Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi từng tự hỏi, thanh xuân là gì? Có phải, mỗi người đều có một thanh xuân của riêng mình, tồn tại toả sáng như vậy không?

"Thời trung học, tựa như cũng có một người như vậy, len lén để ở trong lòng, mỗi ngày ánh mắt đều chú ý chị ấy, nhưng khi ánh mắt chị ấy nhìn đến, tim đập liền rộn lên cuống quít cúi đầu. 

Khi thành tích thi công bố ở trên danh sách thì trước tiên sẽ tìm kiếm tên của chị ấy, sau đó tính khoảng cách giữa tên của hai người.

Ngẫu nhiên vì một câu của chị ấy mà vui vẻ cả ngày, cũng sẽ bởi vì chị ấy cười với người khác mà buồn chán.

Châu Thi Vũ...em từng coi thanh xuân là cái gì đó rất tươi đẹp lớn lao, sau này nhìn lại, thanh xuân ấy đều là chị..."

Tại sao lại nói thanh xuân năm ấy là chương nhạc sáng chói hào hùng nhất trong bài ca sinh mệnh của mỗi người? Tại sao những năm tháng ấy, tôi lại thích một người đến vậy?

"Thanh xuân tươi đẹp ấy chúng ta đã cùng nhau trải qua, cùng nhau đứng trên sân khấu để có những khoảnh khắc tuyệt vời nhất. Cùng nhau nỗ lực tập luyện đến kiệt sức. Cùng nhau học tập đến quên thời gian.

Có một lần tôi hỏi em ấy đáp án bài tập. Sau đó em ấy nói em ấy cũng chưa làm. Tôi bất lực gõ bút xuống bàn mấy cái. 

Em ấy nói: "Chị cần đáp án bài nào, bây giờ em làm cho chị!". 

Có lẽ là vì điều này nên tôi mới thích em ấy đến tận bây giờ.

Vương Dịch, chính bởi vì có em, ánh nắng thanh xuân mới đến!"

_______________________



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net