Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người đến đây vừa kịp lúc hoàng hôn buông xuống. Hai bóng hình song song in trên mặt cát, vết chân dần dần bị bỏ lại phía sau.

Vương Dịch cùng nàng đến một mỏm đá nhấp nhô ở phía sát dòng nước, sau đó ngồi xuống. Nàng cũng ngay tức khắc ngồi xuống bên cạnh cậu.

Giọng cậu khàn khàn, ý mang hơi trách móc nhưng thực tế nàng có thể cảm nhận rõ ràng sự tự trách của Vương Dịch qua từng lời nói.

"Xin lỗi, gây phiền phức cho cậu rồi. Ngay từ đầu cậu không nên đến gần tôi"

"Tôi là học sinh hư, là tên quậy phá. Năm ngoái tôi mang người đi đánh đập khắp nơi, tiếng xấu lan toàn trường nên bọn họ mới gọi tôi là trùm trường. Dính dáng đến tôi chỉ làm cậu bị tôi kéo đi xuống thôi"

Một ngón tay nhỏ nhắn khẽ chạm vào môi cậu, Châu Thi Vũ lắc đầu liên tục, nhích người ngồi sát thêm cạnh Vương Dịch.

"Đừng phủ nhận bản thân như vậy, mình biết cậu là người tốt"

"Mình từng có những người bạn, ngoài mặt đối xử với mình rất tốt, nhưng khi không có mình bọn họ liền hoá thành con quỷ, châm biếm xuất thân của mình, ghen tị với điểm số của mình. Chưa có ai dịu dàng đến bên mình như cậu"

"Tôi? Dịu dàng? Này Châu Thi Vũ, cậu có nhằm tôi với người khác không đấy"

Nghĩ đến mật ngọt nhận được thời gian gần đây có thể là do nàng nhận nhầm người khác thành mình, Vương Dịch đen mặt nhích ra xa Châu Thi Vũ một chút.

Châu Thi Vũ bật cười cũng nhích người theo, tay nàng khoác vào tay của Vương Dịch.

"Có một đêm cậu bồi nữ sinh ở cầu gần trường, người đó là mình"

Kí ức về ngày hôm đó quay về với cả hai người, Châu Thi Vũ ôm tay Vương Dịch chặt hơn. Vương Dịch nghe thấy nàng nói tiếp

"Từ sau hôm đó, mình luôn nhớ về cậu. Mình luôn tự hỏi tại sao lại có người ngoài lạnh trong nóng như thế, rõ ràng là quan tâm mình mà toàn ra vẻ không à"

"Tôi hiểu rồi. Tôi chấp nhận tình cảm của cậu"

1000 con quạ kêu quác quác trong đầu Châu Thi Vũ, nàng không kìm được kinh ngạc không mang hình tượng mặt nhăn nhó khó hiểu.

"Hả????????"

Vương Dịch vừa vặn nhìn thấy hết biểu cảm của Châu Thi Vũ, cậu vui vẻ xoa đầu cô nàng, chân thành nói.

"Cảm ơn bạn tốt nhé"

Biết ngay, làm gì có chuyện dễ thế. Đầu gỗ này vẫn chưa hiểu tình cảm nàng dành cho cậu :Đ

Nàng nhí nhảnh tựa đầu vào vai Vương Dịch, ngón tay út khẽ khều bàn tay ấm áp của cậu.

"Vậy bạn tốt được nắm tay không ạ"

Vương Dịch nhìn xuống thấy người đang tựa sát thân mật, tim cậu loạn nhịp. Sự hồi hộp làm lòng bàn tay cậu bắt đầu đổ mồ hôi, cậu nhanh chóng chà sát lòng bàn tay vào quần lau đi sạch sẽ, sau đấy mới đưa tay đến trước mắt Châu Thi Vũ.

"Đây"

Từng đàn hải âu bay trên bầu trời đi về phía tổ, bên dưới hai người nào đó đang thân mật tựa vai nắm tay nhau, mắt nhìn về phía đại dương xa xăm. Chỉ là ý cười không thể giấu đủ cho ta hiểu hai người đó đang hạnh phúc đến nhường nào.

***

Vương Dịch đưa Châu Thi Vũ về xong qua lại nhà cũng đã muộn.

Vương Kiệt sau lần cãi tay đôi với cậu vẫn chưa quay về nhà, chị gái Thẩm Mộng Dao có tuần tập huấn ở nơi khác đều chưa có quay trở về. Cả căn biệt thự rộng lớn chỉ có một mình cậu, cô giúp việc chuẩn bị xong bữa tối cũng đã rời đi.

Vương Dịch nhìn bàn đầy những món hấp dẫn cũng chẳng bận tâm, cậu phi đi tắm. Có điều khác mọi ngày, hôm nay Vương Dịch tắm có chút lâu, mà nếu nghe kĩ ngoài tiếc nước chảy còn có tiếng ai đó ngân nga hát vui vẻ.

Châu Thi Vũ về nhà, vui sướng ôm Diu Diu nhảy nhót, kể lại chuyện xảy ra với Vương Dịch cho bé con, xong rồi mặc kệ con bé có đồng ý hay không nàng mang con bé đi tắm cùng mình.

Thật lâu sau khi đang làm bài tập dở, Châu Thi Vũ mở wechat gửi tin nhắn cho Vương Dịch.

Điện thoại rung lên vì có tin nhắn mới, vừa lúc Vương Dịch đang lau tóc bước ra khỏi nhà tắm. Vừa nhìn thấy người nhắn cho mình là Châu Thi Vũ cậu liền buông khăn tắm trong tay để gọn trên bàn, bản thân ngồi xuống ghế mở điện thoại lên.

Châu Châu:[Về nhà an toàn chưa đóoooooo???]

Châu Châu:[Vương lão bản nghe rõ trả lời!!!]

[Tôi đang ở nhà rồi]

Châu Châu:[Mình ăn vừa ăn bữa tối, Diu Diu hôm nay nghịch quá, cứ quấn lấy mình]

Vừa lúc gửi tin nhắn này Châu Thi Vũ nhìn ra ổ của Diu Diu, con bé híp mắt chán ghét nàng vùi đầu vào tô thức ăn của mình.

Diu đại minh tinh kiểu: ??? Ai quấn nhà ngươi cơ?

Vương Dịch nhớ lại bộ dạng con mèo béo dễ thương lông trắng muốt kia, có vẻ quấn Châu Thi Vũ cũng không có gì lạ nhỉ.

Châu Thi Vũ thấy Vương Dịch đã seen mà không có trả lời, nàng chủ động gửi tiếp tin nhắn.

Châu Châu:[Cậu ăn tối chưa đó?]

Vương Dịch nhìn tin nhắn mới liền cảm thấy có chút chột dạ, bây giờ đã gần 10h tối mà cậu quên chuyện bữa ăn.

Thân hình m74 phi thật nhanh xuống bếp, đem đồ ăn quay ở lò vi sóng xong xuôi liền bày lại đẹp mắt chụp gửi Châu Thi Vũ.

Châu Thi Vũ nhận được đáp án hài lòng, nhanh chóng để Vương Dịch có thời gian ăn tối, bản thân vùi vào làm nốt bài tập ở trên lớp.

12h kém, khi nàng vệ sinh cá nhân rồi chuẩn bị lên giường ngủ thì Vương Dịch lại nhắn tin cho nàng.

[Ngủ chưa?]

Châu Châu:[Mình chưa, sao á]

[Mai tôi đón cậu đi học, đừng đi xe bus nữa nhé]

Châu Châu:[Ơ, mình đi bus quen rùi]

[Đừng cãi, 6h30 ở cổng chung cư nhé]

[Tắt máy đi ngủ đi, ngủ ngon]

Châu Châu:[Cậu cũng ngủ ngon nha]

Châu Thi Vũ khá bất ngờ khi Vương Dịch chủ động muốn đưa nàng đi học, hôm qua nàng còn không biết nên làm gì để kéo gần khoảng cách giữa hai người ai ngờ hôm nay chỉ bị đăng một tấm hình mà một đống chuyện xảy ra.

Kì thực nàng cũng cảm thấy có chút biết ơn người đăng bài kia!

Hai người nào đó chúc nhau ngủ ngon xong không liền đi ngủ mà cứ nghĩ về đối phương hoài. Nghĩ đến nỗi khi chìm vào giấc ngủ trong mơ đối phương cũng xuất hiện, khóe miệng cong lên là biết họ mơ đẹp thế nào rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net