với Điềm Điềm, cô lập tức thay đổi khiến càng nhiều người yêu thích hơn nữa, dáng vẻ dịu dàng, vui tươi, xinh đẹp, sắc sảo này rất hợp với cô khiến nhiều người không thể rời mắt. Kể cả ai kia cũng rất ngạc nhiên khi trông thấy Thi Vũ. Mọi người đều đang đứng đợi Viên Nhất Kỳ, cậu nói phải mua vài thứ giúp một người nên sẽ đến trễ, đang nhìn ngắm xung quanh, Đan Ny bất ngờ chỉ tay vào một người đứng đọc gì đó ở bảng thông báo trường, thốt lên.

"Ể?! Người đó?!", Đản Đản không tin vào mắt mình.

"Em sao thế Đan Ny?!", Liga lo lắng hỏi. Nhìn theo hướng Đản Đản đang nhìn, cô im bật, sốc không nói thành lời. Thấy vậy mọi người cùng nhìn theo hướng đó.

"Tả Tịnh Viện?! Là cậu đúng không, Tả Tả?!", Chu Chu kinh ngạc hỏi.

Người đang ngước mặt đọc bản thông báo của trường, nghe có người gọi tên mình, nhanh chóng quay sang nhìn, nở nụ cười đáng yêu, lập tức tiến tới chỗ của nhóm Thi Vũ.

"Chào mọi người, lâu rồi không gặp.", Tả Tịnh Viện vẫn giữ nguyên nụ cười đó, nhìn mọi người, vui vẻ nói.

"Tả Tả, em làm gì ở đây?!", Nam Thiến lo lắng nhìn Liga và Nãi Cái hỏi.

"Sao thế?! Mọi người không chào đón em à?!"

"Làm gì có chứ?! Bọn chị chỉ thắc mắc thôi mà.", Miên Dương nắm lấy tay Liga trấn an, nhẹ giọng nói.

"Em đến để gặp một người đặt biệt."

"Em muốn gặp ai?!", Trương Hân nhăn mài liếc mắt nhìn Liga hỏi.

"Là một người đặc biệt quan trọng. Em ấy cũng sắp đến rồi, đang mua giúp em vài thứ nên đến trễ.", Tả Tả ánh mắt tràn đầy vui vẻ nói.

*{ Là ai đây ta?! Người đặt biệt mà Tả Tả nói.! }*

----------------------------------------------------------------

"Người bước đến đời ta, hình dung ấy xâm chiếm tim ta
Buồn vui đã trải qua, nỡ sao trông thấy nhau xa lạ
Người bước đến đời ta, đời mang đến theo những phong ba
Giờ đôi ngã hỏi ta phải làm sao?!"

_ Mọi người giữ gìn sức khỏe nha. 🙆‍♀️ _

_ Đi quay MV mà mình tưởng hai tỷ đi phát 🍚🐶. 🤧 _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net