Chap 37 - Cơn thịnh nộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Hello mọi người.! 👋 _
_ Budiu đáng yêu ghê á.! 😍 _
_ Hôm nay của mọi người thế nào?! 👉👈 _
_ Thôi, mình không lảm nhảm nữa, mọi người vào truyện nha.! 💕

£_____________ 🍀🍀🍀🍀🍀🍀 _____________£

Điềm Điềm cùng Nhậm Hào, Nam Thiến và Châu Tử Thiến bước vào nhà ăn trường trước ánh mắt khinh miệt, xem thường của mọi người, họ nhìn xung quanh tìm kiếm nhóm của Châu Thi Vũ, sau đó phát hiện ra được vị trí bọn họ cùng với Vương Dịch và Tả Tịnh Viện đang ngồi ăn, cười đùa vui vẻ với nhau khiến Điềm Điềm càng thêm tức giận, khiến cô mất hết thể diện, mà vẫn có thể ngồi đó cười đùa vui vẻ được. Họ lập tức tiến lại, nhưng Tử Thiến đột ngột ngăn lại, nhẹ giọng khuyên.

"Hay để mình đến đó nói chuyện với chị ấy trước được không?!"

"Hảo~.", ánh mắt ngập nước, giọng mỏng manh làm Điềm Điềm mềm lòng đồng ý, vuốt tóc lại cho Tử Thiến rồi để cô ta rời đi.

Sau đó, một mình cô ta tiến lại nhóm của Thi Vũ, nhẹ nhàng nói.

"Thi Vũ tỷ~?!"

"Hửm?! Tiểu Thiến, em ăn gì chưa?! Ngồi xuống ăn cùng bọn chị đi.!"

Cô đang trò chuyện cùng mọi người thì Tử Thiến đến gọi, làm cô cũng có chút giật mình. Mọi người ở đó nhìn cô ta với ánh mắt đề phòng và khó chịu. Ấn tượng của bọn họ đối với Tử Thiến cực kỳ tệ vì trong mắt cô ta mỗi khi nhìn Thi Vũ chị mình là ánh mắt hận thù, ghen ghét, nhưng chỉ có một mình Châu Châu là không nhìn thấy điều đó thôi.

"Không cần đâu ạ.! Em chỉ muốn đến để nói với chị vài chuyện thôi."

"À.! Được rồi, em nói đi, chị nghe nè.!"

Tử Thiến giả vờ khó nói. Điều đó là Đan Ny cực kỳ khó chịu, nó làm ảnh hưởng đến khẩu vị của cô.

"Cậu nói mau đi.! Để bọn tôi còn ăn nữa."

"Thi Vũ vẫn chưa ăn được gì nhiều, em nói mau đi.!", Dao Dao nhẹ nhàng lên tiếng.

"Thế thì cứ ăn đi, liên quan gì đến cậu, tôi cũng không nói chuyện với cậu.!", Tử Thiến không vui nói lại Đan Ny. Cô đã nhịn Đan Ny rất nhiều rồi.

"Nói vậy là sao?!", Đản Đản đứng dậy nói.

"Thôi, thôi, cho chị xin đi.! Không có gì đâu, em mau nói đi, Tử Thiến.", Thi Vũ lên tiếng hòa giải.

"Em ngồi xuống đi, Đản Đản.!", Miên Dương nhẹ giọng nhắc.

"Hôm nay em ấy có vẻ dễ bị kích động nhỉ?!", A Hân lên tiếng hỏi.

"Ai nhập em sao?! Hôm nay em làm sao thế?!", CK cũng thắc mắc hỏi.

"Mặc kệ tôi.!", Đản Đản quát CK xong thì bị cô cho ăn một cú vào đầu vì tội dám quát tiền bối.

Đan Ny ôm đầu ai oán, rồi câu lấy tay Chu Chu bên cạnh, dựa đầu lên vai chị, ánh mắt tóe lửa nhìn thẳng vào Tử Thiến miệng lầm bầm chửi.

"Đồ trà xanh đáng ghét, đồ bạch liên hoa khó ưa ..."

"Em ấy bị làm sao thế kia?!", Ngải Giai thấy lạ liền hỏi.

"Cứ kệ em ấy.!", CK lạnh lùng nói.

"Woa.! Trần Kha của chúng ta dỗi rồi kìa.", Viên-ngứa đòn-Nhất Kỳ lên tiếng trêu chọc.

"Chị giận dỗi Đản Đản thật sao, CK?!", Chu Chu cũng ngây thơ bồi thêm một câu.

"Em còn không mau dỗ chị ấy đi, Đản Đản.!", Tả Tịnh Viện hùa theo chọc ghẹo Trần Kha.

"Em và Kỳ Kỳ muốn bị đánh phải không, Tả Tả?!", CK không cảm xúc nói.

"Chị giận vì tôi quát chị thật à?!"

"Tôi không rảnh đi chấp nhất với trẻ con."

Đan Ny bĩu môi, tiếp tục dựa vào vai Chu Chu. Bọn họ bật cười vui vẻ.

"Em nói gì vậy, tiểu Thiến?!", Thi Vũ bất ngờ thét lên.

€---------------- ------------------------ ----------------€

Ít phút trước đó

"Chuyện là ... Thi Vũ tỷ, em biết chị còn yêu Điềm Điềm, em cũng hiểu chị rất đau khổ khi cậu ấy chia tay chị.", Tử Thiến chầm chậm nói.

"Không như em nghĩ đâu, tiểu Thiến.! Chị ...", Thi Vũ muốn giải thích nhưng bị cô ta cắt ngang.

"Em biết.! Chị rất hận cậu ấy, nhưng mà chị làm như vậy thật sự rất quá đáng. Phát tờ rơi, lan truyền thông tin khắp trường, còn đăng lên diễn đàn trang của trưởng như vậy thì thật không tốt chút nào cả. Chị không nên vu oan cho Điềm Điềm như thế, chị làm vậy sẽ khiến cậu ấy hận chị và ghét chị đó."

"Em nói gì vậy, Tiểu Thiến?!"

"Chị hãy mau xóa bài đăng và lên tiếng nói rằng sự thật là do chị không còn yêu cậu ấy nữa, nên cậu ấy mới chia tay với chị.", Tử Thiến cầm tay Thi Vũ đôi mắt ngập nước nói.

"Cái quái gì thế?! Em có biết mình đang nói gì không, Tử Thiến?!", Nãi Cái tức giận đứng dậy quát vào mặt cô ta.

"Thi Vũ là chị em mà, Tử Thiến. Em lại đi bênh vực người ngoài và chất vấn chị mình sao?!", Liga cũng không hài lòng với lời nói của cô ta.

"Vậy mấy chị muốn em phải làm sao?! Chị ấy làm giả và vu khống cho bạn em."

"Ăn nói hồ đồ.! Thi Vũ làm sao có thể làm ra loại chuyện đó được.!", Soso nhăn mày bước đến nói.

Cuộc nói chuyện của bọn họ khiến mọi người chú ý. Nhiều người bất đầu nghi ngờ, cho đến khi Vương Dịch không thể nhịn được nữa. Em ấy đứng dậy, gạt cái tay cô ta đang nắm lấy tay Thi Vũ ra, kéo cô ra sau mình như lúc ở Châu thị bình thản nói.

"Bằng chứng?!"

"Sao cơ?!", Châu Tử Thiến khó hiểu hỏi.

"Ý của em ấy chính là bằng chứng đâu mà cô nói rằng tờ rơi, đoạn ghi âm, hình ảnh đó là giả để vu khống bạn cô.", Tả Tịnh Viện cũng đứng dậy giải thích.

"Cái đó ..."

"Sao hả?! Không phải lúc nãy cô mạnh miệng lắm sao?!", Soso lên tiếng chất vấn.

"Tôi ... cái đó ... mấy người cũng đâu thể chứng minh nó là là thật."

"Vậy cho người giám định thử?!", Vương Dịch nhếch miệng nói.

"Sao hả?! Một cuộc điện thoại thì sẽ có người đến đây ngay đó.!", Tả Tịnh Viện giọng châm chọc nói.

Tử Thiến im bật vì cô biết rõ nó là thật nhưng cô ta muốn làm Thi Vũ bẽ mặt nên mới nói thế gây khó dễ cho cô. Không ngờ cô lại có quá nhiều người bảo hộ, cô ta không thể làm gì được, đúng ra cô ta đang ở thế tấn công sắp thành công rồi nhưng bây giờ lại bị đẩy vào thế phòng thủ. Điềm Điềm cùng Nhậm Hào và Nam Thiến thấy tình hình không ổn, vội chạy tới.

Điềm Điềm ôm Tử Thiến vào lòng bảo vệ. Nam Thiến bước tới trước nói, giải vây cho Tử Thiến.

"Gọi gì chứ?! Ai biết được các người đã thông đồng từ trước để lừa mọi người thì sao?!"

"Vậy à?! Hay có tật giật mình?!", Vương Dịch không một chút lo lắng, bình tĩnh nói.

"Vương Dịch, em đừng quá đáng.!", Nhậm Hào nhăn mày nói.

"Sao hai người lo lắng thế?! Không lẽ ...?!", Vương Dịch nhướn mày, cố tình bỏ lửng câu nói, nhếch miệng thách thức bọn họ. Đúng như ý muốn của Nhất Nhất, mọi người bắt đầu bán tính bán nghi, xầm xì rằng có thể hai người còn lại mà tờ rơi và bài đăng cảnh báo chính là Nhậm Hào và Nam Thiến.

"Chết tiệt.!", Nhậm Hào tức giận định xông vào, nhanh chóng bị Tả Tả đạp vào bụng té nhào ra đất trước khi chạm được vào Vương Dịch. Nam Thiến và Tử Thiến chạy vội lại xem tình hình anh ta.

Nam Thiến giận dữ khi thấy bạn mình bị đánh, lập tức đứng dậy quát lớn vào Tả Tịnh Viện.

"EM LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ, TẢ TẢ?!"

Tả Tịnh Viện gương mặt băng lãnh khác với dáng vẻ đáng yêu mọi ngày thường thấy, cả những người bạn thân thiết của cô nàng cũng thấy rất bất ngờ, đặc biệt là Liga, Nãi Cái và Nam Thiến. Tả Tả chìa thẳng cây gậy đánh bóng chày bằng sắt về phía Nam Thiến, chầm chậm nói.

"Bất cứ ai muốn đến gần, gây nguy hiểm cho tiểu Nhất, tôi đều đánh.!"

Tử Thiến sau khi đỡ Nhậm Hào dậy, bước đến định đối chất với Tả Tả, nào ngờ cô nàng chỉa cây gậy bóng chày về phía cô ta, nói bằng âm vực cực lạnh.

"Cả con gái tôi cũng đánh.!"

Điềm Điềm nghĩ Tả Tả không để ý thấy mình liền nhào vào chỗ Vương Dịch, sắp chạm được vào em ấy thì lại bị Tả Tả phía sau kéo giật lại, khiến lưng của Điềm Điềm đập mạnh vào bàn ăn, đau đớn năm dưới nền đất, mọi người bất ngờ che miệng lại, đôi mắt mở to nhìn cái người bình thường vui vẻ, hòa đồng, bây giờ trông vô cùng đáng sợ.

Ba người kia nhanh chóng chạy lại chỗ Điềm Điềm đỡ cô dậy. Tả Tả gương mặt không cảm xúc, im lặng, kéo lê cây gậy bóng chày từ từ tiến lại trông rất kinh khủng, trông có vẻ cô nàng đang rất tức giận.

"Tả Tả.!!!", Trương Hân chạy theo vừa chạm vào vai cô nàng để ngăn lại, nhưng đã bị đẩy mạnh ra.

"Đi thôi, Kỳ Kỳ.!", CK thấy vậy vội nói.

"Được.!", 017 chạy theo sau CK giữ Tả Tả lại.

"Tả Tịnh Viện, cậu ấy ...!", Dao Dao sợ hãi lắp bắp nói.

"Đây là Tả Tịnh Viện mà chị từng biết sao?!", Miên Dương quay sang Liga hỏi.

"Không phải đây không phải là Tả Tả?!", Chu Chu che miệng nói.

"Đúng vậy, chắc chắn không phải là chị ấy.!", Đản Đản cũng không tin nói.

"Đi thôi, Nãi Cái, chúng ta giúp họ.!", Ngải Giai nói.

"Được, đi thôi.!"

"Không sao chứ, A Hân?!", Ngải Giai cuối xuống hỏi.

"Cậu tới giúp bọn họ đi.!", A Hân lắc đầu nói.

"Sao em ấy lại trở nên như vậy?!", Liga bất ngờ lên tiếng.

"Chị phải là người rõ nhất.!"

Liga giật mình xoay mặt lại nhìn, cô thấy ánh mắt sắc như dao của Vương Dịch hướng thẳng về phía cô.

Xác định Trương Hân không sao, giao lại cho Soso, Ngải Giai lập tức tới giúp giữ Tả Tả lại. Cô nàng xoay người đẩy Kỳ Kỳ và CK ra. Sau đó lùi lại đập Nãi Cái vào cột khiến cô đau đớn mà buông Tả Tả ra, rồi lại vung tay đẩy Ngải Giai ngã xuống đất.

"Không nghe thấy tôi nói gì sao?! Các người muốn thấy Tả Tịnh Viện này phát điên, đúng không?!"

Tả Tịnh Viện giận dữ nghiến răng nói.

*{ Sao Tả Tịnh Viện lại trở nên mất kiểm soát như vậy?! Vương Dịch đối với Tả Tả quan trọng như thế nào?! Bọn người của Tử Thiến sẽ ổn chứ?! 😅 Chap sau sẽ có nhân vật mới xuất hiện, mọi người muốn ai xuất hiện?! }*

¥____________ 🥀🥀🥀🥀🥀🥀 ____________¥

_ Chap này xem như là vớt vát sau cú ngã lúc nãy của Tả Tả. Rất đáng yêu nhưng mà nhìn biểu cảm của chị với 677, mình lại thấy mắc cười. Cũng may là không ngã mạnh lắm. 👉👈 _

_ Hẹn gặp lại mọi người vào thứ 6 nha. 👋 _

_ Mọi người giữ gìn sức khỏe. 🙆‍♀️ _

_ Mình thật sự xin lỗi về sự cố không mong muốn này.!!! _

_ Mình chân thành cảm ơn sự giúp đỡ của hai bạn TiaWuuuuu và bạn Kichan121 rất nhiều.!!! ❤ _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net