Chương 5 - Tứ linh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên con đường hoa mai khoe sắc, mọi vật càng thêm tràn ngập sác xuân. Cô gái mười sáu tuổi tươi tắn cùng thú nhồi bông đi tìm những vật thiên. Mặt dây chuyền tỏa sáng lắp lánh, chiếu ra tia hào quang màu lục, dẫn tới tiệm đồ cổ đầy vẻ thần bí.

- Sao nơi này lại u ám thế kia?- Cô gái nhỏ nhìn cửa tiệm trước mắt, giữa lòng thành phố đầy vẻ xa hoa này, sao lại có một nơi tối đen như thế này..

Kaito lắc đầu - Cô hỏi ta thì ta hỏi ai chứ?

Nhìn vào cửa hiệu này, người nào hẳn cũng sẽ hoảng đi. Trước cửa tiệm có hai bức tượng khá lớn, điêu khắc hai chú cún, mặt thì lại là của lũ quỷ dưới âm tào. Bảng hiệu có một dòng chữ "Vạn bất gia", thật không hiểu nổi, nếu đã mở cửa ra làm ăn thì sao lại đặt biển hiệu là không bao giờ có một mái ấm, thật là không may chút nào. Một điều xui xẻo này có lẽ đã kéo theo cả cửa hiệu xui xẻo theo. Rin lắc đầu, nhìn theo tia sáng đi vào cửa hiệu.

- Ông có thấy được gì không? - Rin nhìn vào mặt dây, thấy tia sáng chia làm bốn hướng, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hiện tượng này, thật khó hiểu. Cô quay qua Kaito trên vai.

- Cô nhìn vào bốn bức tượng đi ở hai bên hành lang theo hướng ánh sáng chỉ đến đi. - Kaito ngưng một chút rồi nói tiếp - Có lẽ nguyên liệu này đã tự tách thành bốn mảnh.

- Thế làm sao để thu thập chúng đây?

Rin nhìn bốn bức tượng theo lời Kaito. Bên phía trái là bức tượng khắc hình một con rồng, gần đó là kỳ lân. Phía bên phải, trên kệ, hai bức tượng chính là con rùa và phượng hoàng. Cô gái lúc này chợt nhận ra, bốn bức tượng này chính là một, bởi nó là tập hợp của khối hình Tứ linh: Long, Lân, Quy, Phụng. Bốn thú thần linh thiên của đất trời theo truyền thuyết xa xưa.

Tựa như khi thiên địa được xác lập ranh giới bởi Đình Thiên - Trụ chống trời, Thiên giới được tạo ra cùng với các thiên sứ thì dưới đại địa lại xuất hiện rung chấn, cuối cùng sau cuộc chiến của thần linh, bốn tộc thú thần được sinh ra, đứng đầu mỗi tộc là Long của tộc Long Thiên, Lân của tộc Lân Tượng, Quy của tộc Vạn Quy, Phụng của tộc Hoả Phượng. Bốn tộc này vốn dĩ sống hoà nhã với nhau nhưng sau khi Người đứng đầu Thiên giới biến mất, bốn tộc xảy ra bạo loạn nhầm chiếm được chiếc ghế cao nhất của Thiên giới. Xảy ra đại chiến làm Thiên giới lung lay, gần như sẽ sập xuống Địa giới, cảm thấy điều này đã vượt quá ranh giới khiến Đình Thiên khuỵu xuống, Chúa trời quyết định đem bốn tộc này trở thành trụ chống trời ở bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc. Từ đó tứ linh được phong cho tứ thần thú này. Tuy nhiên, sau sự kiện Sáng Thế - Thiên đường xuất hiện, vị trí tứ linh lại xuất hiện một linh vật mới là Hổ nhưng trong tính ngưỡng tôn giáo, nhân loại chỉ chấp nhận tứ linh, không chấp nhận ngũ linh bởi hổ là động vật mang tính Ác, vốn không thể mang lại may mắn phước lành được.

Truyền thuyết là thế nhưng hiện thực thì không ai biết chúng có tồn tại hay là không. Rin ngẩn ngơ suy nghĩ thì Kaito nhỏ giọng:

- Cô phải tìm ra nguyên căn lớn nhất của Nguyên liệu, ánh sáng hướng tới bức tượng nhiều nhất thì thu thập nó trước rồi thu thập theo hướng nhỏ dần. - Kaito nhìn vào tia sáng màu lục có diện tích lớn nhất rồi nhỏ dần, xong kết luận. - Ta nhìn ra được, đầu tiên dẫn đầu là Phụng, tiếp đến là Long, Quy, cuối cùng là Lân. Lần này làm ta nhớ tới Vạn mai lần trước, nguyên căn lớn nhất cũng nằm trên Phụng - Phượng hoàng Vạn mai.

Rin nắm được nội dung câu nói, cô gái tìm kiếm chủ sở hữu chúng. Dường như đây là tiệm cổ chờ người tới mua, thế vốn nó chưa có chủ. Rin vừa định mua lấy chúng rồi đoạt về luôn nhưng ngẩn ra là cô đâu có tiền. Đợi một lúc, chủ tiệm xuất hiện, là một anh trai to lớn, mái tóc màu nâu đeo mắt kính làm cô nhớ đến Hiyama, có lẽ khi thằng nhóc ấy lớn lên cũng sẽ có hình dáng như thế này.

Vừa định ngồi chờ một lát thì Kaito bên tai nói với cô:

- Có gì đó rất lạ! - Kaito nhìn vào chàng chủ tiệm đầy nguy ngờ - Hắn ta toả ra luồng ma khí, thật sự không ổn, tốt nhất hiện tại chúng ta nên rời khỏi đây.

Rin lưu luyến, bởi mảnh nguyên liệu đã ở đây rồi thì sao lại phải rời đi chứ, thật không thể. Mà Kaito nói cô cũng hơi không tin, bởi anh chủ tiệm kia cười rất hiền dịu.

- Chắc ông cảm nhận sai rồi đấy!

Bỗng mèo bông liền véo vào cổ cô.

- Cô đang nghi ngờ bổn thiên sứ à! - Kaito tức giận - Ta nói phải rời khỏi đây ngay, không được ở lại.

Thấy được thái độ căng thăng của Kaito, Rin liền nghe theo, nhấc chân lên rời khỏi cửa tiệm, vừa đến cửa thì nó đã sập xuống. Không gian xung quanh trở nên biến động, khung cảnh màu lam xuất hiện, tựa như thời điểm thu phục Nguyên liệu. Rin quay đầu, nhìn về phía chủ tiệm thì một mũi tên màu nâu rực lửa bay đến, Rin hoảng hốt.

- Cẩn thận.

Kaito la lên rồi mở đôi cánh, bao trùm lấy Rin, dùng khiên chấn quanh đôi cánh để giải trừ đòn tấn công. Để tránh có chuyện sơ suất, Kaito đánh đóng băng dòng thời gian của Rin, làm cô bất động. Sau khi giải trừ, Kaito nhìn về phía chủ tiệm. Hắn ta đang vỗ tay, nhấc kính lên với nụ cười ma quái.

- Ha ha ha.

Hình dạng kẻ đó đang biến dạng, khuôn mặt với đường kẻ mắt sau thâm thẳm, đôi môi từ hồng hào đã chuyển biến thành đen, da vẻ lại trắng bệch, trên người mặc độc một chiếc quần làm hiện ra ký hiệu ra một hình xâm mũi tên ở bên ngực trái. Sau lưng trần đã hoá ra hai rãnh máu, chúng cứ chảy xuống không ngừng nhưng khi chạm đất liền bốc hoả trở về lại trên thân, tạo ra hai vòng đai lửa tựa như đôi cánh. Phía trên đầu mọc ra hai sừng, mái tóc nâu dài xuống ngang vai, bàn tay xuất hiện móng vuốt, lưng quần là một khay chứa những giờ giấy màu đen thẳm.

- Ác linh kia, sao lại dám lộng hành trước mặt bổn thiên sứ?

Kaito lúc này đã hiện nguyên thể, hình ảnh là một thiên sứ với đôi cánh trắng nhiều tầng cùng chiếc vòng sáng trên đầu, bên ngoài mặc một chiếc áo trắng, bên trong là một chiếc áo da màu xanh lam, phía dưới là chiếc quần trắng cùng bàn chân mang đôi giầy thần tử. Mười ngón tay xuất hiện mười đốm tinh thể màu lam nhạt, móng tay trắng được hoá thành vàng. Một bên tai đeo vòng kim loại. Nhận ra thực thể trước mắt mình chính là Ác linh, nhưng kẻ có đôi cánh, à không hẳn đôi cánh vì kẻ này là Ác linh sinh ra từ linh hồn bất khiết, không phải thuần chủng nên không có đôi cánh của thiên sứ mà tự tạo cho mình đôi cánh dục sinh.

Không nhận được câu trả lời, Kaito ngừng lại, tìm kiếm lối thoát cho cô gái bé bỏng sau lưng mình, phát hiện ra đây là kết giới do nguyên liệu mở ra, một là kiếm cách cho kết giới vỡ ra, hai là thu thập nguyên liệu. Nếu dùng cách thứ nhất, khi kết giới này vỡ ra, nguyên liệu chưa thu thập tự động sẽ một lần nữa phân tán, nhưng sợ gần, với bốn mảnh, nguyên liệu này sẽ thật vất vả nên quyết định chọn cách thứ hai.

- Ngươi muốn có được chúng à? - Tên Ác linh trước mắt hai người bỗng tạo ra tiếng động như lửa cháy, nhìn sang bốn bức tượng rồi bảo. - Thì hãy quỳ xuống dưới chân ta!

Vừa nói xong, hắn lấy tờ giấy từ trong tay, phía dưới chân hiện ra vòng thuật được tô đỏ bằng chính máu chảy từ chiếc cánh dục sinh, hoá phép, biến tờ giấy thành một mũi tên, từ lưng quần, biến thắt lưng thành cung. Đưa mũi tên vào, bắn về phía Kaito.

- Ác thuật cỏn con, sao có thể tiêu diệt được ta - Kaito khẩy tay, một tinh thể từ ngón tay bay ra bắn về phía mũi tên, cả hai hoà tan thành những tia sáng nhỏ, các tia sáng tập hợp lại phóng về phía Ác linh.

Nhìn thấy các tia sáng đang phóng đến, hắn liền bay lên cao tránh.

- Quả không hổ danh là Đại thiên sứ cai quản Chuyển kiếp môn.

Ác linh cười rồi đưa tay lên, bắn về phía gạch trên mặt đất, mọi thứ rung chuyển. Tấm biển bên ngoài cửa hiệu tỏ sát khí, hai chú chó xuất hiện ngọn lửa đen, hoá thành thật lướt gió vào bên trong, sàn nhà tựa như máu đỏ, khắc chú ẩn cổ đầy rẫy. Rin đang có nguy cơ bị mặt đấy tà yêu nuốt chửng, Kaito dậm một chân xuống mặt đất, đưa tay ra hai bên, triệu hồi vòng sáng màu xanh lam dưới chân mình, nâng cả hai người khỏi mặt đất, Rin an toàn trên đó. Còn tên Ác linh, bay lên cao, cầm cung tên, hô to:

- Hỡi dục vọng nhân gian, hãy ban cho ta một hố sâu vạn tên, nuốt chửng lấy sự thuần khiết ghê tởm này.

Ác linh bắn tên vào chân không, nơi đó xuất hiện một hố đen to lớn, hàng vạn mũi tên phóng ra, Kaito vung tay tạo nên khiêng chấn, không biết từ lúc nào, Ác linh đã bay đến, nở cười, đưa tay về phía ngực Rin, Kaito cất giọng khởi tạo Thiên xướng tạo ra nhiều vòng sáng biến những mũi tên kia thành thánh kiếm, phóng ngược về phía Ác linh, làm hắn ta bị thương.

- Ngươi với cấp độ này mà cũng dám ám hại ta?

Ác linh cầm lấy cánh tay bị thương, lùi về phía sau, ra lệnh cho hai cẩu tấn công. Kaito cười khảy, ông biến tinh thế trên ngón tay thành mười là bài hình thoi, chúng bay xung quanh người thiên sứ. Kaito chạm vào một lá, cất giọng, triệu hồi cơn bão nước thánh, chảy cuồn cuộn vào hai con cẩu địa ngục, tẩy trừ chúng thành hai tượng đá đồng thời cuốn trôi tất cả trận pháp dưới sàn nhà. Kaito tiến lại gần Ác linh thì bỗng từ đâu xuất hiện một hố đen mới, một con hổ màu trắng xuất hiện, hút lấy bốn bức tượng Tứ linh rồi phóng lớn nhào tới Rin. Kaito bỏ qua tên Ác linh, bay về phía Rin, đánh hổ tránh xa. Quay đầu nhìn lại, Ác linh đã biến mất, không còn để tâm đến nó nữa, Kaito quyết định tập trung thu thập. Ông giải trừ Thiên xướng bất động đã ấn trên Rin, Rin cử động lại:

- Từ nảy tới giờ đã có chuyện gì xảy ra?

- Rất dài, hiện tại chúng ta đang có rắc rối mới, chuyện kia, ta sẽ kể khi giải quyết cái này - Kaito chỉ Rin nhìn về phía con hổ màu trắng trước mắt.

Con vật to lớn trước mắt với tà khí xung quanh, Kaito nhận ra nó. Nó chính là Bạch Hổ - Thần thú thứ năm, một loài vật mang tính tà ác. Vốn dĩ nó không được xếp vào thần thú nhưng vì rung chấn, nó đã được gia nhập vào.

- Con vật trước mắt ta và cô là Bạch Hổ. Nó đã nuốt chửng lấy bốn tượng Tứ linh, hiện tại, việc thu thập này sẽ giao vào cho cô!

- Thu thập bằng cách nào?

Rin đứng trên vòng sáng do Kaito tạo ra, nó bay giữa không trung. Chân của Bạch Hổ có những đám mây khiến nó di chuyển dễ dàng, tiến tới chỗ Kaito và tấn công bằng móng vuốt sắc nhọn. Móng vuốt vừa chạm đến thì Kaito kịp thời tránh, đưa Rin bay lên.

- Hiện tại, không giống như Phượng hoàng Vạn hoa hoá từ nguyên liệu mà thú thân này đã hấp thu nguyên liệu, mà còn còn đang bị Ác linh điều khiển - Kaito chỉ vào làn khói đen xung quanh Bạch Hổ - Chúng ta chỉ còn cách đưa cô vào trong cơ thể nó, thu thập nguyên liệu rồi trở ra, làm nó hết có nguồn cung cấp Thần lực, tự nó sẽ tiêu tan.

Kaito nói rồi phóng nhỏ Rin, chợp lấy thời cơ con hổ há miệng, Kaito đẩy Rin vào bên trong nó. Còn bên ngoài, Kaito cất giọng, khởi động Thiên xướng, mở ra lá bài thứ hai, trói buộc Bạch Hổ trên chiếc vòng thần chú.

Khi vào được bên trong cơ thể Bạch Hổ, Rin tưởng tượng mình sẽ thấy đầy đủ nội tạng của động vật này, nhưng không, bên trong rất trống, không có gì cả ngoài bốn bức tượng đá lơ lửng. Rin phóng to chiếc lọ ngôi sao, chiếu ánh sáng vào bốn bức tượng thì không phản ứng, rõ là chưa thể thu phục. Lúc này cần phải đi tìm chủ sở hữu nhưng Rin không biết là ai. Chợt nhớ ra, Bạch Hổ hút bốn bức tượng vào tức nó là chủ sở hữu. Thế làm sao để Bạch Hổ hài lòng khi đang dính phải sự điều khiển của Ác linh? Giải phát là làm tiêu tán sự điều khiển đó. Nhớ lại lần trước với Phượng hoàng Vạn hoa, để giải trừ Ác thuật, cần tìm nguyên căn đê rgiải trừ. Rin tìm kiếm trong khoang chống ấy lại xuất hiện một quả cầu trắng như tuyết, bên trong là một con vật gì đó, Rin không nhìn ra được nhưng bao bọc con vật đó lại là luồn khói đen, Rin mỉm cười.

- Tìm ra rồi!

Rin lấy lọ thuỷ tinh ngôi sao đã phóng lớn đang toả ánh cầu vồng chiếu vào phía quả cầu, màng cầu bên ngoài biến mất, khói đen bên trong bao quanh vật thể nhỏ cũng tiêu tan, ra nó chính là một con hổ con, nó mở mắt ra và chạy xung quanh Rin với vẻ mặt tươi cười, Rin xoa đầu nó. Nhớ lại chuyện chính, Rin xoay lại, lần lượt chiếu ánh sáng vào Phụng, Long, Quy, Lân. Hô to:

- Hỡi phúc phẩm kia, hãy trở về nơi phong ấn nguyên trạng.

Một ánh sáng màu lam bao quanh bốn bức tượng, hoá nó thành bụi rồi biến vào bên trong chiếc lọ. Thân thể Bạch hổ lớn xung quanh biến mất, chỉ còn lại con hổ con đang bao quanh Rin, Kaito bên ngoài nhìn thấy Bạch hổ tan biến, kết giới cũng mất liền biết Rin đã thu thập xong nguyên liệu, mỉm cười bay lại, ảo cảnh tiệm đồ cổ biến mất, ra là họ đang ở một bãi đất hoang, Kaito hoá lại thành mèo bông, bay lại vai Rin. Rin lúc này đang xoa xoa đầu một con hổ màu trắng đang xoa xoa dưới chân cô.

Sau khi được Kaito giải thích những chuyện vừa xảy ra, cô liền hiểu được, ra là do Ác linh làm. Họ lại thảo luận vì sao Ác linh làm thế, một hành động khiến Kaito chú ý là tên Ác linh kia định tiến tới Rin, móng vuốt hắn chạm tới lọ thuỷ tinh, có lẽ nào hắn định cướp lấy nó. Nhưng lại mâu thuẫn rằng cướp lấy nó hắn sẽ làm gì, vì chỉ có bốn nguyên liệu thì không thể làm được gì cả. Rồi cả chuyện tại sao hắn lại có được Nguyên liệu thứ năm, tại sao lại biết bọn họ sẽ đến, thật khó hiểu.

- Thế con vật này tính sao Kaito?

Rin chỉ Kaito về hướng Bạch Hổ dưới chân mình - Bạch Hổ là thần vật cổ xưa, có lẽ nó đã được Ác linh triệu hồi từ thế giới cổ xưa tới đây, việc trả nó về chỉ có thể là sử dụng Cổng Kế Thần - dịch chuyển thời gian. Nhưng việc này phải lên tận Thiên đường thì thật mất công nên ta nghĩ cô hãy lưu giữ nó một thời gian đi, khi thu thập đủ nguyên liệu, chúng ta sẽ cùng đưa nó về Thiên đường.

Cô bé tóc vàng gật đầu với quyết định này vì cô cũng muốn nuôi một con vật.

- Nhưng trước tiên, chúng ta phải nguỵ trang nó, hổ ngoài đường sẽ bị nghi ngờ mất - Kaito biến nhỏ lại, đóng kín trong lọ thuỷ tinh nhỏ vắt trên chiếc túi mà Rin đeo. - Không phải cô có hẹn với anh chàng tên Len gì đó sao? Không sợ trễ giờ à?

Được Kaito nhắc nhở, Rin mới nhìn xung quanh, giờ đã xế trưa mất rồi, cô bé hoảng vì sợ trễ giờ, nhanh chóng chạy với tốc độ thật nhanh tới nhà Len. Nhưng cũng đành bỏ cuộc vì nó khá xa, cô liền định bắt xe thì thấy một chiếc xe quen thuộc chạy đến.

- Anh đang đi đón em mà không thấy, ra em ở đây à?

Cửa kính mở xuống, khuôn mặt của anh chàng tóc vàng xuất hiện làm Rin bất ngờ, không ngờ hai người lại có duyên như thế, tình cờ mà cũng thấy được. Vui cười, Rin lên xe Len, cả hai đến nhà cậu, trên đường, Kaito chợp mắt vì hồi nảy hát hơi nhiều nên mỏi cổ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net