Chương cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng thét gào vang vọng trong biển lửa , ngọn lửa của hận thù , ngọn lửa đố kị , đã thực sự thiêu cháy lý trí , thiêu cháy nhân tính , thiêu cháy cả trân tình. Tú Uyên hấp hối , gắng sức thều thào :

_ Hổ nhi , gọi mẫu thân được không ? Kế mẫu muốn ... trước khi chết có thể nghe con gọi một tiếng mẫu thân ...

_ Ta không gọi , bà như vậy chính là muốn chết toại nguyện sao ? Đừng hòng , bà phải sống cho ta , nhất định phải sống ! ta không cho bà chết !

_ Hổ nhi , con đừng khóc , mắt của con chảy máu rồi ... ngoan nào , chẳng phải con luôn muốn ta chết hay sao ?

_ Mẫu thân , người đừng rời xa hài nhi mà . Hài nhi sẽ không cãi lại người , mẫu thân , hài nhi cầu xin người , người đừng bỏ mặc hài nhi . Đau lắm . Thực sự rất đau .

Hai hàng nước mắt lăn dài , Tú Uyên khép mi lại , cánh tay vô lực thõng xuống . Tiểu Hổ bỗng chốc nín lặng , toàn thân như không còn chút sức lực , máu từ mắt chẳng biết khi nào đã đầm đìa khuôn mặt . Tóc trắng bay loạn , nàng thì thầm :

_ Mẫu ... thân... AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Không có ai đáp trả nàng , Đại Sơn Tự đang bị thương nặng , cộng thêm đả kích lớn , thổ huyết mà chết .

_ Lão gia !!!!

Ý Hợp bò lại gần Đại Sơn Tự , thân thể đã bị thương , gần như không còn chỗ nào lành nặn. Bạch y đẫm máu , lê tới đâu , liền để lại một vệt máu dài tới đó .

_ Cha ...

_ Ý Hợp , cô...

_ Ông ấy là cha ta , ta là con rơi của Đại Sơn Tự . Ông ấy là phàm nhân , mẫu thân ta là tiên nữ . ông ấy bao lần chuyển kiếp , còn mẫu thân ta ôm tủi hờn ngàn năm ...

_ Hợp nhi , những giấc mộng đó là ...

_ Cha là thực.

Đại Sơn Tự nhíu mày , rồi bỗng buông lỏng , từ từ khép mi lại .

_ Đại Hổ chịu chết đi .

Tiểu Hổ nghe theo tiếng gió rít mà tránh chưởng , đoạn phóng ngân châm :

_ Cô rõ ràng không phải tiểu Trúc , tại sao lại giống muội ấy như vậy ? Hơn nữa những chuyện của bọn ta lúc nhỏ cô đều biết .

_ Ta là Nhất Hỏa , tỷ tỷ của tiểu Trúc , hôm nay ta sẽ dùng máu của ngươi để tế nó .

_ Vậy còn phải xem bản lĩnh của cô tới đâu . Ra tay đi .

Tuy hai mắt không thấy được , tuy nhiên chưởng lực của tiểu Hổ xuất ra sức sát thương có phạm vi khá rộng , muốn tránh nhất định là điều không mấy dễ dàng . Trong vòng ba chiêu đã khiến Nhất Hỏa trọng thương , Nhã Tiên và Tiểu Báo liên thủ , Tiểu Hổ trở tay không  kịp , trúng liền hai chưởng. Đúng lúc ấy sư phụ của Tiểu Hổ , cũng là mẫu thân của Ý Hợp xuất hiện ,  tiếp đó là dương lân ,  tiểu Trúc.

_ Tỷ tỷ.

_ Trúc nhi.

Hai bên cứ vậy mà lao vào hỗn chiến , Nhã Tiên biến lại hình dáng nữ nhân.  Cuộc chiến này chính là cân tài cân sắc, Nhất Hỏa thấy thế bất lợi bè chạy tới bắt Ý Hợp làm con tin.

_ Tất Cả mau dừng tay .

_ HỢP NHI !!!

_ Nhất Hỏa , cô còn không mau buông Ý Hợp ra ?

_ Ta chính là không buông , trừ khi tiểu nghiệt chủng nhà ngươi tự sát .

_ Đừng mơ !

_ Dương Lân , ta thực lòng chúc phúc cho huynh và Tiểu Hổ. Ý Hợp đi trước một bước .

Nàng dùng trường kiếm đâm xuyên bụng của mình và Nhất Hỏa . Lệ với máu hòa thành một , nhân lúc tình thế hỗn loạn , Tiểu Báo đâm Tiểu Hổ một nhát , Dương Lân xoay người phá chiêu nhưng không kịp . Đường kiếm của Dương Lân cũng đi thẳng xuyên tâm Tiểu Báo .

_ Hổ nhi...

_ Dương Lân , có phải huynh quên rằng ta là quái nhân , ta không thể chết .

Một đường kiếm nữa xuyên qua Tiểu Hổ đâm thẳng vào tim Dương Lân :

_ Trả con gái cho ta , ngươi mau trả Tiểu Báo cho ta !

Tiểu Hổ tiện tay đánh một chưởng , kình lực như vũ bão , đánh cho Nhã Tiên ngũ tạng vỡ nát .

_ Mẫu thân , người thực tình quá nhẫn tâm .

Đoạn rút kiếm , quay lại ôm chặt Dương Lân vào lòng . Hoa lê từ đâu bay vào , phảng phất tỏa hương , che lấp mùi máu tanh nồng .

_ Dương Lân ta yêu huynh , trước nay đều như vậy .

_ Hổ nhi , ta trước giờ chưa từng rời xa muội , nhưng hôm nay có lẽ không thể ở bên muội , không thể thiên trường địa cửu. Hẹn kiếp sau sẽ gả cho muội.

Ngày mất đi đôi mắt là ngày tiểu Hổ mù ánh ánh , còn hôm nay , mất đi dương Lân chính là mù tâm. Hôm ấy trời rất đẹp , giữ tàn tro của Cửu Lục Bang người ta thấy một nữ nhân hồng y nhuốm máu ôm thi thể nam nhân mặc hỉ phục tân lang. Có ai ngờ Dương Lân mặc sẵn hỉ phục chính là muốn tới rước tiểu Hổ về...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nguoc