Chương 1: Xuyên Qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

' Ách a'

"Đau quá. Này, đây là đâu."

"Tiểu Triết ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, làm ta lo muốn chết, ngươi việc gì phải vì một người đàn bà xấu xa đó mà nghĩ quẩn như vậy hả."

Tô Triết ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh bỏ lọt ngoài tai những lời nói của một người mà hắn không quen biết lải nhải bên cạnh. Đột nhiên hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ, choáng váng mà ngất đi.

Người đại diện kiêm trợ lí - Lê Sâm, cũng chính là người vừa lải nhải bên tai Tô Triết thấy hắn vừa tỉnh lại ngất ra thì vội vàng chạy đi gọi bác sĩ kiểm tra.Đợi sau khi bác sĩ kiểm tra lại và nói không có chuyện gì vài phút sau Tô Triết sẽ tỉnh lại hắn mới yên tâm rồi đi mua chút cháo cho hắn.

Khi Tô Triết tỉnh lại cũng không còn ngơ ngác như lúc mới tỉnh nữa, bởi những cơn đau vừa tới kia đã cho hắn tất cả ký ức của nguyên thân. Tại sao gọi ký ức của nguyên thân mà không phải của hắn bởi vì hắn đã xuyên qua, lúc chưa tới nơi này hắn là một trong ba đồ đệ duy nhất mà sư tôn Thiên Thanh Môn coi trọng còn những người khác được đối đãi bình thường- Thiên Thanh Môn là một tổ chức huyền học thời đó, khụ, mà lý do mà hắn đi đời nhà ma là vì hắn muốn thử làm kết giới mà hắn tự nghĩ ra, hắn tìm một nơi hẻo lánh mới làm, khi làm hắn không để ý rồi đợi khi hắn nhận ra điều bất thường thì đã muộn hắn đã tự nhốt chính hắn trong kết giới, tuyệt vọng nhất là khi hắn tìm mọi cách cũng không phá giải được, càng tr tuyệt vọng hơn là nơi này là nơi hẻo lánh không có ai đi qua mà cứu, hắn cứ như vậy nhị đói 18 ngày, làm một thiên sư mà bạch bạch bị đói chết cũng thật là xấu hổ.

Còn nguyên thân cũng tên Tô Triết, là một người cha không thương mẹ không yêu, từ sau khi em trai em gái lần lượt sinh ra thì mọi sự chú ý đổ dồn vào hết hai người họ, người bạn gái quen 4 năm cũng đang làm một minh tinh vì tiền vì danh mà liên hợp cùng người đàn ông khác hôm phát sóng trực tiếp ở một chương trình cô ta ở trước công chúng nói chia tay lại còn sỉ nhục hắn là hắn không quan tâm cô ta còn đổ cho hắn cái tội ngoại tình làm mọi người chửi rủa, hỏi tại sao nguyên thân không phản kháng giải thích đó là bởi người mà cô ta leo lên có thân phận cao nguyên thân không dám đắc tội, gia đình nguyên thân đã tổ chức họp mặt tất cả thành viên vì sợ mất mặt và rồi quyết định đoạt tử tuyệt tôn với hắn, chịu hai đả kích này mà hắn không ăn uống làm hắn lúc đang quay phim bị ngất vì không chịu được, khi tỉnh lại thì linh hồn đã là của Tô Triết hắn, thật không cái gia đình kiểu gì mà chỉ vì sợ mất mặt mà đoạt tử tuyệt tôn đuổi người ra khỏi nhà.

'Cạch cạch cạch'

"Ngươi tỉnh rồi, vậy ăn cháo này."

"Cảm ơn." Người này là người đã chăm sóc nguyên thân từ trước tới giờ, bây giờ hắn sẽ thay nguyên thân báo đáp.

"Cảm ơn cái gì, ngươi không gây chuyện mà an ổn làm một minh tinh là đã coi như cảm ơn ta rồi. Đúng rồi, vừa nãy bác sĩ nói ngươi là vì không ăn uống rồi mệt mà ngất đi, ta xem lát nữa ăn xong chiều làm thủ tục xuất viện được rồi đấy. Thôi không nói nữa ăn đi, ta về nhà nghỉ một chút chiều lại tới.". Nói xong hắn đi luôn.

Không chờ hắn ra khỏi cửa Tô Triết vội gọi lại.

"Sâm ca đợi chút."

"Gì vậy."

"Ta xem ngươi ấn đường đen, sẽ gặp huyết quang tai ương, nơi này ta không có bùa ngươi đợi ta ta vẽ cho ngươi." Nói xong hắn lấy cây bút và tờ giấy bắt đầu vẽ, mặc dù không có chu sa và giấy vàng nhưng như này cũng được.

"Từ từ đã Tiểu Triết, ngươi bắt đầu học mê tín bao giờ vậy, ta tin tưởng khoa học không mê tín nha."

"Xong rồi. Sâm ca, ta biết ngươi không tin nhưng ngươi cứ cầm lá bùa này để đề phòng đi."

"Này...thôi được rồi ta nhận, đi đây."

Ra tới ngoài hành lang phòng bệnh, Lê Sâm nhìn cái thùng rác ngay bên cạnh rút ra lá bùa định vứt đi, nhưng nghĩ lại thì dù sao đây cũng là lần đầu Tô Triết cho mình vậy nên hắn lại đút lá bùa lại rồi ra ngoài kia bắt xe về.

Đang đi một đoạn đường, đột nhiên có một chiếc xe như đang mất phanh lao đến, tài xế và hắn cùng hoảng loạn, ngay lúc chiếc xe kia sắp va vào chiếc xe mà hắn đang ngồi, Lê Sâm cứ nghĩ mình xong đời thật rồi thì trong túi quần bỗng nóng lên như tạo ra một kết giới che chắn hắn còn chiếc xe kia thì cách một mili nữa thôi là đâm vào xe hắn lại thần kì mà dừng lại.

Nghĩ đến lời Tô Triết vừa nói, Lê Sâm thò tay vào túi quần xem lá bùa thì chỉ thấy được đống tro bụi, điều đó cũng cho thấy lời của Tô Triết nói là thật, hắn nghĩ may mắn hắn không vứt lá bùa đi, nếu không hôm nay hắn khó mà lành lặn về nhà được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net