Chương 269: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 11 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong Bất Giác rất dứt khoát đợi hơn ba phút, đợi đến cái tay của mình hoàn toàn mất hết cảm giác, hắn duỗi thẳng cẳng tay ra trước mặt Mr. Freeze như ảo thuật gia và nói: "Look, đây, là một bàn tay bị hoại tử do các tế bào bị đóng băng." Sau đó hắn trình diễn viên thuốc trên tay kia, "Đây, là một viên thuốc chữa được bách bệnh."

Mặc dù Mr. Freeze đang mặc một bộ giáp cơ khí toàn diện, hắn cũng đeo thêm một cặp kính râm bên trong mũ kính của mình, cho nên Phong Bất Giác không thể nhìn thấy mắt của Mr. Freeze. Nếu hắn có thể thấy thì sẽ phát hiện ánh mắt hiện tại của Dr. Fries đầy vẻ khó hiểu...

"Bây giờ là lúc chứng kiến ​​điều kỳ diệu..." Phong Bất Giác ném viên thuốc vào miệng và nuốt cùng với nước bọt.

Nói cho cùng, Mr. Freeze cũng là một người trí thức, hơn nữa hắn cũng không phải loại nhân vật phản diện cực kỳ "điên khùng", nhìn thấy hành vi của Phong Bất Giác, hắn không khỏi thốt lên: "Ta phải nhắc nhở ngươi, Mr. Crazy, màn trình diễn của ngươi có thú vị hay không chỉ là một vấn đề rất nhỏ. Nếu như ngươi không thể chứng minh rằng ngươi có thứ ta muốn, vậy ngươi sẽ có kết cục giống hai tên ở cửa..."

"Nhìn xem, nó đã hồi phục." Đối phương lời còn chưa nói hết, Phong Bất Giác đã nói một câu như vậy. Hắn lắc lắc cái tay kia, lớp băng giá và da chết trên bề mặt rơi ra, "Hoàn hảo như lúc ban đầu." Hắn nắm chặt bàn tay đang hồi phục của mình và cử động các ngón tay vài lần, "Cử động tự nhiên."

Mr. Freeze bỏ khẩu súng trên tay xuống, tiến lên vài bước, nắm lấy cẳng tay của Phong Bất Giác, đưa tới trước mặt anh để kiểm tra: "Chà ... Thật thú vị ... Thật sự có loại thuốc có thể chữa lành ngay lập tức tổn thương vĩnh viễn ở cấp độ tế bào." Hắn lại buông tay Phong Bất Giác và nói, "Nhưng điều này không chứng minh rằng... loại thuốc này có thể thay đổi thể chất máu lạnh của ta." Hắn tạm dừng, "và... điều trị bệnh cho vợ ta."

"Như ta đã nói, Dr. Fries, thuốc này chữa được bách bệnh." Phong Bất Giác nói: "Bệnh AIDS, ung thư, bệnh bạch cầu, Huntington, v.v ... Dù là bẩm sinh hay mắc phải, khiếm khuyết di truyền hay nhiễm virus, tổn thương có thể hồi phục hay tổn thương vĩnh viễn... chỉ với một viên nang, tất cả đều có thể được giải quyết. Thuốc này thậm chí có thể biến zombie trở lại thành người, không có gì để nghi ngờ cả."

"Không, toàn bộ câu nói của ngươi đều đáng nghi." Mr. Freeze nói: "Trừ khi... Ngươi cho ta một ít mẫu thử, để ta nghiên cứu thành phần hóa học."

"Thứ cho ta nói thẳng, Dr. Fries, điều này là không thể." Phong Bất Giác trả lời: "Theo ta được biết, một tổ chức nào đó (SCP Foundation) đã tiến hành rất nhiều thí nghiệm để cố gắng tổng hợp nhân tạo loại thuốc này, Nhưng tất cả đều kết thúc trong thất bại." Hắn tiếp tục biên lời ngụy tạo, "Hãy tin ta, giáo sư, những thành tựu khoa học của tổ chức đó, nhân lực và vật lực... không thể nào thua ngươi, hay bất cứ ai trên hành tinh này."

"Đã không thể được tổng hợp nhân tạo thì thuốc trên người ngươi là từ đâu ra? Món quà của Chúa sao?" Fries hỏi.

"Có rất nhiều điều trên thế giới này mà khoa học không thể giải thích được, ngươi có thể không tin ta, giáo sư. Nhưng... ngươi phải đưa ra lựa chọn về tình huống trước mặt." Phong Bất Giác nói: "Ta đã cho ngươi thấy tác dụng của loại thuốc này. Lựa chọn ngươi phải làm rất đơn giản. Một, tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của ta; hai, từ chối và từ bỏ cơ hội này để cứu vợ mình." Hắn quan sát mọi thay đổi tinh tế trên khuôn mặt người kia, và khi chắc chắn, giọng hắn dần trở nên cứng rắn hơn, "'Món quà của Chúa' này có hạn, ta chỉ có thể cung cấp cho ngươi hai viên, một cho ngươi, và một cho vợ ngươi. Ngay cả khi ngươi giết ta, ngươi sẽ không lấy được thêm gì." Phong Bất Giác làm rõ điểm mấu chốt của mình, đối với hắn, tiêu thụ ba viên SCP-500 để đổi lấy lợi ích đã là giới hạn, nếu điều này vẫn không thể đạt được mục tiêu, hắn thà từ bỏ cơ hội hợp tác này.

Mr. Freeze suy nghĩ trong vài giây, và biểu cảm dưới kính râm thoáng qua. Định mệnh lớn nhất đời hắn là vợ hắn, hắn đã nhìn thấy tác dụng của thuốc nên không thể từ bỏ cơ hội như vậy.

"Ta còn có có lựa chọn thứ ba." Mr. Freeze nói, "Chính là lập tức đóng băng ngươi, sau đó lấy hết thuốc trên người của ngươi." Lời này của hắn rõ ràng chỉ mang tính thăm dò.

"Ha ha... Ngươi sẽ không làm một hành động liều lĩnh như vậy đâu, giáo sư." Phong Bất Giác đương nhiên hiểu được ý định của đối phương: "Bởi vì 'túi đa chiều' mà ta vừa mới đề cập là thứ mà ngươi chưa nghe bao giờ. Sau khi đóng băng ta, không biết liệu thuốc có thể lấy được từ ta hay không." Hắn nheo mắt: "Hơn nữa... Ngươi hẳn cũng đã nhận ra, nếu cần thì ta cũng không sợ chết."

"Hừ... Ngươi là một người thông minh." Mr. Freeze cười nói, "Ta thích đối phó với loại người này." Hắn đi đến bên cạnh hai bước, "Ta vẫn có chút không hiểu, vì sao ngươi muốn giúp ta?" Hắn xoay đầu lại: "Chẳng lẽ ngươi đọc được chuyện xưa của ta trên tờ báo lá cải nào đó và muốn giúp ta, một siêu tội phạm, vứt bỏ cái ác để theo thiện sao?"

Phong Bất Giác nói: "Ta và ngươi đều rất rõ ràng, ngươi không thể quay đầu lại. Đề nghị của ta là, ngươi cũng có thể suy nghĩ về điều đó ngay bây giờ, khi vợ của ngươi tỉnh lại, ngươi phải giải thích thế nào với cô ấy về những việc đã xảy ra sau khi cô ấy bị đóng băng." Hắn dừng lại hai giây và nói: "Huống chi... Dù cho ngươi thật có thể vứt bỏ cái ác để theo thiện, thì đây cũng không phải lý do ta giúp ngươi."

"Vậy thì ngươi chỉ muốn làm một giao dịch." Mr. Freeze làm ra phán đoán chuẩn xác.

"Đúng vậy." Phong Bất Giác nói.

"Trên tay ta có thứ gì khiến ngươi hứng thú sao? Ta không nghĩ ngươi cần tiền?"

"Không không không... Loại động cơ đó quá thô tục." Phong Bất Giác nói: "Những gì ta muốn, đối với ngươi thì đã... à không, là sẽ trở thành đống sắt vụn." Hắn chỉ vào Mr. Freeze, "Ta chỉ muốn bộ giáp của ngươi và một vài khẩu súng xung đông lạnh."

"Chỉ vậy thôi à?" Mr. Freeze hỏi.

"Nếu có thể..." Phong Bất Giác quay lại và chỉ vào Shadow King và Blood Golem: "Ta muốn ngươi giúp ta tạo ra một vụ nổ đủ mạnh để phá hủy cả một con phố và giết cả hai."

Mr. Freeze nhìn khối băng, hơi sửng sốt: "Chúng còn sống?"

"Đúng vậy." Phong Bất Giác trả lời một cách vô cùng chắc chắn, bởi vì hắn từ menu trò chơi có thể thấy cái tên【 Shadow King 】vẫn như trước là【 Còn sống 】, "Hắn và con quái vật này có cơ chế cộng sinh nào đó, tuy bản thân hắn có thể sẽ chết trong băng, nhưng chỉ cần quái vật kia có thể sống ở trong băng, như bây giờ..." Hắn dùng tay chỉ vào Blood Golem, "Như vậy... tế bào của chính hắn và cơ thể có thể tiếp tục duy trì trạng thái tự phục hồi."

"Ý ngươi là... khi băng tan, chúng có thể ra ngoài mà không bị tổn thương gì?" Mr. Freeze nói tiếp.

"Đúng." Phong Bất Giác nói: "Cho nên, nhất định phải tạo ra một lượng sát thương đủ để quét sạch hoàn toàn cả hai mới có thể giết chúng."

"Ha ha a... Dù sao nơi này cũng vô dụng, có nổ lên trời cũng không sao." Mr. Freeze mỉm cười đồng ý yêu cầu của Phong Bất Giác.

Lúc này, Shadow King, người bị phong ấn trong khối băng, không thể nhìn thấy bóng dáng của hai người cũng như không nghe thấy cuộc trò chuyện của họ do Blood Golem chặn tầm nhìn. Tất cả những gì hắn có thể làm là cầu nguyện một cách sợ hãi... cầu nguyện rằng Blood Golem có thể phá vỡ khối băng trước khi bên kia làm bất cứ điều gì.

Trong lúc chúng ta hãy nói đến thủ đoạn hắn dùng để tìm Phong Bất Giác, chính xác là dựa vào vật triệu hồi. Quái vật kia tên【 Voice of Shadow 】, một vật triệu hồi trí thông minh cao không thuộc loại chiến đấu, đó là giọng nói đã nói chuyện với hắn trong công viên, và đó cũng là bí mật về khả năng điều tra của hắn.

【 Tên: Triệu hồi - Voice of Shadow

Thuộc tính thẻ kỹ năng: Chủ động, vĩnh viễn

Loại: Triệu hồi

Hiệu quả: Triệu hồi một Voice of Shadow (không CD, nhưng chỉ được dùng một lần sau khi vào kịch bản, thời gian tồn tại vô hạn, đồng thời tồn tại nhiều nhất 1 Voice of Shadow) 】

Tiêu hao: 50% điểm linh lực, một vật triệu hồi (trừ Voice of Shadow)

Điều kiện học: Sở trường triệu hồi C

Ghi chú: Voice of Shadow không có khả năng chiến đấu, liên tục ẩn mình trong bóng tối của người chơi. Nó có tính cách độc lập và trí thông minh cao, có thể giao tiếp với người chơi. Khi bất kỳ người chơi nào khác trong kịch bản sử dụng kỹ năng triệu hồi, Voice of Shadow có thể ngay lập tức cảm nhận được đối tượng được triệu hồi của bên kia và ngay lập tức thiết lập kết nối với bóng của chính người chơi đó (bất kể khoảng cách). Miễn là kết nối không bị gián đoạn, Voice of Shadow có thể nắm được vị trí của bên kia trong thời gian thực. 】

Shadow King tìm được Phong Bất Giác là dựa vào vật triệu hồi này. Hắn cũng không nhắm vào Phong Bất Giác, chỉ có điều những người khác không có sử dụng kỹ năng triệu hồi cho nên không thể nào tìm được vị trí của bọn hắn...

Hiệu ứng theo dõi trên cơ thể của Phong Bất Giác giờ phút này đã giải trừ một cách ngoài ý muốn. Mặc dù sự kết nối giữa Voice of Shadow và bóng Phong Bất Giác không được hiển thị trong thanh trạng thái của menu ngươi chơi nhưng đây cũng được coi là một cái debuff. Mà khả năng giải trừ bất kỳ các hiệu ứng bất thường của SCP500 cũng không phải là nói chơi.

Trên thực tế, có một số cách để cô lập sự kết nối của Voice of Shadow, chẳng hạn như tìm một căn phòng có nguồn sáng mạnh ở mọi phía và ở trong đó trong vài giây hoặc sử dụng một số kỹ năng chữa bệnh nhất định.

Mặt khác... Voice of Shadow còn có một thuộc tính ẩn tiêu cực, đó là khi ai đó trong kịch bản triệu hồi vật triệu hồi cấp A trở lên thì Voice of Shadow sẽ tự biến mất do sợ hãi... Tất nhiên, Shadow King đến giờ vẫn chưa từng gặp phải trường hợp như vậy, cho nên vẫn chưa biết thiết lập này.

【 Xin chào, ta sẽ nổ chết ngươi. 】Phong Bất Giác viết một dòng như vậy trên một tấm biển và bước đến khối băng, cố ý tìm một góc mà Shadow King có thể nhìn thấy, và đặt nó trước mặt bên kia.

"Tiểu tử này... Là đang thị uy..." Shadow King nói trong lòng.

【 Trong hình thức hỗn chiến, không có trừng phạt cho việc rút lui, ngươi có thể suy nghĩ về điều đó 】Phong Bất Giác lật tấm biển lên, phía sau là dòng chữ này.

Shadow King sau khi nhìn thấy, trong lòng hừ lạnh một tiếng: "Hừ... Thật nực cười, làm như như ngươi có thể nổ chết ta."

Phong Bất Giác nhìn hắn vài giây, thấy đối phương có vẻ không muốn rút lui, hắn lại nhặt một tấm biển khác từ phía sau:【 Con người lúc nào cũng có tâm lý may mắn, ta hiểu, vậy thì ngươi cứ đợi đi, hohoho :-D 】

Sau khi cho thấy câu này, Phong Bất Giác liền xoay người, đi đến chỗ Mr. Freeze đang đặt bom.

"Mẹ! Đã viết tiếng cười rồi mà lại còn thêm biểu tượng cảm xúc! Quá kiêu ngạo! Chết vinh còn hơn sống nhục a!" Tiếc rằng tiếng hò hét của Shadow King chỉ có thể chôn chặt trong lòng, không nói ra được một chữ nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net