NHÀ CẢNH DU 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi không muốn đâu Cảnh Du"

"Anh biết rồi em cứ ngủ đi"

"Tôi sợ quá ngủ không được nè..."

Cảnh Du thật sự là không thể nhịn cười được mà....anh bước lại giường ôm Ngụy Châu vào lòng rồi bước lại sofa ngồi....anh vuốt ve lên người cậu...cậu dùng răng cắn cắn ngón tay anh...

"Ở trong lòng anh em yên tâm đi nha"

Không nói gì vẫn cắn cắn tay anh...nhìn cực kì đáng yêu....Như Vũ thấy liền nói

_Cảnh Du...em thích con cáo này rồi...anh cho em đi

_không được...bảo bối nhỏ là của anh

_anh sao lại như vậy...từ trước giờ em muốn gì anh cũng cho em mà...sao hôm nay vì con cáo này mà cự tuyệt em chứ

_không được...em nhất định phải có được nó...

_nếu em nói mà bảo bối nhỏ nghe lời em thì anh cho em

"Làm gì có vụ tôi nghe lời con yêu quái này chứ......xí"

_được là anh nói đó nha

Như Vũ đến gần Ngụy Châu hơn...cô nhìn vào mắt cậu...thôi miên cậu..Ngụy Châu hơi giựt mình....

"Cô ta không phải con người"

"Đúng vậy...Như Vũ là pháp sư làm việc cho mẹ anh...."

Như Vũ nhếch môi cười.....

_cáo con trèo qua tay ta...nhanh đi

"Không"

Cảnh Du nghe được lại cười...

_con cáo đáng ghét...mày không bị thôi miên sao...hừ

"Tôi là hồ ly mà sao bị thôi miên được...tào lao.."

_cáo nhỏ 1 lần nữa đi qua bên ta...ta cho người ăn gan

Ngụy Châu đang nằm nhướng cổ lên nhìn cô....cậu làm Cảnh Du hết hồn....nhưng nhìn một lúc cậu nằm lại trên tay Cảnh Du...chẳng quan tâm tới cô ta nữa

"Tôi không thèm....Cảnh Du nấu ngon hơn"

Như Vũ  tức điên lên hét lớn...

_một lần nữa...mau bước qua đây...nếu không ta sẽ giết mày ngay đó

"Tôi không qua...giỏi giết tôi đi"

"Cảnh Du ...anh nghe không cô ta đòi giết tôi kià"

Như Vũ giận quá mất khôn...cô nhanh tay chụp lấy chân ngụy châu ném thẳng cậu vào vách tường...

"Aaaaaa......sao xui vậy nè trời...."

nhưng khi cậu bay gần đến tường...thì người cậu không di chuyển nữa....một cơn gió giữ cậu khựng lại...ngăn không để cậu đập người vào tường..

"Trời ơi....tưởng tiu rồi chứ...."

cơn gió nhẹ nhàng nâng cậu lơ lửng như vậy rồi mang cậu về lại bên Cảnh Du...Cậu núp vào người anh

"Tôi sợ quá Cảnh Du..."

"Thù này tôi sẽ trả.....hãy đợi đấy..."

Người cậu rung lên...cảnh du thấy rất tội....ôm cậu vào người chắc hơn...Như Vũ bước lại

_anh làm gì vậy Cảnh Du....vì con cáo này mà anh dùng năng lực của mình sao...chẳng phải anh rất ghét thứ năng lực này sao.....vì nó mà anh không thể là một con người thật sự....

_không phải việc của em

_chỉ vì một con cáo tầm thường...mà anh đối xử với em vậy hả

_em là bạn gái anh mà

"Cô chỉ là bạn gái thôi...tôi là vợ của Cảnh du đây...còn chưa nói...ở đó mà lớn lối...."

Cảnh Du nghe được cười lớn...anh lấy tay vuốt nhẹ lên môi Ngụy Châu...

"Em ghen hả...Ngụy châu"

"Em không có...tại em tức quá"

"Được rồi...."

Cảnh Du nhìn Như Vũ..

_em về đi...đừng đến đây làm phiền anh nữa.

_là mẹ anh sai em đến...sao anh lại cưới một con hồ ly hả

_anh phải biết mẹ anh không ưa hồ ly mà...anh muốn bà sai người giết vợ anh sao...?

_với mẹ...chỉ có em mới xứng làm con dâu mẹ thôi

_nếu một lúc nào đó...mẹ sai em đi giết vợ anh...em sẽ ra tay...lúc đó đừng nói tại sao em vô tình..

"Cô không lo cho cái mạng của cô đi...đồ pháp sư quèn...tôi mà trong hình hài hồ ly thì nãy giờ chưa biết bây giờ ai xin ai đâu....."

Cảnh Du nhíu mày nhìn Như Vũ

_nếu em đến đây để thăm anh thì anh cảm ơn...nhưng nếu có ý khác thì em về đi...

_anh.....anh được lắm Cảnh Du...

Cô bước nhanh ra cửa đóng mạnh cửa vào.....cảnh du nhìn Ngụy Châu lại cười...

_không ngờ nguyên hình của em lại dễ thương vậy đó...

"Đương nhiên rồi..."

Cảnh Du hôn xuống môi cậu....nguyên hình phút chóc thây đổi...Ngụy châu trở lại thành con người...cậu ngồi vào lòng anh cả hai hôn nhau say đắm...anh nút nhẹ lấy môi cậu....cậu hơi hé miệng để lưỡi anh thẳng tiến vào trong...bắt lấy lưỡi cậu rồi cắn mút...hương vị thử bao nhiêu lần rồi mà vẫn rất ngon....anh đưa tay vào trong áo cậu...đụng nhẹ vào hạt đậu nhỏ trước ngực cậu....mà xoa nắn.......cậu lại bị kích thích vô cùng....nụ hôn bắt đầu mãnh liệt hơn....anh lại xoa nắn nhanh hơn....cậu rên rỉ trong khoan miệng anh...rồi cậu sực nhớ chuyện gì đó...cậu dừng lại....nhìn anh

_Cảnh Du ....tôi đói lắm.. Lúc nãy còn bị đè và đánh nữa đó..

Cảnh Du nghe mà thấy thương anh cứ vậy lại ôm cậu xuống nhà...đặc cậu xuống ghế rồi anh ngồi bên cạnh

_hôm nay có rất nhiều gan cho em...xong có trái cây nữa đó...

_oh....tuyệt thật...biết mà lấy chồng sướng vậy....thì tôi cưới anh sớm hơn rồi..

_chào hai cậu chủ

_cô dọn thức ăn lên cho tụi con đi....em ấy đói rồi..

Cô người làm cuối đầu rồi bước vào bếp...một lúc sau lại mang rất nhiều đồ ăn liên tiếp bước ra....đặt trước mặt Ngụy Châu toàn gan....làm cậu thèm chảy nước miếng...cậu cứ vậy mà ăn lấy ăn để....mấy ngày rồi cậu chưa ăn gì....còn bị anh làm tình đến kiệt sức mà hiện nguyên hình luôn....chứ không lúc nãy cậu đã trị Như Vũ rồi....cô ta lớn lối thật...còn dám ném cậu đi...

_Cảnh Du cô ta nói cô ta là bạn gái anh...?

_như vũ là bạn từ nhỏ của anh tại mỹ

_hèn gì cô ta ảo tưởng như vậy....

_mà nè Cảnh Du....sao mẹ anh lại không thích hồ ly vậy.....sao lại đi giết chúng tôi...?

Cảnh Du nhìn Ngụy Châu một lúc rồi thở dài......

_chuyện bắt nguồn từ ông nội em đó....ông nội em cưới ông Ngoại anh mà..

_cái gì......?....sao tôi không nghe ba tôi nhắc tới ta.....

_chuyện đó chỉ được kể lại từ những người chứng kiến thôi.....chắc ba em chưa muốn nói cho em nghe đó mà...

Cả 2 người có một sức mạnh khủng khiếp....nhưng rồi một ngày hồ ly bắt đầu đi hại con người nhiều hơn....gia tộc pháp sư đã đi tiêu diệt hồ ly....và đương nhiên ông nội em cũng hứng chịu sự ảnh hưởng này.....ông Ngoại anh đã bảo vệ ông em và vô tình các pháp sư hợp lại....khiến ông bị thương nặng...nguy hiểm đến tính mạng.....ông nội em đã mang ông anh đi....rồi một thời gian sau....chỉ thấy ông anh quay về....đau thương vô cùng...sống không bằng chết...mà không thấy ông em đâu nữa.....mẹ anh là người chứng kiến tất cả...ông anh vì thương nhớ mà đã tự hủy đạo pháp của mình....tan biến mất.....từ đó mẹ anh hận hồ ly vô cùng...mẹ không tin tình yêu của hồ ly.....bà muốn trả thù cho ông Ngoại....từ mấy trăm năm nay...bà đã giết bao nhiêu hồ ly rồi anh cũng không biết nữa.....

_nếu ông tôi là người phản bội.... vậy ông tôi đang ở đâu....?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net