Chương 22: Quật Mộ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Máu có vẻ là đủ rồi, bây giờ ta cần thêm oán linh, ta và ngươi sẽ đi quật mộ!

Minh Thiên Nhu tỏ vẻ không đồng tình, liền nói - họ có vẻ là đã phát hiện ra chúng ta đã hành động rồi, theo tại hạ thì tông chủ nên áng minh bất động một thời gian

Nhiếp Hoài Tang khẽ nhấp chén trà rồi thong dong đáp - ta mặc kệ đấy, cứ hành động đi, dù gì họ cũng chẳng bắt được ta - hắn ăn một quả sơn trà rồi nói tiếp - phải hành động để họ không nghi ngờ nhị ca và mấu chốt là phải quật luôn mộ của ta để chúng không nghi ngờ ta

- Thưa tông chủ, cần oán khí của bao nhiêu người?

- Một trăm

- Đã rõ! Tại hạ sẽ đi ngay bây giờ! - Minh Thiên Nhu hành lễ rồi cùng đồng môn rời khỏi căn nhà hoang

Tại Liên Hoa Ổ, mọi người vừa ăn cơm trưa xong nên mạnh ai người nấy nằm mỗi giường, thong thả ngủ trưa. Gió thổi hiu hiu, mắt đang lim dim thì bỗng dưng cách đó không xa truyền đến tiếng chó sủa dữ dội kèm theo tiếng ăng ẳng. Kim Lăng nhận ra đó là tiếng của Tiên Tử thì liền bật dậy rồi chạy tới. Tiếng của Tiên Tử phát ra gần khu nghĩa địa, Kim Lăng tới đó thì thấy có tận mấy ngôi mộ đã bị đào bới, Tiên Tử thì bị thương nặng, nó nằm bẹp cạnh mộ của Giang Yếm Ly mà cũng đã bị đào xới.
Kim Lăng vừa nhìn xong quang cảnh thì các tiền bối cũng đã tới nơi. Giang Trừng thấy mộ của tỷ tỷ bị phá thì tỏ ra phẫn nộ vô cùng, chiếc nhẫn Tử Điện khẽ rung lên. Giang Trừng chưa kịp mở mồm thì Ngụy Vô Tiện đã rống lên chửi:

- Tên khốn nào đã làm việc động trời này?! Ta thề có trời! Ta mà bắt được hắn thì ta sẽ giết chết hắn rồi quẳng xác hắn cho ngàn yêu ma cắn xé, ăn thịt!

Lam Vong Cơ đứng đơ ra đó vì câu chửi độc mồm độc miệng của Ngụy Vô Tiện, y cứ tưởng rằng câu này sẽ xuất phát từ miệng của Giang Trừng khẩu nghiệp nhưng y đã sai.
Giang Trừng cảm thấy những lời nguyền rủa đó chưa đủ nên hét to lên trời:

- Tên khốn dám phá hoại an nghỉ của tỷ tỷ! Ta thề có trời ta sẽ giết chết cả họ nhà ngươi rồi quăng cho Tiên Tử ăn!

Ở một nơi khác, Nhiếp Hoài Tang đang đọc sách thì liên tục nhảy mũi.

Kim Lăng bế Tiên Tử bị thương lên rồi chạy lại nói với cửu cửu - Cửu cửu, kẻ xấu này không những phá mộ mà còn làm hại Tiên Tử nữa! Con cũng ghét hắn!

Nhiếp Hoài Tang lại nhảy mũi lần nữa, làm rơi cuốn sách xuống đất.

Chửi trời chửi đất cho đã đời rồi thì Ngụy Vô Tiện liền bình tĩnh nói với mọi người rằng - Nãy giờ ta mới để ý, đám người này quật mộ không phải lấy thi thể mà là để lấy oán khí

Kim Lăng tò mò liền hỏi - Sao chúng không lấy thi thể nhỉ? Thi thể là để luyện hung thi còn lấy oán khí để làm gì?

- Là để trả thù - Lam Vong Cơ lạnh lùng đáp

Ngụy Vô Tiện liền nói tiếp - Không sai! Lấy oán khí thì chắc chỉ có đi trả thù thôi! Oán khí nhiều có thể vô hình mà giết chết người sống

- Ta nhớ ngày xưa ngươi có bảo có thể trấn áp ma quỷ bằng cách quật mộ lấy oán khí đi đánh nhau với ma quỷ, trò này không chừng là của ngươi - Giang Trừng nói xong, khẽ liếc Ngụy Vô Tiện

Ngụy Vô Tiện tỏ vẻ bất mãn, hắn đáp - Mấy ngày hôm nay ta ăn dằm nằm dề ở Liên Hoa Ổ, thời gian đâu để làm mấy chuyện này? Di Lăng lão tổ ta lại bị ngươi thần thánh hoá lên rồi!

Giang Trừng chửi - Cũng vì ngày xưa ngươi gợi ý trò này nên giờ có người làm theo rồi kìa! Tên chết bầm!

- Đâu phải lỗi tại ta đâu - Ngụy Vô Tiện bỗng thoáng buồn khi nhớ về thời mình còn là một thiếu niên vô lo vô nghĩ

Mười sáu năm trước, tại Lam Thất. Thúc phụ đã hỏi Ngụy Vô Tiện:

- Nay có một tên đao phủ, cha mẹ, vợ con đầy đủ. Sinh tiền chém đầu người hơn trăm số. Đột tử ngoài chợ, phơi thây bảy ngày. Oán khí tích tụ, quấy phá hành hung, phải làm thế nào?

- Chuyện này... - Ngụy Vô Tiện đưa tay lên cằm, nheo mày suy nghĩ nhưng vẫn chưa có câu trả lời

Thấy Ngụy Vô Tiện không trả lời được, Lam Khải Nhân liền chỉ điểm Lam Vong Cơ lên trả lời thay.

Lam Vong Cơ giọng đều đều, lạnh lùng, trả lời rành mạch - Đầu tiên độ hoá. Trước tiên dựa vào sự tiếc thương của cha mẹ, vợ con, hoàn thành tâm nguyện sinh tiền của hắn, hoá giải chấp niệm, không được thì trấn áp. Tội ác tày trời, oán khí không tan thì phải diệt tận gốc. Huyền môn hành sự, phải tuân theo thứ tự này, không được sai sót

Ngay sau đó Ngụy Vô Tiện liền giơ tay lên cắt ngang - Ta có thắc mắc! Nếu hoàn thành tâm nguyện sinh tiền của hắn, hoá giải chấp niệm, nói thì dễ lắm! Nếu là chấp niệm là giết cả nhà người ta để rửa hận thì phải làm sao?

Lam Vong Cơ liền đáp - Phải ưu tiên độ hoá, trấn áp chỉ là phụ, cần thiết thì tiêu diệt

Ngụy Vô Tiện lại bắt bẻ - Xì! Phung phí của trời! Không phải là ta không biết cách đó, ta chỉ đang suy nghĩ cách thứ tư

- Từ trước tới giờ ta chưa nghe nói có con đường thứ tư

Ngụy Vô Tiện giơ bức vẽ phác hoạ cho Lam Vong Cơ rồi vô tư nói - Tên đao phủ này đột tử thì tất nhiên sẽ biến thành hung thi, nếu sinh tiền hắn chém đầu hơn trăm số, chi bằng...quật mộ của trăm người này lên! Kích động oán khí! Kết trăm đầu lâu đánh nhau với hung thi đó!

Giang Trừng nghe xong thì xấu hổ thay cho tên họ Ngụy, bạn học trong lớp thì cạn hết lời. Lam Khải Nhân giận dữ đuổi cổ Ngụy Vô Tiện ra khỏi Lam Thất.

Tất cả đã qua nhưng chỉ như là giấc mộng, kết thúc hồi tưởng như đã thức dậy từ giấc ngủ say.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net