Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Dịch ngồi ngay ngắn ở bàn học, cầm điện thoại chơi game.

Yên ắng, không ồn ào, một ngày thật lạ hiếm khi xảy ra ở 11A15.

Tưởng Thư Đình nghỉ học một tuần cuối cùng cũng quay trở lại, ngồi ngay bên dưới Vương Dịch.

"Đại tỷ, hôm nay không trốn học sao?"

"Không"

Ồ, nay lão đại ở lớp nên mấy đứa đàn em cũng ngoan ngoãn ở chỗ ngồi của mình.

Châu Châu:[Cậu đang ở đâu thế?]

[Trên lớp]

Châu Châu:[Nay không trốn sao???]

Châu Châu:[Tan tiết gặp ở chỗ sân thượng nha, mình đưa cậu đồ ăn]

[Ừm]

Vừa tan Vương Dịch không đợi giáo viên cho nghỉ mà bước thẳng ra ngoài. Châu Thi Vũ cũng gấp gáp không kém, bước chân nàng không còn thong thả như mọi ngày. Đến sân thượng Vương Dịch đã đứng tựa vào tường, không còn thờ ơ không quan tâm nàng như mọi lần nữa.

Một cỗ vui vẻ trào dâng trong lòng, Châu Thi Vũ lắc lắc hộp cơm trong tay, tươi tắn đưa cho Vương Dịch.

"Cơm đây nha Vương lão bản"

"Ừm"

Vương Dịch nhận lấy hôp màu hồng, ngồi xuống ghế mở ra, bên trong có trứng cuộn, gà chua ngọt cùng với ngô luộc, một phần cơm khá nhiều.

Châu Thi Vũ vẫn ôm túi nhìn chằm chằm cậu, Vương Dịch hơi mất tự nhiên :<

"Sao còn chưa về?"

"Mình cùng ăn sáng với cậu có được không?"

Hai mắt long lanh nhìn Vương Dịch làm cậu không biết phải nói như thế nào. Nhỏ này thật ghê gớm, còn biết bày trò giả bộ đáng thương.

"Tôi nói không được cậu buông tha cho tôi chắc. Ở đây chỉ có một cái ghế"

"Vậy cậu cứ ngồi đi, mình đứng cũng được mà"

"Mỏi chân rồi đúng không, ngồi đây đi"

Vương Dịch chia một nửa ghế cho Châu Thi Vũ, nàng có hơi e dè nhưng cũng ngồi xuống cạnh cậu, chừa ra một khoảng trống giữa hai người chứ cũng không dám sát lại gần.

Cậu suy nghĩ một chút, sau lấy điện thoại nhắn tin cho Lâm giao phó nhiệm vụ quan trọng.

Lão đại:[Mai đem thêm một cái ghế đến đây, trong tủ chuẩn bị thêm sữa]

Bên ngoài cửa Lâm đang chụp lén lão đại và chị dâu tương lai, thấy thông báo tin nhắn mới tim cậu ta muốn rớt ra bên ngoài luôn. Run run mở ra xem, ai ngờ một cỗ thức ăn chó đập thẳng vào mồm, cậu ta chạy xuống căn tin chỗ Tưởng Thư Đình và Hàn Dạ Thiếu đang uống nước mà khoe khoang.

"Biết gì không? Mày biết gì không Tưởng Thư Đình, thế giới này sắp nổ tung rồi"

"Đại tỷ bảo tao chuẩn bị thêm một cái ghế, còn bắt mua sẵn sữa để ở tủ. Này chắc là chuẩn bị cho chị dâu đi, mùa xuân cuối cùng cũng đến với đại ác ma rồi"

Sẵn tiện còn cho hai người xem cảnh ăn cơm của Vương Dịch và Châu Thi Vũ trên sân thượng ban nãy.

Hàn Dạ Thiếu cười nhạt, căm hận nhìn bức ảnh Vương Dịch và Châu Thi Vũ bị Lâm chụp lén. Hình ảnh thiếu nữ trong sáng hiền từ trong bức ảnh xuất hiện, nghĩ đến người hại chết chị mình vẫn còn tâm tư yêu thương người khác, cậu căm phẫn.

Yêu cô ta đúng không? Được.

Kiếm một cái cớ để rời đi, Hàn Dạ Thiếu đi lên sân thượng, trốn ở cửa quan sát. Ở bên ngoài Vương Dịch đang ăn cơm vui vẻ, Châu Thi Vũ mải mê nhìn cậu.

"Cơm ăn được không lão bản?"

"Ngon"

"Rất lâu rồi mới có người muốn nấu ăn cho tôi"

Ánh mắt dịu dàng của Vương Dịch như muốn cuốn Châu Thi Vũ rơi thật sâu vào lưới tình, và thực sự mỗi khi Vương Dịch nhìn nàng tim Châu Thi Vũ luôn đập loạn nhịp.

Nàng thỏ thẻ vào nắng, lời vừa nói ra nhỏ nhẹ nhưng như đang gõ cửa trái tim Vương Dịch

"Mình sẽ ... mình sẽ"

Hai nhân vật chính đang bận xao xuyến đối phương, ở bên ngoài Hàn Dạ Thiếu đã bị cơn giận che mờ đi lý trí.

Cậu ta lấy máy ảnh lên chụp lén Vương Dịch và Châu Thi Vũ đang cùng nhau ăn trưa, đăng tải lên diễn đàn của trường.

Ngay lập tức chuyện Vương Dịch và Châu Thi Vũ ăn sáng cùng nhau được hết người này truyền tới người khác, chẳng mấy học sinh cả trường đều hóng được tin sốt dẻo.

Có một vài học sinh 11A1 để lại bình luận kể rằng hôm trước Vương Dịch đến tận lớp đón Châu Thi Vũ về nhà.

Có người nói rằng nhìn thấy buổi tối Vương Dịch đèo nữ sinh ra về, nhìn rất giống Châu Thi Vũ.

Nói tóm lại, mọi người đều coi hai người xa lạ kia ít nhất là đang tìm hiểu, chắn hẳn gần gũi như vậy là đã yêu đương. Giáo viên đương nhiên cũng biết chuyện, hai luồng ý kiến xuất hiện đối với chuyện này.

Phần lớn đều là không đồng ý, Châu Thi Vũ là ai cơ chứ, học sinh giỏi nhất, xinh đẹp ngoan ngoãn. Mà Vương Dịch tiếng xấu nào có ít, hai cực trái ngược của nam châm định sẵn là không thể bên nhau rồi.

Một số ít chẳng mảy may quan tâm, chuyện của người khác liên quan gì đến mình đâu. Yêu cũng được, không yêu cũng được, chả sao cả.

Châu Thi Vũ mang hai hộp cơm rỗng quay trở về lớp, trên đường về nàng luôn cảm thấy thái độ mọi người có chút kì lạ. Ai ai cũng lén đưa mắt quan sát nàng, khi bị nàng chú ý đến liền coi như giả bộ nhìn nơi khác không có chuyện gì xảy ra.

Nàng mở điện thoại lên, quả nhiên lac có chuyện. Ảnh chụp của nàng và Vương Dịch đang chình ình trên new feed, còn thu hút lượng tương tác khủng chưa từng có. Chưa kịp nghĩ xem ai là người giở trò tự dưng Bách Hân Dư chặn Châu Thi Vũ lại, kéo nàng đi đến một nơi riêng tư. Còn chưa kịp phản ứng lại, cậu ta đã lên tiếng chất vấn nàng.

"Ảnh trên diễn đàn là chuyện gì thế? Cậu là học sinh giỏi, không nên dính dáng vào người như cậu ta. Vương Dịch ép cậu làm như thế đúng không, lên tiếng đính chính đi đừng để mọi người hiểu lầm"

"Cô biết tại sao tên đó không muốn đụng vào mọt sách không?"

"Điềm Điềm, tại vì người đó"

Châu Thi Vũ nghe xong lời này một hồi liền không có đáp lại, chỉ là tay nàng đã nắm chặt lại. Đây là biểu hiện khi tức giận, tiếc là Bách Hân Dư không có nhận ra, cậu ta còn định nói gì đó thì bị nàng chặn lại.

"Dừng, cậu thì biết gì về cậu ấy. Vương Dịch là người tốt, cậu ấy cũng chẳng ép buộc tôi làm cái gì cả. Tôi là người tiếp cận cậu ấy, mà sao nhỉ, cậu luôn nghĩ bản thân mình rất tốt đúng không? Người tốt không có kéo người khác đi rồi dạy dỗ người ta khi không có sự cho phép đâu. Tránh xa tôi một chút"

Bách Hân Dư nhìn theo bóng lưng của Châu Thi Vũ, một cỗ chua xót dâng lên. Rõ ràng là cậu ta quan tâm nàng, lo lắng nàng gặp rắc rối, sau rồi cậu ta nhận lại được gì? Là cái nhìn chán ghét của người mình thích sao..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net