Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại một cú 3 điểm hoàn hảo, vừa vặn tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên. Bóng rơi không ai quan tâm, đội của Vương Dịch bay về phía lão đại đang mặc kệ hình tượng nằm gục ở sàn đấu. Lâm cùng Tưởng Thư Đình kéo Vương Dịch dậy, cơn mệt mỏi qua đi Vương Dịch liền đưa mắt lên chỗ khán đài tìm hình bóng quen thuộc.

Từng tiếng reo hò vang lên rồi tắt dần, dòng người bắt đầu rời khỏi nhà thi đấu.

Châu Thi Vũ bị lẫn trong dòng người hối hả, có một số như fan cuồng lao đến chỗ mấy nam nữ sinh vừa đấu bóng rổ đó.

Ánh mắt Châu Thi Vũ chưa từng rời khỏi người Vương Dịch, nên khi Vương Dịch tìm thấy nàng trong đám đông nàng chỉ muốn thật nhanh đến chỗ cậu.

Có người va vào bụng nàng, Châu Thi Vũ cảm nhận được một cơn đau ở eo nàng, theo phản xạ nàng liền cứu hơi thấp người ôm lại bụng mình.

Vương Dịch thấy Châu Thi Vũ ôm bụng liền như quên hết mệt mỏi, cậu như bay đến chỗ cô bạn thân của mình.

"Tránh ra"

Mọi người thấy Vương Dịch lên tiếng đuổi người cũng ngay lập tức tránh ra xa, bỗng chốc đám đông chỉ còn lại một vài người. Vương Dịch đón Châu Thi Vũ để nàng dựa vào mình đứng cho vững.

Lâm chạy ngay theo sau chỉ thẳng vào mấy cô nàng ở ngay sau Châu Thi Vũ, cao giọng chất vấn.

"Đùa à, mấy người đụng chị ấy mà không biết mở mồm ra xin lỗi sao?"

"Mấy cái thằng côn đồ này, ở đây lên giọng với ai. Bọn mày muốn bắt nạt phụ nữ à"

Vương Dịch cau mày nhìn mấy người gây sự cùng bọn họ, cậu thử lục lại kí ức, quả nhiên nhớ ra bọn họ thuộc thành phần nào trong trường.

Mặc kệ mấy người kia còn định đôi co tiếp, Vương Dịch một mực dìu Cháu Thi Vũ rời khỏi chỗ lộn xộn này.

"Tôi đưa cậu đến phòng y tế nhé"

Châu Thi Vũ gần như dựa vào người của Vương Dịch, nghe vậy liền nhìn cậu, chấn an cậu bằng lời nói.

"Mình không có sao mà, thật đó"

Chỉ là Châu Thi Vũ không biết bộ dạng nhan nhó vì bị đau ban nãy của nàng bị cậu nhìn thấy hết, mấy lời này không thể lừa được Vương Dịch nữa.

"Ngoan, nghe lời"

Bách Hân Dư đứng ở gốc cổ thụ lặng lẽ quan sát tất cả, cậu ta luôn không muốn Châu Thi Vũ tiếp xúc với đám người của A15 mà không có cách nào ngăn cản.

Duy nhất chỉ có thể ở đằng sau quan sát như bây giờ, thấy nàng bị đau cũng không kịp đến bên nàng.

Hai nắm tay siết chặt đấm mạnh vào thân cây trút giận, ánh mắt của học bá nào đó dần đanh lại, toàn hộ hận thù ghen ghét đều dành cho người đang ân cần dìu Châu Thi Vũ từng bước một.

***

Quách Sảng là bác sĩ phụ trách phòng y tế của trường SNH48, hiện tại cô nàng đang nhàn rỗi xem phim truyền hình Hàn Quốc.

Nói gì thì nói chứ phim ngôn tình khiến cô dù đã 28 vẫn say mê, mơ mộng một chàng bạch mã hoàng tử xuất hiện trong đời mình. Trong phim đang là cảnh nữ chính trong giờ thể dục bị thương, nam chính liền bế nữ chính đến phòng y tế.

Đẹp đôi quá, ngọt ngào quá!

Chị bác sĩ Quách Sảng trong lòng gào thét, cảnh quay này slow motion càng làm hai người nọ tình càng thêm tình.

Đột nhiên cửa phòng mở ra, một cao một nhỏ dìu nhau bước vào.

Quách Sảng dụi mắt nhìn hai người mới đến, lại nhìn vào màn hình máy tính, lòng chị như hiểu ra cái gì đó.

Hai đứa này, xé phim bước ra đấy à? Sao lại trùng hợp thế???

Vương Dịch nhìn bà chị ngáo ngáo ngày thường, cậu bực mình khi chị ta cứ đứng mãi mà không chịu ra xem xét người bệnh.

Quách Sảng lúc này mới bừng tỉnh, đi đến hỏi han cô bé xinh xắn được nhóc con láo lếu đưa đến.

"Em gái nhỏ bị làm sao thế?"

"Cậu ấy bị người ta đụng trúng, bị đau bụng"

"Không có hỏi đến mày, bạn gái mày à? Có người yêu không bảo chị mày một câu!"

"Chưa phải, bà chị xem bệnh cho người ta đi, nói nhiều thế"

Vương Dịch đánh nhau nhiều, đương nhiên là người quen của phòng y tế rồi. Lần nào đến cũng lầm lầm lì lì tự xử lý mọi thứ xong rời đi luôn, hôm nào vui vui thì nằm chỗ chị ngủ. Thành ra cũng thân quen, Quách Sảng vừa xem xét tình hình của em gái nhỏ vừa rồi.

"A không sao nha, bị đụng trúng nên đau thôi, nghỉ xíu là hết ngay ấy mà. Em gái nhỏ này, đừng thích nhóc con này đấy nhé. Eo ơi chị thề chị chưa thấy đứa nào trẻ trâu suốt ngày đi oánh, còn học đòi lúc nào cũng lầm lầm lì lì chả nói mấy câu. Thua đứt nam chính ngôn tình chị đang xem"

Nói rồi Quách Sảng quay cả màn hình máy tính ra rồi bô bô kể cho nàng nghe về phim mình đang xem, hai người chị chị em em trò chuyện vui vẻ mà chẳng ngó đến Vương lão đại đứng bên cạnh mặt đen hơn cả đít nồi.

Vương Dịch cúi người sát xuống để nhìn màn hình, không biết thế nào mà cậu dựa người vào rất sát Châu Thi Vũ. Nàng cũng cảm nhận được cậu ở ngay phía sau, tiếng hít thở ngay gần bên tai.

"Cậu thích kiểu như này đấy à?"

Vương Dịch nói, chẳng biết kiểu gì mà như thổi nhè nhẹ vào tai Châu Thi Vũ, nàng giật mình lùi lại cách cậu một khoảng be bé, không trả lời lại.

Quách Sảng cũng nghe thấy Vương Dịch hỏi, không thấy Châu Thi Vũ nói gì liền trả lời cho Vương Dịch đỡ quê, nhân tiện diss nhóc con thêm một trận.

"Ai là con gái mà chẳng thích thiếu niên ấm áp dịu dàng như mùa xuân hoa đào nở. Bên tai toàn lời ngọt ngào quan tâm, săn sóc người mình thích từng tí một. Chứ chẳng con nào ngu mà đi thích cái hũ nút như mày đâu"

Vương Dịch trừng mắt lườm Quách Sảng, bên cạnh Châu Thi Vũ nổi danh là hoa khôi học bá của trường chuyên như bị Quách Sảng chửi thẳng mặt, cũng ngượng ngùng không dám ở lại lâu.

Nàng kéo tay Vương Dịch tạm biệt chị bác sĩ thân thiện rồi đi thật nhanh ra khỏi phòng.

Quách Sảng nhìn 1 nhỏ 1 cao nắm tay nhau, kinh nghiệm 28 năm xem phim ngôn tình mách bảo chị hai đứa này chắc chắn không bình thường.

Lại một cặp yêu sớm!

À, chưa phải

Lại một cặp sắp yêu sớm!!!

Đến bọn trẻ con 17 tuổi còn có đôi có cặp, bao giờ mới đến lượt chị đây?

Quách Sảng lén lau nước mắt (giả vờ) xong quay lại mở phim lên cày tiếp, gì chứ phim ngôn tình mới là chân ái =.=



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net