Chap 9 - Mối quan hệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Sân khấu 《Hồng Chiêu Nguyện》 trong Kim Khúc của mất tỷ thật sự rất đỉnh luôn. 👏x1000 _
_ Vương Dịch hôm nay cũng biểu cảm rất tốt, đã tiến bộ rất nhiều rồi. Tin tưởng chị ấy, cùng chị ấy ngày càng tiến bộ, trưởng thành hơn trong tương lai. _
_ Xin lỗi mọi người, vì giờ này mới đăng chap. TT _
_ Do mình đi học về trễ. TT _
_Vào truyện nha 💓 _

______________________________________

Trước đó vài phút.

"Hân tỷ, Hân tỷ, ... có chuyện rồi ... Có chuyện lớn rồi.", Trương Quỳnh Dư hớt ha hớt hải chạy đến chỗ Trương Hân.

"Em làm sao thế, Soso!?!?", A Hân có dự cảm không lành hỏi.

"Có chuyện gì vậy, Soso, trông chị gấp gáp thế!?!?", Viên Nhất Kỳ cũng lo lắng lên tiếng.

"Chị (dâu) ... À không, là Dương tỷ, có người dùng axit tạt chị ấy.", Soso khó khăn nói, vừa liếc thấy 017, cô lập tức đổi cách xưng hô.

Máy quay trên tay của Trương Hân rơi thẳng xuống đất, tai cô ù lên, lập tức phóng ra ngoài, nhanh chóng chạy tới chỗ của Hứa Dương, trong đầu vang lên tiếng cầu xin: "A Dương.! Cậu không được xảy ra chuyện gì.! Đợi một chút, mình tới ngay.! Cậu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện.!"

Tốc độ nhanh tới mức cả 017 và Soso cũng không đuổi kịp, do chạy quá nhanh nên Trương Hân nhiều lần bị trượt chân té xuống đất, nhưng vẫn cứng đầu đứng dậy tiếp tục cắm đầu chạy về phía sân trường. Thậm chí cô còn té ở cầu thang, khiến phần vai bị tổn thương, nén cơn đau cô nhanh chóng chạy tới nơi cần tới.

Trương Quỳnh Dư cũng theo sau, chưa kịp lên tiếng đã thấy tỷ tỷ nhà cô chen lấn đám đông xông vào chỗ Miên Dương.

Nhìn thấy tỷ tỷ của mình chuẩn bị chạy đến chắn cho Châu Thi Vũ và Miên Dương, hứng chịu mũi dao đang tiến đến. Trương Quỳnh Dư chỉ kịp hét lên.

"HÂN TỶ !!!"

Vào giây phút Trương Hân nhìn thấy mũi dao hướng đến Hứa Dương như con thú hoang đang vồ mồi, tim cô thắt lại, không kịp suy nghĩ gì cả, cô lập tức lao ra cầm chặt con dao đó, giữ chặt lấy mũi dao nhất quyết không để nó đến gần Hứa Dương. Nhưng sức của anh ta thật sự khá lớn, mũi dao gần như chạm vào một bên hông của cô.

Mặc kệ từng giọt máu đang chảy xuống không ngừng, Trương Hân không hề để tâm tới, ngay cả sự đau đớn ở lòng bàn tay mình, cô cũng không cảm nhận được. Cô chỉ bận tâm tới việc Hứa Dương có an toàn hay không.

Cô nhìn thẳng về phía anh ta với ánh mắt kiên định, miệng mấp máy nói, đủ để cả hai nghe thấy.

"Có tôi ở đây, tôi sẽ không bao giờ để anh làm cậu ấy bị thương."

Anh ta đơ người khi thấy ánh mắt đó. Nhân cơ hội, Trần Kha và Ngải Giai tấn công khiến hắn mất thăng bằng té xuống đất và bị ba người Nãi Cái, Nam Thiến và Nhậm Hào khống chế.

Con dao rơi xuống đất, Soso sợ hãi chạy lại bên cạnh Trương Hân luôn miệng hỏi.

"Chị điên rồi sao A Hân!? Chị bị thương ở đâu rồi, mau nói em nghe."

"Không sao chứ!? Có bị thương không!?", Trương Hân không trả lời quay sang hỏi hai người đang vì sợ hãi mà đứng bất động, Soso bất mãn nhìn vị tỷ tỷ thân yêu của mình, mà không biết phải nói gì.

Nhóm Châu Thi Vũ bắt đầu quay quanh Trương Hân lo lắng, Miên Dương bình tĩnh chạy lại bên cạnh Hân tử nhìn vết thương mà rơi nước mắt, vậy mà cậu ấy còn cười được, đưa tay còn lại xoa đầu trấn an cô.

Viên Nhất Kỳ nghĩ sẽ có chuyện nên đã chạy sang phòng y tế mượn hộp cứu thương, nhưng cậu không ngờ người bị thương lại là A Hân. Nhìn máu không ngừng chảy ra kia khiến 017 cũng có chút hoảng.

"Hộp cứu thương đây, mau lên.!"

Đỡ Trương Hân ngồi xuống dựa vào gốc cây gần đó. Do nhìn thấy mọi người đang có chút sợ và hoảng nên.

"Để bọn chị giúp.", Thiên Thảo lên tiếng đề nghị giúp đỡ.

Vương Hiểu Giai ngồi xuống bên cạnh vừa làm vừa luôn miệng nói.

"A Hân, em cũng gan thật, dám dùng tay không để giữ con dao đó ...", cô mở nắp chai, không dùng tâm bông, đổ trực tiếp lên vết thương.

"A.! Shhhh ... A.aa.aa.a.!", Trương Hân rít lên đau đớn, nhẹ giọng rên rỉ, xoay mặt đi. Mọi người lo lắng nhìn cô mà đau lòng.

"Sẽ có chút rát, em gáng chịu nhá."

"Chị nhẹ tay một tý đi, tiền bối.!", Soso gấp gáp lo lắng nói.

Cô lại tính đổ vào một lần nữa thì bất ngờ 11 ngăn cản.

"Thiên Thảo tỷ.!", Vương Dịch nhăn mày lên tiếng.

"Hả!? Sao thế, Nhất Nhất!?", Hiểu Giai quay sang cười tươi hỏi.

"Đó là cồn.", 11 chỉ vào cái chai nhỏ trên tay Thiên Thảo.

" .... ", Tất cả mọi người rơi vào im lặng.

"Duệ Kỳ tỷ.!", giọng Vương Dịch lại vang lên.

"Để em làm cho, Thiên Thảo tỷ, chị giữ tay cậu ấy đi.!", Duệ Kỳ bất lực, cầm oxi già và bông tâm lên, bắt đầu nhẹ nhàng khử trùng.

Trương Hân và mọi người nhìn chằm chằm vào vết thương đang được băng bó cẩn thận.

"Cậu làm tốt lắm, Trương Hân.!", Nam Thiến vỗ vai A Hân, đụng trúng vết thương ở bả vai khiến cô bất giác rít lên.

"A.! Shhhhh, a.! shhhhh."

Cũng may là lúc này đang buộc băng nên mọi người cứ nghĩ là do Duệ Kỳ buộc chặt quá khiến Trương Hân đau, không ai để ý là cô nàng giấu việc bản thân còn bị thương.

"Cậu đừng khóc nữa, Dương~.!", Trương Hân ôn như quay sang Hứa Dương nhẹ giọng an ủi.

"Khóc sẽ xấu lắm đấy, mình không sao rồi mà.!", Hân tử nở nụ cười tươi hướng Miên Dương tiếp tục nói. Tay cô nhẹ nhàng gạt đi những giọt nước mắt trên má cậu ấy.

Được an ủi, Miên Dương càng rơi nước mắt nhiều hơn, Hân tử cũng không nói gì, vẫn ôn nhu mỉm cười lau nước mắt cho cô.

"Chị còn bị thương ở đâu không, A Hân!?", Đan Ny nghi hoặc hỏi.

"Hả!? Không có, hết rồi."

"Chị nói thật không, Trương Hân!?", Châu Thi Vũ lên tiếng hỏi.

Cô chỉ cười trừ không nói gì cả.

"Eo và phần vai.!", Vương Dịch thấp giọng nói.

"!?", mọi người nhìn chằm chằm em ấy.

Trương Hân mặt tối sầm lại, chột dạ, cuống cuồng giải thích.

"Không có gì đâu."

"Không lẽ, A Hân, chị ...", Viên Nhất Kỳ ngờ vực nói.

Trương Quỳnh Dư hành động nhanh hơn lời nói, lập tức cởi áo khoát của Trương Hân ra, quả thật ở phần hông có một đường gạch khá dài, tuy chỉ là do mũi dao vô tình sướt ngang qua nhưng vẫn để lại vết thương, còn bả vai bầm tím còn có dấu hiệu bị sưng lên.

Vừa nhìn thấy mọi người lập tức cau mày, tức giận.

"Bị thương như vậy mà chị nói là không sao!?", Dao Dao hơi lớn tiếng nói.

"Chị làm sao thế, A Hân!? Bọn em là trẻ con à.", Chu Chu không hài lòng nói.

"Chị tính giấu tụi này luôn đúng không!?", Liga cũng tức giận lên tiếng.

"Cậu đúng là đồ ngốc, A Hân.!", Trần Kha cũng bất mãn lên án.

A Dương liếc mắt, hoàn toàn không vừa ý nhìn Hân tử. Mọi người đều nhìn cô bằng ánh mắt không hài lòng vì hành động giấu giếm này. Trương Hân chỉ biết vuốt tóc cười trừ.

"Chủ tử.! Đồ cô cần đây ạ.", một người đàn ông lớn tuổi cung kính đưa cho Vương Dịch cái hộp trông khá sang trọng.

"Cảm ơn bác.", em ấy nhận lấy rồi đưa nó cho Trương Hân.

"Sẽ rất có ích.!", nói xong cùng người ông bác lớn tuổi đó ra xe. Thiên Thảo và Duệ Kỳ cũng đưa lại cho Viên Nhất Kỳ hộp cứu thương nhanh chóng tạm biệt họ rồi ra xe về nhà.

Trước khi rời đi. Vương Dịch đánh mắt nhìn  người đang bị khống chế nằm trên đất, rồi lại nhìn về phía Trương Hân và Hứa Dương Ngọc Trác. Nhếch miệng nói.

"Anh thua rồi.!"

Anh ta nghe xong, cũng nở nụ cười tuyệt vọng, tự mỉa mai bản thân ngu xuẩn, vốn dĩ từ lúc đầu anh ta đã là người thua, thua một cách thảm hại, nhìn ánh mắt của Trương Hân dành cho Hứa Dương Ngọc Trác, anh ta đã hiểu rằng mình sẽ không bao giờ thắng.

Sau câu nói, em ấy bước thẳng ra xe rồi nhanh chóng rời khỏi trường.

Miên Dương cũng dìu A Hân ra xe để về Trương thị xem kĩ lại vết thương.

"Dương tỷ, chị yên tâm, em sẽ đưa Hân tỷ về lại KTX sớm nhất có thể.", Soso chắc nịch hứa với Miên Dương.

"Hảo~.!"

"Mình đi đây, khi nào về KTX, mình sẽ gọi cho cậu.", Trương Hân ánh mắt ôn nhu không rời Hứa Dương nói.

"Ừm~.!"

Xe lăn bánh rời đi. Trên xe, Soso lại chất vấn A Hân.

"Chị thì hay rồi, A Hân. Hôm nay là tay không cản dao, sắp tới chị còn tính làm ra loại hành động nguy hiểm gì nữa đây!?"

Trương Hân chỉ bật cười, nói.

"Chị tuyệt đối sẽ không bao giờ để cậu ấy bị thương.", ánh mắt kiên định.

"Em chịu thua với chị rồi đó, A Hân.", Soso bất lực nói.

Trương Hân lắc đầu, cười. Cả hai im lặng hồi lâu, đột nhiên cô lên tiếng hỏi.

"Nói về em đi, cô gái đó là ai!?"

"Chị biết!?"

Cô không nói gì xoay đầu qua Soso, cả hai cứ thế nhìn nhau, cùng nở nụ cười.

Lúc này, đột nhiên điện thoại Trương Hân vang lên tiếng tin nhắn, cô cầm lên đọc, nụ cười càng mở rộng trên khuôn miệng cô hơn.

"Hôm nay cũng không phải là một ngày quá tồi tệ.", Hân tử âm thầm nghĩ.

--------------------------------------------------------

_ "Cô gái" mà Trương Hân nhắc đến là ai!? Có mối quan hệ gì với Soso!? _

_ Trương Hân đã nhận được tin nhắn gì, từ ai!? _

_ Chap sau sẽ rõ. _

_ Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ. Giữ gìn sức khỏe. 🙆‍♀️ _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net